Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Sát Thần
"Bụp"
Áo quần toàn thân Man Cổ rách nát, mấy tấm da thú trên người hóa thành da vụn, bay ra đầy trời, một cỗ lực lượng điên cuồng hoang dã mạnh mẽ đột nhiên từ trong người Man Cổ phát ra.
Chỉ thấy từng cái gân xanh trên người Man Cổ như bện lại với nhau, giống như những vệt đen di chuyển theo những phương vị biến ảo trên cơ thể hắn.
Giống như có một họa sĩ mù cầm bút trong tay, vẽ những đường nét thật đậm, tạo thành một loại đồ án.
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, vị trí gân mạch toàn thân Man Cổ đã thay đổi.
Chỉ nhìn thấy sau khi những gân mạch màu xanh nổi lên biến thành một loại hoa văn giống như hình xăm buộc quanh người hắn, vừa hùng tráng vừa ngạo mạn giống như một con Thanh Giác Man Ngưu.
Con Thanh Giác Man Ngưu kia nổi lên trên da thịt của hắn, khiến cho người ta có cảm giác lực lượng của hắn đang được tăng cường một cách khủng bố, giống như sắp từ trong người hắn chạy ra.
"Man Thần Thanh Cân Kình!"
Xung quanh quán rượu có rất nhiều võ giả đột nhiên kêu lên thất thanh, sắc mặt chấn động.
Man Thần Thanh Cân Kình chính là một loại võ kỹ thánh cấp của Hoang Man giáo, không thể coi thường được, nghe nói Man Cổ thiên phú dị bẩm, gân mạch trời sinh đã cường tráng hơn người thường.
Khi hắn thi triển Man Thần Thanh Cân Kình, gân mạch hắn đập thỉnh thịch, giống như có một loại man lực liên tục không ngừng từ xương cốt, gân mạch toàn thân tỏa ra ngoài.
"Man Cổ được mệnh danh là người có thần lực đứng đầu trong thế hệ trẻ ở Vô Tận Hải, không cần dựa vào các loại bí bảo kì ảo, Man Cổ chỉ cần dựa vào thần lực của bản thân, đừng nói là võ giả cũng cảnh giới, võ giả Niết Bàn sợ rằng cũng khó mà chống đối."
"Đúng vậy, nghe nói Man Cổ đã từng tung một quyền khiến cho một võ giả Niết Bàn nổ tung mà chết. Võ giả Niết Bàn muốn đánh thắng hắn phải mượn sự trợ giúp của thức hải, tiến hành áp chế của linh hồn, khiến cho Tinh nguyên tinh thuần trong cơ thể hắn hao tổn, như vậy mới mong thắng được."
"Tên tiểu tử đó thảm rồi, đám đấu cứng với Man Cổ, đúng là không biết sống chết!"
...
Đám đông võ giả đứng xem kêu lên kinh ngạc, không kiêng kị gì đem lai lịch võ kĩ thần kỳ của Hoang Man giáo nói ra.
Bên cạnh bãi tắm và tửu quán có rất nhiều người đang đứng xem.
Gân mạch của Man Cổ nổi lên tạo thành những hình xăm của Thanh Giác Man Ngưu (trâu hoang sừng xanh), xương cốt toàn thân kêu răng rắc như pháo nổ, khí thế hung dữ từ từ kéo đến.
"Cút."
Một tiếng quát mang theo lực lượng như một núi băng sạt lở từ dưới bãi tắm vang lên, tạo thành một con sóng thật lớn.
Thân hình cao khoảng 2m của Man Cổ đứng dưới hồ nước giống như Man thần thời cổ tạo thành những con sóng cao chừng 10 cm, khí thế khủng bố không cách nào diễn tả được.
Trên không trung có một thân thể hùng vĩ nhanh như chớp lao đến đứng ngay trước mặt Man Cổ, người này không chọn cách đứng trên bầu trời xuất thủ.
"Đến đây"
Trên mặt Man Cổ hiện lên sự kiêu ngạo, cơ ngực hắn như một khối sắt nguội, hắn dùng tay đập vào ngực giống như đang ở trong trạng thái điên cuồng.
Thạch Nham mắt hơi nhíu lại, sắc mặt lạnh lẽo như huyền băng, nhẹ nhàng hít thở sâu một hơi.
Đột nhiên, trước bao con mắt của mọi người, thân thể hùng vĩ của hắn từ từ khô quắt lại, cơ thể co lại biến thành một người gầy tong teo.
Khi thân hình khô lại thì một luồng khí tức tà ác mang theo sự thô bạo, tuyệt vọng, chán ghét, tuyệt vọng, giết chóc kéo tới, chúng trộn lẫn với đám hơi nước ở trong bãi tắm tạo thành một loại vật chất kỳ dị màu trắng, bao phủ toàn thân hắn.
Người ngoài nhìn vào thì cảm thấy cơ thể Thạch Nham được bao phủ bởi một cái áo giáp màu bạc, ánh bạc lấp lánh, tà khí ngút trời.
Cơ thể hắn biến hóa khác hoàn toàn với Man Cổ.
Sau khi Man Cổ điên cuồng thì cơ thể bành trướng, trở nên cao lớn, khí thế tăng cao.
Thạch Nham thì tĩnh lặng, thân hình khô kiệt, thân thể hùng vĩ quắt đi, tinh khí toàn dân dâng trào mang theo một ý vị cực kì tà ác, khiến cho trong lòng người xem phát lạnh.
"Từ trước tới giờ chưa có một võ giả cùng cảnh giới nào dám tấn công chính diện với ta."
Man Cổ hưng phấn liếm môi giống như một hung thú khát máu.
"Ngươi rất lợi hại, chịu một kích toàn lực của ta mà lại không bị thương chút nào, chả trách ngươi cuồng vọng như vậy."
Đôi mắt Thạch Nham lạnh lùng như hàn đao, nhếch môi cười nhạt:
"Chúng ta tiếp tục nào."
Man Cổ gầm lên một tiếng, giậm chân một cái khiến cho mặt đất rung chuyển, làn đá xanh dưới hồ nước bị hắn dẫm cho nát vụn.
Vô số lực lượng cuồng bạo từ bàn chân hắn tỏa ra.
Lấy hắn làm trung tâm, trong phạm vi 50m, nền đá xanh dưới hồ giống như bị mấy trăm cái chùy lớn đập phá, nổ tung thành từng mảnh nhỏ.
Man Cổ vẫn đứng đó bất động, đá xanh trong phạm vi 50m xung quanh hắn vỡ vụn bay tán loạn.
Số đá xanh này mang theo nước biển xanh lam, tạo thành vô số mũi tên nước, đồng loạt bay lên trên không.
Trong khi những mũi tên nước còn đang bay khắp trời, Man Cổ đột nhiên động thủ.
Giống như một ngọn núi lớn biết đi, Man Cổ càn quét thẳng tới chỗ Thạch Nham, hắn đi tới đâu mặt đất chấn động tới đó, trong bãi tắm vang lên những tiếng nổ đì đùng không dứt.
Hàng vạn tấn nước không biết bị loại lực lượng nào dẫn dắt mà lại ngưng tụ bám vào cơ thể Man Cổ.
Một đường thẳng tiến, nước hồ trở nên sền sệt sau đó biến thành thể rắn thi nhau đắp lên người Man Cổ, cơ thể hắn lúc này như lớn hơn, trước khi tới chỗ Thạch Nham, hàng vạn tấn nước này đã khiến hắn mạnh mẽ hơn.
Giống như người khổng lồ thời cổ, Man Cổ tung thiết quyền mang theo vô số những giọt nước có ánh sáng long lanh đẹp mắt, mỗi một giọt nước đều ẩn chứa lực lượng cuồng bạo đủ để đánh cho cường giả Địa Vị bình thường thịt nát xương tan.
" Rất mạnh"
"Tên Man tử này đúng là có thần lực kinh người, lực lượng cường đại như vậy là do cơ thể và tinh nguyên kết hợp ngưng luyện mà thành, không chỉ đem hàng tấn nước biển kết dính lại, mà còn ẩn chứa lực lượng có thể tạo thành vụ nổ kinh thiên. Tên Man tử này không hổ là kỳ tài ngàn năm khó gặp của Hoang Man giáo."
"Đem lực lượng khủng bố ẩn chứa trong những giọt nước, bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung, dùng nhu tính (êm dịu) của giọt nước trung hòa sự cuồng bạo của lực lượng, không cho chúng lập tức phát nổ,... Tên Man tử này tuyệt đối không phải là một mãng phu (người lỗ mãng), có thể làm được điều này chứng tỏ hắn không ngốc."
" Đúng vậy, tên Man tử này rất lợi hại, thảo nào có thể đối kháng với võ giả Niết Bàn không bại, đúng là có tiềm lực."
Mọi người mở thật to hai mắt, ngơ ngác nhìn cảnh tượng bên dưới hồ nước, trên mặt hiện lên sự khinh ngạc không thể tưởng tượng được.
Rất nhiều kẻ đang tắm trong hồ đã ôm lấy đầu chạy trốn, chẳng cần quan tâm tới việc người có ướt hay không leo tót lên lan can quán rượu, đứng trên cao nhìn xuống.
"Sức chiến đấu đứng thứ nhì Chiến bảng quả nhiên khiến người ta phải ca ngợi."
Dạ Trường Phong đứng bên cửa sổ âm thầm gật đầu, sau đó đột nhiên liếc nhìn Lâm Nhã Kỳ, cười hì hì:
"Sư tỷ, nếu tỷ đối đầu với Man Cổ mà không dùng tới bí bảo, chỉ dựa vào lực lượng cơ thể mà đánh đấm, tỷ thấy thắng thua thế nào?"
Đôi mắt đẹp của Hạ Tâm Nghiên sáng ngờ, kinh ngạc nhìn tiểu nha đầu bên cạnh.
Nàng không biết quan hệ giữa Thạch Nham và hai người này, chẳng qua thấy họ ngồi cùng bàn với Thạch Nham, cho rằng Thạch Nham với Dạ Trường Phong, Lâm Nhã Kỳ có quan hệ bạn bè, cho nên từ khi vào đã âm thầm để ý.
Cho dù là Dạ Trường Phong hay là Lâm Nhã Kỳ tạo cho nàng một cảm giác kì quái, từ trên cơ thể hai người này nàng loáng thoáng nhận ra một loại khí tức khiến cho tim người khác phải thập thình thịch.
Nàng cảm thấy Dạ Trường Phong và Lâm Nhã Kỳ có lai lịch bất phàm, tu vi cảnh giới nhất định không thấp.
Hiện giờ chính tai nghe thấy Dạ Trường Phong hỏi một câu như vô ý, trong lòng Hạ Tâm Nghiên rất kinh ngạc, có thể nói là vô cùng kinh ngạc.
Man Cổ mệnh danh là thanh niên cường giả đứng thứ 2 trên Chiến bảng của Vô Tận hải, nghe đồn không ai có thể có man lực bằng được người này.
Tên Dạ Trường Phong kia đã chứng kiến sự lợi hại của đối phương mà vẫn đưa ra một câu hỏi như vậy, chẳng lẽ hắn cảm thấy tiểu nha đầu xinh xắn đáng yêu này còn cường đại hơn tên Man Cổ kia một bậc ư?
"Phần thắng chỉ là năm năm"
Lâm Nhã Kỳ nhíu mày, nghiêm túc nghĩ ngợi một chút rồi nói:
"Chỉ dựa vào lực lượng cơ thể thuần túy mà giao chiến thì có thể hòa, nhưng nếu chiến đấu sinh tử, người chết cuối cùng nhất định là hắn."
Tiểu nha đầu sắc mặt thản nhiên, tràn đầy tự tin.
Hạ Tâm Nghiên ngạc nhiên, trong đôi mắt đẹp hiện lên sự nghi hoặc, không biết Lam Nhã Kỳ nói thật hay giả.
"Ừ"
Không ngờ tên Dạ Trường Phong kia vậy mà cũng gật đầu tán đồng, tỏ ra vẻ đương nhiên.
"Nếu là chiến đấu sinh tử thì người chết chắc chắn là tên Man tử kia, điều nay đệ không nghi ngờ gì, chỉ là đệ cũng tin nếu tỷ liều mạng, dù chỉ giao chiến bằng lực lượng cơ thể đơn thuần thì phần thắng của tỷ cũng lớn hơn."
Lâm Nhã Kỳ ngửa mặt hừ một tiếng, tức giận:
"Đó là đương nhiên."
Sự kinh dị trong mắt Hạ Tâm Nghiên càng lúc càng nhiều.
"Ầm"
Chính lúc này, dưới bãi tắm xuất hiện một vòng xoáy cuốn theo những giọt nước trong hồ, cái vòng xoáy này hút toàn bộ những giọt nước ẩn chứa lực lượng cuồng bạo kia vào trong, mỗi một giọt nước rơi vào trong vòng xoáy cũng tạo thành một tiếng nổ kinh thiên động địa.
Nước trong hồ văng tung tóe, những giọt nước ẩn chứa lực lượng cuồng bạo do tên Man Cổ ngưng tụ thành không một giọt nào chạm được vào người Thạch Nham, nó bị cái vòng xoáy kia hút lấy rồi hóa giải.
Trong lúc Man Cổ gầm gừ, Thạch Nham ở phía dưới dựa vào xoáy nước đột ngột phi lên, chân đạp ngọn sóng, đám sương mù đầy tà khí tụ lại trên người, hắn giống như tiềm long xuất hải, bắn về phía Man Cổ.
Chỉ thấy hai người này mỗi người tụ được một cái cột nước thật lớn, đem tất cả lực lượng tập trung vào cột nước, khí tức tỏa ra như nát núi vỡ đất, hung dữ đập vào nhau.
"Vù, vù, vù."
Hai cột nước cực lớn đập vào nhau khiến cho vô số mũi tên nước bắn ra xung quanh, mỗi một mũi tên nước đều ẩn chứa một loại năng lượng khủng bố khiến người ta kinh hãi.
Những mũi tên nước này giống như những tấm màn nước dày đặc bắn ra bốn phương tám hướng.
Chỉ thấy những tiếng kêu chói tai vang lên, mười hai quán rượu sừng sững chưa bỗng nhiên gặp phải một lực lượng phá hoại cực lớn.
Trong phút chốc đã có 5 quán rượu bị những mũi tên nước này bắn thủng, đổ ầm xuống.
Bảy quán rượu còn lại cũng lung lay sắp đổ, may mà có đám võ giả bên trên hợp lực duy trì mới không đổ xuống. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nhưng cuộc chiến của Thạch Nham và Man Cổ vẫn còn tiếp tục.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sát Thần, truyện Sát Thần, đọc truyện Sát Thần, Sát Thần full, Sát Thần chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!