Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Rể Quý Trời Cho
Trong thang máy, Hứa Bích Hoài tỏ vẻ vô cùng bất đắc dĩ nhìn Lâm Thanh Diện, lên tiếng: “Tiếc nuối lớn nhất của chuyến đi này chính là không may ngồi cùng du thuyền với hai người bọn họ, thật sự không hiểu vì sao bọn họ nhất định phải thông qua việc hạ thấp chúng ta để lộ rõ cảm giác hơn hẳn người khác của bản thân.”
“Hơn nữa rõ ràng chúng ta đã mua vé tầng cao nhất rồi, bọn họ còn luôn tìm đủ loại lý do để chứng minh chúng ta thật ra không sống tốt như vậy.”
Lâm Thanh Diện mỉm cười, lên tiếng: “Nhà họ Hứa của Dương Thành vốn coi thường nhà họ Hứa của Hồng Thành chúng ta, trong tiềm thức bọn họ đã cảm thấy mình cao hơn chúng ta một bậc rồi, bây giờ đột nhiên bắt bọn họ chấp nhận việc em sống tốt hơn bọn họ, đương nhiên bọn họ không chấp nhận nổi rồi, vì vậy cũng chỉ có thể tìm đủ loại lý do để khiến lòng mình cân bằng hơn chút.”
“Vậy bọn họ cũng không thể cứ luôn gây phiền phức cho chúng ta, phiền chết được.” Hứa Bích Hoài hơi gắt gỏng.
“Bởi cái gọi là sâu mùa hạ không hiểu nổi băng giá mùa đông, bọn họ không thể hiểu nổi cấp độ bây giờ của chúng ta, vì vậy cũng đừng để bọn họ ở trong lòng nữa, so đo với người ngu xuẩn, cuối cùng mình cũng sẽ biến thành người ngu xuẩn.” Lâm Thanh Diện xoa đầu Hứa Bích Hoài, cười nói.
Hứa Bích Hoài gật đầu, không nghĩ về hai người Hứa Thông và Tiểu Đình nữa.
Đi ra khỏi thang máy, Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài lập tức nhìn thấy một cánh cửa cao lớn xa hoa, cửa này chỉ có một cánh, hẳn là người ‘bạn tắm cùng kia của Hứa Bích Hoài đang ở bên trong.
Trước khi tiến vào, Hứa Bích Hoài liếc nhìn Lâm Thanh Diện, nghiêm túc nói: “Nói trước đã, anh không được có bất kỳ ý đồ xấu xa nào với cô ấy, cô ấy thật sự rất xinh đẹp, xinh đẹp đến mức là đàn ông thì đều sẽ thích, người khác có thể thích cô ấy, nhưng anh thì không được, nhớ chưa.”
Lâm Thanh Diện không nhịn được bật cười, không ngờ Hứa Bích Hoài lại sẽ để ý chuyện này như vậy, còn đã nhấn mạnh mấy lần với anh rồi.
“Biết rồi biết rồi, em cứ không tin anh như vậy sao, trái tim anh chỉ lớn có vậy, chứa mình em đã không còn vị trí trống rồi, không thể chứa người khác nữa.” Lâm Thanh Diện lên tiếng.
Căn dặn Lâm Thanh Diện xong, Hứa Bích Hoài mới đi đến trước cửa, sau khi gõ một cái thì đẩy cửa đi vào.
Lúc này trong phòng bao đặt một chiếc bàn cũng không to lắm, trên mặt bàn bày đầy những món ăn tinh xảo, dưới ánh đèn sáng chói trong phòng, lại càng nổi bật những món ngon có thể làm rung động lòng người này.
Mà lúc này, một cô gái có làn da vô cùng mịn màng, gương mặt xinh đẹp mê người, khí chất thờ ở đang ngồi trước bàn.
Lâm Thanh Diện nhìn thấy cô gái ngồi trước bàn, lập tức ngây ngẩn cả người, bởi vì anh biết cô gái này, chính là Lương Cung Nhạn Sương từng bị anh gãi lòng bàn chân uy hiếp ở Quan Lĩnh.
Anh nhớ rõ khi đó Lương Cung Nhạn Sương còn từng có suy nghĩ xấu với anh, vẫn còn ấn tượng khá sâu sắc về cô gái không để ý chuyện vặt vãnh này.
Anh cũng không thể ngờ được, người ‘bạn tắm cùng mà vợ mình quen nhiều ngày như vậy, lại là cô ta.
Mà lúc này trên mặt Lương Cung Nhạn Sương cũng đang tỏ vẻ trêu tức nhìn chằm chằm Lâm Thanh Diện, dường như biết Lâm Thanh Diện sẽ xuất hiện ở nơi này, cặp mắt trong suốt sáng long lanh còn chớp chớp.
Trong lòng Lâm Thanh Diện lập tức đoán ra, ngay từ đầu Lương Cung Nhạn Sương đã biết Hứa Bích Hoài là vợ của mình, mà Hứa Bích Hoài quen biết Lương Cung Nhạn Sương, cũng không phải là chuyện tình cờ gì.
Cô ta là vì mình mới đến đảo Ánh Trăng?
Mục đích của cô ta là gì?
Nếu như nhớ không nhầm, khi đó Lâm Thanh Diện cũng ép Lương Cung Nhạn Sương nói ra một số chuyện của Lâm Trung Thiên, sau đó còn cầm chiếc điện thoại mà cô ta lưu trữ không ít ảnh chụp sắc nét, theo lý mà nói, lẽ ra cô ta không nên vì chút chuyện này mà đặc biệt chạy đến đảo Ánh Trăng báo thù anh.
Trong lúc nhất thời, trong lòng Lâm Thanh Diện tràn đầy nghi ngờ, không hiểu Lương Cung Nhạn Sương muốn làm gì.
Hứa Bích Hoài nhìn thấy Lâm Thanh Diện vừa vào đã nhìn chằm chằm Lương Cung Nhạn Sương, cũng không biết trong lòng đang suy nghĩ cái gì, chợt cảm thấy tức giận. Dưới cái nhìn của cô, Lâm Thanh Diện là đang bị vẻ đẹp của Lương Cung Nhạn Sương mê hoặc.
Cô vươn tay véo lên cánh tay Lâm Thanh Diện một cái, sau đó lôi Lâm Thanh Diện ngồi xuống đối diện Lương Cung Nhạn Sương.
“Nhạn Sương, tớ giới thiệu với cậu, đây chính là chồng của tớ, Lâm Thanh Diện.” Hứa Bích Hoài lên tiếng.
Lâm Thanh Diện bị Hứa Bích Hoài véo một cái, suýt nữa kêu ra thành tiếng, suy nghĩ cũng bị kéo lại, đồng thời trong lòng cảm thán, phụ nữ khi ghen thật sự rất đáng sợ, mình cũng chỉ hơi thất thần chút thôi, vậy mà đã được đối xử ‘đặc biệt’ như vậy rồi.
“Oa, Bích Hoài, chồng cậu thật là tuấn tú lịch sự, thảo nào cậu sẽ lấy anh ta, từ trong ánh mắt anh ta, tớ nhìn ra khí chất mà người đàn ông bình thường không có, tớ nghĩ cậu nhất định rất hạnh phúc.”
Lương Cung Nhạn Sương dường như không quen biết Lâm Thanh Diện, vô cùng tự nhiên nói ra.
“Nào có, anh ấy chỉ là một tên ngốc, cậu xem anh ấy ngốc nghếch quá đi, ngay cả chào hỏi cũng không biết.” Hứa Bích Hoài cười trả lời, trong giọng điệu còn mang theo trách móc Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện hơi xấu hổ, anh không chào hỏi là bởi vì anh vốn biết cô gái ngồi ở đối diện này, nhưng nhìn dáng vẻ của Lương Cung Nhạn Sương, dường như cũng không muốn để cho Hứa Bích Hoài biết sự thật hai người bọn họ quen biết.
Hơn nữa Lâm Thanh Diện cũng không biết giải thích quan hệ giữa anh và Lương Cung Nhạn Sương như thế nào, nếu như giải thích không rõ ràng, Hứa Bích Hoài lại hay nghĩ nhiều, vậy thì phiền hơn rồi.
Vì vậy tạm thời giả vờ như không biết đã, chờ có cơ hội mới nói chuyện rõ ràng với Lương Cung Nhạn Sương, hỏi cô ta vì sao lại đến nơi này.
“Xin... xin chào.” Lâm Thanh Diện chào Lương Cung Nhạn Sương.
Lương Cung Nhạn Sương chỉ lễ phép mỉm cười lại với Lâm Thanh Diện, sau đó thì trò chuyện với Hứa Bích Hoài, hoàn toàn không coi anh ra gì.
Hứa Bích Hoài cũng hơi tức giận vì biểu hiện vừa rồi của Lâm Thanh Diện, nên vẫn luôn trò chuyện với Lương Cung Nhạn Sương, hai cô gái đều không để ý đến anh, làm cho anh không biết phải làm sao, chỉ có thể vùi đầu ăn cơm.
Trong quá trình hai cô gái này nói chuyện phiếm, Lâm Thanh Diện phát hiện Hứa Bích Hoài thật sự rất thích người ‘bạn tắm cùng Lương Cung Nhạn Sương này, gần như đã tăng đến mức độ bạn thân rồi.
Mà Lương Cung Nhạn Sương biểu hiện ra, quả thật giống như một cô chủ có tri thức hiểu lễ nghĩa, dịu dàng có giáo dục, nếu như không phải biết cô cả của nhà họ Lương Cung là một người tùy tính, trước đây thấy anh lợi hại, còn mang anh đến phòng của mình, chỉ sợ Lâm Thanh Diện bây giờ đã bị Lương Cung Nhạn Sương lừa gạt rồi.
Anh lại không nghĩ ra vì sao Lương Cung Nhạn Sương lại đến đảo Ánh Trăng, cũng suy đoán có lẽ thật sự chỉ là trùng hợp, nhưng ánh mắt của Lương Cung Nhạn Sương khi anh đi vào đã nói cho anh biết, cô ta biết mình là chồng của Hứa Bích Hoài.
Một lúc lâu sau, vì vẫn luôn ăn và uống, Lâm Thanh Diện muốn đi nhà vệ sinh, nên nói một câu với hai người phụ nữ rồi đứng dậy ra khỏi phòng bao.
Lương Cung Nhạn Sương lại trò chuyện vài câu với Hứa Bích Hoài, sau đó lên tiếng nói: “Bích Hoài, tớ cũng đi nhà vệ sinh, cậu ăn trước đi, chúng ta nói chuyện sau nhé.”
Nói xong, cô ta rời khỏi phòng bao.
Lâm Thanh Diện đi vệ sinh xong thì đi ra rửa tay, vừa quay người lại đã lập tức nhìn thấy Lương Cung Nhạn Sương đang tỏ vẻ trêu tức nhìn mình chằm chằm.
“Đã lâu không gặp, cậu cả Lâm của tôi, không biết anh còn nhớ người ta không?”
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Rể Quý Trời Cho,
truyện Rể Quý Trời Cho,
đọc truyện Rể Quý Trời Cho,
Rể Quý Trời Cho full,
Rể Quý Trời Cho chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!