Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Sủng Mị
"Cần thu thập bao nhiêu phần?" Sở Mộ mở miệng hỏi.
"Thu thập 1000 phần. Nếu nhiều hơn 1000 thì mỗi phần thu mua với giá 5 vạn kim tệ. Tất cả sa mạc Cuồng Lăng Hạt phải đạt tới tám đoạn trở lên, bởi vì độc tính của tám đoạn Cuồng Lăng Hạt mới có thể thỏa mãn Huyền Chân Chập." Giai Tĩnh hồi đáp.
Hai mắt Sở Mộ lập tức sáng rực lên, nói cách khác nếu mình giết sa mạc Cuồng Lăng Hạt bao nhiêu thì thù lao sẽ tăng lên bấy nhiêu, cái loại nhiệm vụ không hạn chế này rất là hiếm thấy nha!
Sở Mộ bây giờ đang ở thời kỳ vô cùng thiếu tiền, mặc dù nhiệm vụ này có vẻ khó khăn nhưng mà đối với Sở Mộ không thể nghi ngờ chính là một khiêu chiến vượt qua cực hạn của bản thân. Chỉ cần hoàn thành được nhiệm vụ này, đến lúc Sở Mộ bước vào Mê Giới cấp tám sau sẽ không còn chật vật như trước kia nữa, hơn nữa hắn cũng có lòng tin tranh thủ thời gian chín tháng này tăng cường thực lực lên tới hàng ngũ bậc thang thứ hai của đại hội Thiên Hạ Quyết.
Mặt khác, Sở Mộ lại suy nghĩ đến một vấn đề, đó là hiệu quả độc tố của Ma Thụ chiến sĩ, nói không chừng cũng có thể thông qua nhiệm vụ Cuồng Lăng Hạt này để gia tăng chút ít.
"Thiếu gia, ngài còn có chuyện gì phân phó không?"
Giai Tĩnh đã tường thuật xong nhiệm vụ rồi, nhưng thấy Sở Mộ vẫn đang nhìn mình chằm chằm thì cảm thấy có chỗ khác lạ, cho nên nàng vội vàng dò hỏi.
"Trong không gian giới chỉ này có 1 trăm triệu kim tệ, ngươi giao nó cho Vũ điện chủ, nhờ hắn mua trái tim Cửu Vĩ Viêm Hồ giúp ta."
Sở Mộ nói với Giai Tĩnh.
"A? À, được!"
Giai Tĩnh rõ ràng là không nghĩ tới Sở Mộ đột nhiên ném cho mình không gian giới chỉ trị giá hàng trăm triệu, nhưng nàng phản ứng rất nhanh, vừa cầm lấy chiếc nhẫn vừa gật đầu đáp ứng.
"Ừ, đi đi, nói Vũ điện chủ làm việc này càng nhanh càng tốt, ta muốn lên đường sớm một chút." Sở Mộ nói.
Giai Tĩnh há miệng ngạc nhiên mãi không nói được một câu, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy có một gã thanh niên đồng lứa lên tiếng thúc giục Vũ điện chủ làm việc cho mình.
Lúc Giai Tĩnh rời khỏi, Sở Mộ thuận tiện dạo quanh đại sảnh Hồn Điện tìm xem có linh vật nào hữu ích không. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ có thể nhận được danh hiệu cấp bảy, hắn sẽ có thể mua nhiều thứ với giá tốt hơn.
"Thiếu chủ!"
Sở Mộ đang xem xét danh sách nhiệm vụ trên tường thì một thanh âm thiếu nữ từ bên cạnh truyền đến. Sở Mộ lấy làm kinh ngạc tại sao Giai Tĩnh trở lại nhanh như vậy.
"Chuyện gì?"
Sở Mộ cũng không có ý định quay lại nhìn Giai Tĩnh, chỉ thuận miệng hỏi một câu, ánh mắt của hắn vẫn đang ngó chừng linh vật Yêu Linh và Ám thuộc tính dành cho Dạ Lôi Mộng Thú.
Người thiếu nữ đi tới gần Sở Mộ ngẩn người hồi lâu, trợn mắt nhìn chằm chằm vào lưng hắn không biết nói gì cho phải. Một lát sau nàng mới dời ánh mắt nghi ngờ về phía một người nam tử mặc y phục trắng.
Vị nam tử kia cũng đang dùng ánh mắt quái dị nhìn thoáng qua Sở Mộ, nhưng bộ dạng hắn rõ ràng là vô cùng hứng thú với tình huống này.
Sở Mộ đã nhận ra không khí ở sau lưng có vẻ kỳ lạ, vừa xoay đầu nhìn lại liền thấy thiếu nữ này không phải là Giai Tĩnh. Hơn nữa Giai Tĩnh gọi hắn là thiếu gia chứ không phải thiếu chủ.
Thiếu chủ Hồn Điện.
Sở Mộ rất nhanh ý thức được vị nam tử y phục trắng này chính là một trong chín vị thiếu chủ Hồn Điện mà mình chưa biết mặt.
"Người này là thiếu chủ thứ ba - Đằng Lãng." Thanh âm Ly lão nhi chậm rãi truyền ra.
Thiếu chủ Đằng Lãng nhìn qua đại khái khoảng chừng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, khuôn mặt trắng nõn tuấn mỹ. Dưới tình huống không biết thân phận của hắn rất dễ lầm tưởng với một thư sinh nho nhã lễ độ, khí chất bẩm sinh ưu việt tỏa ra mị lực đặc biệt thu hút ánh mắt vô số nữ tử, mỗi một bước đi cử chỉ của hắn cũng làm cho các thiếu nữ si mê không dứt.
"Ta là Đằng Lãng, này bằng hữu, tại sao ta cảm giác không quen mặt nhỉ?" Đằng Lãng nhìn vào Sở Mộ, cười cười nhã nhặn nói.
"À, thì ra ngươi là thiếu chủ thứ ba."
Tố chất tinh thần của Sở Mộ tương đối cao, đối mặt với một vị thiếu chủ Hồn Điện vẫn thong dong hồi đáp.
"Ừ, những người nhận ra ta cũng không nhiều lắm. Hình như ngươi đang rất bận rộn?" Đằng Lãng cười cười đáp lại, ánh mắt nhìn lướt qua hoàn cảnh chung quanh.
Thân là thiếu chủ Hồn Điện cho dù đi đến nơi nào cũng sẽ được mọi người chú ý.
Hiển nhiên Đằng Lãng đứng tại nơi này đã thu hút rất nhiều ánh mắt của nữ Hồn sủng sư và nhân viên Hồn Điện. Đồng dạng như thế, Đằng Lãng tuy không lưu tâm tới những người khác nhưng lại đặc biệt lưu ý vị thiếu chủ trước mắt này.
Sở Mộ đã đoán được Đằng Lãng không nhận ra mình là thiếu chủ thứ mấy.
Trên thực tế, quan hệ giữa các vị thiếu với nhau không hẳn là thân mật, chưa chắc hai bên thường xuyên tiếp xúc. Ít nhất vị Đằng Lãng thiếu chủ này chỉ nhận ra mỗi một vị thiếu chủ thứ năm từng cạnh tranh trong Thiên Hạ Quyết đợt trước, những thiếu chủ khác cũng vô cùng bí ẩn đối với hắn. Cho dù đã gặp qua vài lần nhưng đó là chuyện nhiều năm về trước, bọn họ đều là thanh niên đồng lứa nên thời gian và hoàn cảnh sẽ làm thay đổi khí chất và dung mạo rất nhiều.
"Ta muốn đến Mê Giới cấp bảy rèn luyện Hồn sủng mới, có hứng thú cùng đi dạo một chuyến không?"
Đằng Lãng đã nhìn ra được Sở Mộ có dự định chuẩn bị lên đường đi tới Mê Giới lịch lãm.
Trong tình hình chung, các thanh niên đồng lứa trên dưới hai mươi tuổi đều trà trộn trong Mê Giới cấp năm, thực lực vô cùng cường hãn mới dám đến Mê giới cấp sáu rèn luyện. Các thanh niên đỉnh phong của thế lực lớn mới có khả năng lịch lãm trong Mê giới cấp bảy, mà những người như thế chắc chắn là danh tiếng hiển hách.
Vị thiếu chủ thứ ba này từ đầu đến cuối chưa từng hỏi thăm thực lực Sở Mộ, cứ trực tiếp đưa ra đề nghị đi tới Mê giới cấp bảy. Trên thực tế, vị thiếu chủ Hồn Điện này cho rằng thực lực Sở Mộ phải siêu quần bạt tụy vượt xa đám cao thủ đồng lứa, nếu không người này phải xấu hổ với danh xưng thiếu chủ rồi.
"Không cần, ta đã tiếp nhận nhiệm vụ." Sở Mộ liền từ chối lời đề nghị.
"Ờ, đành vậy, ta chúc ngươi nhiều may mắn."
Đằng Lãng cũng không có nhiều lời với Sở Mộ, nhanh chóng kéo nữ tử kia rời khỏi đại sảnh Hồn Điện.
Thiếu chủ thứ ba Đằng Lãng rời đi kiên quyết, thậm chí từ đầu tới cuối không thèm hỏi thăm Sở Mộ là thiếu chủ thứ mấy, điều này làm cho Sở Mộ lấy làm kỳ quái.
"Thiếu chủ, thiếu chủ Đằng Lãng là thanh niên đỉnh phong đứng hàng thứ hai của Hồn Điện, phần lớn Hồn sủng của hắn đã đạt tới mười đoạn rồi. Lần này cạnh tranh Hồn sủng cấp đế hoàng phải lưu ý tới hắn một chút." Ly lão nhi mở miệng nhắc nhở.
Sở Mộ cũng biết mình bây giờ còn có chênh lệch nhất định với thanh niên cao thủ chân chính, nhưng Sở Mộ tin tưởng qua thêm vài năm nữa, mình tuyệt đối có thể đứng cùng vị trí với đám người này.
Sở Mộ chờ đợi trong đại sảnh không bao lâu, Giai Tĩnh đã cầm lấy một không gian giới chỉ trở lại.
"Thiếu gia, đây là vật phẩm ngài cần." Giai Tĩnh cẩn thận đưa chiếc nhẫn cho Sở Mộ.
"Có gặp phải vấn đề gì không?" Sở Mộ mở miệng hỏi.
"Có, nhưng Vũ điện chủ nói sẽ không ảnh hưởng gì đến thiếu chủ, hơn nữa Vũ điện chủ đã phái người điều tra lai lịch cái người đùa bỡn thủ đoạn rồi." Giai Tĩnh nói.
"Ừ, nếu như biết là người nào gây ra thì bảo Vũ điện chủ lưu lại tin tức cho ta." Sở Mộ dặn dò cẩn thận.
Nếu như nói đây là âm mưu của Hạ Nghiễm Hàn, vậy thì Sở Mộ nhất định phải xử lý chuyện này thật sớm, có cơ hội là diệt trừ hắn dứt khoát tránh lưu lại tai họa ngầm sau này.
Sở Mộ bây giờ đã không cần phải sợ Hạ Nghiễm Hàn, sau khi hoàn thành quá trình lịch lãm lần này, thực lực hắn đã tiếp cận với Hạ Nghiễm Hàn. Cộng thêm sau lưng hắn là thế lực Hồn Điện khổng lồ như thế, bản thân mình đường đường là thiếu chủ Hồn Điện chẳng lẽ còn phải sợ một gã danh hiệu cấp chín của Yểm Ma cung?
Cách đây ít lâu, Hạ Nghiễm Hàn chính là một rào cản rất khó vượt qua, nhưng mà Sở Mộ xưa đâu bằng nay, bây giờ Hạ Nghiễm Hàn chỉ có thể đùa bỡn một vài âm mưu nhãi nhép mà thôi. Hoàn toàn không đáng giá để hắn cảm thấy phiền toái.
"Tốt, vậy thiếu gia sẽ trực tiếp lên đường đúng không?" Giai Tĩnh mở miệng hỏi.
"Ừ, ngươi còn có chuyện gì hả?" Sở Mộ thấy Giai Tĩnh ấp a ấp úng liền hỏi lại.
"Vũ điện chủ bảo nô tỳ làm thị nữ của ngài, nhưng ta không biết chức vị của thiếu gia là gì, cũng không biết mấy ngày tới nên làm gì nữa..." Giai Tĩnh nhỏ giọng nói.
"Ta muốn mua một vài vật phẩm, ngươi giúp ta lưu ý là được rồi. Mặt khác, đi tìm hai người bằng hữu của ta đang ở trong Thiên Hạ thành. Vậy thôi!" Sở Mộ nói.
"Chỉ đơn giản như vậy?"
Giai Tĩnh không nghĩ tới nhiệm vụ của mình lại đơn giản như vậy, muốn hoàn thành nhiệm vụ cấp tám ít nhất cũng mất thời gian cả tháng, chẳng phải là nàng có cơ hội ngày ngày ngủ nướng rồi?
Sở Mộ không có vội vã rời khỏi Hồn Điện, mà bảo Giai Tĩnh hướng dẫn tìm một địa phương nghỉ ngơi.
Tổng bộ Hồn Điện là một dãy cung điện nguy nga, rộng lớn, Sở Mộ nói thế nào cũng là một vị thiếu chủ, muốn tìm chỗ nghỉ ngơi liền thẳng tiến vào một tòa cung điện cực kỳ xa hoa, kích thước còn lớn hơn trụ sở đấu giá trước kia.
Sở Mộ không có trực tiếp đi tới Mê Giới cấp tám dĩ nhiên là muốn cường hóa Mạc Tà.
Trái tim Cửu Vĩ Viêm Hồ chính là linh vật giá trị 1 trăm triệu. Sở Mộ không thể tùy tùy tiện tiện đút cho Mạc Tà ăn, sau đó bảo Mạc Tà ngơ ngơ ngẩn ngẩn luyện hóa năng lượng được, làm thế đúng là lãng phí tài nguyên quá mức.
Sử dụng linh vật tốt nhất phải dựa vào hồn niệm của Hồn sủng sư dẫn dắt, rồi Hồn sủng từ từ hấp thu năng lượng tinh hoa trong đó. Sở Mộ đưa trái tim Cửu Vĩ Viêm Hồ cho Mạc Tà nuốt vào rồi lập tức tập trung tinh thần bắt đầu vận dụng hồn niệm khống chế nguồn năng lượng khổng lồ dung nhập vào trong cơ thể Mạc Tà.
Cửu Vĩ Viêm Hồ chính là Hồn sủng ba thuộc tính Thú, Yêu Linh, Hỏa. Sở Mộ căn bản không cần cố ý điều huấn, ba loại thuộc tính phân phối hoàn toàn thích hợp với Mạc Tà, nên việc hắn cần làm chủ yếu là dẫn dắt và giữ vững trạng thái ổn định của nguồn năng lượng.
"Ô ô ô ô!"
Mạc Tà rên rỉ mấy tiếng, quá trình linh vật cường hóa sẽ tiến hành thay đổi kết cấu thân thể Hồn sủng, các bộ phận gân cốt, da thịt, mạch máu sẽ càng thêm cường đại, vì thế lúc này Hồn sủng sẽ trải qua đoạn thời gian cực kỳ thống khổ.
Sở Mộ nhẹ nhàng trấn an tiểu Mạc Tà, bảo nó cố gắng chịu đựng hấp thu toàn bộ năng lượng của linh vật vào trong thân thể của mình.
Chốc lát sau thân thể Mạc Tà đã phát sinh biến hóa.
Mạc Tà vẫn luôn duy trì trạng thái Sở Liên, nhưng theo dòng năng lượng tràn vào trong cơ thể, trên người Mạc Tà bỗng nhiên bốc cháy Miện Diễm, trạng thái Sở Liên từ từ giải trừ.
"Nóng quá aa.a!"
Giai Tĩnh ở ngoài phòng chờ đợi Sở Mộ phân phó lấy tay phẩy phẩy mấy cái, cái miệng nhỏ nhắn vểnh lên không ngừng than thở.
Tựa hồ cảm thấy chờ đợi có vẻ nhàm chán, ánh mắt của nàng dần dần chuyển về phía Sở Mộ đang ngồi trên giường, cẩn thận xem xét bề ngoài tuấn tú bức người của Sở Mộ.
"Hả?"
Giai Tĩnh đột ngột kinh hô một tiếng. Bạn đang đọc truyện tại - http://123truyen.vn
Giai Tĩnh đang muốn quan sát khuôn mặt Sở Mộ chợt phát hiện trên người hắn bốc cháy một đoàn ngọn lửa vô hình.
Đoàn hỏa diễm này có kết cấu hai tầng, Tà Diễm đỏ bừng và Huyết Viêm nồng đậm, lực lượng dung hợp từ hai loại hỏa diễm càng lúc càng mạnh mẽ làm cho nhiệt độ trong gian phòng tăng lên cao rất nhanh.
Thân thể Mạc Tà trong không gian hồn ước cũng đồng thời bốc cháy hỏa diễm, nếu Sở Mộ không có sức đề kháng hỏa diễm mạnh mẽ sợ rằng lúc này đã bị thương tổn rồi.
"Ngao ô ô ô ô ô ô ô ~~~!"
Không gian hồn ước thứ chín bừng sáng, bộ lông trắng bạc tinh khiết của Mạc Tà nhẹ nhàng bay múa, yêu khí tỏa ra bốn phía. Bản thân Sở Mộ có cảm giác không gian hồn ước của mình đang chấn động liên tục, bắt đầu có dấu hiệu vỡ vụn thành từng mảnh.
Không gian Hồn sủng cấu tạo từ linh hồn Hồn sủng sư, đó không phải là một không gian vĩnh viễn bền vững. Một khi lực lượng Hồn sủng cường đại vượt xa chủ nhân vẫn có thể đơn phương hành động, phá hủy không gian hồn ước rồi chạy trốn.
Đây là nguyên nhân chính làm cho phần lớn Hồn sủng sư không bao giờ dám ký kết hồn ước với Hồn sủng thực lực cường trên cấp.
Sở Mộ bây giờ đã là ba niệm Hồn Chủ, không gian Hồn sủng có thể nói là vững chắc tuyệt đối, nhưng bây giờ xuất hiện tình trạng dao động đã nói lên rằng thực lực Mạc Tà tăng cường quá nhanh. Điều này làm cho Sở Mộ vô cùng ngạc nhiên.
Sở Mộ biết Mạc Tà bây giờ không chỉ đơn giản là lột xác.
Từ bảy đoạn lột xác đến tám đoạn, quá trình này không chỉ là tăng cường thực lực, mà Hồn sủng sẽ đề thăng tất cả mọi mặt về chất và lượng. Hơn nữa, Mạc Tà được linh vật đồng tộc kích thích rất có thể sẽ trực tiếp cường hóa từ sơ đẳng quân chủ nhảy lên tới trình độ trung đẳng quân chủ.
Trái tim Cửu Vĩ Viêm Hồ có thể giúp cho Mạc Tà tăng cường thực lực lên tới tám đoạn ba giai, nếu như cấp bậc đạt tới trung đẳng quân chủ cũng tương đương với chiến lực đề thăng gấp hai, ba lần. Chắc chắn đủ sức đối kháng với tám đoạn Hồn sủng sơ đẳng cấp quân chủ, nếu đối mặt với chín đoạn Phố Lang trước kia mặc dù không thắng nổi cũng bảo đảm an toàn, không đến nổi sơ sẩy một chút là bị miểu sát. Thậm chí còn có thể gây thương tổn cho chín đoạn trung giai Phố Lang.
"Trung đẳng quân chủ, Mạc Tà nhất định phải kiên trì, kiên trì chút nữa!" Thần kinh Sở Mộ như bị treo ngược trên đỉnh núi, âm thầm reo hò trợ uy cho Hồn sủng của mình.
Chỉ cần Mạc Tà có thể kiên trì thêm một lát, lực lượng trái tim Viêm Hồ dung nhập càng nhiều thì đẳng cấp chiến lực gia tăng càng lớn. Khi đó Mê Giới cấp tám cũng trở thành hậu hoa viên cho Sở Mộ dạo chơi rồi.
"Ô ô ô ô..."
Bỗng nhiên ngọn lửa trên người Mạc Tà ảm đạm xuống, rõ ràng là Mạc Tà thông qua trái tim Cửu Vĩ Viêm Hồ đạt tới trình độ trung đẳng cấp quân chủ, nguồn năng lượng bên trong linh vật đã bị tiêu hao sạch sẽ.
"Xem ra vẫn phải thu mua linh vật cường hóa thuộc tính mới có thể đột phá bước nữa, dù sao trái tim Cửu Vĩ Viêm Hồ chỉ là linh vật dùng để đề cao giai đoạn." Sở Mộ thở dài một hơi bất đắc dĩ.
Trong cơ thể Mạc Tà có huyết thống dị biến, Sở Mộ tin tưởng rằng khi bị một cỗ lực lượng nào đó kích thích, Mạc Tà rất có thể tự mình hoàn thành tăng cường đẳng cấp và chiến lực mà không cần đến linh vật hỗ trợ. Lúc ban đầu Mạc Tà từ Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ dị biến thành Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ đã mất đến ba năm thời gian.
Đẳng cấp chủng tộc càng cao thì thời gian dị biến càng dài, Sở Mộ không biết đến bao giờ Mạc Tà mới có thể dị biến lên tới đẳng cấp cao hơn.
Về phần cấp bậc kế tiếp của Mạc Tà làm cho Sở Mộ vô cùng hưng phấn và mong đợi. Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ có đẳng cấp chủng tộc là thống lĩnh hoàn mỹ, chiến lực đạt tới chuẩn quân chủ.
Vậy thì lần dị biến tiếp theo chẳng phải là cấp quân chủ hoàn mỹ hay sao? Như vậy chiến lực có thể đạt tới cấp đế hoàng không đây?
Nghĩ tới đây, Sở Mộ đã có chút khẩn cấp muốn để cho Mạc Tà hoàn thành dị biến tiếp theo, chỉ cần tăng cường thực lực Mạc Tà lên tới mười đoạn thì chiến lực xem như sánh ngang Hồn sủng cấp đế hoàng rồi. Đến lúc đó chẳng phải là hắn có thể tiếu ngạo giang hồ rồi sao?
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Sủng Mị,
truyện Sủng Mị,
đọc truyện Sủng Mị,
Sủng Mị full,
Sủng Mị chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!