Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Sủng Mị
Trên bầu trời, mấy vị Cơ nữ đang bị Sở Mộ và đầu Xá Tội Hồ hấp dẫn. Từ trên không trung, các nàng có thể thấy rõ ràng Đọa Lạc Viêm Quân lướt thẳng tới chỗ quân đoàn Hồn Sư. Thế nhưng, nó còn chưa chạy tới nơi thì chiến trường Hồn Sư hỗn loạn vô cùng quỷ dị, các binh sĩ Hồn Minh đột nhiên quay sang công kích đồng bạn của mình.
"Bọn họ... bọn họ đang tự giết lẫn nhau!"
"Tại sao lại như vậy, chẳng lẽ bọn họ bị Thất Tội Hồ của Sở Phương Trần thao túng tinh thần, nhưng tại sao nó có khả năng khống chế tinh thần trên phạm vi lớn?"
Thiết Tâm, Phương Vũ và Lạc Ngân vốn đứng về phía Hồn Minh, lúc này sắc mặt cả ba người khó nhìn tới cực điểm. Quân đoàn Hồn Chủ thua đã đành, dù sao thực lực tổng thể vốn không bằng đối phương. Nhưng mà quân đoàn Hồn Sư tuyệt đối không thể bại trước khi trận doanh Hồn Hoàng phân ra thắng bại. Nếu không, thế lực Hồn Minh sẽ lâm vào thế bị động hoàn toàn.
Chỉ có điều quân đoàn Hồn Sư xuất hiện hỗn loạn quá mức quỷ dị, đại đa số Hồn sủng cùng chung một chiến tuyến không hiểu tại sao lại quay ngược lại cắn xé đồng bọn của mình. Thậm chí Hồn sủng sư chủ nhân cũng không thể khống chế, lại còn bị giết chết mấy người.
"Tai Nạn Chủng Tộc, đó là kỹ năng chủng tộc của Thất Tội Hồ."
Mục Thanh Y chậm rãi mở miệng, ánh mắt nàng nhìn tới quân đoàn Hồn Sư tự giết lẫn nhau lộ vẻ không đành lòng.
Nàng biết kỹ năng Tai Nạn Chủng Tộc, cũng biết nó đáng sợ cỡ nào. Kỹ năng này có hiệu quả còn kinh khủng hơn bị địch nhân vây khốn. Bởi vì không có cách nào dự liệu được mình sẽ chết dưới tay người nào, có thể là đồng bạn quan hệ mật thiết ở bên cạnh, có thể là Hồn sủng nổi điên, thậm chí bi đát nhất là bị Hồn sủng của chính mình giết chết. Tư vị tử vong này không hề dễ chịu, đây là phương thức tàn phá tinh thần còn khủng khiếp hơn bị phản bội.
Từ trước tới giờ, Sở Mộ đối đãi địch nhân không có bất kỳ cảm giác thương hại.
Chủng tộc tai nạn là phương pháp giải quyết địch nhân nhanh gọn và đơn giản nhất.
Đồng bọn phản chiến, Hồn sủng nổi điên khiến cho quân đoàn Hồn Sư của Hồn Minh đại loạn.
Một quân đoàn số lượng khổng lồ mất đi cảm giác tín nhiệm lẫn nhau, trong đầu đầy dẫy nghi kỵ làm sao có thể tiếp tục chiến đấu?
Kỹ năng Tai Nạn Chủng Tộc vốn không thể khống chế ngàn vạn địch nhân.
Nhưng Mạc Tà thi triển Tai Nạn Chủng Tộc có thể điều khiển những người tâm trí không kiên định, ra lệnh cho bọn họ công kích đồng bạn của mình. Sau đó những người bị chọc giận sẽ tiến hành phản kích, ngay sau đó tất cả mọi người sẽ bị bóng ma ám ảnh bao phủ dẫn đến nghi kỵ đồng bạn ở chung quanh. Tinh thần bọn họ dần dần yếu ớt, cuối cùng triệt để đọa lạc.
Quân đoàn Hồn Sư đã không còn Hồn Hoàng trấn giữ, cho nên hiệu quả Tai Nạn Chủng Tộc điên cuồng lan tràn tựa như ôn dịch. Đến lúc đó Mạc Tà có thể thả lỏng tinh thần, để cho đám người kia tự sinh tự diệt.
Quân đoàn Hồn Sư của đối phương binh bại như núi đổ, dưới tác dụng của kỹ năng Tai Nạn Chủng Tộc. Cả quân đoàn Hồn Sư nhanh chóng sụp đổ, kế tiếp Đằng Lãng dẫn toàn quân xung kích nhất định sẽ giành lấy thắng lợi huy hoàng.
"Đây… đây... ngươi mới nói cái gì? Đây là thúc đẩy tiến trình nhanh hơn một chút đó hả?"
Thân là tổng soái quân đoàn Hồn Sư, lại còn là một gã Hồn Hoàng. Nhưng Đằng Lãng không thể nào ổn định tinh thần của mình, lắp bắp dò hỏi.
Tiếng kêu giết rung trời, thanh âm Hồn sủng điên loạn gầm thét vang vọng khắp nơi. Đằng Lãng dẫn dắt quân đoàn Hồn Sư sĩ khí bạo tăng, gã quân sư ra lệnh cho toàn quân xung kích, biến thành sóng thần cuồng nộ cuốn tới đối phương.
Quân đoàn Hồn Sư của Hồn Minh đã hỗn loạn triệt để, không có cách nào tạo lập thế trận chống đỡ hữu hiệu.
"Tổng soái, quân đoàn Hồn Chủ đối phương đã toàn diệt."
Một vị quân thống chạy tới trước mặt Sở Mộ báo cáo.
Sở Mộ đang đứng ở vị trí Đường quân sư ngã xuống, ngọn quân kỳ nhuộm máu đỏ rực cắm trên mặt đất cách hắn chừng chục thước.
Mấy vị quân thống và phó quân thống nhìn thoáng qua thi thể lão quân sư, biểu tình mỗi người một vẻ.
Bọn họ biết lúc này không phải thời gian bi thương đồng đội chết đi, mà phải tranh thủ cơ hội giải quyết toàn bộ địch nhân. Bởi vì trận quyến chiến còn chưa kết thúc.
Ánh mứt Sở Mộ quét một vòng qua nhóm sĩ quan chỉ huy. Mười mấy bị quân thống, phó quân thống và đoàn trưởng cả người dính đầy máu tươi, bên cạnh bọn họ là đủ loại Hồn sủng Khủng Lang, Uyên Thú, Giác Giáp Thú, Huyết Thú, Ma Trùng, Khải Chập, Vũ Yêu, Không Ưng, Tinh Linh, Thụ Yêu, Đằng Quái...v…v đang im lặng chờ lệnh.
Đây là nhóm Hồn sủng chủ lưu thuộc về quân đoàn Hồn Chủ.
Từ trong mắt của bọn họ, Sở Mộ có thể thấy được ý chí chiến đấu mãnh liệt, đám Hồn sủng kia cũng rất muốn tiếp tục truy kích địch nhân.
"Đằng quân sư đã hi sinh vinh quang, tổng soái hãy hạ lệnh!"
Nhóm quân thống đồng thời hô lớn.
Tổng soái quân đoàn Hồn sủng sư không chỉ có nhiệm vụ chỉ huy chiến đấu và bố trí chiến cuộc, sự hiện hữu của hắn chính là linh hồn của cả quân đoàn. Chỉ cần tổng soái không ngã, cả quân đoàn vẫn còn duy trì tinh thần chiến đấu vĩnh viễn không bại.
"Nơi này còn có không ít địch nhân."
Sở Mộ cười lạnh nói.
Mười mấy vị sĩ quan chỉ huy nhìn theo hướng ánh mắt Sở Mộ, cả đám người cũng sợ hãi ngây người.
"Tổng soái, nơi đó là trận doanh Hồn Hoàng, bên đó là Hồn sủng cấp đế hoàng a...aa…aaa!"
"Phần lớn đều là cao đẳng đế hoàng, đế hoàng đỉnh phong. Quân đoàn chúng ta không có cách nào rung chuyển nổi, nhưng trung đẳng đế hoàng vẫn có thể giết."
Sở Mộ trầm giọng nói.
Quân đoàn Hồn Chủ khống chế Hồn sủng trung bình là quân chủ đỉnh phong, 10 đầu quân chủ đỉnh phong hợp lực đủ để đối kháng một đầu chuẩn đế hoàng. Thậm chí năm đầu Nguyên Tố Hồn sủng quân chủ đỉnh phong liên thủ thi triển kỹ năng sẽ bộc phát ra uy lực cực mạnh.
Đến lúc này, quân đoàn Hồn Chủ tổn thất không lớn, ít nhất cũng có 150 người vẫn còn chiến lực, 150 người tổng cộng khống chế 600 đầu Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong.
Cỗ lực lượng này ngưng tụ rất khó rung chuyển Hồn sủng cao đẳng đế hoàng, nhưng sẽ tạo thành tính uy hiếp rất lớn đối với Hồn sủng trung đẳng đế hoàng.
"Chẳng lẽ các ngươi không muốn thưởng thức máu của đế hoàng?"
Sở Mộ bỗng nhiên hỏi ngược lại một câu.
Thưởng thức máu đế hoàng?
Hồn sủng cấp đế hoàng chính là tồn tại như thần đối với cấp bậc Hồn Chủ, Hồn Sư.
Bất kỳ một Hồn sủng sư nào cũng có khát vọng đạt tới cảnh giới cao hơn. Hồn Chủ và Hồn Hoàng vốn là hai cấp bậc như trời với đất, Hồn sủng quân chủ đỉnh phong chỉ là con kiến, rơm rạ đối với cấp đế hoàng. Bọn họ làm sao nghĩ tới một ngày mình sẽ tự tay đánh bại địch nhân cường đại như thế?
Không phải là bọn họ không muốn thưởng thức máu đế hoàng. Nhưng mà chuyện này vốn là không tưởng. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
"Quân chủ vì sao không dám giết đế hoàng?"
Vì sao không dám? 600 quân chủ liều mạng vẫn có thể giết chết một đầu trung đẳng đế hoàng. Cho dù tử vong một mảng lớn cũng đủ ngậm cười nơi chín suối rồi. Huống chi bên cạnh còn có một vị tổng soái cường hãn chống đỡ, sợ cái gì chứ?
Đây là một lần khiêu chiến vượt cấp.
Sở Mộ biết mỗi người đứng trên chiến trường đều bị hoàn cảnh ác liệt nơi này kích thích huyết tính ẩn sâu trong linh hồn. Bọn họ quý trọng tính mạng của mình, cũng khát vọng trở nên mạnh mẽ hơn. Một khi có cơ hội đánh bại địch nhân cường đại, bọn họ tuyệt đối không do dự.
Bọn họ không thiếu hụt dũng khí, không thiếu hụt nhiệt huyết. Mà chỉ thiếu một cơ hội có thể khiêu chiến chính mình.
Sở Mộ đang làm chuyện đó, Hồn Chủ chỉ là tồn tại bé nhỏ trong mắt Hồn Hoàng. Nhưng bất cứ sinh mạng nào cũng có giá trị của nó.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Sủng Mị,
truyện Sủng Mị,
đọc truyện Sủng Mị,
Sủng Mị full,
Sủng Mị chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!