Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Rể Quý Trời Cho
Tống Huyền Khanh quay đầu nhìn ra cửa, thấy Chung Thiên Nguyên mặc tây trang, khí thế trên người không tầm thường, trong lòng đoán được người đàn ông này nhất định không đơn giản, nhưng bây giờ bà ta có Châu Khoan chống lưng, cho nên ai cũng không sợ.
Châu Khoan là người của thương hội Thiên Nguyên, thương hội Thiên Nguyên ở thủ đô cũng là một thế lực lớn như nhà họ Lâm, mặc dù Châu Khoan chỉ là người phụ trách chi nhánh thương hội Thiên Nguyên ở Hồng Thành, nhưng cũng không phải ai cũng có thể tùy ý động vào.
Theo Tống Huyền Khanh thấy, Châu Khoan là người phụ trách chi nhánh thương hội Thiên Nguyên, còn lợi hại hơn chủ nhân gia tộc nhà họ Cổ đệ nhất Hồng Thành.
“Ông dạy con gái thế nào vậy, không chút giáo dục nào, ông có biết con nhóc chết tiệt này lúc nãy đẩy tôi một cái, xém chút ngã gãy lưng tôi, ông mau kêu cô con gái không hiểu chuyện này của ông xin lỗi tôi, hơn nữa các người phải bồi thường cho tôi một tỷ rưỡi, nếu không các người hôm nay đừng hòng đi!” Tống Huyền Khanh tràn đầy khí thế nói.
Chung Thiên Nguyên lập tức nhíu mày: “Bà nói ai không có giáo dục? Nếu con gái tôi làm không đúng, tôi có thể bắt nó xin lỗi bà, nhưng thái độ bây giờ của bà, nhìn mới giống người không có giáo dục đi?”
“Ba, con đẩy bà ta là vì bà ta không cần mặt mũi, chặn chúng con đi cứu người, còn đòi tiền Lâm Thanh Diện, con cảm thấy con không làm sai, con mới không xin lỗi đâu.” Chung Linh Nhi nói một câu.
“Đồ đáng chết, cô nói ai không cần mặt mũi chứ, cô tới đây cho tôi, hôm nay không cho cô hai cái tát cô sẽ không biết sự lợi hại của tôi!”
Tống Huyền Khanh nói, giơ tay muốn tát Chung Linh Nhi, Chung Thiên Nguyên trực tiếp bắt lấy cánh tay bà ta, sau đó dùng sức, đẩy bà ta về sau.
Tống Huyền Khanh lại xém chút ngã xuống đất, sau khi đứng vững, bà ta hung ác nhìn hai ba con Chung Thiên Nguyên, mắng: “Thật là cha nào con nấy, cả nhà các người nhất định đều không phải thứ gì tốt, ông cũng dám đẩy tôi, thật là mù con mắt chó của ông!”
“Nói cho ông biết, người đứng cạnh tôi là người của thương hội Thiên Nguyên, ông có nghe nói thương hội Thiên Nguyên chưa, đó là sự tồn tại ở thủ đô có thể sánh với nhà họ Lâm, ông ấy là bạn học cũ của tôi, vừa nãy cũng đồng ý giúp tôi xử lý các người rồi, hai người bây giờ mau xin lỗi tôi, nếu không bất kể các người làm gì, một cú điện thoại của bạn tôi là có thể khiến các người phá sản!”
Nói xong, mặt Tống Huyền Khanh đắc ý, bà ta cảm thấy sau khi Chung Thiên Nguyên nghe thấy bạn bà ta là người của thương hội Thiên Nguyên nhất định sẽ sợ đến vội vàng xin lỗi bà ta.
Chỉ là bà ta không chú ý tới, Châu Khoan đứng cạnh bà ta lúc này đã trợn mắt há mồm, sắc mặt trắng bệch, không nói ra lời.
Châu Khoan nào nghĩ tới, người vào lại là hội trưởng thương hội Thiên Nguyên, hôm nay hội trưởng tới, là ông ta sắp xếp xe, ông ta còn cho rằng hội trưởng là đi làm chuyện gì quan trọng, ai biết bây giờ lại xuất hiện trong nhà Tống Huyền Khanh.
Mà cô gái Tống Huyền Khanh muốn xử lý lại chính là con gái hội trưởng, cho dù cho Châu Khoan một trăm lá gan, ông ta cũng không dám ra tay với con gái hội trưởng thương hội Thiên Nguyên.
Chung Thiên Nguyên cũng nhìn Châu Khoan, mặt lập tức lộ ra nụ cười lạnh, nói: “Vậy sao, tôi muốn xem thứ, ông ta làm sao gọi điện thoại để tôi phá sản.”
Tống Huyền Khanh thấy Chung Thiên Nguyên lại dáng vẻ hời hợt, trong lòng tức giận, nói với Châu Khoan bên cạnh: “Bạn cũ, ông ta còn không tin, ông ta đã tìm đường chết, vậy ông liền để ông ta kiến thức sự lợi hại của ông đi, gọi điện thoại cho người của thương hội Thiên Nguyên các ông, khiến ông ta phá sản.”
Châu Khoan vẫn không nói chuyện, ông ta bây giờ đã vì lời nói của Tống Huyền Khanh mà bị dọa sợ đến cứng lưỡi, muốn nói nhưng căn bản nói không ra.
Tống Huyền Khanh thấy Châu Khoan không lên tiếng, có chút kỳ quái, quay đầu nhìn ông ta, hỏi: “Bạn cũ, ông làm sao vậy, vừa nãy không phải ông nói muốn giúp tôi xử lý họ sao, thương hội Thiên Nguyên các ông không phải cực kỳ lợi hại sao, sao không nói nữa?”
Châu Khoan nuốt nước miếng, như dùng hết sức lực toàn thân nói: “Vị trước mặt bà là hội trưởng của thương hội Thiên Nguyên, một câu của ông ấy có thể khai trừ tôi, lần này tôi thật sự bị bà hại thảm rồi, bà chọc ai không được, lại chọc thiên kim của hội trưởng chúng tôi, tôi thấy bà chán sống rồi!”
Nói xong, Châu Khoan vội đi tới trước mặt Chung Thiên Nguyên, nói: “Hội trưởng, tôi thật sự không biết là ngài, đây đều là hiểu lầm, bạn học này của tôi đầu óc có chút vấn đề, ngài đừng chấp với bà ta.”
“Đầu óc ai có vấn đề! Châu Khoan, không phải ông nói ông là người phụ trách chi nhánh Hồng Thành sao, hội trưởng này ở đâu lòi ra?” Tống Huyền Khanh vẫn có chút nghi hoặc hỏi.
“Ông ấy là hội trưởng của tổng bộ thương hội Thiên Nguyên! Từ thủ đô tới, toàn bộ thương hội Thiên Nguyên đều phải nghe lời ông ấy, bây giờ bà biết bà chọc tới nhân vật nào rồi chứ!” Châu Khoan tức giận hét lên.
Tống Huyền Khanh lập tức nghệch mặt, toàn bộ thương hội Thiên Nguyên đều phải nghe lời ông ta, há chẳng phải nói người này có địa vị sánh với chủ nhân nhà họ Lâm?
Trong lòng Tống Huyền Khanh lập tức không ngừng kêu khổ, cảm thấy mình quá xui xẻo, cho dù làm gì cũng có thể đụng phải nhân vật lớn, đầu tiên là Lạc Tâm, bây giờ lại là hội trưởng thương hội Thiên Nguyên, ngày tháng của bà ta thực sự không cách nào sống nổi.
Bà ta quay đầu nhìn Lâm Thanh Diện, phát hiện Lâm Thanh Diện đang mỉm cười nhìn mình, trong lòng bà ta lập tức sinh ra oán hận, thầm nghĩ bà ta xui xẻo như vậy nhất định đều là do Lâm Thanh Diện hại, không chừng còn là Lâm Thanh Diện cố ý.
“Bà mau xin lỗi hội trưởng và thiên kim của ông ấy, công việc của tôi nếu vì bà mà mất, tôi đảm bảo liều mạng với bà!” Châu Khoan hét lên với Tống Huyền Khanh, thái độ hoàn toàn khác biệt với lúc nói chuyện trên sofa ban nãy.
Tống Huyền Khanh do dự một lát, cuối cùng vẫn là nhìn Chung Thiên Nguyên và Chung Linh Nhi, nói: “Xin...xin lỗi.”
Chung Linh Nhi thấy Tống Huyền Khanh mở miệng xin lỗi, lập tức làm mặt quỷ với bà ta: “Lúc nãy bà không phải rất lợi hại sao, không phải còn muốn nhà tôi phá sản sao, sao bây giờ không dám nói những lời này nữa.”
Tống Huyền Khanh xấu hổ, sau khi biết thân phận của Chung Linh Nhi, bà ta quả thực không dám nói gì nữa.
“Hội trưởng, thật ngại quá, đây là mẹ tôi, con người bà ấy quả thực có chút gây sự vô lý, hi vọng ông có thể đừng để ý.” Hứa Bích Hoài áy náy nói với Chung Thiên Nguyên.
Chung Thiên Nguyên biết Tống Huyền Khanh là mẹ của Hứa Bích Hoài, cũng gật đầu, nói: “Chỉ cần nói rõ chuyện là được, tôi cũng không phải muốn làm khó bà ta.”
“Hội trưởng khoan dung đại lượng, đương nhiên sẽ không vì chuyện nhỏ này mà tính toán với mẹ chúng ta.” Lâm Thanh Diện cười nói.
Tống Huyền Khanh trừng mắt anh, lòng nghĩ lúc nãy cậu không nói chuyện, bây giờ lại giả bộ, bà đây lần này tức giận, sau này đều xả hết lên người cậu.
Châu Khoan thấy chuyện này được giải quyết, cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Chuyện đều đã giải quyết rồi, vậy chúng tôi không ở đây lâu nữa, tôi còn phải nhanh chóng về thủ đô, lần này thật là gây thêm phiền phức cho mọi người rồi.” Chung Thiên Nguyên nhìn Lâm Thanh Diện: “Lần này sau khi quay về, tôi cũng sẽ hoàn toàn đối lập với nhà họ Lâm, cho dù con gái tôi không xảy ra chuyện gì, chuyện này cũng tuyệt đối không thể bỏ đi như vậy.”
Lâm Thanh Diện gật đầu, chuyện lần này đổi về sự giúp đỡ mạnh mẽ của thương hội Thiên Nguyên, đối với anh mà nói, cũng là một chuyện tốt.
Chính vào lúc Lâm Thanh Diện muốn tiễn Chung Thiên Nguyên và Chung Linh Nhi ra ngoài, Chung Linh Nhi bỗng nhiên chạy tới, trực tiếp bắt lấy cánh tay Lâm Thanh Diện.
“Ba, con không muốn về, con muốn ở cùng Lâm Thanh Diện, anh ấy ở đâu con ở đó, ba đừng mơ tách hai chúng con ra.”
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Rể Quý Trời Cho,
truyện Rể Quý Trời Cho,
đọc truyện Rể Quý Trời Cho,
Rể Quý Trời Cho full,
Rể Quý Trời Cho chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!