Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 184: Yêu cầu thuộc tính


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game



Trừ bỏ thân pháp của Chu Văn đủ nhanh đủ linh hoạt, còn vì do ảnh hưởng của Huệ Hải Phong, nên tốc độ của Phi Thiên đã chậm hơn nhiều, Chu Văn thành công né tránh từng tia sáng.

Hơn nữa không biết phải có ảo giác hay không, Chu Văn cảm thấy lực lượng của Phi Thiên biến dị đã yếu hơn nhiều, cường độ của chùm sáng rõ ràng đã chậm lại.

Phi Thiên biến dị xuất thủ công kích Chu Văn, nói rõ tâm cảnh đã loạn, Huệ Hải Phong chớp cơ hội nhảy lên, tiến tới sau lưng nàng, song quyền liên tục oanh kích, đánh ra ba bốn đạo ấn ký.

Phi Thiên muốn xoay người diệt sát Huệ Hải Phong, thế nhưng thân thể lại đột nhiên dừng trên không trung, chỉ thấy Khương Nghiên đã tiếp đất từ lúc nào, hiện tại dùng sức kéo trường tiên, cứng rắn kéo thân Phi Thiên biến dị xuống, khiến Phi Thiên không thể tiếp tục phi hành.

Chu Văn thấy tử quang lập lòe trên người Khương Nghiên, yêu dị như yêu linh, trường tiên trong tay cũng tản ra tử quang lộng lẫy, tựa như một đầu hấp huyết yêu quái, không ngừng run rẩy thôn phệ.

- Chết đi cho ta!

Chung Tử Nhã điên cuồng chém, từng đạo huyết sắc kiếm quang chém về phía Phi Thiên, chém ra từng đạo vết máu.

Tuy rằng vết thương không sâu, thế nhưng lại là lần đầu Phi Thiên bị thương.

Phi Thiên biến dị nổ mạnh hết đà, động tác của nàng càng ngày càng chậm, tựa như trên người có đại sơn trấn áp, hơn nữa lực lượng của nàng cũng càng ngày càng yếu, mà lực lượng của Khương Nghiên lại càng ngày càng mạnh.

Phanh!


Khương Nghiên như Yêu Thần hóa thân, kéo mạnh trường tiên trong tay, cứng rắn quang thân hình Phi Thiên ra ngoài, đập vào trên vách đá, đập ra một cái động lớn, Phi Thiên biến dị há miệng phun máu.

Trường kiếm trong tay Chung Tử Nhã cũng chém xuống, kiếm quang chém trên đỉnh đầu Phi Thiên biến dị, thân kiếm tiếp xúc tới xương.

Tròng mắt Phi Thiên biến dị lập tức ánh lên một tia ác độc, đột nhiên đứng dậy ôm lấy Chung Tử Nhã, từ trong cơ thể bộc phát ra một cỗ lực lượng khổng lồ.

- Không tốt… nàng ta muốn tự bạo…

Huệ Hải Phong lớn tiếng kêu.

Chung Tử Nhã liều mạng giãy giụa, thế nhưng lại không thoát được. Khương Nghiên kéo mạnh trường tiên, thế nhưng lại chỉ có thể kéo Phi Thiên cùng Chung Tử Nhã tới, không thể đem bọn họ tách ra.

Chu Văn đứng cách Chung Tử Nhã không xa, lòng thầm sinh một ý niệm, đột nhiên vung một chưởng tới sau lưng Chung Tử Nhã.

Một chưởng này hắn dùng tới toàn lực, Hôi Tẫn chưởng mang thoe ám kình cường đại, hung hăng vỗ lên lưng Chung Tử Nhã.

Phanh!

Thân thể Chung Tử Nhã không sao, thế nhưng Phi Thiên biến dị trước người hắn như chịu một đòn nghiêm trọng, miệng phun máu tươi, lực ôm Chung Tử Nhã cũng yếu đi nhiều.

Chung Tử Nhã đột nhiên toàn lực giãy, thoát khỏi cánh tay nàng, tàn nhẫn đạp một cước đá bay Phi Thiên.

Phanh!

Vừa bay ra, thân thể Phi Thiên biến dị đột nhiên nổ mạnh, khí lưu hắc sắc khủng bố cuốn lấy đám Chu Văn, thổi bay cả đám ra ngoài, trong lúc nhất thời, hang đá rung lên không ngớt.

- Các ngươi không sao chứ?

Huệ Hải Phong bò ra từ trong đống đá vụn, toàn thây đẫm máu, mặt xám mày tro, tựa như mới bò ra từ nghĩa địa.

- Ta không sao.

Khương Nghiên đứng lên từ một nơi khác, trừ bỏ trên người có chút dơ bẩn, ngoài ra cũng không có việc gì.

- Ta có sao.

Chung Tử Nhã ghé vào đùi một tôn tượng đá, sau lưng đầy thịt nát, bị thương rất nặng.


Chu Văn cũng bị thương không nhẹ, tương tự như Huệ Hải Phong.

- Không chết là tốt rồi.

Khương Nghiên kiểm tra thương thế cho Chung Tử Nhã, cười nói,

Hiển nhiên cũng không nguy hiểm tới tính mạng, chỉ là trọng thương hơi nặng thôi.

- Ngươi nói vậy cũng được sao?

Chung Tử Nhã hữu khí vô lực nói:

- Đừng nói nhiều, mau tìm xem Phi Thiên biến dị có tuôn ra thứ gì không, nếu không có gì, chúng ta bị thương uổng a.

Trạng thái của Khương Nghiên là tốt nhất, hắn qua lật đá vụn, không bao lâu liền vui vẻ nói:

- Thấy rồi, là một viên Nguyên Khí kỹ kết tinh, cũng không biết có phải Phi Tiên thuật hay không.

- Có là được, quản nó là cái gì, mệt.

Chung Tử Nhã nói.

Khương nhiên vứt viên Thứ Nguyên kết tinh cho Chu Văn:

- Không biết có phải Phi Tiên thuật hay không, ngươi về thử xem, có điều cẩn thận chút, Truyền kỳ sử dụng Sử thi Nguyên Khí kỹ, bản thân đã vô cùng hung hiểm, nếu ngươi không nắm chắc, tốt nhất vẫn nên đi thỉnh giáo đạo sư.

- Cho ta số tài khoản của các ngươi, trở về ta sẽ chuyển phần của các ngươi tới.

Chu Văn cũng không khách khí, nhận viên Nguyên Khí kỹ kết tinh.

- Tiền thì không cần, sau này chúng ta muốn giết dị sinh vật nào đó, tính ngươi một phần.

Huệ hải phong nói.

- Có tiền hay không để sau nói, giờ đưa ta về trị liệu được chưa?

Chung Tử Nhã rên rỉ.

Khương Nghiên cõng Chung Tử Nhã, Chu Văn cùng Huệ Hải Phong dìu nhau ra khỏi Liên Hoa động, không bao lâu liền về tới phòng thí nghiệm trong Lão Long động.


Vương Minh Uyên nhìn thấy bốn người, bộ dạng đám Chu Văn như mới bại trận, vất vả mới trốn được một kiếp, cả đám đều mặt xám mày tro, người thấm đầy máu.

Có điều Vương Minh Uyên cũng không hỏi bọn hắn làm gì, chỉ triệu hoán mệnh hồn của bản thân ra, dùng lực lượng của mệnh hồn giúp bọn Chu Văn trị liệu thương thế.

Chu Văn lần đầu nhìn thấy mệnh hồn của Vương Minh Uyên, lần trước Vương Minh Uyên từng trị thương cho hắn, nhưng khí đó hắn hôn mê, không nhìn thấy mệnh hồn này.

Mệnh hồn của Vương Minh Uyên là một cái bình, tuy rằng không mấy đẹp mắt, thế nhưng lại ẩn một vẻ đẹp nội hàm, lưu quang từ trong bình chảy ra như nước, vừa tiếp xúc tới vết thương, Chu Văn liền cảm thấy đau đớn trên vết thương đã giảm bớt.

Lưu quang như nước dung nhập vào vết thương, miệng vết thương lập tức nhanh chóng khép lại, ngay cả xương cốt cũng nhanh chóng sinh trưởng.

- Hiếm khi cả bốn các ngươi cùng bị thương, tối nay phải mở tiệc chúc mừng mới được.

Trị liệu thương thế của bốn người, Vương Minh Uyên cười ngâm ngâm nhìn cả bốn.

Chu Văn khôi phục nhanh chóng, dù Vương Minh Uyên không trị liệu, hắn chỉ cần chuyển Nguyên Khí quyết thành Tiểu Bàn Nhược Ba La Mật Đa Kinh, năng lực khôi phục của bản thân cũng hơn xa người thường.

Cho nên trừ Chung Tử Nhã cùng Huệ Hải Phong còn phải nằm giường, Chu Văn đã cùng Khương Nghiên đi ăn tiệc chúc mừng với Vương Minh Uyên.

Lúc tối nghỉ ngơi, Chu Văn liền cầm viên Nguyên Khí kỹ kết tinh kia ra thưởng thức, viên kết tinh này chỉ lớn chừng quả trứng gà, oánh nhuận như thủy tinh, bên trong có hình ảnh hắc y bạch đái của Phi Thiên biến dị.

Dùng điện thoại xem thuộc tính của viên kết tinh, Chu Văn không khỏi ngẩn người.

Biến dị Phi Thiên kết tinh: Sử thi.

Yêu cầu dung hợp: Tốc độ đạt 21 điểm trở lên, Phật hệ Nguyên Khí quyết.

Chu Văn lần đầu nhìn thấy Nguyên Khí kỹ yêu cầu thuộc tính tốc độ, lại còn có cả yêu cầu với Nguyên Khí quyết, chuyện này trước kia chưa từng xảy ra, thậm chí còn không có cả trong sách.






Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game, truyện Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game, đọc truyện Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game, Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game full, Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top