Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Sủng Mị
Sinh vật này có tuổi thọ năm trăm năm, chủ nhân của nó đã tử vong mấy thế kỷ trước. Nghe nói lúc ấy sau khi chủ nhân tử vong, cường giả Thiên Hạ thành mới có thể chính thức hàng phục đầu Tai Chu Đế này.
Mà tất cả sinh vật thủ giới và sinh vật bị phong ấn trong Bất Hủ thành bình tĩnh trở lại là bởi vì Tai Chu Đế xuất hiện.
Thời điểm nó chạy ra phong ấn đã trực tiếp giết chết một con Hồn sủng cao đẳng đế hoàng xưng hùng xưng bá, trực tiếp nuốt xuống nội tạng kết tinh của đầu cao đẳng đế hoàng này làm năng lượng bổ sung. Hiển nhiên là hành động ngang tàng này lập tức trấn trụ tất cả sinh vật trong Bất Hủ thành. Đồng thời cũng giúp cho Tai Chu Đế trở thành đầu lĩnh chân chính, không có bất kỳ một hung vật nào dám lên tiếng dị nghị.
Tai Chu Đế không có mắt, toàn thân toàn là nhung mao bén nhọn có tác dụng cảm giác động tĩnh chung quanh, khí lưu biến hóa, mặt đất chấn động. Nó không có mắt, nhưng lại là Hồn sủng nhạy bén nhất trên thế giới này.
Thế nhưng, nhung mao đối với Tai Chu Đế chỉ là công cụ cảm giác, nhưng đối với nhân loại thì mỗi cọng lông chẳng khác nào một thanh Hắc kiếm sắc bén tới cực điểm.
Từ đó có thể tưởng tượng ra thể hình của Tai Chu Đế kinh khủng tới mức nào.
"Tê tê tê!"
Tai Chu Đế bỗng nhiên há miệng phát ra thanh âm kỳ dị, cho dù là tiếng kêu bình thường nhất cũng có thể hù dọa đại đa số sinh vật có trong Bất Hủ thành.
Tai Chu Đế di động.
Nhất thời những sinh vật phong ấn thần phục ở chung quanh vội vàng tránh ra nhường đường, cả đám hung vật cùng lúc hành động tạo thành tràng diện cực kỳ kinh người.
"Rống!”
"A!"
Chúng nó hiển nhiên không dám hành động thiếu suy nghĩ, vẫn một mực đi theo phía sau Tai Chu Đế xuyên qua khu vực nội thành, di chuyển về một hướng khác. Phần lớn sinh vật trong Bất Hủ thành đều có trí tuệ nhất định, có lẽ chúng nó đã đoán ra được tại khu vực phong ấn nào đó đang có mấy con thú ngu xuẩn không biết sống chết chém giết lẫn nhau.
Trước đó Tai Chu Đế đã dùng lực lượng tinh thần cảnh cáo tất cả sinh vật phong ấn và sinh vật thủ giới không được nội đấu, không nghĩ tới đến lúc này còn có mấy con thú ngu xuẩn cả gan khiêu chiến uy nghiêm của siêu cấp đầu lĩnh. Bởi vì như thế, những sinh vật cấp đế hoàng thần phục Tai Chu Đế mang theo tâm thái chuẩn bị xem trò vui.
Khu vực Trấn Yêu Bi – Mính Tiên Điểu.
"Có biết kết quả đắc tội Dương Kỳ ta là gì không?"
Dương Kỳ tức giận hét lớn.
Sở Mộ vô cùng bình tĩnh, ánh mắt nhìn thoáng qua Dương Kỳ tựa như nhìn một tên ngu ngốc.
Dương Kỳ lại càng nổi giận lôi đình.
Hắn chính là cường giả Hồn Hoàng có 4 đầu chuẩn đế hoàng, ngay khi chiến đấu bắt đầu đã triệu hoán toàn bộ chủ sủng ra ngoài nhằm phòng ngừa Sở Mộ chạy trốn.
Trong 4 đầu Hồn sủng chuẩn đế hoàng kia, thực lực Lôi Báo Hoàng và Nham Báo Hoàng mạnh nhất, ngoài ra còn có phó thuộc tính phụ trợ. Hai đầu Hồn sủng khác chỉ là đế hoàng bình thường.
Thực lực như vậy đặt trong trận doanh Hồn Hoàng tại Thiên Hạ thành đương nhiên là thuộc về tầng dưới chót.
Chỉ có điều thời điểm hiện tại cực kỳ nhạy cảm, cho dù đám Hồn Hoàng kia có mạnh hơn nữa cũng vô dụng. Cũng vì thế Dương Kỳ mới có thể dương dương tự đắc, bày ra một mặt hung tàn của mình trước mặt Sở Mộ.
Trong lúc tất cả mọi người âm thầm lo lắng cho Sở Mộ, bản thân hắn lại không có ý thức được mình đã bại lộ tại trong mắt người khác. Từ đầu đến cuối vẫn không biết ý nghĩa của trận chiến này trọng yếu cỡ nào, có lẽ nhờ đó hắn mới duy trì được tâm thái bình tĩnh.
Ánh mắt của hắn ngó chừng Lôi Báo Hoàng sắp sửa phát động công kích, tốc độ Lôi Báo Hoàng rất nhanh, lực công kích cũng mạnh mẽ dị thường. Sở Mộ hiển nhiên sẽ không để Báo Hoàng có cơ hội công kích trước, chiến đấu ở cấp độ này bắt buộc phải giành giật ưu thế từng ly từng tý, không thể nào chủ quan lơ là được.
Lần này Dương Kỳ đã rút kinh nghiệm, không dám mạo hiểm dốc toàn lực công kích về phía tiểu Chập Long. Hắn trước tiên ra lệnh cho đám Hồn sủng của mình bao vây Sở Mộ và tiểu Chập Long.
Sau khi trận hình hoàn thành, Lôi Báo Hoàng dẫn đầu phát động công kích.
Thân thể Báo Hoàng hóa thành tia chớp màu tím hung mãnh khóa định vị trí cổ họng tiểu Chập Long, có lẽ hắn muốn báo thù Song Lô Cầm mất mạng oan uổng lúc trước.
Dương Kỳ cẩn thận đề phòng tiểu Chập Long, đặc biệt là kỹ năng U Linh Ẩn. Trong quá trình Báo Hoàng chạy tới vẫn không ngừng gia tốc, khi đến gần tiểu Chập Long, móng vuốt Lôi Báo Hoàng lập lòe lôi điện chuẩn bị một kích cực mạnh.
Lực lượng Lôi điện cấp đế hoàng mơ hồ phá hủy không gian, từng đợt quang mang bộc phát chói mắt làm cho trái tim đám Hồn Hoàng như muốn ngừng đập.
Lôi Báo Hoàng vừa mới phát động công kích, ba con Hồn sủng cấp đế hoàng còn lại cũng vội vàng thi triển kỹ năng đánh tới tiểu Chập Long. Khu vực chung quanh hồ nước lập tức biến thành một mảnh hỗn loạn, năng lượng loạn lưu điên cuồng tàn phá.
Bốn kỹ năng cùng lúc đánh tới mang theo lực lượng hủy diệt ngoài sức tưởng tượng, nếu như đầu Long tộc đế hoàng kia không kịp thời né tránh khẳng định sẽ bị trọng thương.
Liễu Băng Lam đã từng thấy tiểu Chập Long của Sở Mộ, nàng nhớ là tiểu Chập Long vốn chỉ có thực lực chuẩn đế hoàng. Cho nên thời điểm nàng nhìn thấy bốn kỹ năng ập xuống đầu Sở Mộ mới không nhịn được, trong lòng đau đớn tựa như bị kim châm vậy.
Nàng nắm thật chặc hai tay, thân thể không ngừng run rẩy, vốn muốn nhắm mắt lại nhưng lại không dám. Bởi vì nàng sợ mình không còn cơ hội nhìn thấy Sở Mộ nữa.
Bốn loại kỹ năng chồng chất có thể phá tan Nham hệ đế hoàng phòng ngự.
Đối mặt tình huống như thế, Sở Mộ dĩ nhiên sẽ không tự cao tự đại lao lên ngạnh kháng, hắn bảo tiểu Chập Long sử dụng ưu thế linh xảo của U Linh hệ tiến hành né tránh.
U Linh hệ Hồn sủng chiếm ưu thế tốc độ và né tránh vượt xa các hệ khác, nhóm Hồn Hoàng đang xem cuộc chiến chỉ nhìn thấy hình ảnh mờ mờ do năng lượng bộc phát quá lớn. Chiến trường nhất thời xuất hiện một tầng tro bụi mù mịt, bọn họ không thể thấy được thân ảnh Sở Mộ và tiểu Chập Long, chính vì thế trái tim bọn họ như treo lơ lửng giữa tầng không, tinh thần căng thẳng tột độ.
"Ngay cả… ngay cả thi thể cũng tan nát."
"Căn bản không phải đối thủ, ê… nhìn bên kia … đó là cái gì?"
Các vị Hồn Hoàng còn chưa kịp lên tiếng cảm thán và thương tiếc đột nhiên phát hiện bên kia hồ nước xuất hiện một thân ảnh mờ nhạt.
Trên lưng thân ảnh đó là Sở Mộ và San tiểu thư vô cùng hoàn hảo, không có vẻ gì là chịu tổn thương.
"Đây..."
Một đám Hồn Hoàng thở phào nhẹ nhõm, có vài người tay chân rã rời ngồi bệch xuống đất. Tuy rằng bọn họ không chiến đấu nhưng cảm giác kích thích quá mức kinh khủng rồi. Đồng thời cũng không tránh khỏi kinh ngạc, ngay cả bọn họ cũng không nhận ra Sở Mộ làm thế nào né tránh đợt kỹ năng oanh kích kia.
"May là không có chuyện gì, cám ơn trời đất!"
Mấy vị Hồn Hoàng đua nhau lên tiếng.
Bọn họ nhìn thấy vẻ mặt Sở Mộ vô cùng bình tĩnh, không có vẻ gì là hoảng sợ vì bị bốn đầu đế hoàng vây khốn. Dựa vào đó, bọn họ mới có cảm giác an tâm không ít.
Sở Mộ dĩ nhiên là bình tĩnh, bởi vì trong quá trình chơi trò đuổi bắt với Hắc Đình và Dương Kỳ, tiểu Chập Long đã giết không biết bao nhiêu địch nhân, thực lực đã sớm đạt tới sơ đẳng đế hoàng. Hơn nữa, tiểu Chập Long nắm giữ U Linh thuộc tính quỷ dị và kỹ năng chủng tộc bá đạo, không cần phải lưu ý 4 đầu Hồn sủng chuẩn đế hoàng.
"Giết Huyền Băng Tinh Linh."
Ánh mắt Sở Mộ khóa định mục tiêu là đầu Nguyên Tố đế hoàng của Dương Kỳ, dùng hồn niệm hạ sát lệnh với tiểu Chập Long.
"Rống!"
Tiểu Chập Long gầm thét một tiếng rung động đất trời.
Tiểu Chập Long nhân lúc mấy đầu đế hoàng khác không kịp phản ứng, hai cánh vỗ mạnh lao thẳng về phía Huyền Băng Tinh Linh đế hoàng. Tốc độ của nó thậm chí nhanh gấp hai, ba lần Lôi Báo Hoàng.
"Thương Long Đồ Ảnh."
Tiểu Chập Long bay lướt ngang qua, kia thân thể và hai cánh hợp lại hóa thành một luồng hàn mang đánh tới Huyền Băng Tinh Linh đế hoàng. Lực lượng sơ đẳng đế hoàng được phát huy lên tới mức tận cùng.
Dương Kỳ triệt để trợn tròn mắt, không thể nào ngờ nổi đối phương lại có thể bộc phát ra một kích cường đại như thế.
Hắn không biết tiểu Chập Long làm thế nào để dịch chuyển không gian, né tránh đợt tiến công tổng lực lúc nãy. Đồng thời lại càng không dám tin tưởng chính là cái con Long tộc này thực lực chỉ tương đương chuẩn đế hoàng, vào lúc này bỗng nhiên phát ra khí thế sơ đẳng đế hoàng quá mức kinh khủng.
Thương Long Đồ Ảnh thế mạnh không thể đỡ, tiểu Chập Long hóa thành tia sáng u lam từ trên không trung đâm thẳng xuống thân thể Huyền Băng Tinh Linh đế hoàng.
"Ầm!"
Một giây sau, thân thể Huyền Băng Tinh Linh đế hoàng bị đâm thủng một lỗ thật to nơi ngực, các bộ phận trên người chậm rãi tách rời ra, hóa thành từng khối băng vụn nằm rải rác dưới mặt đất.
Ở phía sau Băng hệ đế hoàng là một cái khe rãnh thật lớn lan ra ngoài xa mấy dặm, lực lượng phá hủy cường đại nhìn thấy mà kinh tâm động phách.
Miểu sát.
Huyền Băng Tinh Linh đế hoàng bị một chiêu miểu sát.
Trước đó vài giây, Dương Kỳ còn đang nhe răng mỉm cười đắc ý, đến lúc này lại triệt để u mê, ánh mắt hắn đờ đẫn vô hồn nhìn vô số khối băng chậm chạp hòa tan, biến mất vào trong thiên địa.
Lại là miểu sát.
Mười mấy ngày trước, Dương Kỳ bởi vì coi thường Sở Mộ mới đánh mất một con Hồn sủng chuẩn đế hoàng, bản thân hắn cũng công nhận điều đó.
Song lần này hắn đã chuẩn bị cẩn thận, hơn nữa lại còn tự mình chỉ huy đám chủ sủng tiến hành quần công.
Nhưng mà... tại sao vẫn cứ bị miểu sát rồi?
"Trời đất, tiểu Chập Long của ngươi cũng đủ biến thái."
Trải qua chung đụng một đoạn thời gian khá dài, San tiểu thư xem như hiểu biết chút ít về năng lực của Sở Mộ, đánh giá hắn cũng dần dần thay đổi, không còn mở miệng cái là nói ‘chúng ta chết chắc, chúng ta đánh không lại nữa..."
Mà nàng trực tiếp tuyên bố một câu rất hùng hồn.
San tiểu thư đã bắt đầu quen với biểu hiện yêu nghiệt của Sở Mộ, nhưng mà đám Hồn Hoàng đang xem cuộc chiến lại là lần đầu tiên trông thấy Sở Mộ chiến đấu.
Năm mươi mấy gã Hồn Hoàng, bất kể thân phận gì, bao nhiêu tuổi, thực lực ra sao, bọn họ đều tận mắt nhìn thấy tiểu Chập Long dùng một chiêu tất sát Huyền Tinh đế hoàng. Không có người nào lên tiếng, hiện trường chung quanh hồ nước cực kỳ yên tĩnh, bởi vì bọn họ đã bị cảnh tượng lúc nãy trấn trụ.
"Sơ đẳng đế hoàng, đầu Long tộc lúc nãy bộc phát ra lực lượng tuyệt đối là sơ đẳng đế hoàng, không thể sai được!"
Qua vài giây sau, cả đám người già trẻ lớn bé hét lên điên cuồng, cũng không quản sĩ diện hay là thân phận gì nữa. Bọn họ bị cảm giác mừng như điên xung kích làm cho mất đi năng lực kiểm soát tạm thời.
Đây là trải nghiệm từ ranh giới tuyệt vọng thoáng cái bay lên tận mây xanh, nhìn thấy ánh cầu vồng rực rỡ sau cơn mưa.
Liễu Băng Lam vốn bị tâm lý hành hạ mấy ngày nay, nhìn thấy một màn như vậy bỗng nhiên có cảm giác thoát lực, cả người uể oải đến từng đường tơ kẽ tóc.
Nhưng mà, Liễu Băng Lam vẫn đứng thẳng như thường.
Chẳng qua là lệ nóng không ngăn được chậm rãi ướt nhòe đôi mi.
Dương Kỳ không biết rằng Hồn sủng của mình chính là bữa tiệc lớn trong mắt tiểu Chập Long.
Sở Mộ không biết rốt cuộc cần phải thôn phệ bao nhiêu linh hồn đầu chuẩn đế hoàng mới giúp cho U Linh Long tăng cường đẳng cấp lên tới chuẩn đế hoàng. Thế nhưng, Sở Mộ mơ hồ cảm giác thực lực U Linh Long đã gần đột phá, chỉ cần có thêm vài linh hồn chuẩn đế hoàng nữa là xong, thậm chí kiếm được linh hồn sơ đẳng đế hoàng lại càng tốt.
"Tụ hồn!"
Sở Mộ nói với tiểu Chập Long.
Sau khi giải quyết xong Huyền Tinh linh đế hoàng, Sở Mộ hiển nhiên sẽ không bỏ qua linh hồn của nó.
Tử hồn của Huyền Băng Tinh Linh từ từ bay lên rồi bị tiểu Chập Long hấp thu vào trong cơ thể, dần dần chuyển hóa thành năng lực cho U Linh Long.
"Tìm cơ hội giải quyết đầu Yêu Linh kia."
Ánh mắt Sở Mộ lập tức khóa định đầu Yêu Linh Hồn sủng của Dương Kỳ đang ẩn thân tại một góc cách đó không xa.
Yêu Linh hệ Hồn sủng vốn phòng ngự không ra hình dáng gì, dưới tình huống tốc độ và né tránh không chiếm được ưu thế cũng mất đi tư cách chiến đấu. Trong trường hợp này giết nó còn dễ hơn hai con Báo Hoàng rất nhiều.
Hồn Hoàng cuối cùng vẫn là Hồn Hoàng, cho dù nội tâm bị đả kích kịch liệt, nhưng thời điểm đối mặt với địch nhân cường đại ngoài sức tưởng tượng, Dương Kỳ vội vàng điều chỉnh lại tinh thần, ra lệnh cho ba con Hồn sủng đánh tới tiểu Chập Long.
Mặc dù Dương Kỳ gần như nổi điên, nhưng hắn cũng ý thức được đầu Long tộc này có khả năng bộc phát ra lực lượng sơ đẳng đế hoàng, hắn căn bản không dám khinh thường nữa, cực kỳ cẩn thận để cho ba con Hồn sủng chuẩn đế hoàng tụ lực rồi liên thủ công kích.
"Lôi Đình trảo."
Nhắm trúng cơ hội đối phương còn đang trì hoãn, Dương Kỳ mệnh lệnh cho Lôi Báo Hoàng dẫn đầu phát động công kích.
Lôi Báo Hoàng hơi hạ thấp thân hình, sau đó bỗng nhiên phóng tới nhanh như chớp, thân thể nó ở giữa không trung biến thành tia sáng màu tím lao thẳng về phía tiểu Chập Long.
Tiểu Chập Long khẽ nghiêng người, hai cánh đập mạnh một cái phóng sang bên phải một đoạn khá xa, thành công tránh né Lôi Báo Hoàng công kích.
"Lộ ra sơ hở!"
Dương Kỳ cũng là cường giả thân kinh bách chiến, nhân lúc đối phương mừng rỡ, lập tức mệnh lệnh cho Nham Báo Hoàng tiến hành truy kích.
"Rống!"
Nham Báo Hoàng hung hăng đạp chân xuống đất, khu vực phía trước đột nhiên nứt ra, sau đó một khối nham thạch nhọn hoắc bắn thẳng vào bụng tiểu Chập Long.
Thân thể tiểu Chập Long khẽ đảo qua né tránh mũi chông dài trăm thước gần trong gang tấc.
Nhìn thấy tiểu Chập Long lộ vẻ chật vật, Dương Kỳ âm thầm cười lạnh:
“U Linh hệ Hồn sủng phòng ngự vốn yếu, chỉ cần thừa nhận một lần công kích chính diện khẳng định mất đi lực chiến đấu.”
"Công kích nó!"
Dương Kỳ nắm chắc thời cơ, ra lệnh cho Yêu Linh Hồn sủng tiếp tục tấn công.
Yêu Linh đế hoàng chạy ra vị trí rất xa, sau khi cảm thấy tương đối an toàn mới quay người lại thi triển tinh thần công kích.
Lần này tiểu Chập Long không thể nào chống đỡ được, thế giới tinh thần của nó bị đánh cho rối loạn, trong lúc nhất thời rơi vào trạng thái choáng váng.
"Cơ hội tới! Để ta nhìn xem ngươi làm sao thi triển U Linh Ẩn."
Dương Kỳ cười phá lên, cho rằng đã nắm chắc ưu thế trong tay.
Tinh thần công kích sẽ hạn chế U Linh hệ thi triển kỹ năng né tránh, Dương Kỳ tin tưởng Hồn sủng của mình có thể đánh cho đối phương bị thương nặng. Theo suy nghĩ của hắn thì trận chiến này cũng sắp kết thúc rồi.
Cơ hồ không cần Dương Kỳ hạ lệnh, Nham Báo Hoàng đã chuẩn bị xong kỹ năng lập tức nhào tới.
Móng vuốt Nham Báo Hoàng bám vào khối nham thạch phóng lên cực nhanh, trong nháy mắt đã chạy lên tới vị trí trên cùng.
Dựa vào cơ hội hiếm có này, Nham Báo Hoàng đã thành công tiếp cận đối phương.
Móng vuốt của nó ngưng tụ lực lượng Thú hệ, đồng thời gia trì thêm một tầng nham thạch đen bóng có tác dụng gia tăng sức mạnh. Hiển nhiên là muốn dùng một kích đánh bại tiểu Chập Long.
Tiểu Chập Long đúng là vẫn còn mấy phần ngây thơ, nếu đổi lại là Mạc Tà dưới tình huống này sẽ không để cho địch nhân nắm lấy sơ hở như vậy.
Tinh thần bị hạn chế làm cho tiểu Chập Long không có cách nào né tránh, đành phải khép hai cánh lại bảo vệ Sở Mộ và San tiểu thư ở trên lưng, rồi dùng thân thể của mình ngạnh kháng một kích kia.
"Ầm!”
Một tiếng nổ vang sơn băng địa liệt lan truyền ra bốn phía, tiểu Chập Long bị lực lượng chấn động đánh văng ra ngoài xa mấy trăm thước, thân thể to lớn vẽ thành một đường vòng cung hoàn mỹ rơi thẳng xuống đất.
Trận chiến trên không trung quá mức kịch liệt, đám Hồn Hoàng có thể nhìn thấy rõ ràng tiểu Chập Long trúng đòn, tất cả mọi người lập tức rùng mình một cái, đổ mồ hôi lạnh ướt trán.
Đám Hồn Hoàng này có kinh nghiệm phong phú, ánh mắt cũng độc đáo hơn người. Bọn họ đã nhận ra tiểu Chập Long không phải là sơ đẳng đế hoàng chân chính, mà chỉ là dung hợp nhiều loại thuộc tính mới bộc phát ra lực lượng mạnh hơn. Thế nhưng, từ biểu hiện lúc nãy cho thấy nó không có thuộc tính thiên về phòng ngự, một kích kia sẽ tạo thành thương tổn rất nặng đối với tiểu Chập Long.
Dương Kỳ nhếch môi cười tà, tất cả buồn bực thoáng cái biến sạch. Chỉ cần có thể bắt giữ Sở Mộ thì hắn sẽ được chủ thượng ban thưởng bù đắp hai con chuẩn đế hoàng tổn thất.
"Vù!"
Ngay khi tiểu Chập Long sắp sửa rơi vào hồ nước, thân thể nó vốn đã mất đi thăng bằng bỗng nhiên mở rộng hai cánh.
"Vù vù vù!"
Nhờ đó tiểu Chập Long giảm bớt tốc độ rơi xuống, hai cánh mạnh mẽ triển khai nhấc lên một trận cuồng phong dần dần hóa giải lực lượng chấn động trên người mình. Thậm chí dùng mắt thường cũng có thể thấy được chung quanh thân thể nó bốc lên từng làn khói đen, không khí khô nóng tựa như bị hỏa diễm đốt cháy vậy.
Nhưng mà Long tộc chính là Long tộc, thân thể cường tráng vốn là điểm mạnh nhất của chủng tộc Hồn sủng này.
Tiểu Chập Long dựa vào lực lượng Long dực đã thành công hóa giải tất cả lực lượng trùng kích, sức sát thương của đòn công kích lúc nãy cũng yếu bớt ba phần.
"Vù vù vù!"
Mặt hồ phía dưới cũng bị xung kích đánh tới xuất hiện từng đợt sóng lăn tăn.
Đám Hồn Hoàng nhìn thấy một màn bất ngờ như thế liền mở to hai mắt ra nhìn, ngay cả miệng cũng quên khép lại. Bọn họ rõ ràng muốn làm được điểm này cần phải có bao nhiêu khí lực, cặp cánh kia phải mạnh mẽ cỡ nào mới chống đỡ được lực lượng xung kích và gia tốc cỡ đó?
Thân thể tiểu Chập Long đã dán sát mặt nước, lúc này tất cả mọi người có thể thấy rõ bộ dạng của tiểu Chập Long.
Mới ban đầu bọn họ còn không phân biệt ra được con rồng Hồn sủng của Sở Mộ là chủng tộc nào. Thế mà bây giờ ở gần trong gang tấc, bọn họ vẫn không có cách nào đoán được.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Sủng Mị,
truyện Sủng Mị,
đọc truyện Sủng Mị,
Sủng Mị full,
Sủng Mị chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!