Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Thần Tọa
Dĩ vãng thân ở địa vị cao, chấp chưởng Không Thánh phong, làm đệ tử lãnh tụ, quan sát mấy vạn đệ tử nội môn, đó là phong quang bực nào. Một hoàng mao nha đầu không biết tên làm sao được hắn nhìn vào trong mắt, không nghĩ tới hôm nay lại ở trước mặt mọi người bị một nữ đệ tử không có ấn tượng làm nhục, đây quả thực là vô cùng nhục nhã, bảo Không Thánh Vương làm sao chịu được.
- Ngươi đây là muốn dạy ta làm như thế nào sao?
Lý Thu Bạch dừng bước lại, khẽ cau mày, bất động thanh sắc nhìn Không Thánh Vương ở bên cạnh.
Trên mặt hắn bất động thanh sắc, Không Thánh Vương lại là nhìn thấy trong tâm lạnh xuống, Lý Thu Bạch mặc dù là biểu huynh của hắn, nhưng là tồn tại Tiên quân nhất cấp, địa vị cấp cao, không dễ dàng bị người sai sử.
Lý Thu Bạch giúp hắn ra mặt, đó là nhớ thân tình, cũng là vì duy trì quy củ tông môn.
Trong lòng hắn nhất thời tức giận, đã quên chính mình chỉ có tu vi Luyện Khí cảnh, lại muốn sai sử Lý Thu Bạch Tiên Quân cấp, đây là là phạm vào kiêng kỵ.
- Thật xin lỗi, biểu ca, ta nói sai rồi.
Không Thánh Vương lập tức cúi đầu xuống, đứng ở một bên không nói.
Lý Thu Bạch chỉ là gật đầu, không nói thêm gì nữa. Biểu đệ này của hắn đúng là quá đắc ý mà không giữ được thái độ đúng mực rồi, Thượng Quan Thánh Thông là nhân vật nào, có thể ở trong chính tà chư phái, hải ngoại tán tu tạo nên một cái Tiên đạo đại thương minh, trấn trụ được tràng diện, là thực lực cùng uy vọng bậc nào.
Cho dù hắn là nhân vật danh liệt Tiên Đạo quần anh bảng cũng chỉ có thể nói không sợ Thượng Quan Thánh Thông, nhưng trừ phi tu vi siêu xuất Tiên Đạo cảnh, nếu không mà nói, ai dám nói 'Không đem Thượng Quan Thánh Thông để vào trong mắt'.
Không sợ cùng với không để vào mắt, hoàn toàn là hai khái niệm!
Lý Thu Bạch cũng không úy kỵ Thượng Quan Thánh Thông, nhưng cũng vô vị trêu chọc vị Tiên đạo cự đầu này của Tiên Đạo đại thế giới!
- Đầu Ma Long cùng Hấp Huyết nữ yêu kia đang ở trong tay ta.
Lý Thu Bạch nhìn thoáng qua đám người đông nghịt ở chung quanh, thần thái ngang nhiên, thản nhiên nói:
- Đợi Lâm Hi đi ra ngoài, các ngươi liền nói cho hắn biết. Nếu như muốn đem hai đầu ma sủng trở về, liền khiến cho hắn tự mình tới tìm ta đi!
- Hô!
Lý Thu Bạch nói xong, hừ lạnh một tiếng, tay áo phất một cái, liền chấn thiên bay ra.
- Chờ một chút!
Mắt thấy Lý Thu Bạch muốn đi, mọi người làm sao cứ để yên như vậy.
Bất kể như thế nào, Lôi Thánh phong là chỗ ở của Lâm Hi, Tạp Mễ Lạp cùng Ma Đồ là ma sủng của Lâm Hi, hôm nay cấm chế của Lôi Thánh phong bị hủy, hai đầu ma sủng của Lâm Hi cũng bị người trấn áp, còn muốn Lâm Hi tự mình đi tìm hắn, ở trước mặt nhiều đệ tử Chấp Pháp điện, Ngũ Lôi phái như vậy liền muốn dễ dàng rời đi, quả thực là khinh người quá đáng!
Trước khác nay khác, có thể bay đến Thập thánh phong, tu vi đều là không tầm thường, cho dù biết rõ đối phương là Đệ tử chân truyền Tiên Đạo cảnh, mọi người trong khoảng thời gian ngắn cũng không thấy sợ hãi!
- Ân?
Thấy tiên khí ba động trên thân mọi người, từng người rục rịch muốn động, sắc mặt của Lý Thu Bạch nhất thời phát lạnh:
- Càn rỡ! Ai dám động thủ?
Oanh!
Một tiếng gầm lên này phảng phất như phích lịch nổ tung lên.
Lý Thu Bạch thủ chưởng chấn động, khí lãng quay cuồng, một cỗ không gian ba động mãnh liệt tịch quyển mà ra, chỗ mắt nhìn đến cả hư không bị phân cắt thành từng khối, mơ hồ vặn vẹo. Lý Thu Bạch chỉ là tay áo cuốn một cái, một tiếng ầm vang, mọi người liên tục kêu lên sợ hãi, trực tiếp bị một cỗ lực lượng không cách nào đối kháng ném bay ra ngoài.
Rất nhiều người còn chưa kịp phản ứng, chỉ cảm thấy trước mắt chợt lóe đã bị đưa ra ngoài mấy trăm, mấy ngàn trượng, vô hình trung ở chung quanh Lý Thu Bạch trống ra một cái không gian thật lớn.
- Không gian chi lực! Đây là không gian chi lực!
- Hắn ít nhất đạt đến Tiên Đạo tứ trọng!
-... Đây là cấp bậc Tiên Quân!
...... Mọi người thấy ánh mắt của Lý Thu Bạch lập tức rối rít thay đổi sắc mặt, cho dù là Thượng Quan Dao Tuyết cũng giống như vậy. Biết đối phương đạt đến Tiên Đạo cảnh, cùng biết đối phương có tu vi vượt xa Tiên Đạo tứ trọng là hoàn toàn không giống nhau!
Thượng Quan Dao Tuyết mặc dù biết Lý Thu Bạch không tầm thường, nhưng cũng không ngờ tới tu vi của hắn cao như vậy. Tiên Đạo tứ trọng đã có thể lấy nhục thân xé rách hư không, xuyên qua vô số thứ nguyên, hư không, vị diện.
Mọi người mặc dù người đông thế mạnh, nhưng Lý Thu Bạch chỉ hướng chỗ sâu không gian độn một cái, nhiều người như vậy căn bản không có một người có thể gây tổn thương cho hắn được.
- Tu vi của hắn lại cao như vậy!
Thượng Quan Dao Tuyết hít sâu một hơi.
Tiên Đạo tứ trọng là một đường ranh giới, mặc dù Tiên Đạo tứ trọng Hư Không cảnh chỉ cao hơn một cái cảnh giới so với đệ tam trọng Tư Mệnh cảnh, nhưng ý nghĩa đã hoàn toàn bất đồng.
Cho dù là cường giả tam trọng Tư Mệnh cảnh đỉnh phong, mọi người liên thủ chưa chắc đã không thể đấu một trận. Nhưng mà Tiên Đạo tứ trọng, nhục thân xé rách hư không, xuyên qua thứ nguyên, vị diện, trên tiên thiên cũng đã đứng ở thế bất bại, cho dù là nhiều người hơn nữa cũng đấu không lại!
Đối với tu sĩ Tiên Đạo tứ trọng trở xuống mà nói, bất luận là công kích cường đại như thế nào cũng cực hạn ở trong một cái không gian. Nhưng mà cường giả Tiên Đạo tứ trọng Hư Không cảnh bất đồng, bọn họ nắm giữ quy tắc không gian, có thể đưa thân vào một cái không gian khác, lại công kích đến Tiên Đạo đại thế giới.
Thứ nguyên, vị diện, không gian vô tận đối với bọn họ mà nói chính là như cá gặp nước, bọn họ ở trong đó xuất quỷ nhập thần, căn bản không có ai bắt được bọn họ, càng không cần phải nói là công kích.
Không gian thiên nhiên chính là một tầng bảo hộ của bọn họ!
Thật muốn chiến đấu, song phương căn bản là không cùng một cái cấp bậc lực lượng.
Thực lực của Lý Thu Bạch đã tương đương với cấp bậc Trưởng lão tông phái, ở một trình độ nào đó đây chính là nội môn đệ tử khiêu chiến trưởng lão tông môn rồi. Cho dù là người có tức giận đi nữa, đến lúc này cũng cảm thấy được rung động cùng trùng kích khổng lồ.
Trong hư không nhất thời hoàn toàn yên tĩnh, thân ảnh của Lý Thu Bạch đột nhiên lúc này ở trong mắt mọi người trở nên khổng lồ vô hạn, một cỗ áp lực vô hình bao phủ hư không, không có một người nói chuyện!
- Vị sư huynh này, tông môn có quy củ của tông môn, ngươi là cường giả Tiên Đạo tứ trọng, tu vi trác tuyệt, nhưng thừa dịp Lâm sư huynh không có ở đây, đánh vỡ sơn môn cấm chế của hắn, trấn áp hai đầu ma sủng của hắn, khi dễ ở sơn phong hắn không có người, như vậy không khỏi quá không nói được đi?
Phía đông sơn phong, một gã đệ tử của Chấp Pháp điện nổi giận đùng đùng nói.
Đối phương là Đệ tử chân truyền Tiên Đạo cảnh, địa vị vượt xa mọi người, mặc dù trong lòng tức giận nhưng ít nhiều còn là bảo trì một chút tôn trọng, nhưng mà ý tứ hàm xúc trào phúng trong lời nói không nói cũng hiểu.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thần Tọa, truyện Thần Tọa, đọc truyện Thần Tọa, Thần Tọa full, Thần Tọa chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!