[Quyển 2] Đại Lão Lại Muốn Tan Vỡ

Chương 134: Xin chào, Nhiếp Chính Vương đại nhân (70)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện [Quyển 2] Đại Lão Lại Muốn Tan Vỡ

Cô phải rời khỏi nơi này nên dạ minh châu cũng không cần ở lại đây thêm một giây nào nữa.

Hắn phải đi chung với cô.

Còn cái đống hỗn loạn này, tự nhiên sẽ có người đến giải quyết.

Thời điểm bước ra khỏi sòng bạc, Diệp Tử Đào đột nhiên sờ hông của mình vài cái.

"Ngọc bội của muội bị rớt ở bên trong rồi."

Dứt lời, liền trở về sòng bạc tìm ngọc bội.

Nam Nhiễm bên này vẫn tiếp tục kéo Phượng Cửu Tô đi ra ngoài.

Mới vừa bước được hai bước, đã nghe thấy bên trong truyền ra tiếng động chói tai.

Sau đó, [rầm] một tiếng.

Như có thứ gì đó bị ném vỡ.

Tiếp theo lại nghe thấy tiếng hét kinh hoàng của Diệp Tử Đào.

"A!!!"

Trong sòng bạc, không biết tại sao đột nhiên có một tên lưu manh nảy sinh tâm tư ác độc, dùng sức tránh thoát khỏi sự trói buộc của thị vệ.

Cầm ghế ném thẳng vào Diệp Tử Đào.

Miệng thì nói ra một câu tàn nhẫn.

"Lão tử đồng quy vô tận với ngươi!"

[Bang!]

Chiếc ghế kia bị người ta ném xuống.

Nhưng lại không đập vào người Diệp Tử Đào.

Bởi vì, lúc này, đột nhiên có một thiếu niên chạy tới, ôm chặt cả người nàng vào lòng, bản thân thì dùng lưng chắn lại cái ghế kia.

Diệp Tử Đào vừa nhấc đầu, đã thấy cổ của thiếu niên kia chảy đầy máu.

Máu tí tách tí tách nhỏ giọt trên tay nàng.

Từ trước đến giờ, nàng chưa từng đối diện với khung cảnh đẫm máu này bao giờ, đáy lòng thoáng chốc bị chấn động.

Sợ tới mức chỉ biết kêu lớn.

Đôi mắt thiếu niên sâu hông đáy, mái tóc vì chạy nhanh mà bị gió thổi ra đằng sau.

Làm lộ vết sẹo mờ nhạt trên trán của hắn/

Nàng biết hắn.

Tử Thời.

Tiểu đệ đệ nàng vừa mới nhận cách đây không lâu.

Ghế dựa va chạm mạnh vào lưng hắn bể ra làm bốn.

Cả lưng hắn lúc này chảy đầy máu.

Tử Thời cúi đầu, nhìn Diệp Tử Đào đang sợ hãi, hơi mấp môi.

Nói một câu.

"Ngươi sẽ không sao."

Nghe lời này, Diệp Tử Đào vốn còn đang chấn kinh lại chuyển sang ngơ ngẩn.

Trong đầu vang lên tiếng ong ong sau đó lại nổ tung.

Nam Nhiễm đứng trước cửa sòng bạc, nhìn tình hình bên trong.

Hai mày hơi chau lại.

Đây là tình huống gì?

Biến thành quả cầu pha lê?

Nam Nhiễm trơ mắt nhìn cả người Diệp Tử Đào và thiếu niên kia đột nhiên phát ra một luồng sáng mỏng manh.

Đặc biệt đặt dưới tình huống cả sòng bạc tối tăm như này, ánh sáng phát ra từ hai người họ vô cùng rõ ràng.

Hệ thống mở miệng: [đinh đinh, Thiên Đạo chi tử của thế giới này đã được định ra. Diệp Tử Đào, Tử Thời.]

Con ngươi đen như mực của Nam Nhiễm nhìn bọn họ hồi lâu.

Sau đó, cúi đầu nhìn bản thân mình.

Hệ thống có cảm giác ký chủ đang suy nghĩ.

Tại sao hai người kia có thể phát sáng, còn ký chủ lại không?

Vì thế nãi thanh nãi khí nói: [ký chủ, theo đúng kịch bản thì Tử Thời đã qua đời từ lâu, nhưng bởi vì nhờ có sự giúp đỡ của cô và Diệp Tử Đào mà vận mệnh của hắn đã thay đổi, có thể sống tới bây giờ. Ban nãy, hắn không tiếc hi sinh thân mình cứu Diệp Tử Đào. Tâm tư đơn thuần, không chứa tạp niệm, chỉ một lòng cứu người của hắn đã làm Thiên Đạo cảm động, chọn hắn làm Thiên Đạo chi tử.]

Hệ thống nói một tràng dài, nghĩ có lẽ ký chủ đã hiểu được vài phần nên nhanh chóng tổng kết.

[ký chủ, nếu có một ngày cô cũng có thể không tiếc sinh mạng vì người khác làm chuyện gì đó, không cầu kết quả, chỉ muốn đạt được kết quả tốt nhất thì có khả năng ký chủ sẽ được chọn làm Thiên Đạo chi tử.]

Khụ.

Hệ thống không nói đây chỉ là một điều kiện rất nhỏ trong vô số điều kiện khác.

Để trở thành Thiên Đạo chi tử còn phải trải qua rất nhiều yêu cầu khắc nghiệt.

Nhưng, chỉ với một điều kiện này cũng có thể làm khó ký chủ của nó.

Muốn phấn đấu quên mình để người kia sống thật tốt.

Thì việc đầu tiên phải làm chính là người kia phải lọt vào mắt của ký chủ.

Nghĩ đến đây.... hệ thống lại thở dài.

Con đường giúp ký chủ trở thành người tốt thật xa vời.

...

Thịnh Long quốc, năm 46.

Tam công chúa đương triều Nam Nhiễm gả cho Nhiếp Chính Vương Phượng Cửu Tô.

Mũ phượng, khăn quàng, thập lý hồng trang trải dài đếm mãi không hết.

Nghe đồn cảnh tượng thành hôn kia làm không ít nữ tử khuê các hâm mộ đỏ cả mắt.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Quyển 2] Đại Lão Lại Muốn Tan Vỡ, truyện [Quyển 2] Đại Lão Lại Muốn Tan Vỡ, đọc truyện [Quyển 2] Đại Lão Lại Muốn Tan Vỡ, [Quyển 2] Đại Lão Lại Muốn Tan Vỡ full, [Quyển 2] Đại Lão Lại Muốn Tan Vỡ chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top