Thần Ma Chi Mộ

Chương 142: Con Thỏ Cũng Biết Cắn Người


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Thần Ma Chi Mộ



Bạch Danh Dương được xe cứu hộ đưa đi,mặc dù không biết thương thế của hắn ra sao nhưng chắc hắn phải nằm bệnh viện một đoạn thời gian.

Tâm tình Tôn Tiểu Lan giờ phút này cực kì tốt,bởi vì nàng biết rằng Bạch Danh Dương sẽ có một đoạn thời gian không đi làm phiền chính mình.

Vô cùng cao hứng xem phim,lại đi ăn đêm,lúc này hai người mới tách ra,Tôn Tiểu Lan trở về túc xá của bệnh viện,Triệu Thụy tiếp tục luyện chế long hổ tục mệnh đan.

Hiện trong người hắn hiện giờ không có viên nào,phải luyện chế vài viên để đề phòng tình huống bất ngờ.

Bởi vì đã có kinh nghiệm,việc quen nên dễ làm,Triệu Thụy luyện chế so với trước kia nhanh hơn rất nhiều.

Lúc này đây, hắn cả đêm luyện chế đươc ba viên!
Triệu Thụy đối với độ thuần thục của mình khi luyện đan cực kì hài lòng,nếu như tìm được đầy dủ tài liệu thì có thể bắt đầu luyện chế đan dược củng cố bản thể, bồi dưỡng chân nguyên rồi.

Có củng cố bản thể, bồi dưỡng chân nguyên,tốc độ tu luyện của hắn sẽ nhanh hơn rất nhiều,sớm có thể tiến vào cảnh giới sanh tức hậu kì.

Sinh tức hậu kì cùng sinh tức trung kì,giữa hai cái cấp độ có chênh lệch rất lớn.

Sinh tức trung kì, tinh vân trong đan điền của Triệu Thuy chỉ có tại lúc tu luyện mới sinh ra chân khí,một khi đình chỉ tu luyện,tinh vân cũng đình chỉ sinh ra chân khí.

Nhưng đối với sinh tức hậu kì,cho dù Triệu Thụy đình chỉ tu luyện thì tinh vân vẫn không ngừng xoay tròn,vẫn không ngừng sinh ra chân khí.

Đây chính là một cái tiến bộ khó lường,phải biết rằng cho tới nay,thời gian tu luyện của Triệu Thụy không có nhiều,đa số thời gian của hắn là làm chuyện khác,cho nên một khi tới sinh tức hậu kì,cho dù là lúc hắn làm chuyện khác thì chân khí trong cơ thể cũng tự động tăng trưởng.


Nếu như so sánh với những người tu chân bế quan tu luyện nhiều năm thì lợi ích không thể tả hết.

Nếu như tu chân giả biết được trên đời này còn có công pháp tu luyện như vậy thì phỏng chứng họ sẽ trợn đến nổ con mắt vì ghen ghét!
Đương nhiên,tới sinh tức hậu kì không có nghĩa là không cần tu luyện.

Bởi vì chân khí tăng trưởng trong cơ thể không trọng yếu bằng hấp thụ thiên địa linh khí từ nên ngoài cùng với linh khí từ đại địa phong bi, đây đều là nơi linh khí chủ yếu phát ra.

Tiến vào trạng thái tu luyện,chân khí được cung cấp từ ba nguồn, mà trong lúc không tu luyện thì chỉ có đan điền tinh vân sinh ra chân khí.

Một đoạn thời này,Triệu Thụy vửa tu luyện Bát hoang lục tiên quyết,vừa luyện đan,cuộc sống mỗi ngày qua đi cũng cực kì thoải mái.

Nhưng cuộc sống thoải mái của Tôn Tiểu Lan lại không duy trì được lâu,lông mày của nàng càng ngày càng nhăn lại biểu hiện tâm tình của nàng cực kì không vui.

Bởi vì sau khi Bạch Danh Dương trị thương xong lại tiếp tục làm phiền nàng,Điều này làm nàng phiền não không thôi.

Ấn tượng của nàng đối với Bạch Danh Dương là cực kì chán ghét,nhưng bất luận nàng cự tuyệt Bạch Danh Dương như thế nào,Bạch Danh Dương vẫn bám nàng như đỉa,không làm sao thoát ra được.

Tôn Tiểu Lan cảm thấy có chút vô lực,bởi vì hai người cùng làm trong một cái bệnh viện,phụ thân của Bạch Danh Dương là viện trưởng.

Trừ phi nàng từ chức bằng không không có khả năng thoát khỏi sự dây dưa của Bạch Danh Dương.

Tôn Tiểu Lan không hề muốn từ chức vì một khi nàng rời đi bệnh viện Bắc Giang nàng không biết nên đi đâu,đương nhiên nàng có thể quay về Đông An,hoặc là nhờ Vân thị gia tộc giúp đỡ.


Nhưng Tôn Tiểu Lan không muốn rời xa Triệu Thụy.

Mặt khác khi nàng đến làm việc tại bệnh viện đệ nhất Bắc Giang,Vân gia đã tốn rất nhiều công sưc,Tôn Tiểu Lan không muốn làm phiền người khác!
Tôn Tiểu Lan đem phiền não chôn ở đáy lòng không nói cho Triệu Thụy,nàng sợ Triệu Thụy trong cơn xúc động sẽ làm ra loại việc kinh khủng gì đó.

Nàng rất hiểu rõ thực lực của Triệu Thụy,cũng phi thường minh bạch tính tình Triệu Thụy,tuy tiểu Thụy nhìn qua thì cực kì ôn hòa sáng sủa nhưng một khi bị chọc giận thì cũng cực kì kinh khủng!
Tuy nhiên phiền não của Tôn Tiểu Lan trong mắt của các nữ đồng sự thì lại là một việc may mắn làm người khác vừa ghen ghét lại vừa hâm mộ.

Bởi vì tướng mạo Bạch Danh Dương khá điển trai,bằng cấp cao,có gia thế rất tốt,điều kiện thật sự dặc biệt tốt đến mức không chê nổi,nếu như có thể dựa vào cây đại thụ này thì tiền đồ trong bệnh viện sẽ không thể hạn lượng,nửa đời sau cũng không cần lo lắng.

Vì vậy các đồng nghiệp của Tiểu Lan không hiểu tại sao nàng lại lãnh đạm đối với cái chén cơm bằng vàng như Bạnh Danh Dương ?
“Này Tiểu Lan ngày mai chính là ngày nghỉ,Bạch thầy thuốc mời ngươi ngày mai đi đánh tennis đấy!”Một vị nữ thầy thuốc hơn ba mươi tuổi cười khẽ,đi tới bên người nàng vỗ bả vai nói.

“Không muốn đi“Đi ra ngoài phòng bệnh,Tôn Tiểu Lan cũng không hề quay lại,cự tuyệt một cách dứt khoát.

“Ai nha,người ta cực kì thành tâm đấy!Ngươi như thế nào lại cự tuyệt chứ?”Nữ thầy thuốc đó hỏi.

“Ta có bạn trai.

” Tôn Tiểu Lan có chút không vui,cau lại đôi mày liễu nói.


“Hì hì,bạn trai của ngươi mặc dù ta chưa từng thấy qua nhưng nghe người ta nói hắn chỉ là một nghiên cứu sinh.

Hiện này nghiên cứu sinh đáng bao nhiêu tiền cơ chứ!Nghiên cứu sinh muốn vào bệnh viện chúng ta đều phải chọn lựa cẩn thận đấy chứ!Hoàn cảnh của bạn trai ngươi so với Bạch thầy thuốc kém rất xa!”
Vài tên hộ sĩ khác trong phóng hành chính cũng nói xen vào:”Phải,phải,Tiểu Lan,đây là cơ hội tốt của ngươi đấy”.

“Nếu như nắm bắt được cơ hội này,nửa đời sau sẽ không phải chịu khổ nữa”.

Mấy người phụ nữ ở bên tai huyên náo,Tôn Tiểu Lan mặc dù trong lòng buồn phiền nhưng cũng không phản bác,mặt mỉm cười coi như không nghe.

Cởi áo khoác,rửa sạch hai tay,nàng cầm đồ đạc của mình,vội vàng rời đi,thật sự là không muốn nán lại cỗ này.

Mới ra khỏi cửa đã thấy Bạch Danh Dương đứng đợi từ bao giờ,hắn tạo một cái dáng mà tự mình coi là điển trai nhất,mỉm cười hỏi””Ngày mai có rãnh không?Chúng ta đi đánh tennis được chứ?”
Tôn Tiểu Lan lạnh lùng nhìn hắn,vốn muốn cự tuyệt,nhưng khi suy nghĩ lại,nàng lại bỏ đi ý niệm này trong đầu.

Lộ ra một nụ cười tươi như hoa,cực kì kiều diễm,Tôn Tiểu Lan nói:”Ta có thể đáp ứng yêu cầu của ngươi, nhưng ta có một điều kiện,nếu như ngươi không đáp ứng ta sẽ không đi”.

Bạch Danh Dương sửng sốt,không ngờ tới Tôn Tiểu Lan đáp ứng nhanh như vậy,hắn còn tưởng rằng phải phí công sức thuyết phục nữa
Chẳng lẽ Tiểu Lan đã thay đổi cái nhìn đối với ta?
Trong lòng hắn thầm nghĩ,không khỏi vui mừng khôn xiết
Trơ ra bộ mặt dày,bước tới hai bước,hắn nói:”Chỉ cần muội đồng ý đi với ta,dừng nói một điều kiện,một vạn điều kiện ta cũng đáp ứng”.

Tôn Tiểu Lan cố nén nỗi chán ghét trong lòng,nói:”Ngày mai ta sẽ đi nhưng mà phải đem theo tiểu Thụy”.

“Tiểu Thụy?” Bạch danh dương đầu tiên là ngẩn ra, lập tức biến sắc,“Dẫn theo tên tiểu tử thúi kia làm cái gì?”
“Ngươi không đáp ứng?Vậy thì quên đi,ta không đi”Tôn Tiêu Lan cự tuyệt một cách dứt khoát,lập tức rời đi
“Khoan đã”Bạch Danh Dương vội vàng ngăn nàng lại,cười hì hì nói:”Ta đáp ứng,chỉ cần ngươi chịu đi là được”.


Ngoài miệng đáp ứng nhưng tròng lòng lại hung hăng suy tính,buổi tennis ngày mai,làm cho Triệu Thụy xấu mặt,làm hắn nhục nhã một phen.

“Tốt,quyết định như vậy đi”Tôn Tiểu Lan hài lòng gật đầu,sau đó rời bệnh viện.

Gọi điện thoại để biết Triệu Thụy đang ở đâu,Tôn Tiểu Lan trực tiếp đi tới đó,nói với hắn chuyện này.

“Đoạn thời gian này, bạch thầy thuốc một mực dây dưa tỷ” Tôn tiểu lan nói,“Bất quá tỷ vẫn chưa từng nói cho đệ”.

“Ồ?Có cần đệ giải quyết cái phiền toái này không?”Triệu Thụy nhàn nhạt nói,mặc dù không cảm thấy hỉ nộ nhưng ánh mắt lại dần dần sắc bén.

“Không cần!Tỷ đáp ứng hắn ngày mai đi đánh tennis nhưng mà phải đem ngươi theo”
“Ách? Tại sao?” Triệu Thụy có chút kì quái.

Tôn Tiểu Lan cũng không trực tiếp trả lời mà ngồi trên ghế salon,duỗi đôi chân đẹp đẽ,thon dài,trắng như bạch ngọc,nhẹ nhàng ngoe nguẩy,dưới ngọn đèn hiện lên một tầng ánh sáng mê người, nhẵn nhụi như một lớp mỡ dê.

“Tiểu Thụy,tỷ đã tạo ra cho đệ một cơ hội rất tốt,đệ phải nắm thật chặt”.

“Tao cho đệ một cơ hội?” Triệu Thụy cảm giác được có chút không thể giải thích được.

“Đúng vậy!”Tôn Tiểu Lan cho hắn một cái liếc mắt rất lẳng lơ cũng rất phong tình,nụ cười xinh đẹp như một tiểu yêu tinh,”Với thần thông của đệ,tại sân tennis cho tên tiểu quỷ đáng ghét đó một chút giáo huấn,hẳn là không có vấn đề gì chứ ?Àh,nếu có thể làm cho hắn nằm trên giường bệnh một năm , nửa năm,đương nhiên là càng lâu càng tốt!”
“A! Tiểu lan tỷ, tỷ khi nào thì trở nên tà ác như vậy?” Triệu Thụy có chút kinh ngạc nhìn nàng,“Thật sự là nhìn không ra a!”
Tôn Tiểu Lan có chút kiêu ngạo ngẩn đầu lên,lộ ra cần cổ trắng ngần như cổ thiên nga,nói:”Hừ!con thỏ nóng nảy còn có thể cắn người đấy chứ!huống chi tỷ tỷ ta không phải là thỏ!Không có vài phần thủ đoạn sao có thể bảo vệ đệ từ nhỏ đến lớn đươc”.




Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thần Ma Chi Mộ, truyện Thần Ma Chi Mộ, đọc truyện Thần Ma Chi Mộ, Thần Ma Chi Mộ full, Thần Ma Chi Mộ chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top