Rể Hổ Hào Môn

Chương 81: Chương 81


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Rể Hổ Hào Môn


Đêm đó, Trần Thanh Xuyên đã gặp Tô Trường Hà ở trong hộp đêm của khách sạn Đại Minh Thánh Thiện.

Là chủ tịch của Công nghiệp điện ảnh Tô Hà, theo ý nghĩa nào đó Tô Trường Hà cũng có thể coi là một người tương đối thành công.

Nhưng trong mắt Trần Thanh Xuyên, ông ta chưa phải là người thành công, cùng lắm thì anh cũng chỉ xem ông ta như một người khá giả thôi.

Cho nên thời điểm để Triệu Hồng Vũ hẹn ngày gặp Tô Trường Hà, cô ấy đã gọi điện trực tiếp rồi kêu ông ta qua, chứ không đích thân tới tận cửa tìm.

Tất nhiên, Tô Trường Hà cũng là một người khá sĩ diện, cho nên ông ta đã sớm nghĩ cẩn thận lý do thoái thác từ lâu.

“Đúng lúc tôi qua đây tham dự một cuộc họp, không ngờ lại được sếp Trần đây mời đi ăn, thật là trùng hợp!”
Trần Thanh Xuyên cũng không có ý định vạch trần ông ta, anh chỉ khẽ mỉm cười rồi gõ nhẹ lên mặt bàn.

Ngay sau đó, mấy nhân viên phục vụ trong hộp đi lên trước, rót đầy chén rượu trước mặt hai người.

Nhìn rượu bên trong ly, Trần Thanh Xuyên nói với Tô Trường Hà: “Sếp Tô này, trước khi uống rượu, tôi có một chuyện còn cần ông xử lý đấy.


Tô Trường Hà cũng biết rõ Trần Thanh Xuyên sẽ không tự dưng vô duyên vô cớ đi tìm gặp mình, ông ta dựa lưng vào ghế tựa, nói: “Sẵn sàng lắng nghe.



Trần Thanh Xuyên cầm bản hợp đồng mà Công nghiệp điện ảnh Tô Hà mang đến cho Văn hóa Đông Tinh, ném thẳng lên mặt bàn trước mặt Tô Trường Hà.

“Không được phép động tới Văn hóa Đông Tinh, nhưng đứa con trai bảo bối của ông đã động tay động chân, thậm chí còn cho dừng một chương trình quan trọng, lập tức xử lý kết quả ngay đi!”
Thời điểm Trần Thanh Xuyên nói lời này, anh thậm chí còn không thèm liếc mắt nhìn Tô Trường Hà lấy một cái, hơn nữa giọng điệu còn vô cùng bình tĩnh, như thể là đang đưa ra chỉ thị cho cấp dưới.

Kiểu cách nói chuyện và thái độ này khiến Tô Trường Hà khá là khó chịu.

Mắt liếc nhìn bản hợp đồng trên bàn, Tô Trường Hà lại tiếp tục nhìn về phía Trần Thanh Xuyên, mở miệng nói: “Vậy tổng giám đốc Trần muốn xử lý kết quả như thế nào?”
Trần Thanh Xuyên trả lời: “Chuyện đó ông nên tự xem xét, đừng hỏi tôi.


Lại là cái thái độ đáng chết này, Tô Trường Hà khá là khó chịu, chưa kể anh nói cũng vô cùng gọn gàng dứt khoát.

“Đầu tiên, đây là chuyện của Văn hóa Đông Tinh, chuyện này chẳng có bất kỳ liên quan gì tới ích lợi của tập đoàn Đại Minh các cậu hết, cậu đang bước quá giới hạn của mình đấy!”
“Thứ hai, đúng thật cậu là tổng giám đốc tập đoàn Đại Minh, nhưng cậu cũng chỉ là một tổng giám đốc chi nhánh, nên đừng có tự cao tự đại trước mặt tôi!”
“Cuối cùng, cậu muốn xử lý kết quả đúng không? Kết quả vẫn sẽ như cũ, cậu quản lý tốt chi nhánh của cậu, còn tôi thu mua Văn hóa Đông Tinh, cả hai chúng ta không ai ý kiến việc của ai, và cũng không rảnh rỗi quản việc người khác quá nhiều!”
Tập đoàn Đại Minh quả thực rất đáng gờm, nhưng Trần Thanh Xuyên chỉ quản một chi nhánh mà thôi, cho nên Tô Trường Hà cũng không sợ hãi gì mà sẵn sàng bật lại anh.

Trần Thanh Xuyên quay đầu đánh giá Tô Trường Hà, miệng nói: “Ông đây là đang muốn đấu với tôi?”
Tô Trường Hà nở nụ cười chế giễu, ông ta đáp: “Sếp Trần này, cậu cũng nên xem lại mình đi chứ, liên quan đến vấn đề này, cậu thật sự đấu không lại tôi đâu.



Thời điểm nói ra lời này, có thể thấy Tô Trường Hà tự tin đủ mười phần, đương nhiên cũng có thể hiểu được, dù sao thì trong ngành giải trí điện ảnh, chính là sân nhà ông ta.

Có điều Trần Thanh Xuyên lại chẳng thèm quan tâm đến nó, mặc kệ là ngành gì, thì cuối cùng vẫn tiến vào ngành tư bản.

Nếu Tô Trường Hà đã muốn chơi, vậy thì anh cũng sẽ không ngại khuấy động ngành tư bản này thêm chút, cũng coi như để giúp Tô Trường Hà có được bài học ra trò.

Để cho ông ta biết rõ, Tô Trường Hà ông ta không phải ai cũng có thể đắc tội được!
Thầm hạ quyết tâm trong lòng, Trần Thanh Xuyên cũng chuẩn bị làm như vậy.

Đúng vào lúc này, cánh cửa hộp đêm mở ra, ngay sau đó Triệu Hồng Vũ đi đến, trong tay cô ấy còn cầm theo một tập tài liệu.

“Đại thiếu gia, xấp tài liệu này bên gia tộc đang yêu cầu gấp, cần cậu ký tên.


Trần Thanh Xuyên nhận lấy rồi quét mắt nhìn một chút, ngay sau đó lập tức viết tên của mình lên chỗ ký tên.

Mà lúc này, Tô Trường Hà thì đang ngây ngốc chăm chú nhìn Trần Thanh Xuyên, nét mặt vô cùng mờ mịt.

Người của tập đoàn Đại Minh, lại được Triệu Hồng Vũ gọi là đại thiếu gia, và vấn đề mấu chốt là anh còn mang họ Trần…

Lúc này Tô Trường Hà lập tức kinh hãi hoảng sợ: “Cậu là, là đại thiếu gia của nhà họ Trần?”
Trần Thanh Xuyên ký xong tên thì lập tức trả lại bút cho Triệu Hồng Vũ, nói: “Ông vẫn còn quản tôi là đại thiếu gia nhà nào sao, chẳng phải vừa rồi ông mới nói tôi hãy tự xem lại mình đi à? Không thành vấn đề, thời gian sắp tới đây tôi sẽ cho ông biết rốt cuộc kết quả của chuyện này sẽ đi về đâu.


Sau khi ý thức được Trần Thanh Xuyên là cậu cả của nhà họ Trần, trong lòng Tô Trường Hà hối hận ngập trời.

Một tay tổng giám đốc chi nhánh tập đoàn Đại Minh hèn mọn ông ta có thể không để vào mắt, nhưng nếu là đại thiếu gia của nhà họ Trần thì thật sự ông ta đắc tội không nổi, cả cái tập đoàn Đại Minh đều là của nhà họ Trần, mà Trần Thanh Xuyên lại là đại thiếu gia nhà họ Trần, nghiễm nhiên chính là người nối nghiệp tương lai của nhà họ Trần rồi.

Đắc tội với một nhân vật lớn như vậy, Tô Trường Hà hối hận đến nỗi muốn chết đi được.

“Đại thiếu gia, đại thiếu gia xin ngài hãy nghe tôi giải thích, trước đó tôi không biết rõ thân phận của ngài, cho nên mới dẫn tới hiểu lầm như vậy.

Tại đây tôi xin lỗi và sẽ bồi tội với ngài, rượu này tôi xin uống trước ba ly, coi như là để tỏ ý xin lỗi ngài!”
Vừa nói dứt lời, Tô Trường Hà lập tức bưng một chén rượu lên uống cạn một hơi, sau đó, người phục vụ lại tiếp tục rót thêm cho ông ta hai ly tiếp theo.

Sau ba ly rượu, Tô Trường Hà mở miệng nói: “Đại thiếu gia, chuyện về Văn hóa Đông Tinh, tôi thật sự không hề biết ngài có tham gia trong đó, nếu biết sớm như vậy có đánh chết tôi cũng không dám cướp miếng ăn với ngài đâu!”
“Thế này đi, nếu chuyện này là do Công nghiệp điện ảnh Tô Hà chúng tôi sai trước, vậy thì chúng tôi nhất định sẽ chịu trách nhiệm, sẽ cho phát sóng chương trình và đồng thời tặng kèm một phần quà và giao cho Văn hóa Đông Tinh, đại thiếu gia, ngài thử xem xem, ngài có hài lòng với kết quả xử lý như vậy không?”
Đây mới là thái độ nên có chứ, nếu sớm dùng thái độ này nói chuyện thì chẳng phải sẽ không xảy ra những việc này à?
Có điều, Trần Thanh Xuyên cũng không có lấy thân phận của mình ra để chèn ép Tô Trường Hà quá mức, giết người nhưng cúi đầu sát đất, người ta cũng đã nhận sai đền tội, chấp nhận hủy bỏ không thu mua nữa rồi còn tặng thêm một phần quad cho Văn hóa Đông Tinh, như vậy đã là quá tốt rồi.

Cho nên sau đó, Trần Thanh Xuyên đã cụng ly với Tô Trường Hà, nhẹ nhàng nhấp một ngụm nhỏ, xem nồng độ mạnh yếu ướt môi dưới rồi thôi.

Rượu cũng đã cụng ly, chỉ nhấp nhấp môi thì không được ổn lắm, có nói thế nào cũng không thể biện minh nổi.


Nhưng Trần Thanh Xuyên đã thật sự làm như vậy, mà anh làm như vậy Tô Trường Hà cũng chẳng dám có ý kiến gì.

Bởi vì ông ta biết rõ, Trần Thanh Xuyên đã đồng ý chạm ly với ông ta, như vậy đã là cho ông ta chút mặt mũi rồi…
Sau khi dặn dò Tô Trường Hà cứ từ từ dùng bữa, Trần Thanh Xuyên liền rời đi.

Khi Trần Thanh Xuyên đi rồi, Tô Trường Hà lập tức lôi điện thoại di động ra, gọi cho đứa con trai của mình là Tô Chính Đạo, kêu anh ta nhanh chóng tới đây ngay.

Mà lúc này, Tô Chính Đạo còn đang tán gẫu với bạn bè chuyện lúc ban ngày!
“Này, thật không ngờ thằng nhóc ép xe tôi hóa ra cũng là người trong giới, là thế hệ siêu giàu thứ hai!”
“Có điều, trò chơi mà thằng nhóc đó chơi cũng quá lỗi thời rồi, người thường còn giả bộ đòi làm lợn ăn thịt hổ chứ!”
“Anh ta làm sao biết được, ai mới là hổ thật, và ai mới là con lợn làm bộ làm tịch!”
Sau khi nói chuyện một hồi với bạn bè bằng vẻ mặt đắc ý xong, Tô Chính Đạo đã nhận được điện thoại kêu về lại khách sạn của Tô Trường Hà.

Sau khi đi vào hộp đêm khách sạn, Tô Chính Đạo nhìn sắc mặt không được tốt lắm của Tô Trường Hà, mở miệng nói: “Bố, có chuyện gì vậy ạ?”
“Không có gì khác, bố chỉ có một chuyện cần con đi làm ngay…”
Sau khi nghe ông già nhà mình nói buông tha Văn hóa Đông Tinh xong, Tô Chính Đạo giận thôi rồi.

“Dựa vào cái gì chứ, đây chính là cơ hội tốt để bắt chẹt được Văn hóa Đông Tinh, bọn họ chắc chắn sẽ thỏa hiệp!”
Đúng vậy, cái chương trình đó là của Văn hóa Đông Tinh, nhưng hiện giờ vấn đề chủ chốt là ở chỗ, bên trong đó có liên quan đến Đại Minh, hơn nữa lại do chính đại thiếu gia đích thân đặt chân trong đó, nếu bọn họ còn tiếp tục nhúng tay vào, vậy thì có khác nào tự tìm đường chết?
Công nghiệp điện ảnh Tô Hà tuy là gã khổng lồ trong ngành sản xuất, nhưng tập đoàn Đại Minh lại là gã khổng lồ của tư bản, muốn đùa chết bọn họ quả thực cũng quá dễ dàng!
Nhưng câu chuyện cụ thể bên trong, ông ta không có ý định nói cho Tô Chính Đạo, dù sao thì ông ta cũng phải giữ lại chút thể diện trước mặt đứa con trai này chứ.

“Con chỉ cần làm đúng theo những gì bố căn dặn, nếu làm trái ý, xem bố dạy dỗ con thế nào!”.


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Rể Hổ Hào Môn, truyện Rể Hổ Hào Môn, đọc truyện Rể Hổ Hào Môn, Rể Hổ Hào Môn full, Rể Hổ Hào Môn chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top