Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 63: Cho ngươi ba tháng


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Khí trời hôm nay rất tốt, Chu Văn mang một cái ghé nằm dải ra tiểu viện, vừa tắm nắng vừa chơi game.

Hiện tại còn chưa chính thức khai giảng, học viện cũng không có lịch tập huấn hay nhiệm vụ, cho nên Chu Văn tương đối thoải mái.

Hắn một mực thử một mình chém Huyết văn Phật Tâm liên, đáng tiếc là vẫn không thành công.

Có điều nỗ lực cũng không uổng phí, hắn tìm được một viên trứng Phối sủng Phật Tâm liên bình thường, có điều cầm còn chưa nói tay, đã đút cho Ngân dực phi kiến.

Phối sủng bình thường, chỉ cần mượn thân thể chủ nhân hấp thu Nguyên khí để sinh tồn, thụ thương cũng có thể chậm rãi không phục, căn bản không cần ăn uống, nhiều lắm là để nó hấp thu một chút Nguyên khí kết tinh, để nó có thể nhanh chóng khôi phục Nguyên khí.

Thế nhưng, Ngân dực phi kiến lại nhất định phải ăn Phối sủng hoặc trứng Phối sủng, bằng không thông báo trong game sẽ liên tục nhắc nhở hắn, ban đầu Chu Văn cũng không để ý, thế nhưng thời gian dài, trò chơi lại trực tiếp nhắc nhở: Ngân dực phi kiến đói khát trong thời gian dài, hai tư giờ sau sẽ biến mất.

Cho nên Chu Văn không thể không đem trứng Phối sủng Phật Tâm liên mới thu được đút cho nó ăn, tạm thời giải trạng thái khẩn cấp.

Chu Văn nằm trong sân chơi game, sát vách đã tiến hành xong việc tu hành buổi sớm, từ phòng tu luyện bước ra, đi tới ban công lầu hai, An Tĩnh muốn nhìn về phương xa, hóa giải chút áp lực tâm lý, tiếp tục xuống tu luyện.

Tầm mắt theo bản năng nhìn về tiểu viện bên cạnh, lập tức thấy Chu Văn đang tắm nắng chơi game, tâm tình lập tức không được tốt.

- Dù thực như mẹ nói, thiên phú của hắn tốt hơn ta thì sao? Thiên phú tốt cũng không thể quyết định thành tựu của một người, chịu chút đã kích đã trầm mê trong game để tránh hiện thực, người như vậy, dựa vào cái gì để thay ta đi tranh Phối sủng cấp Thần thoại? huống chi thiên phú của hắn chưa hẳn đã có thể so với ta.

An Tĩnh nhìn một chút, lập tức quay người xuống lầu, đồng thời tự lẩm bẩm:

“Mẹ, ngươi chờ xem, ta sẽ chứng minh ta càng ưu tú hơn Chu Văn, ta hoàn toàn có quyền tự mình đi tranh Phối sủng, căn bản không cần Chu Văn.”

- Chu Văn.

Ngay khi Chu Văn đang chơi vui vẻ, đột nhiên nghe được tiếng người gọi tên hắn, quay đầu nhìn sang, đã thấy An Tĩnh đứng trong sân bên cạnh, đang nhìn qua chỗ hắn.

- Có chuyện gì không?

Chu Văn nhìn thoáng qua, lại cúi đầu tiếp tục nhìn chằm chằm vào điện thoại.

- Bộ Xạ Nhật quyết kia là thật, ngươi có thể tu luyện.

An Tĩnh dừng một chút lại nói:

- Nếu như ngươi không tin, có thể gọi điện cho Phong thúc, hắn có thể giúp ngươi kiểm tra thật giả.

Chu Văn cũng không quá quan tâm Xạ Nhật quyết là thật hay giả, dù sao hắn cũng không thể tu luyện.

- Tại sao ngươi phải đem Xạ Nhật quyết cho ta?

Chu Văn vừa chơi vừa hỏi.

- Lần trước ngươi thua ta, nhất định là không cam tâm chứ?

An Tĩnh nhìn Chu Văn nói.

- Không có không cam tâm, ta tâm phục khẩu phục.

Chu Văn thuận miệng nói, hắn thực sự không muốn có gút mắc với An Tĩnh, tốt nhất hai người có thể coi nhau như xa lạ là được.

An Tĩnh vốn chuẩn bị nói, nhưng đến bên miệng lại bị Chu Văn tống trở vào, nghẹn đến khó chịu, cắn môi một cái mới mở miệng:

- Cho ngươi ba tháng luyện Xạ Nhật quyết đột phá Truyền kỳ, với nội tình của ngươi, ba tháng là đủ rồi, sau đó chúng ta lại chiến một trận, nếu như trong ba tháng ngươi không thể đột phá Truyền kỳ, lúc đó ta cũng sẽ không thủ hạ lưu tình đâu.

Dừng lại một chút, An Tĩnh còn nói thêm:

- Đừng nói là ta bắt nạt ngươi, các loại tài nguyên cần có, ta sẽ đem đến cho ngươi, ngươi cần Nguyên Khí kỹ hay bất cứ thứ gì, có thể viết giấy đưa ta, ta sẽ thay ngươi nghĩ cách thu đủ, nhớ kỹ, ngươi chỉ có ba tháng.

Chu Văn cảm thấy An Tĩnh có tình gây sự, liền cau mày nói:

- Ta nhận thua, ngươi thắng, không cần phiền toái như vậy.

Chu Văn không muốn nhận lợi ích của An gia, cũng không muốn lãng phí thời gian so đấu với An Tĩnh, chuyện đó với hắn hoàn toàn không có ý nghĩa, coi như thắng An Tĩnh cũng không có chỗ tốt gì.

- Nhất định phải đánh, nhỡ kỹ, ta chỉ cho ngươi ba tháng, đến lúc đó, ta tuyệt sẽ không thủ hạ lưu tình.

An Tĩnh lạnh lùng nói, lập tức quay người rời đi, nàng sợ bản thân còn nhìn nữa, sẽ không kìm được mà đánh luôn lập tức.

- Vì sao nhất định phải đánh?

Chu Văn cảm thấy có chút kỳ quái, nếu nói là An Tĩnh bởi hôn sự của Âu Dương Lam mà ghét hắn, như vậy nàng ta hoàn toàn có thể đánh hắn một trận ngay lúc này, không cần phải phiền toái như vậy a.

- Ta muốn chứng minh, so với ngươi, ta càng ưu tú hơn ngươi.

An Tĩnh nói xong liền trở lại tiểu lâu của mình.

Chu Văn có chút không hiểu, muốn nói tới ưu tú, Chu Văn chỉ có chút danh tiếng ở Quy Đức phủ, thế nhưng An Tĩnh là thiếu nữ thiên tài được cả Lạc Dương công nhận, mười ba tuổi đạt tới Truyền kỳ, mà Chu Văn đến giờ còn chưa đạt tới, hai người dường như không thể so sánh.

- Người xuất thân danh môn, tính tình đều cổ quái như vậy sao? Lý Tu Bạch vì một cái tư cách mà trăm phương ngàn kế giết đệ đệ, An Tĩnh cũng khó hiểu như thế.

Chu Văn khẽ lắc đầu.

Có điều, hắn cũng không có ý định đánh với An Tĩnh, càng không có khả năng đi luyện Xạ Nhật quyết, ba tháng có thể đột phá Truyền kỳ hay không, Chu Văn hắn còn đang cố gắng, hắn đương nhiên hy vọng mình có thể đột phá, thế nhưng Mê Tiên Kinh quá quỷ dị, khiến người không thể suy đoán theo lẽ thường.

An Tĩnh trở lại tiểu lâu, nhịn không được mà bước tới ban công tầng hai, lặng lẽ nhìn qua chỗ Chu Văn, thấy hắn vẫn phơi nắng chơi game, không hề ý thức được nguy cơ từ nàng, càng không có ý muốn trở nên mạnh mẽ, không khỏi lại cắn môi.

Mãi khi chờ đến lúc An Tĩnh đi, Chu Văn còn chưa chơi được bao lâu, đã có người tới trước cửa tiểu viện, hơn nữa lần này không chỉ một người, mà có tới bốn người.

Chu Văn ngẩng đầu nhìn qua, bốn người này, có ba người hắn không nhận ra, duy nhất một người, chính là Cao Dương mà lần trước mới kết thù.

Chu Văn vốn còn nghĩ Cao Dương tới trả đũa, thế nhưng bốn người vừa đến ngoài cửa, Cao Dương thấy Chu Văn ngồi trong tiểu viện, liền đứng ngoài nở nụ cười chân thành:

- Chu Văn, còn nhớ ta không? Học trưởng năm bốn Cao Dương.

- Tìm ta có chuyện gì không?

Chu Văn tiếp tục chơi game, cũng không có ý định mở cửa mời bọn hắn vào.

Cao Dương cũng không tức giận, tiếp tục cười ha ha:

- Chúng ta không đánh không quen, trước kia cũng không phải chuyện gì quá khó chấp nhận, ta có chỗ nào không đúng, hôm nay tới đây xin lỗi ngươi, chuyện trước đó dù ai đúng ai sai, cứ vậy bỏ qua được chứ?

Cao Dương đương nhiên không tự nhiên muốn hòa giải, người bình thường xem video đối chiến với Huyết văn Phật Tâm liên sẽ chỉ cảm thấy Lý Huyền rất mạnh, còn Chu Văn thì ảm đạm hơn nhiều.

Thế nhưng người có ánh mắt chân chính, lại biết Chu Văn mới là nhân vật chính, tác dụng hơn xa Lý Huyền.

Lý Huyền mạnh, thế nhưng sinh viên càng mạnh hơn vẫn có đầy, dù sao Lý Huyền còn chưa đột phá Truyền kỳ, mà sinh viên đạt tới Truyền kỳ cũng không ít, đủ để thay thế tác dụng của Lý Huyền.

Mà tác dụng của Chu Văn, sinh viên khác lại không thể thay thế.

- ----------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Vân

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game, truyện Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game, đọc truyện Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game, Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game full, Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top