Sủng Mị

Chương 910: Tuyết thành dạ yến (thượng)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Sủng Mị

Ba đầu Bạch Yểm Ma đế hoàng đỉnh phong, bảy đầu Bạch Yểm Ma cao đẳng đế hoàng, Xá Tội Hồ đế hoàng đỉnh phong hợp thành một cỗ lực lượng quá lớn. Nhưng Mạch Lăng cam tâm thất bại, không muốn từ bỏ lợi ích vốn đã nằm trong tầm tay.

"Ta đã nói qua, ta sẽ không tham dự vào thế lực phân tranh. Thu tay lại đi, trước khi chính ngươi bị thương tổn."

Mục Thanh Y lạnh nhạt nói.

"Thân là Thiên Cơ lại không đếm xỉa đến chuyện này, ngươi có tư cách gì đảm nhiệm chức vị tại Hồn Minh."

Mạch Lăng đã nổi giận, lúc này hắn cũng bất chấp thân phận chênh lệch, trực tiếp chỉ trích Mục Thanh Y. Nguồn truyện:

"Ta tận lực là được, ngươi có bất mãn gì cứ cáo trạng với Minh chủ."

Giọng nói Mục Thanh Y cũng phát sinh biến hóa trong nháy mắt.

Nàng vốn là nhìn tại thân phận Hồn Minh mới nhắc nhở hắn một câu, để cho hắn không tiếp tục hành động ngu xuẩn rồi bị tổn thất Hồn sủng.

Nhưng mà Mạch Lăng không nghe, ngược lại còn dám chất vấn nàng. Điều này làm cho trong lòng Mục Thanh Y sinh ra bất mãn, mà lời nói của hắn đã chọc giận Mục Thanh Y. Nàng chỉ là nể mặt Minh chủ, thật ra Mạch Lăng còn chưa đủ lọt mắt nàng.

"Không dám!"

Mạch Lăng lãnh đạm nói, mặc dù ngôn ngữ không dám mạo phạm nhưng oán khí nhất định phải có.

"Hai người các ngươi, mang Mạch Lăng rời khỏi."

Mục Thanh Y nhìn lướt qua Phương Vũ và Thiết Tâm ở bên cạnh, nhàn nhạt nói.

Phương Vũ và Thiết Tâm là thành viên Bát Hoang và Thập Lục Tuyệt, nếu như lúc trước các nàng tham chiến nhất định sẽ giúp cho Hồn Minh thắng lợi tuyệt đối.

Nhưng đến bây giờ Mục Thanh Y mới cho phép các nàng xuất thủ, hơn nữa chỉ là bảo đảm Mạch Lăng toàn thân trở lui mà thôi. Các nàng khẳng định không có cơ hội thay đổi chiến cuộc rồi, bởi vì Yểm Ma Thống trị giả đã giết xong Tần Vũ đang quay trở về chiến trường.

Sở Mộ đứng trong khu vực chiến trường bỗng nhiên phát hiện Phương Vũ và Thiết Tâm từ trên cao hạ xuống.

Hắn ngẩng đầu nhìn Mục Thanh Y, không biết nữ nhân này tại sao lại can thiệp vào chuyện này. Chẳng lẽ nàng muốn làm trái với lời hứa của mình?

Thế nhưng, sau đó hắn nhìn thấy Phương Vũ và Thiết Tâm phân ra hai bên bảo vệ Mạch Lăng rút lui lập tức xóa bỏ cảm giác nghi ngờ trong lòng.

Mục Thanh Y lấy phương thức quyết chiến định đoạt quyền quản lý Tuyết thành, đây rõ ràng là có lợi cho Hồn Minh. Nếu không có Sở Mộ và mười đầu Bạch Yểm Ma trợ giúp, ba thế lực lớn không thể nào chống lại đội ngũ Hồn Hoàng của Mạch Lăng.

Trong trận quyết chiến, Mục Thanh Y lại hạn chế Phương Vũ và Thiết Tâm không được xuất thủ, coi như là giảm bớt chênh lệch thực lực giữa song phương. Hắn cảm thấy nàng xử lý chuyện này tương đối công bình.

Bây giờ nàng để cho hai nữ nhân kia xuất thủ là muốn quân đoàn Hồn Minh bình an rút lui.

Nhưng Sở Mộ không quan tâm vấn đề này, dù sao Mạch Lăng cũng không dễ giết. Lúc nãy giết chết một trong Thập Lục Tuyệt - Tần Vũ đã là thu hoạch ngoài ý muốn rồi, hơn nữa ba thế lực lớn đã thắng lợi trong trận quyết chiến, thành công bảo vệ Tuyết thành.

Mà Thiên Cơ bảo Mạch Lăng thu tay lại đều tốt cho song phương, đầu tiên là nơi này không có ai đủ khả năng lưu lại Mạch Lăng. Nếu tiếp tục chiến đấu dông dài sẽ có thêm Hồn sủng cao cấp tử vong, điều này hoàn toàn bất lợi đối với ba thế lực lớn. Nhưng Mạch Lăng cũng không dám tái chiến, một khi chọc giận đám cường giả ba thế lực lớn, bọn họ quyết định liều mạng nhất định có thể khiến hắn thương tổn mấy hồn, ngay cả chủ sủng Thái Thản cự nhân cũng chưa chắc chống đỡ nổi.

Mục Thanh Y có ý bảo vệ Mạch Lăng rút lui, nhưng nàng không hề quan tâm Tần Vũ bị Bạch Yểm Ma đuổi giết.

Trong hàng ngũ Hồn MinhThập Lục Tuyệt, Vũ Tuyệt Tần Vũ xếp hạng thứ hai trong số ba tên xú danh thối nhất, không có một chút cái gọi là nhân phẩm. Vì thế, trong quá trình Tần Vũ chạy trốn không ngừng kêu cứu, nhưng Mục Thanh Y vẫn thờ ơ lạnh nhạt.

Trước kia một nữ đệ tử bị giết đã khiến cho Mục Thanh Y tức giận, nhưng vì không có chứng cứ xác thực là do Tần Vũ làm. Nàng đành phải ghi hận trong lòng, không thể tùy tiện tìm hắn phiền toái làm ảnh hưởng đến Hồn Minh.

Sau đó Mạch Lăng mang theo oán hận rời khỏi bình nguyên, một trận hoan hô thắng lợi lập tức nổ tung trên bầu trời bao la.

Tất cả thành viên ba thế lực lớn vô cùng kích động ôm chầm lẫn nhau, những Hồn sủng máu chảy đầm đìa cũng ngửa đầu gầm thét biểu lộ hưng phấn trong lòng.

Nhóm Hồn sủng sư phụ trợ nhanh chóng tản ra trị liệu cho người và Hồn sủng bị thương. Cho đến khi trận hoan hô cuồng nhiệt thứ hai vang lên, các nàng đã chữa trị được phần lớn Hồn sủng trọng thương, kịp thời cứu về một mạng, đồng thời đảm bảo không đến nổi mừng quá tắt tử giữa chừng.

Sở Mộ đứng trên chiến trường đẫm máu cũng mỉm cười vui sướng, ánh mắt nhìn qua đám người mừng rỡ như điên kia bỗng nhiên có cảm giác bình yên kỳ lạ.

Không biết từ lúc nào, Sở Mộ đã xem Hồn Điện trở thành nhà của mình. Ở thời kỳ hắc ám này, Sở Mộ mang đến một chút quang minh cũng khiến cho lòng người ấm áp.

Chỉ có điều trên phương diện lực lượng tổng thể, ba thế lực lớn và Hồn Minh vẫn tồn tại chênh lệch rất lớn. Một mình Hùng Mạt Mạch Lăng đã có thể đối phó một nhóm lớn nguyên lão, trưởng lão, thực lực Tam Hùng còn lại nhất định mạnh hơn Mạch Lăng. Nếu muốn giành thắng lợi chân chính, bọn họ phải tìm được cường giả đủ sức đối phó Hồn Minh Tứ Hùng. Ngoài ra phía trên còn có Minh chủ thần bí dị thường, mười mấy năm nay chưa từng có người nào thấy hắn xuất thủ.

"Sở lão đệ!"

Đằng Lãng chạy đến gần Sở Mộ, bàn tay to vỗ mạnh mấy cái rồi cười phá lên.

Sở Mộ cảm thấy tên này tố chất thần kinh không bình thường. Đằng Lãng là thiếu chủ Hồn Điện, đồng thời cũng là người thừa kế Tuyết thành, không có ai quan tâm trận quyết chiến này nhiều hơn hắn. Thật ra lúc này hắn đang cực kỳ xúc động, khóe mắt đã ướt át nhưng cố gắng dùng tiếng cười để giấu đi sự xấu hổ.

Đằng Lãng hiển nhiên không muốn để cho người ta nhìn thấy một mặt mềm yếu của mình, thế nhưng bộ dạng kích động đã hoàn toàn bán đứng hắn.

"Muốn khóc thì đi tìm phụ thân ngươi, hẳn là hắn cũng có tâm tình giống ngươi."

Sở Mộ thấy vẻ mặt tên này quá mức quái dị, cười khổ nói.

"Đằng Lãng ta thiếu ngươi một cái nhân tình."

Đằng Lãng từ từ thu hồi nụ cười, nói với Sở Mộ rất chân thành.

"Ừ!"

Sở Mộ gật đầu, cũng không có biểu hiện gì nhiều.

Đằng Giang Phong đề nghị mọi người mau chóng rúi về trong thành. Dù sao Hồn Minh vẫn còn trú đóng quân đoàn khổng lồ cách đó gần trăm dặm. Nếu như Mạch Lăng không chịu nổi khuất nhục, nói một đằng làm một nẻo đưa quân đoàn đánh ngược trở lại thì tính mạng bọn họ sẽ gặp nguy hiểm.

Đằng Giang Phong là thành chủ hiển nhiên phải suy nghĩ cẩn thận trên nhiều phương diện, không thể nào chỉ vì một lần thắng lợi mà choáng váng đầu óc. Bởi vì Mạch Lăng rất có khả năng làm như vậy.

Trở về trên đường, dân chúng xếp thành hai hàng dài mười dặm nghênh đón quân đoàn thắng lợi trở về Tuyết thành.

Vào lúc này, bên trong thành thị vô cùng náo nhiệt, khắp nơi đều là thanh âm mừng rỡ, chúc tụng lẫn nhau.

Trận chiến này quá mức gian khổ rồi, không chỉ thành viên ba thế lực lớn, ngay cả các gia tộc khác và cư dân Tuyết thành cũng thở phào nhẹ nhõm. Bọn họ sinh sống tại nơi này đã quen, thật sự không hi vọng Hồn Minh nhúng tay vào cai quản tòa thành này.

Màn đêm buông xuống, Thiên Cơ Mục Thanh Y xuất hiện ở trong Tuyết thành tuân thủ lời hứa hẹn của mình. Nếu như Hồn Minh còn muốn tiến công Tuyết thành, nàng sẽ xuất thủ đánh đuổi bọn họ.

Hiện tại nữ Chiến thần đã ra mặt trấn giữ Tuyết thành, ba thế lực lớn hiển nhiên không cần lo lắng Hồn Minh phản công. Cả đêm hôm đó thành thị tổ chức ăn mừng cực kỳ náo nhiệt, đồ ăn đồ uống phong phú, trang trí hoa văn còn rực rỡ hơn cả lễ tết.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sủng Mị, truyện Sủng Mị, đọc truyện Sủng Mị, Sủng Mị full, Sủng Mị chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top