Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Stardust Crusaders: Tôi Là Kakyoin!
Chương 40: Hăng quá hóa dở!
Mụ Enyaba không còn lựa chọn nào khác ngoài việc thành thật trả lời, mụ nói:
"Đ-Đúng vậy. . . mụ đã mua nó từ tay của một gã người Ý! Sau khi dùng chúng để thức tỉnh Stand của bản thân và cho ngài Dio! Mụ đã đưa hết tất 5 mũi tên còn lại cho ngài ấy!
C-cậu sẽ không thể lấy được chúng từ tay của ngài Dio đâu!"
"Tôi không quan tâm! Nói cho tôi biết vị trí cụ thể của chúng và Dio đã đưa nó cho ai?" Kakyoin nghe thấy vậy thì hụt hẫng, cậu ta nghĩ mụ gì này ít nhất sẽ phải giữ lấy một mũi tên ở bên mình, nhưng xem ra việc tìm kiếm Stand Arrow sẽ không thuận lợi rồi.
"M-mụ. . mụ chỉ biết ngài Dio có treo một chiếc ở trong phòng của ngài ấy. . .bốn cái còn lại ngài ấy đưa cho ai. . thì. . thì mụ không có biết! Làm ơn đó. . hãy tha cho tấm thân già đơn côi này đi!" Mụ Enyaba khóc lóc nước mắt nước mũi cứ dàn dụa.
Mụ ta thực sự không biết những mũi tên đang nằm ở đâu, thế rồi một ý tưởng chợt lóe ở trong đầu của mụ, đúng vậy! kẻ đó vẫn chưa rời khỏi Ai Cập, chỉ cần mụ dụ tên Kakyoin này tới gặp kẻ đó và khiến cho bọn chúng đánh nhau, ánh mắt của mụ ta khẽ đảo .
"Đ-Đúng rồi. . .c-cái. . cái tay người Ý bán mũi tên cho mụ vẫn còn ở lại Siwa Ai cập! N-nhớ rồi. . . hắn mặc dù không để lộ diện mạo hay tên nhưng mụ nhớ hắn ta có một mái tóc dài màu tím hồng nhạt!!
M-mụ từng gặp lướt qua hắn một lần khi còn yết kiến ngài Dio, gã giống như không muốn bất cứ kẻ nào biết về lịch sử cũng như thân phận thật của mình, nhưng là một thầy bói có nhiều thứ mách bảo mụ rằng đó chính là hắn!
Hắn ta khai quật được hết thảy là 6 mũi tên và chỉ bán cho mụ 5 mũi! N-nếu muốn, cậu có thể đi tìm tên đó! Hắn nên giữ nốt mũi tên còn lại!"
Mụ ra sợ lạnh cả gáy, dựa sát lưng vào ghế và nói.
[D-Diavolo? Nếu mụ ta không nói dối thì kẻ đó hẳn phải là Diavolo! Đối đầu với hắn sao? Bằng cách nào chứ? Không lẽ bẻ mỳ Pasta và cho Dứa vào Pizza à?
Nếu được thì mình muốn tránh hắn ta bằng mọi giá, mình vẫn chưa hiểu rõ về Stand King Crimson của Diavolo!] Kakyoin vuốt vuốt cằm như có điều suy nghĩ.
Về lý do vì sao mà Kakyoin lại sợ Diavolo tới vậy vì tay người Ý này chính là Boss chính của phần số 5 Golden Wings và cũng là người sẽ biến Polnareff thành Wheel Chair Man trong phần 5.
Chu Vương hay King Crimson không chỉ là một Stand có sức mạnh thế chất kinh khủng, nó còn sở hữu khả năng xóa bỏ thời gian và dự đoán tương lai.
King Crimson được cho là bất khả chiến bại trước tất cả các Stand khác, những Stand này với điều kiện không có năng lực ảnh hưởng đến thời gian và tất nhiên rồi, Heirophant Green của Kakyoin thì không có những thứ đó.
The World hay Star Platinum thì còn có thể đối đầu lại được với Chu Vương, chứ Heirophant Green là hết cứu.
Trường hợp xấu nhất thì Kakyoin sẽ phải đối đầu với Diavolo để giành được mũi tên Stand, nếu phải đối mặt cậu ta sẽ chọn cách đó là trộm mũi tên rồi phắn vội.
Kakyoin cố gắng lục lại mớ ký ức hổ lốn của mình hòng tìm ra những kẻ được Dio trao cho mũi tên:
[Đầu tiên đó chính là Enrico Pucci, kẻ mà được Dio tin tưởng nhất, hắn coi tay cha sứ này như một người bạn mà bản thân có thể tin tưởng vào, Pucci cũng là boss cuối trong phần 6 Stone Ocean! Mình không biết tay này ở đâu. . . nhưng chắc chắn hiện tại hắn không có ở Ai Cập nên bị loại.
Tiếp theo là Keicho Nijimura Yoshihiro Kira, hai tên này đều là thuộc hạ của Dio, chúng đã bán linh hồn của mình cho hắn, hai kẻ này được giao cho mũi tên với nhiệm vụ tạo ra càng nhiều kẻ dùng Stand càng tốt, bọn này cũng chẳng ở gần đây nên loại!
Một mũi tên khác thì có vẻ như đang nằm ở trong tay của Dio! Như vậy mới được có 4 mũi tên. . . cộng thêm một cái của Diavolo nữa thì mới là 5! Cái còn lại đang nằm ở đâu cơ chứ?]
Kakyoin có hơi suy nghĩ thất thần mà không để ý tới ánh mắt của mụ Enyaba, mụ ta giống như đang chuẩn bị làm cái gì đấy.
"Phập!!!" một tiếng đâm phập vang lên, kèm theo đó là máu tươi bắn lên trời, cơn đau thấu sương kéo cậu ta trở lại với hiện thực.
"AAAAA!? Cái gì thế này?" Kakyoin vội vàng thu khẩu súng lại, cánh tay cầm súng của cậu ta đã bị cây kéo đâm phải, thế nhưng Kakyoin đã đá bay cây kéo khỏi tay của mụ phù thủy rồi cơ mà? Chẳng lẽ mụ có tận hai cây?
"X-Xin lỗi nhé. . . Kakyoin! Nhưng ta không thể làm chủ được cơ thể!" giọng nói của Hol Horse vang lên.
Hóa ra mụ Enyaba đã điều khiển cánh tay của tên Hol Horse khiến cho hắn nhặt lại cây kéo và chui xuống gầm của chiếc ghế, chỉ đợi khi Kakyoin phân tâm thì mụ đã cho Hol Horse t·ấn c·ông.
"Không điều khiển được thì cũng không biết hô lên à?!"
Kakyoin bất lực nhìn những làn sương mù trắng hút mất máu của mình ra khỏi từ miệng của v·ết t·hương, chẳng mấy chốc một cái lỗ đã hình thành ở trên bàn tay phải.
"C-c·hết tiệt! G·ay to rồi! Jotaro!!!! Cẩn thận mụ già này là người dùng Stand!!!!!!" Kakyoin biết mình không thể thoát được thì vội hét lớn hòng báo hiệu cho đồng đội.
"Kuh kuh kuh kuh, Kakyoin! Ngươi có gào rát cả cổ cũng chẳng có ai nghe thấy đâu! Sao nào? Vừa nãy còn hống hách lắm cơ mà? Bây giờ ta sẽ khiến ngươi phải trả giá cho sự hống hách đó! Nói chuyện với người lớn tuổi thì phải dùng kính ngữ nhé thằng nhóc!"
Mụ Enyaba vừa cười vừa điều khiển cánh tay phải của Kakyoin, giống hệt với Hol Horse, nó bỗng ngoặt ngược lại, bàn tay cầm súng chĩa thẳng vào huyệt thái dương của bản thân.
Kakyoin không thể điều khiển được cánh tay này, cứ như thể đây không phải là cánh tay của cậu ta vậy.
"Lần này thì có mà chạy đằng trời nhé! Khẩu súng đó của ngươi không phải là Stand nên đừng có nghĩ mà thoát c·hết được như Hol Horse nhớ!
KHÔNG AI TẮM HAI LẦN TRÊN MỘT DÒNG SÔNG ĐÂU THẰNG OẮT! Pang!" Mụ Enyaba vừa nói vừa đưa ngón tay làm thành hình khẩu súng, mụ ra hiệu bắn.
"Đùng!!!" ngón tay của Kakyoin không nghe theo sự điều khiển của cậu, nó tự giác bóp cò.
Pằng*
"Oành! Rập!" Kakyoin b·ị b·ắn ngả đầu ra sau, cậu ta ngã xuống sàn rồi nằm im, máu tươi bắt đầu chảy ra, Kakyoin c·hết?!
"Ke ke ke ke ke ke, đây là kết quả của việc g·iết hại con của ta đấy, Kakyoin! Tiếp theo là đến tên Polnareff!" Mụ già cười khoái trá khi đã g·iết được đối thủ đầu tiên.
Đúng lúc mụ ta định dùng sương mù để điều khiển cái xác của Kakyoin thì âm thanh của Jotaro bất ngờ vang lên:
"Kakyoin! Polnareff! Hai người đâu rồi? Tôi vừa nghe thấy tiếng gì như súng nổ!"
Mụ phù thủy nghe thấy vậy thì sợ hãi, ngày hôm nay mụ ta bị dọa sợ không dưới chục lần, mụ vội vàng dùng sương mù kéo Kakyoin xuống dưới gầm ghế cùng với Hol Horse, còn không quên táng một gậy thật mạnh cào đầu của tay cao bồi làm cho hắn b·ất t·ỉnh.
Jotaro cứ thế phá cửa mà vào, cậu ta yên lặng quan sát căn phòng một chút, thế rồi JoJo giật mình khi có thứ gì đó lăn tới chân của cậu, cậu ta vội vàng đạp nát nó rồi đi thẳng tới trước mặt của mụ Enyaba.
"Bà có thấy. . . hai người bạn của tôi đâu không?" Jotaro lạnh lùng hỏi.
"Vâng, biết chứ! Tôi biết rõ cậu Kakyoin và ngài Polnareff đang ở đâu đó, ngài Jotaro! Lúc này. . . hai người đó còn tranh nhau cái nhà vệ sinh đấy! Có cần tôi dẫn cậu đi gặp họ không, Jotaro!" mụ phù thủy lại dùng chiêu cũ, dụ Jotaro vào nhà vệ sinh.
"Gì chứ? Nhà vệ sinh ở sau cánh cửa đó à?"
"Cạch. . . cạch. . cạch. . .cạch!"
Jotaro vừa nói vừa từ từ bước tới trước cánh cửa, mụ già khọm thấy vậy thì vui mừng nói:
"Đúng vậy đấy! Hãy cứ đi qua cánh cửa đó! Rồi đến chỗ cánh cửa cuối cùng của hành lang!"
[Đồ ngu! Quả nhiên vẫn là đầu óc của bọn trẻ con! Nếu g·iết Polnareff và Kakyoin thì sẽ khiến cho con của ta yên lòng, còn g·iết Jotaro thì chắc chắn ngài Dio ở Ai Cập sẽ ưng ý!] mụ gì phấn khích nhảy lên t·ấn c·ông bất ngờ từ sau lưng.
Đúng lúc này thì Jotaro bỗng dừng lại: "Phải rồi! Giờ tôi mới nhớ! Có chuyện cần hỏi đây bà lão!"
Mụ Enyaba nghe vậy thì giật mình, mụ ta mất đà rồi trượt chân, cây kéo bị rơi ra khỏi tay, mũi kéo nhô ra hướng thẳng vào võng mạc của mụ ngay cái lúc mụ ta đang ngã.
"Hử. . .ô kìa, ô kìa. . . sao lại ngã ra như thế? Trượt chân hay gì à?" Jotaro quay hẳn người lại nhìn mụ ta và hỏi.
May mắn cho mụ già, chiếc kéo không có đâm vào mắt của mụ mà nó cắm thẳng vào mặt sàn, kéo gì mà bén thế!
"N-nguy hiểm quá!" Mụ ta thở hồng hộc nhìn cây kéo và nói.
Jotaro thấy vậy cũng gật đầu:
"Đúng vậy. . . nguy hiểm thật! Tay đang cầm kéo mà lại bị ngã. . . may là không có chuyện gì! Tốt quá rồi!
Nhưng thông cảm cho tôi khi bà vừa ngã mà đã hỏi ngay! Tại sao vừa rồi bà lại gọi tôi là Jotaro? Tôi chưa từng xưng tên. . . và cũng chẳng có ai gọi tên tôi ở trước mặt bà! Đó chính là chuyện tôi muốn hỏi!
Này, trả lời nhanh lên! Đúng là tôi thích thanh tra Columbo như trẻ con vậy! Nhưng nếu có chuyện bận tâm thì ban đêm sẽ không thể ngủ được!"
Bà già nghe vậy thì lạnh buốt cả người, bà ta vội quay người lại vờ như không hiểu và nói:
"Cậu, cậu hỏi gì lạ vậy? Là sổ lưu trú đấy! Ban nãy cậu đã ghi tên và sổ lưu trú còn gì? Nó ở đó chứ đâu? Cậu đã viết Kujo Jotaro lên đó!"
Jotaro thấy thế thì lôi ra một cuốn sổ ở trong túi áo, cậu ta nhàn nhạt mở miệng:
"Ồ! Sổ lưu trú là cái này ấy hả!"
"Ừ, ừ! Chính là nó!" mụ già thấy cuốn sổ thì tiến lại gần và nói, thế nhưng mụ chợt dừng lại, cả đầu ong ong như bị sét đánh, mụ mở to mắt và nhìn vào cái tên được ghi ở trong cuốn sổ.
"Kujo Qtaro?" mụ ta run rẩy đọc cái tên lên.
"Chẳng thấy cái tên Jotaro nào được ghi ở đây cả! Thật ra thì tôi đã sinh nghi ngay từ khi bà gọi Joestar cơ! Tôi đã nói những người khác cũng đừng gọi tên tôi! Nhưng mà. . . bà vẫn biết! Vậy là. . . !
Đừng có giả ngu nữa! Ta đã biết ngươi là một kẻ dùng Stand rồi! Mụ khọm già kia!" Joataro tựa lưng vào tường rồi ném thẳng cuốn sổ tới trước mặt của mụ Enyaba.
Mụ Enyaba biết mình không thể giấu diếm được nữa thì thái độ bắt đầu thay đổi, mụ ra ngẩng đầu nhìn Jotaro với con mắt đầy sát khí.
"Giờ thì sao nào? Định cho ta xem Stand của ngươi sao?" Jotaro giang hai cánh tay ra ngang hông, cậu ta đưa lưng vào cánh cửa rồi nói.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Stardust Crusaders: Tôi Là Kakyoin!,
truyện Stardust Crusaders: Tôi Là Kakyoin!,
đọc truyện Stardust Crusaders: Tôi Là Kakyoin!,
Stardust Crusaders: Tôi Là Kakyoin! full,
Stardust Crusaders: Tôi Là Kakyoin! chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!