Tà Vương Sửu Phi

Chương 171: Chương 171: Mở Màn


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tà Vương Sửu Phi

CHƯƠNG 16: MỞ MÀN
Editor: Luna Huang
“Thế nhưng, là ai nói, tôn chủ Mị Vực cùng môn chủ Quỷ môn là bởi vì Lâm gia tiểu thư mới đáp ứng đến giám bảo đại hội lần này?”
Địch Diên Diên nói ra những lời này, trên mặt điếm tiểu nhị cũng có một tia chần chờ, hình như đang suy nghĩ sâu xa vấn đề này, bất quá rất nhanh thì hồi thần, nhìn biểu tình tựa hồ là nghĩ thông suốt…
“Đó còn cần phải nói sao, tin tức đương nhiên là truyền tới từ người bên cạnh tôn chủ Mị Vực cùng môn chủ Quỷ môn, không có lửa thì sao có khói, sự tất có nhân không phải sao? Lâm gia thiên kim mỹ mạo là tất cả mọi người đều biết, nói vậy, hai vị kia là mộ danh mà đến đi!”
Điếm tiểu nhị vẫn còn nói có đầu có đuôi rất có lý, tựa hồ mình tự nghĩ như thật một dạng, vẫn còn đắc ý mọi thứ, không biết, trong mắt Địch Diên Diên, tiểu nhị này toán nói chuyện cười…
“Thì ra là thế, nghe ngươi nói như vậy, thật đúng là muốn mau mau có thể thấy hai vị Lâm tiểu thư này một mặt!”
Trên mặt của Địch Diên Diên tự nhiên là tràn ngập chờ mong, thế nhưng, trong lòng nàng đang nghĩ ngợi rốt cuộc là cái gì, cũng chỉ có Tà Vô Phong ngồi ở bên người nàng mới biết.
“Vị cô nương này, Lâm tiểu thư còn không phải sao dễ dàng nhìn thấy như vậy, xem ra, các ngươi là tới tham gia giám bảo đại hội đi? Thế nhưng giám bảo đại hội cũng phải cần có thiệp mời, rất nhiều người thiên lý xa xôi đến đây đều bất quá là tham gia náo nhiệt, xem mình có thể vào hay không mà thôi! Cho dù có thể đi vào, thịnh yến tối hôm nay cũng không nhất định sẽ có cơ hội tham gia! Các ngươi có được thiệp mời chưa?”
Ở chỗ này đã lăn lộn nhiều năm như vậy, hắn bao nhiêu cũng có chút miệng lưỡi, những năm gần đây giám bảo đại hội đâu chỉ cho chưởng quỹ nhà hắn buôn bán lời, càng kể cả hắn cũng buôn bán lời, cái này cũng chứng tỏ hắn có hảo giao với gia đinh Lâm gia!
“Cái này, còn thật không có, nguyên lai, đại môn Lâm gia cũng là khó tiến như vậy a?”

Lạc Châu là một địa phương vô nhân quản hạt, Lâm gia chính là lão đại ở chỗ này, tự nhiên là đem địa vị của mình có bao nhiêu nâng cao bấy nhiêu rồi! Đêm nay thư mời yến hội sớm đưa đến trong tay của bọn nọ, mà tối nay, vốn là không có muốn đi, nhưng là bây giờ nghe tiểu nhị vừa nói như vậy, có chút hứng thú, Địch Diên Diên muốn biết, tiểu nhị này có biện pháp gì có thể để cho người không có thu được thiệp mời trà trộn vào trong…
Nhìn điếm tiểu nhị len lén nhìn người chung quanh, trừng trừng vị công tử gia vừa đối thoại với hắn, nhìn quỷ keo kiệt không có nửa điểm không có nửa điểm tiền thưởng còn cố ý tới gần nghe đối thoại của bọn họ, hắn tận lực thấp giọng, hơi tới gần, nhưng khi tới gần Địch Diên Diên một thước, Tà Vô Phong đem ly trà trên tay vừa để xuống bàn, trà nóng trong ly văng lên trên mặt của điếm tiểu nhị, nóng cháy đột nhập mà đến để hắn không khỏi lui về phía sau một bước, thế nhưng lại vẫn như cũ vững vàng nắm chặt cơ hội kiếm tiền này!
“Kỳ thực, nếu các ngươi muốn lấy được thư mời tiến đại môn Lâm gia, tiểu nhân vẫn là có thể giúp các ngươi lấy, vô luận là yến hội đêm nay, hay giám bảo đại hội ngày mai, ta cũng nhất định có thể cho các ngươi trà trộn vào! Bất quá, giá tiền là bất đồng, yến hội đêm nay tiện nghi chút, thư mời giám bảo đại hội ngày mai còn lại là đắt một chút!”
“Nguyên lai, ngươi còn có người quen a… Cái này, kỳ thực, chúng ta lần này đến đây cũng không có dự định muốn đi vào, ngươi xem, quần áo chúng ta phổ thông, lại làm sao có thể mua được lời mời của ngươi, ngươi trái lại nói với công tử gia bên kia đi…”
Nguyên lai đến chỗ như vậy cũng có những thứ này, thực sự là rất buồn cười, Địch Diên Diên cuối cùng vẫn là cuối cùng vẫn là uyển chuyển cự tuyệt, đến lúc đó bọn họ muốn đi vào, còn không đơn giản sao?
Thấy nói như vậy, bất quá vừa vỡ ngân, còn tưởng rằng có thể làm mối làm ăn lớn, nguyên bản còn tưởng rằng vị cô nương kia mới có thể coi trọng bản thân, ai biết cũng không phải, nghĩ tiếp tục nữa cũng cũng vô dụng, điếm tiểu nhị hôi lưu lưu ly khai, mà ba người Địch Diên Diên, tiếp tục quan sát người chung quanh, ngồi đại khái nửa canh giờ, muốn nhìn cũng nhìn rồi, nên Địch Diên Diên cũng liền cùng Tà Vô Phong Thanh nhi ly khai…

Tối hôm đó, trở lại viện lạc, Địch Diên Diên liền thoáng ăn mặc một phen, mặc vào một bộ xiêm y đạm lam sắc, không có dịch dung, bất quá bạch diện sa cài nút, che ở trên mặt, mang theo mấy phần thần bí, chỉ cần tinh mâu xinh đẹp kia, đủ để cho người mê say!
Tóc dùng ngân trâm búi gọn, trang phục tinh khiết giống như một thiếu phụ, đây đang tuyên cáo, nàng đã thành hôn, là thê tử của người khác.
Tà Vô Phong mang mặt nạ màu bạc, mặt nạ màu bạc này tựa hồ chính là tượng trưng cho tôn chủ Mị Vực, mà mang mặt nạ, cũng căn bản sẽ không có người nhận ra, hắn chính là Tà Vô Phong, Tà vương của Mị quốc. Mặc y phục thâm lam sắc, thiên y vô phùng với Địch Diên Diên, Thiên Tiên phối cùng không bằng!

“Diên Diên, vô luận nàng ăn diện thế nào, đều là mỹ lệ như vậy!”
Địch Diên Diên bất quá là bước ra Sướng viên trước Tà Vô Phong một bước, liền nghe một câu đùa giỡn của Lam Thần đã sớm ở chính viện, mà giờ khắc này, đôi bích nhân đang đi ra khỏi Bắc viện nghe được thanh thanh sở sở lời của Lam Thần!
“Ngươi đang nói cái gì?”
Thanh âm lạnh lùng từ phía bắc diện truyền đến, Địch Diên Diên nghe xong lời của Lam Thần lập tức nhìn về phía Lam Thần, chỉ là không nghĩ tới, bên kia Lãnh Tác đi ra Bắc viện nghe được thanh thanh sở sở!
Mà lời lạnh như băng như vậy, cũng không phải xuất từ miệng của Tà Vô Phong, mà là miệng của Lãnh Tác!
“Diên Diên, thế nào? Dưới tình huống ta không hề phòng bị lại thêm một tình địch?”
Cho dù đối mặt thái độ lạnh như băng, sắc mặt ngoan tuyệt như vậy, Lam Thần vẫn là biểu tình cợt nhả, tựa hồ quá nhiều ngoài ý muốn, thế nhưng ý nghĩ sâu trong nội tâm, ai cũng không biết được!
“Lam Thần, ngươi không nên nói lung tung!”
Địch Diên Diên là rất tức giận, Lam Thần này rõ ràng là cố ý! Rõ ràng đã nhìn thấy bên người nhân gia có một cô nương như hoa như ngọc, hắn còn cố ý nói lung tung, đây là rõ ràng chọc giận nhân gia!
“Vị công tử này, ngươi không nên hiểu lầm, bất quá là vị cô nương kia cũng tên Diên Diên giống ta, nên hắn hiểu lầm!”

Giải thích của Địch Diên Diên để Lãnh Tác sau khi nghe tựa hồ là buông cảnh giác xuống, ôm thiên hạ trong ngực đi ra ngoài cửa, chỉ là vị cô nương cũng tên Diên Diên kia, vừa đi, vừa quay đầu lại nhìn Địch Diên Diên, tựa hồ có chút nghi vấn, nhãn thần có chút quen thuộc, hình như có lời gì muốn nói ra khỏi miệng…
“Lam Thần, khuyên ngươi tốt nhất không nên không cần tiếp tục tâm tồn ngạt niệm với Diên Diên, vô luận như thế nào, Diên Diên cũng sẽ không thuộc về ngươi!”
Tà Vô Phong từ viện môn bước ra câu nói đầu tiên đã là như thế, trong lời nói một điểm cảm tình cũng không có, ôm thật chặt Địch Diên Diên bên người, chậm rãi liền lướt qua Lam Thần đứng ở trung ương chính viện, đi đến phía cửa lớn…
Lam Thần thấy một màn như vậy, nghe câu kia của Tà Vô Phong để hắn phẫn hận, trên mặt dáng tươi cười mê người hoàn toàn rút đi, thay vào đó kiên định cùng thần tình nhất định phải được!
“Tà Vô Phong, chúng ta xem thử! Diên Diên, nhất định là thuộc về!”
Mà Tử Lam đứng sau lưng Lam Thần, trên mặt mang biểu tình phức tạp, nhìn Lam Thần vẫn như cũ nhìn thân ảnh Địch Diên Diên càng lúc càng ở ngoài cửa, hắn liền quyết định tự chôn sâu tình cảm của mình xuống nội tâm, thay vào đó trung tâm với Lam Thần, nếu là Lam Thần muốn có được, vậy hắn nhất định đem hết toàn lực giúp hắn đoạt được Địch Diên Diên!

Lạc Châu cũng không lớn, đại viện Lâm gia chánh chánh chính giữa Lạc Châu, tuy rằng cách khá xa chỗ của Địch Diên Diên bọn họ, nhưng là không khó đi, nên rất nhanh, mã xa của Tà Vô Phong cùng Địch Diên Diên đến đến đại viện Lâm gia.
Nhưng thời gian Tà Vô Phong cùng Địch Diên Diên xuống xe ngựa, người chung quanh liền bắt đầu nhìn, đều suy đoán, vì sao ở đây gặp phải một đôi bích nhân phong hoa tuyệt đại như vậy, hơn nữa, vị công tử này càng mang mặt nạ màu bạc, tất cả mọi người đang suy nghĩ, chẳng lẽ vị trước mắt này là tôn chủ của Mị Vực sao? Còn vị bên cạnh kia chính là ái thê hắn mới nghênh thú?
Chính là chỉ cần nhìn như vậy liền biết đây nhất định là một vị đại mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, mà nếu người trước mắt chính là vị tôn chủ kia, vậy vị tôn chủ này cũng thực sự hoàn mỹ, khí vũ hiên ngang, ngọc thụ lâm phong, tuy rằng nhìn không thấy toàn bộ dung mạo, chỉ cần khuôn mặt đao tước kia, môi mỏng thấu hồng kia, đủ để người chung quanh đều chú mục!
Hơn nữa Địch Diên Diên cùng Tà Vô Phong một đậm một nhạt phối hợp, hoàn mỹ không sứt mẻ! Đây để cho người làm sao cũng không khỏi sợ hãi than! Nam nữ chung quanh đều đang hâm mộ, không nghĩ tới, đây rốt cuộc là người nào, có phải người của Mị Vực hay không…
Giữa lúc tất cả mọi người đang nhìn chăm chú hai người Địch Diên Diên, bọn họ đi tới trước đại môn Lâm phủ, đưa thư mời lên, gia đinh Lâm gia nhìn thư mời, là vì chi kinh run lên một cái, kinh hách qua đi đó là một trận lớn tiếng thông truyền, thanh âm cực lớn đủ để cho người chung quanh nghe được thanh thanh sở sở!

“Tôn chủ Mị Vực cùng phu nhân, đến!”
Chỉ cần một tiếng như thế, người chung quanh liền bắt đầu chậm rãi đổ xuống đến bên người của Địch Diên Diên bọn họ, dù sao ai cũng muốn thấy dung mạo của bọn họ, rất có người là muốn bám víu tôn chủ Mị Vực, vô luận như thế nào nói được một câu cũng là tốt!
“Chớ đến gần như vậy!”
Tà Vô Phong đã tận lực đè thấp thanh âm của mình, thế nhưng vô luận như thế nào cũng ôn nhu không được, băng lãnh kia, vô tình kia, hách lui những người đó lại mấy bước…
“Cung nghênh tôn chủ cùng… Phu nhân đại giá quang lâm!”
Đang nghe gia đinh thông truyền, Lâm đại quan nhân chạy tới trước tiên, chính nở nụ cười từ đại viện Lâm phủ đi tới, trên mặt mang dáng tươi cười bất tận, nhìn thấy Tà Vô Phong cười đến càng xán lạn, chỉ là khi nhìn đến Địch Diên Diên, hắn tựa hồ mặt lộ bất mãn, không biết là bởi vì bất mãn Địch Diên Diên xuất hiện, hay chưa nhìn thấy rõ Địch Diên Diên, nói chung, vị Lâm đại quan nhân này cho Tà Vô Phong ấn tượng đầu tiên, đó là bất mãn, bởi vì hắn xem thường Địch Diên Diên!
“Lâm quan nhân sao?? Xin hỏi dạ tiệc là phủ sắp bắt đầu chưa? Có thể đi vào chưa?”
Nhìn vị Lâm lão gia tử kia đứng ở trước đại môn, Địch Diên Diên cố ý mang theo thanh âm hỏi. Nàng cũng không nguyện tiếp tục ở tại chỗ này, bị người ta nhìn!
“Có thể có thể! Tôn chủ mời tiến”
Nhìn thoáng qua Địch Diên Diên, Lâm lão gia tử tựa hồ có chút bất mãn, chắc là cảm thấy Địch Diên Diên không thèm để ý hắn chút nào!
—— đề lời nói ngoài ——
Cảm tạ các vị chi trì nga!


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tà Vương Sửu Phi, truyện Tà Vương Sửu Phi, đọc truyện Tà Vương Sửu Phi, Tà Vương Sửu Phi full, Tà Vương Sửu Phi chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top