Thần Ma Chi Mộ

Chương 498: 501


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Thần Ma Chi Mộ



Ở trung tâm Hoàng Tuyền Địa Cung có một quảng trường bị tường cao vây quanh.
Quảng trường rộng rãi mà lại bình lặng, một con đường bắng đá chạm rồng trổ phượng dẫu thẳng tới trung tâm quảng trường.
Đến giữa quảng trường, con đường đá bỗng dưng dốc ngược, xuyên qua hơn ngàn bậc thang bằng đá, tiếp tục kéo dài lên phía trên, cho tới trong một đại điện hùng vĩ hoa lệ.
Đại điện này cao tới trăm mét, khí thế hoành tráng, trên trăm cây trụ cao màu vàng kim đứng thẳng trong đại điện, chống đỡ sức nặng của đại điện.
Ở cực nam của đại điện có đặt một cái long ỷ to lớn màu vàng kim.
Hai hàng con rối bằng sắt thép mặc chiến giáp thật dày, tay cầm trường thương bằng sắt thép, phân bố chính tề hai bên long ỷ, mặt đầy sát khí.
Đây chính là Hoàng Tuyền Kim Điện, chỗ nguy hiểm nhất trong Hoàng Tuyền Địa Cung.

Cũng là nơi vong linh tập trung đông nhất.
Hoàng Tuyền Kim Điện do ba đại điện cấu thành, ở giữa là chính điện.
Địa cung đệ nhất hung linh Thạch Hổ bình thường ngồi trên long ỷ ở chính điện ra lệnh cho thủ hạ.
Hai bên trái phải chính điện có hai tòa trắc điện.
Lúc này Thạch Hổ đang ở trong trắc điện bên trái.
Không khí trong trắc điện ngụy dị dị thường.
Trong cả tòa trắc điện to lớn lơ lửng một tầng sương mù màu đỏ sậm, mùi máu tanh nồng nặc lấp đầy mọi ngóc ngách trong trắc điện, khiến người ta nghe muốn ói.
Thế nhưng, đối với những vong linh trong điện mà nói, mùi vị này lại đầy sức hấp dẫn.
Sương mù và mùi máu này đến từ một ao máu hình chữ nhật giữa trắc điện.
Máu trong huyết trì đặc sệt như hồ, sôi sùng sục.


Máu sôi thỉnh thoảng mang những thịt vụn và xương trắng dưới đáy huyết trì lên trên mặt.
Trong trắc điện hết sức yên tĩnh, vì vậy khi máu trong huyết trì sôi, phát ra tiếng ùng ục rất dễ nghe.
Cho dù máu trong huyết trì đã hết sức đặc, nhưng vẫn có những âm linh nửa trong suốt mang từng thùng máu lớn từ ngoài kim điện đi vào đổ vô trong huyết trì.
Một vong linh toàn thân bọc trong chiến giáp dày cui đứng bên cạnh huyết trì, chăm chăm nhìn vào huyết trì, ngọn lửa xanh trong mắt thỉnh thoảng nhảy múa.
Vong linh này thân thể tương đối khôi ngô, thân thể tán phát ra một sự uy nghiêm vô hình và sát khí dày đặc, khiến người ta sợ hãi.
Đến những âm linh kia cũng đều tránh ra xa vong linh đó, cố gắng không để mình tới quá gần.
Một bầy khô lâu pháp sư mặc áo bào đen, tay cầm ma trượng, vây quanh huyết trì theo một loại pháp trận kì dị.
Bọn chúng vung vẩy ma pháp trượng trong tay, trong miệng ngâm tụng phù âm cổ quái, dường như đang cử hành một nghi thức ngụy bí nào đó.
Theo tiếng ngâm tụng của những khô lâu pháp sư càng lúc càng gấp, máu trong huyết trì cũng sôi càng lúc càng mạnh.
Lúc này một khô lâu pháp sư mặc áo bào đen đứng đầu, bước ra trước vong linh mặc giáp, khom người hành một lễ nói: “Chủ nhân, Hoàng Tuyền Huyết Hồn Trận đã hoàn toàn khởi động, ngài có thể tiến vào huyết trì rồi.”
Thạch Hổ lạnh lùng hỏi: “Linh lực trong huyết trì đã đủ rồi à?”
Khô lâu pháp sư đó cung cung kính kính đáp: “Máu thịt của yêu vật trong địa cung đã cung cấp linh lực cho huyết trì đã tới mức bão hòa.
Tuyệt đối có thể bảo đảm nghi thức trùng sinh tiến hành thuận lợi.
Chờ sau khi nghi thức hoàn thành, không chỉ thực lực của ngài tăng mạnh mà còn có được nhục thân hoàn mĩ!”
“Nếu quả thật như vậy, Lý Cự, ta sẽ khen thưởng ngươi thật hậu.”
Thạch Hổ hơi gật gật đầu, sau đó một luồng khí đen dày đặc từ trong bộ giáp bay ra, rơi vào trong huyết trì.
Bộ giáp dày nặng liền rơi trên đất, phát ra tiếng va chạm trầm muộn.
Trong chớp mắt khi Thạch Hổ rơi vào trong huyết trì, máu trong huyết trì bùng nổ kịch liệt, phát ra những tiếng lốp bốp đùng đoàng, bao lấy Thạch Hổ vào trong.
Huyết dịch trong huyết trì dường như bị một lỗ đen hút lấy, bắt đầu nhanh chóng giảm đi.
Mà một bọt máu hình bán nguyệt bắt đầu từ từ phình to trong huyết trì.

Khô lâu pháp sư thủ lĩnh tên Lý Cự đó, vội vàng vung cánh tay xương khô, giọng khàn khàn la lớn: “Niệm chú! Đổ máu!”
Những khô lâu pháp sư đó liền dùng giọng to lớn hơn, gấp rút hơn, đồng loạt lớn giọng ngâm tụng chú ngữ.
Mà những âm linh đó càng dùng tốc độ nhanh hơn, vận chuyển máu thịt của yêu ma từ bên ngoài vào kim điện, trút xuống huyết trì, để bổ sung máu tươi bị hấp thu bốc hơi.
Sương mù màu đỏ trong trắc điện càng thêm dày đặc, mùi máu cũng càng nồng nặc hơn.
Máu trong huyết trì không ngừng giảm đi, lại không ngừng được bổ sung, trước sau giữ một mức nhất định.
Cứ như vậy trải qua cả một ngày, bọt máu trong huyết trì đã mở rộng ra tới mấy lần.
Mà máu dự trữ trước đó đã dùng hết toàn bộ, đám âm linh cũng không còn máu để bổ sung nữa.
“Lý Cự đại sư! Chúng tôi đã không còn máu thịt tươi nữa!” Một âm linh xông tới gần khô lâu pháp sư thủ lĩnh, sắc giọng la gào: “Bây giờ phải làm sao?”
Lý Cự chăm chăm nhìn bong bóng màu trong huyết trì cả buổi rồi mới nói: “Đã không cần thêm máu tươi nữa.

Nghi thức sắp hoàn thành rồi.”
Tiếng nói vừa dứt, bong bóng máu đã vỡ ra, máu tươi bắn tung tóe xung quanh, một trận cuồng phong mang theo sát khí cuồng bạo tuyệt luân từ trong bong bóng máu xông thẳng ra, hất những khô lâu pháp sư đang mệt mỏi kiệt sức xung quanh ngã văng tung tóe.
Đến pháp sư thủ lĩnh Lý Cự cũng bị sát khí làm cho đứng không vững, bay ra sau thật xa rồi mới nặng nề rơi xuống đất.
Chờ khi cuồng phong ngừng lại, một trung niên nam tử thể hình to lớn đã xuất hiện trước mắt Lý Cự.
Nam tử này đầu trọc, đường nét khuôn mặt hết sức phân minh, giống dư dao khắc.
Da hắn đen bóng phát sáng, khắp người cơ bắp săn chắc, dường như mỗi sợi cơ đều ẩn chứa lực lượng mang tính bùng nổ.
Lý Cự ngã trên đất, ngẩng ngơ nhìn trung niên nam tử đó một hồi, sau đó kích động la lớn lên: “Chủ nhân! Thạch Hổ chủ nhân! Thành công rồi! Ngài cuối cùng cũng tạo lại nhục thân! Bộ dạng của ngài bây giờ đúng là giống như đúc khi ngài ngã xuống.”
Thạch Hổ vươn hai tay ra, cẩn thận đánh giá thân thể mình một lần, rồi ngẩng đầu, điên cuồng cười: “Ta rất thích nhục thân này! Tâm nguyện mấy trăm năm nay của ta, cuối cùng cũng thực hiện được rồi!”

“Chúc mừng chủ nhân! Chúc mừng chủ nhân! Chủ nhân có nhục thân rồi, nhất định có thể quét ngang mọi cường giả trong địa cung, xưng bá cả Hoàng Tuyền Địa Cung! Cho dù sau này, U Minh địa phủ phát hiện ngài trong Hoàng Tuyền Địa Cung, phái Ngưu đầu Mã diện tới bắt, với thực lực và thế lực của ngài cũng đủ đánh lui chúng!”
Thạch Hổ cười lớn: “Không sai! Chỉ cần ta thống nhất địa cung, cho dù ngưu đầu mã diện tự thân tới, ta cũng không sợ chút nào! Lý Cự, ta nói cho ngươi biết, Hoàng Tuyền Huyết Hồn Trận không chỉ khiến ta khôi phục nhục thân, mà còn khiến tu vi của ta đột phá Hợp Thể kì, tiến vào Độ Kiếp kì!”
“Chủ nhân đã tiến vào Độ Kiếp kì!” Ngọn lửa trong mắt Lý Cự nhảy mạnh một cái, kinh hỉ nói: “Vậy ngài càng không phải sợ ngưu đầu mã diện nữa.

Với đại trí tuệ của ngài, lại tu luyện thêm một thời gian nữa, nói không chừng có thể phi thăng thành tiên, tiến vào tiên ma giới!”
Thạch Hổ hừ lạnh một tiếng: “Phi thăng thành tiên có gì hứng thú? Cho dù ta có thể phi thăng thành tiên, ta cũng không tiến vào tiên ma giới.

Ta sẽ ở lại Hoàng Tuyền Địa Cung, thu nạp tất cả yêu vật và vong linh về dưới tay.

Sau đó suất lĩnh bọn chúng, tiêu diệt Diêm La, làm chủ Địa Phủ! Đến lúc đó, ta phong ngươi làm Địa Phủ Phán quan, nắm giữ sự sống chết của nhân gian, ngươi thấy sao?”
“Đa tạ chủ nhân! Lý Cự ta nguyện vì chủ nhân xông pha nguy hiểm, không chút chối từ!” Lý Cự vội vàng mang cả bộ xương bò dậy, luôn miệng cảm ơn.
“Chủ nhân, hiện tại ngài đã khôi phục nhục thân, tu vi đại tăng, tiếp theo có dự định gì?”
“Dự định?” Trên mặt Thạch Hổ lộ ra một nụ cười lãnh khốc “Ngươi cảm thấy ta có dự định gì?”
Lý Cự nằm bò trên đất, suy nghĩ rồi dò hỏi: “Chủ nhân, có phải ngài định tập kích bộ lạc linh yêu?”
“Không sai!” Thạch Hổ lạnh lùng nói “Trong cả địa cung này, duy nhất có thể uy hiếp ta chỉ có bầy yêu linh ở bộ lạc yêu linh đó.

Đặc biệt là thủ lĩnh Mi Thiên, phải diệt trừ cho nhanh nhất! Ngày đó, nếu không phải thừa cơ hắn đang mệt mỏi kiệt sức đánh lén thành công, khiến hắn trọng thương, cho dù với thực lực hiện tại của ta cũng còn lâu mới là đối thủ của hắn! Cho nên chúng ta phải tiên hạ thủ vi cường, thừa khi thực lực của hắn chưa kịp khôi phục mà động thủ.

Nếu không, chúng ta trái lại lại bị hắn hại!”
“Chủ nhân anh minh!” Lý Cự vội vàng nịnh nọt “Thế ngài định bao giờ động thủ?”
“Bây giờ!” Thạch Hổ nói xong, mặc bộ áo giáp lại, sau đó sải bước đi ra khỏi kim điện.
Lý Cự vội vàng bò dạy khỏi mặt đất, bám theo phía sau Thạch Hổ.
Thạch Hổ tới chính điện của Hoàng Tuyền Kim Điện rồi lập tức hạ lệnh, lệnh cho tất cả vong linh thủ hạ tập trung trên quảng trường.

Thạch Hổ vừa hạ lệnh, các loại vong linh hung ác khác máu như con rối sắt thép, xương khô, âm linh, phi đầu man từ bốn phương tám hướng tụ tập lại, tập trung trên quảng trường.
Đưa mắt nhìn ra, chỉ thấy một khoảng đen kịt, số lượng chỉ sợ có hơn vạn!
“Theo ta ra trận, san bằng bộ lạc yêu linh! Xé xác bọn chúng ăn sạch!” Thạch Hổ đứng trên kim điện cao ngất, truyền lệnh cho vong linh thủ hạ.
Những vong linh đó nghe nói được nếm máu thịt tươi, hưng phấn kêu thét lên.
Các loại tiếng gào, chỗ này tiếp chỗ kia, cực kì chói tai.
Thạch Hổ nhấn mũi chân lên mặt đất một cái, cả người đằng không bay lên, bay về phía bộ lạc linh yêu.
Phía sau hắn, đại quân vong linh trùng trùng điệp điệp bám theo sát gót.
Trong khi Thạch Hổ mang đại quân vong linh tiến công bộ lạc yêu linh.
Triệu Thụy và Đôn Triệt đang từ bộ lạc yêu linh xuất phát tới Hoàng Tuyền Kim Điện.
Chỉ là do trong Hoàng Tuyền Địa Cung đường rẽ quá nhiều, giống như mê cung, bọn hắn tịnh không gặp đại quân vong linh của Thạch Hổ, mà vừa khéo lại hụt mất.
Chờ khi bọn hắn tới Hoàng Tuyền Kim Điện, cả tòa kim điện đã trống trơn không một ai, giống như quỷ vực.
Hai người tìm khắp trong ngoài Hoàng Tuyền Kim Điện một lượt, không tìm thấy ngay cả một bóng quỷ, đừng nói chi tìm thấy Thạch Hổ.
“Ồ? Thạch Hổ đó rốt cuộc chạy đi đâu rồi?” Đôn Triệt hết sức kì quái gãi gãi đầu.
Triệu Thụy tới cảnh huyết trì trong trắc điện, nhìn huyết trì đã cạn khô, dường như nghĩ ra điều gì đó.
“Chúng ta tới muộn một bước, Thạch Hổ đã cử hành nghi thức thần bí xong rồi, bây giờ hắn đã suất lĩnh toàn bộ vong linh rời khỏi Hoàng Tuyền Kim Điện.”
“Rời khỏi Hoàng Tuyền Kim Điện? Vậy chúng di đâu?”
Triệu Thụy từ từ nói: “Nếu ta đoán không sai, mục đích của chúng chỉ có một, đó chính là bộ lạc yêu linh!”
Thảo luận về Thần Ma Chi Mộ: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=31328
Báo lỗi Thần Ma Chi Mộ: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=46719
Đăng kí dịch Thần Ma Chi Mộ: Bây giờ bận rồi, không nhận đăng kí nữa!
Nếu các bạn đang đọc Thần Ma Chi Mộ mà Tàng Thư Viện chẳng may gặp lỗi không vào được, bạn có thể truy cập vào đây để đọc Thần Ma Chi Mộ: http://lamsonthucac.0lx/


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thần Ma Chi Mộ, truyện Thần Ma Chi Mộ, đọc truyện Thần Ma Chi Mộ, Thần Ma Chi Mộ full, Thần Ma Chi Mộ chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top