Tàn Độc Lương Duyên

Chương 3: Người Ở Dưới Mái Hiên Thì Phải Cúi Đầu


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tàn Độc Lương Duyên



Những ngón tay của cô vì lạnh đến mức cứng ngắc, cô liền siết chặt lại, cô lấy hết can đảm và ngẩng đầu lên:
“Năm đó là lỗi của tôi, nhưng tôi cũng đã nhận hình phạt thích đáng cho mình rồi.

Hôm nay anh Hạ coi như không nhìn thấy tôi, xin anh nương tay mà tha cho tôi một mạng có được không?”
Anh nhướng mày, đôi môi mỏng của anh cong lên, giống như anh vừa nghe thấy một câu nói đùa vậy:
“Cái gì? Cô cho rằng ngồi tù hai năm thì món nợ của chúng ta sẽ được xóa sạch sao? Cả đời này, chân của Hân Yên cũng không thể tốt hơn nữa rồi, Hướng Thu Vân, cô nghĩ hình phạt của mình đã đủ chưa?”

Cô cứng đờ, chân dưới váy cô cũng rất đau, tóm lại cuối cùng cũng vì Giang Hân Yên.
Anh chỉ biết rằng chân của Giang Hân Yên bị tàn phế, nhưng anh không biết rằng năm đó chân của cô cũng bị cây gậy đánh golf của anh đập nát và chưa khỏi hẳn, nếu thật sự mà nói thì món nợ mà cô thiếu đã được trả hết từ lâu rồi.
Nhưng cô không dám nói, người đàn ông như Hạ Vũ Hào… cô không dám chọc giận nữa.
“Vậy anh muốn thế nào, anh Hạ Vũ Hào? Tôi cũng đã nhận hình phạt mà tôi đáng phải chịu rồi.”
Bão tuyết càng ngày càng lớn, anh không nói gì, chỉ giơ chiếc ô trên tay lên, đứng sang một bên và đợi Tiểu Lý đến.
“Anh?”
Hạ Vũ Hào nhìn Hướng Thu Vân, trong đôi mắt đen hiện lên một tia lạnh lẽo, có lẽ là anh nghĩ đến quá trình hồi phục đầy đau khổ của Giang Hân Yên trong suốt hai năm qua, anh nhướng mày giống như ngục quỷ sa tăng:
“Hướng Thu Vân, đó là sự trừng phạt của pháp luật đối với cô, còn tôi thì chưa.”
Anh quay đầu lại nhìn Tiểu Lý: “Thư ký Lý, đưa cô ấy đi đến Club Mộng Hương đi.”
Vừa dứt lời xong, đột nhiên sắc mặt của Hướng Thu Vân tái nhợt, Club Mộng Hương là nơi nào, đó là nơi con nhà giàu có ở Khánh Hồng tiêu tiền.
Hạ Vũ Hào đưa cô đến nơi đó, chẳng qua là muốn nghiền nát danh dự cuối cùng của cô, thực ra là để nhắc nhở cô rằng hai năm trước cô đã đến đây và ngồi ở vị trí của khách hàng, nhưng hai năm sau...!cô là một tên tội phạm giết người không thành và bị người khác khinh bỉ.
Cô lạnh đến thấu xương, cô nghiến răng, nhỏ giọng nói: “Hạ Vũ Hào, anh nhất định phải làm như vậy sao?”
Có lẽ anh không nghĩ rằng cô sẽ chất vấn mình, Hạ Vũ Hào cười mỉa mai và nói: “Hướng Thu Vân, hai năm rồi, cô thật sự không có chút tiến bộ nào.


Đạo lý người ở dưới mái hiên thì phải cúi đầu, cô còn không hiểu sao?”
Hướng Thu Vân cúi đầu, cắn môi và không nói lời nào.
Hiểu, cô quá hiểu rồi.
Tất cả sự vênh váo hung hăng, tất cả sự kiêu ngạo của cô đều bị nghiền nát và xóa sạch ở trong tù.
Có lẽ dáng vẻ cúi đầu nhịn nhục này càng khiến người khác cảm thấy bực bội, Hạ Vũ Hào nhíu mày, anh quay người bước vào xe: “Nói với Mộng Hàm, cô Hướng này phải đích thân cô ta “chăm sóc”, đừng để tôi thất vọng.”
Sau đó không lâu, chiếc xe Bentley màu đen nhanh chóng biến mất trong bão tuyết, Tiểu Lý do dự một lúc sau đó bước đến đỡ Hướng Thu Vân đứng dậy.
Hai năm trước, dáng vẻ kiêu ngạo của cô chủ nhà họ Hướng vẫn còn sờ sờ trước mắt, nhưng bây giờ nhìn cô cực kỳ đáng thương.
Đột nhiên Hướng Thu Vân nghĩ đến điều gì đó, cô run rẩy hỏi: “Bây giờ Giang Hân Yên có khỏe không?”
Tiểu Lý sững sờ, cô ấy trả lời một cách mơ hồ: “Một vũ công đã mất cơ hội đứng trên sân khấu thì làm sao có thể khỏe được chứ?”
Hướng Thu Vân cười một cách đau khổ.
Đương nhiên vì Giang Hân Yên không khỏe nên Hạ Vũ Hào đã không bỏ qua cho cô.
...

Hướng Thu Vân bị Tiểu Lý đưa đến Club Mộng Hương hơn nửa tháng, Hạ Vũ Hào cũng không xuất hiện nữa, thậm chí có lúc cô cảm thấy cuộc gặp gỡ hôm đó chỉ là giấc mơ.
Nhưng thật sự cô đang đứng trong sảnh lớn của Club Mộng Hương.
“Xin chào, hoan nghênh quý khách đến Club Mộng Hương.”
Hướng Thu Vân đã không nhớ rõ rằng hôm nay cô đã cúi người cung kính mấy trăm lần rồi, sau khi những khách hàng trước mặt cô bước vào cổng, cuối cùng cô cũng không chịu được mà đưa tay đấm vào chân trái đã mất cảm giác của mình.

Đồng nghiệp Chu Hồng đang đứng bên cạnh liếc nhìn cô đầy thiện cảm: “Giám đốc cũng thật kỳ lạ, tất cả mọi người đều có thể đổi ca và nghỉ ngơi, còn cô thì không được.

Phải nói là tôi thấy cô ta cố ý như vậy, nhìn thấy dáng vẻ xinh đẹp của cô nên đã làm khó cô.”
Hướng Thu Vân lắc đầu một cách vô cảm: “Tôi không thể nghỉ việc.”


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tàn Độc Lương Duyên, truyện Tàn Độc Lương Duyên, đọc truyện Tàn Độc Lương Duyên, Tàn Độc Lương Duyên full, Tàn Độc Lương Duyên chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top