Sinh Con Thời Mạt Thế

Chương 399: Xuân chính tông


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Sinh Con Thời Mạt Thế

Chíp Bông thè lưỡi ra, không hiểu Tô Tô đang nói cái gì, thế là Tô Tô cực kỳ kiên nhẫn dỗ dành: “Chúng ta là những người anh dũng, phải che giấu một chút, không nên khoa trương biết chưa. Mày thu hai cái mào này lại, sau này giả vờ là một con rắn nhỏ bình thường thôi.”

Rõ ràng là một rắn chúa oai phong uy vũ lại bảo nó làm một con rắn thường. Mặc dù Chíp Bông nghe không hiểu Tô Tô nói gì, nhưng trực giác mách bảo nó bị tổn thương lòng tự trọng. Vì thế nó híp đôi mắt vàng kim lại, trông có vẻ rưng rưng như sắp khóc.

Tô Tô thở dài, giơ tay nắm lấy đầu của Chíp Bông khuyên: “Tao đây là vì nghĩ cho mày và Tiểu Ái thôi. Cây càng cao thì gió càng lay*, đừng trách tao nhé.”

*Cây càng cao thì gió càng lay: danh vọng càng cao thì càng gian nan.

Nói xong, cô lấy hai chiếc dây chun trong túi ra, vén hai cái mào của Chíp Bông lên, sau đó dùng chun buộc lại.

Giống như buộc mào vào thân rắn giống như buộc bím tóc.

Đây là ngược đãi rắn mà. Chíp Bông không nhịn được lắc đầu, vọt ra khỏi tay của Tô Tô chui vào quần áo của Tiểu Ái tìm sự an ủi.

Thấy thế, Tô Tô buồn cười nhưng cũng không dám cười. Cô chỉ xoay người liếc nhìn đống thịt trên lá cây rồi bế Tiểu Ái về. Đợi khi cô đi đến chỗ Trạc Thế Giai và Tiêu Dao thì trùng hợp gặp đám người Hộ Pháp và Diệp Dục đang chầm chậm di chuyển cành cây khô đi đến.

Điều kỳ lạ nhất là khi bọn họ dùng sức mạnh đi vào trong khu rừng biến dị này thì cho dù là lợi hại như Diệp Dục cũng phải di chuyển khó khăn. Nhưng khi bọn họ nghe lời Tô Tô để mặc cây cối sinh trưởng, bọn họ không làm tổn hại đến thực vật màu xanh kia, chỉ gạt cành cây khô ra thì rất dễ dàng đi vào.

Vừa đi vào trong, Hộ Pháp liền không đợi được chạy đến ôm chặt lấy Thiên Tứ. Mắt anh đỏ hoe, nhìn con trai mình. Cảm giác đau lòng đó khiến ai nhìn thấy cũng cảm thấy đau xót tuyệt vọng.

Diệp Dục cũng bế Tiểu Ái rồi nhìn và kiểm tra Tô Tô một lượt mới yên tâm.

“Chúng ta mau chóng quay về thôn Bát Phương, thiết bị y tế ở đó dù sao cũng hơn bên này.” Tô Tô đưa Tiểu Ái cho Diệp Dục, đi đến bên Trạc Thế Giai nói với cô ấy: “Cô đừng bỏ cuộc. Cho dù thế nào, Thiên Tứ cũng không bỏ cuộc, hai người là làm cha mẹ cũng không thể dễ dàng từ bỏ như vậy.”

Hộ Pháp nghe xong cảm thấy Tô Tô nói rất đúng. Mặc dù nhìn Thiên Tứ cực kỳ gầy yếu, giống như búp bê sứ dễ vỡ. Nhưng cậu bé vẫn kiên trì, vẫn đang hô hấp. Trái tim cậu bé vẫn đang đập, vậy thì người làm cha mẹ không nên từ bỏ một tia hy vọng cuối cùng.

Bọn họ lập tức quay về, chầm chậm đi ra khỏi khu biệt thự Quả Táo mà không làm hại cây cối. Sau đó cấp tốc lên xe, rời khỏi Tương Thành quay về thôn Bát Phương.

Vừa về đến thôn Bát Phương, một đám người đã vây đến. Quân Tửu đón lấy Thiên Tứ mới sinh được mấy ngày trong lòng Hộ Pháp, rồi lại gấp rút gọi bác sĩ Hồng đến, làm kiểm tra kỹ càng toàn thân cho cậu bé. Cha Tô và mẹ Tô cùng một đám người già cũng đến, vây lấy Diệp Dục và Tiểu Ái hỏi han ân cần.

Chu Hiểu Lâm trốn trong biệt thự nhà mình không dám ra ngoài. Sự việc đi đến nước này, cô ta ít nhiều cũng biết được đầu đuôi sự việc qua miệng người khác, cũng biết người sáng hôm đó hỏi cô ta đường không phải Thư Sinh thật. Cho nên bây giờ Chu Hiểu Lâm vô cùng an phận, không an phận không được. Nếu như cô ta lại xuất đầu tìm cảm giác tồn tại thì chắc chắn không phải chỉ đơn giản bị đuổi ra khỏi thôn rèn luyện trong sương mù mấy tháng mà là sẽ bị Hộ Pháp giết chết.

Bên ngoài mọi người vô cùng sôi nổi náo nhiệt, song vẫn có người vui người lo lắng.

Tô Tô theo cha Tô và mẹ Tô cùng Diệp Dục và Tiểu Ái quay về biệt thự nhà mình.

Khi cô định về phòng ngủ nghỉ ngơi một lát thì một người đi theo máy bay của Phương Thúc Ế đến mua thịt gà gõ cửa sân nhà Tô Tô, đưa cho cô một bức thư lông gà*.

*Thư lông gà: Thư chuyển phát nhanh (trước đây những công văn, thư tín hỏa tốc thì giắt thêm một chiếc lông gà)

Đúng là thư “lông gà”, đó là thư của Mai Thắng Nam. Người phụ nữ này từ sau khi đi đến Xuân thành đều rất bận rộn, cứ cách dăm ba bữa lại viết thư cho Tô Tô. Trên thư cô ta gắn thêm lông công trông vừa đẹp đẽ lại khoa trương.

Bình thường, thư Mai Thắng Nam viết cho Tô Tô đa phần chỉ có vài chữ nói cô ấy rất tốt, hỏi Tô Tô và Tiểu Ái có khỏe hay không? Có lúc cũng sẽ viết một chút về thế cuộc và mức độ zombie ở Xuân thành cho cô biết. Lần này cô ta lại viết rất nhiều cho Tô Tô, đa số đều là viết thế Phương Hữu Mạo.

Phương Hữu Mạo là bác của Phương Thúc Ế. Chuyện này Mai Thắng Nam đã nghe ngóng rõ ràng từ khi cô ta còn ở thôn Bát Phương, cũng đã nói với Tô Tô. Lần này sau khi cô ta theo Phương Thúc Ế đến Xuân thành, đã điều tra hết cuộc đời của Phương Thúc Ế. Sau đó, từ từ bắt đầu điều tra đến Phương Hữu Mạo bác của anh ta. Mai Thắng Nam điều tra từ việc lớn như trước mạt thế ông ta làm chức vụ gì trong quân đội, rồi đến việc nhỏ như ông ta có bà Hai, bà Ba, bà Tư, bà Năm…

Mai Thắng Nam viết rất tường tận trong thư, nói rõ Phương Hữu Mạo từng bước chiếm lĩnh Xuân thành thế nào, cũng không thể tránh khỏi nhắc đến chuyện ông ta chèn ép Xuân Chính Tông.

Trước mạt thế, Xuân thành là thiên hạ của Xuân Chính Tông. Sau mạt thế, Phương Hữu Mạo và Xuân Chính Tông trở thành hai thế lực vừa dựa vào nhau mà sống vừa đối chọi nhau. Vốn dĩ Phương Hữu Mạo vào quân đội xong lại có Phương gia thế lực hùng hậu làm chỗ dựa. Xuân Chính Tông ngoài mặt giao Xuân Thành cho Phương Hữu Mạo, dẫn theo thế lực của ông ta lùi ra sau ẩn mình nắm Xuân thành trong tay.

Biển zombie bao vây Xuân thành mấy tháng, nhân lúc đồ đạc của Xuân Chính Tông như lấy trứng chọi đá, Phương Hữu Mạo lại có thôn Bát Phương cung cấp thịt, gạo và rau xanh đã tạo lên một thế lực ngày càng lớn mạnh.

Đương nhiên, những thế lực này người tranh kẻ đoạt thật ra không có quá nhiều quan hệ đến thôn Bát Phương ở xa. Nhưng từ trong thư của Mai Thắng Nam, Tô Tô lại biết được một tin. Xuân Chính Tông người từng làm bá chủ của Xuân thành vì Phương Hữu Mạo nổi lên mà hận sang cả thôn Bát Phương.

Khi đọc đến đây, Tô Tô ngồi bên giường, bên ngoài truyền đến tiếng cha Tô và mẹ Tô trêu đùa Tiểu Ái. Cô cau mày giở thư, rồi ngẩng đầu lên nhìn xa xăm. Cố gắng suy nghĩ xem, cái tên Xuân Chính Tông kiếp trước có phải là một trong những vị khách cuối cùng của Mai Thắng Nam ở Xuân thành hay không?

Chuyện này kết nối lại khá phức tạp, nhưng kiếp trước, đám người Phương Hữu Mạo không hề làm ra trò trống gì ở Xuân thành. Xuân thành vẫn do Xuân Chính Tông cai quản. Có thể là vì hiệu ứng cánh bướm* do Tô Tô trùng sinh nên người không hề có tiếng tăm gì trong lịch sử như Phương Hữu Mạo bây giờ lại trở thành người đứng đầu Xuân thành.

* Hiệu ứng cánh bướm (tiếng Anh: Butterfly effect) là một cụm từ dùng để mô tả khái niệm trong lý thuyết hỗn loạn về độ nhạy cảm của hệ đối với điều kiện gốc (sensitivity on initial conditions).

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sinh Con Thời Mạt Thế, truyện Sinh Con Thời Mạt Thế, đọc truyện Sinh Con Thời Mạt Thế, Sinh Con Thời Mạt Thế full, Sinh Con Thời Mạt Thế chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top