Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Quan Môn
Xét thấy vấn đề phát triển xí nghiệp thép trong nước, cùng với nhu cầu sử dụng thép của dân chúng, bên phía chính phủ đã bắt đầu cân nhắc nới lỏng thích hợp cho thị trường bất động sản, kích thích việc sử dụng vật liệu thép để xây dựng thị trường.
Sau khi tin tức này truyền ra, xí nghiệp thép ở các nơi đều lập tức mừng rỡ, thời điểm gian nan nhất cuối cùng cũng đi qua.
Đương nhiên rồi, có người vui thì cũng có người buồn. Hai cái tin tức này, một tin tức trước mà nói đối với Quản ủy hội chủ nhiệm Thánh Vương tân khu Hồ Hán, đúng là đánh đòn cảnh cáo, còn tin tức phía sau đối với Tiểu Dã Tuấn Nam đang định giá thấp xưởng thép thành phố Long Thành mà nói, cũng như đã rét vì tuyết lại thêm lạnh vì sương.
Hai người kia đang sầu lo lại đến cùng một nơi, nghiên cứu và thảo luận đối sách.
Ở trong một quán rượu tại Bắc Kinh, Hồ Hán cùng Tiểu Dã Tuấn Nam, còn có Tỉnh Thượng Tùng ngồi xuống một chỗ, bên cạnh có mấy cô gái trẻ tuổi đầy phấn son đang bồi tiếp.
Chỉ có điều trên khuôn mặt của ba người đều không có thần sắc vui mừng, ngược lại là thần sắc lo lắng nặng nề. Hiển nhiên là cõi lòng đầy tâm sự.
- Chuyện tình lúc này, có chút ra ngoài ý định a …
Hồ Hán đem chén rượu trong tay để trên mặt bàn, cau mày nói ra :
- Căn cứ Hoa Đông thần vận đột nhiên ra tay như vậy, trong vòng một năm tất cả nhu cầu đều được giải quyết, đối với việc đầu tư kiến thiết xưởng thép của ta, ảnh hưởng rất lớn, hiện ngân hàng ở trong nước đã không chịu giúp ta rồi, chỉ có thể nhìn vào đông Yen của các ngươi cho vay lúc nào thôi.
Trước kia Hồ Hán hướng lên thượng tầng đưa ra báo cáo khả thi, trong đó có một cái phán đoán rất trọng yếu, chính là thấy được căn Hoa Đông thần vận không có nhu cầu khổng lồ vật liệu thép, cho nên muốn làm cái nghiệp vụ này, đầu tư kiến thiết xưởng thép để thỏa mãn nhu cầu của một vùng, bởi như vậy, mới có thể giải quyết được vấn đề thị trường của một số xí nghiệp thép. Mà ở các tỉnh trong nước xác thực không có nhiều xí nghiệp thép to lớn, cho nên sai khi xưởng thép được xây dựng thành, vẫn là có tương lai.
Nhưng mà thật không ngờ, hôm nay Chung Ly Dư lại vung lên một tuyệt bút như vậy, một cái đơn đặt hàng sáu trăm triệu rõ ràng liền đưa cho xưởng thép thành phố Long Thành, điều này khiến cho Hồ Hán làm sao chịu nổi?
Nhưng mà chuyện này hắn cũng không thể nói lời gì, bản thân căn cứ Hoa Đông thần vận người ta tương đối đặc thù, ở trong căn cứ có rất nhiều ngành đều cần phải giữ bí mật, thời điểm Hồ Hán hắn đi thăm cũng cần phải xin trước, xem Chung Ly Dư người ta phê chuẩn mới có thể tiến vào.
Có thể nói, lực ảnh hưởng của Quản ủy hội đối với căn cứ Hoa Đông thần vận là yếu nhược đấy, ở một mức độ rất lớn còn phải dựa vào căn cứ, ví dụ như phương diện thu thuế các loại.
Cho nên mặc dù Hồ Hán tương đối biệt khuất, lại cũng không biết đi địa phương nào tố khổ, người buôn bán đứng đắn như Chung Ly Dư tự chủ hoạt động kinh doanh, ai cũng không nói gì được, tối đa chính là người có năng lực đề nghị xuống, cũng chưa chắc có thể thuyết phục được vị nữ tổng giám đốc trẻ tuổi này.
Có trời mới biết bối cảnh sau lưng của vị Dư tổng này chính là vị đại nhân vật nào? Nói tóm lại, có thể làm được một việc như vậy, tuyệt đối không phải là kẻ hậu bối tầm thường, vạn nhất bởi vì nhiều chuyện mà chọc vào đối phương, sẽ có rất nhiều phiền toái đấy.
- Chỗ của ta càng thêm phiền toái !
Tiểu Dã Tuấn Nam hừ một tiếng, nhưng trong đầu lại đầy hỗn loạn.
Đối với mong muốn đầu tư của Hồ Hán mà nói, lúc này đây Tiểu Dã Tuấn Nam xem như đã thất bại.
Gia tộc Tiểu Dã đối với việc nắm bắt hạng mục hợp tác với xưởng thép thành phố Long Thành, đưa ra kỳ vọng cao, bởi vì một khi nắm bắt được hạng mục này, chẳng những gia tộc Tiểu Dã có thể khống chế được các căn cứ sản xuất khoáng thạch loại đặc biệt, cũng có phương hướng để khống chế giá cả, hơn nữa cũng có thể nắm giữ một bộ phận định mức của xí nghiệp thép ở Trung Quốc, đối với thị trường vật liệu thép của Trung Quốc cũng có lực ảnh hưởng nhất định. Nếu như lấy thêm được bến cảng bên cạnh Thánh Vương tân khu, đây chính là một con rồng đang nằm phục xuống, gia tộc Tiểu Dã đầu tư ở Trung Quốc, coi như là toàn diện hoàn thành.
Vốn là như thế, nếu như dựa theo tiến trình đàm phán bình thường đến xem, chỉ cần là Tiểu Dã không nói yêu cầu gì quá phận, hạng mục xưởng thép thành phố này cũng đã lấy được, hơn nữa điều kiện coi như không tệ.
Đáng tiếc là, Tiểu Dã Tuấn Nam nghe theo Tỉnh Thượng Tùng khuyến khích, cho rằng người Trung Quốc dễ bắt nạt, các lãnh đạo trong tỉnh càng là không hiểu quy tắc hoạt động kinh tế, cho nên nghĩ muốn áp dụng một loạt thủ đoạn hèn hạ, đến bức hiếp xưởng thép thành phố làm ra nhượng bộ lớn hơn.
Mà tên Hồ Văn Tuyển ở xưởng thép thành phố, chính là một nhân viên do Tỉnh Thượng Tùng phái ra hấp dẫn, chon en mới làm ra nhiều chuyện như vậy.
Vốn là chuyện này cũng không có gì, trước mắt đã thấy một hồi âm mưu sắp thành công.
Nhưng là bây giờ, Diệp Khai chỉ là phất phất tay, liền giải quyết hai cái nan đề này, lại khiến cho Tiểu Dã Tuấn Nam và Hồ Hán đau đầu không thôi, rồi lại cảm thấy vô kế khả thi.
- Hiện tại chúng ta phải làm sao đây? Nếu như ném đi hạng mục hợp tác này, ta sẽ bị gia tộc cưỡng chế ra lệnh mổ bụng tự vẫn đấy!
Hiện tại Tiểu Dã Tuấn Nam đã có một chút phát điên.
Tuy khả năng bị cưỡng chế mổ bụng tự vẫn cũng không lớn, nhưng là từ đó về sau, hắn phải xa rời quyết sách hạch tâm của gia tộc, điều này có thể đoán trước đấy, hiển nhiên Tiểu Dã Tuấn Nam khó có thể chấp nhận loại hậu quả này, hiện tại hắn một lòng muốn trở mình.
- Vậy thì cũng chỉ có đàm phán lại thôi.
Sắc mặt của Tỉnh Thượng Tùng cũng trông thật không tốt, hơn nữa trên trán còn dán băng dán cá nhân, hiển nhiên là bị người đánh bể đầu.
Vốn là chủ ý của hắn được Tiểu Dã Tuấn Nam khen ngợi là thiên tài kỳ tư diệu tưởng, nhưng mà không nghĩ tới trong nháy mắt liền phong vân biến sắc, kỳ tư diệu tưởng biến thành chủ ý ngu xuẩn, ngày hôm qua vừa bị Tiểu Dã Tuấn Nam uống nhiều quá đánh cho một trận, miệng vết thương trên trán cũng là bị chai rượu ngày hôm qua đập vào.
Kỳ thật chính hắn cũng cảm thấy rất oan uổng, hẳn cảm giác được ý nghĩ của mình tương đối tốt, chỉ là chấp hành không đủ sức, chuyện này thật sự không liên quan gì đến hắn.
- Cũng chỉ có cách đàm phán lại …
Tiểu Dã Tuấn Nam lấy tay xoa mặt, bày ra một bộ dáng thống khổ:
- Chỉ là xưởng thép thành phố Long Thành đã vượt qua khốn cảnh, còn muốn chiếm tiện nghi của bọn hắn, đã khó lại càng thêm khó rồi.
- Hiện tại chiếm tiện nghi không phải là cách thiết thực, mau chóng nắm bắt hạng mục này mới là trọng yếu nhất.
Hồ Hán không thể không mở miệng nhắc nhở bọn hắn:
- Chính sách trong nước hôm nay đã có biến hóa, xí nghiệp thép đã bắt đầu phát triển tốt hơn, các ngươi muốn nghĩ cách chèn ép, sợ là rất khó có hiệu quả, chuyện này càng làm xuống, càng không có phần thắng.
Là tân tú trên chính đàn trong nước, thực sự Hồ Hán không phải là cái gì cũng không biết, chỉ là hắn lựa chọn cái sân khấu Thánh Vương tân khu này để phát triển, đúng là một nét bút hỏng rất lớn, ở đó lực ảnh hưởng của Diệp Khai rất lớn, hắn làm chuyện gì cũng sẽ bị người ta lấy ra so sánh một phen, tự nhiên là hoàn toàn thất bại thảm hại.
Nhưng mà cái này cũng không thể nói rằng năng lực của Hồ Hán cũng rất kém được, trên thực tế hắn cũng vô cùng hiếu học đấy, đối với phát triển kinh tế ở trong nước, cũng đã có nghiên cứu rất sâu, xa xa hơn các quan viên khác.
- Các ngươi có một câu cách ngôn, gọi là đao xấu cần có vỏ, tâm tình bây giờ của ta đúng là như thế a!
Tiểu Dã Tuấn Nam lo lắng trong lòng, nghĩ thầm cục diện thật tốt, lại bị chính mình làm thành như vậy, thật sự là hối tiếc không kịp.
Thế nhưng mà sự tình luôn phải tiếp tục làm tiếp, bằng không mà nói, lúc này đây kế hoạch để gia tộc Tiểu Dã tiến vào thị trường Trung Quốc, liền triệt để thất bại rồi.
Ba người ngồi ở chỗ này, đang thương lượng ra tay như thế nào, làm sao có thể tìm được phương thức tốt nhất để mở lại đàm phán?
Đã muốn đàm phán lại, lại không thể để quá mất mặt, chuyện này thật sự là khó làm.
Về sau Hồ Hán liền đề nghị, tìm một người phát ngôn trong đám cao tầng của tỉnh Hà Đông, từ đó nói thêm vào, như vậy khả năng đạt thành hợp tác của song phương, muốn lớn hơn một chút rồi, bằng không mà nói, bên phía xưởng thép thành phố chưa hẳn liền sẽ tích cực như vậy, dù sao, hiện tại bọn hắn đã có tiền.
Chỉ là vấn đề tuyển người tương đối đau đầu, ngược lại là Hồ Hán cùng Phó bí thư Cố Thành tương đối quen thuộc, nhưng không tốt chính là, gần đây trên người của Cố Thành cũng có chút phiền phức, ốc không mang nổi mình ốc, chưa hẳn liền nguyện ý làm những chuyện mờ ám này.
Ngay lúc ba người đang thương lượng, thủ hạ của Tiểu Dã Tuấn Nam lại mang đến cho hắn một tin tức rất xấu, nói là bên phía xưởng thép thành phố Long Thành, tựa hồ đối với dây chuyền sản xuất thép đặc chủng tương đối có hứng thú, hôm nay đang tính cùng căn cứ Hoa Đông thần vận hợp tác, phái người đi qua khảo sát, đem cái dây chuyền sản xuất kia mua lại.
- Dây chuyền sản xuất chỉ còn sử dụng được 5 năm nữa, mua về thì có lợi gì?
Tuy sắc mặt của Tiểu Dã Tuấn Nam không tốt, nhưng mà vẫn thấy được vấn đề trong đó.
- Không thể nói như thế …
Ngược lại Hồ Hán rất rõ ràng tố chất của người trong nước, lập tức lắc đầu phản bác, chối bỏ nói:
- Bên phía chúng ta đã quen về nghèo khó, đồ vật các ngươi có thể dùng 5 năm, đến chỗ chúng ta xử lý, dọn dẹp một chút, lại dùng 15 năm cũng không có vấn đề gì đấy, ta xem, nếu như người nước Anh chào giá không cao, chuyện này nhất định là có thể thành.
Tiểu Dã Tuấn Nam nghe xong lời này của Hồ Hán, lâp tức có chút sốt ruột rồi.
Vốn hắn đã làm ra quyết định sai lầm, ảnh hưởng tới kế hoạch của gia tộc, hiện tại chính là thời điểm bù lại, nếu như ở giờ phút quan trọng này, lại để cho xưởng thép thành phố lựa chọn người nước Anh, như vậy hạng mục đầu tư bên mình liền có thể không có thị trường rồi.
Nếu là không năm được thị trường của xưởng thép tỉnh Hà Đông, kế hoạch dây chuyền trong gia tộc coi như là triệt để thất bại, không còn thời gian để xoay sở.
- Không được, chúng ta phải làm một chút biện pháp gì đó!
Tiểu Dã Tuấn Nam lập tức liền đứng lên, nôn nóng đi tới đi lui, suy nghĩ phải làm thế nào để phá được cục diện mà tự cứu mình?
Ngay lúc Chung Ly Dư suất lĩnh đoàn đại biểu căn cứ Hoa Đông Thần Vận đi tới Long Thành, ngày hôm sau bên tỉnh Hà Đông nhận được thông tri, nói là hội trưởng Nhật Hoa hữu hảo hiệp hội muốn dẫn đoàn đến tỉnh Hà Đông phỏng vấn, rất có thể sẽ quyên tặng một khoản tiền từ thiện cho nhi đồng thất học tại vùng núi.
Nhật Hoa hữu hảo hiệp hội được thành lập vào niên đại 50 sơ kỳ, cố vấn danh dự là tiền thủ tướng Nhật Bản Thôn Sơn, hội trưởng là họa sĩ nổi tiếng Nhật Bản Bình Sơn, quản lý trưởng là Thôn Cương còn có những phó hội trưởng cùng phó quản lý tổng cộng hơn hai mươi người.
Nhật Hoa hiệp hội cũng là tổ chức hữu hảo lâu đời nhất đối với quốc nội, từ khi thành lập tới nay vì sự phát triển hữu hảo giữa hai nước đã làm ra thật nhiều hoạt động, vì muốn khôi phục bang giao Nhật – Hoa được trở lại bình thường, làm ra cống hiến tích cực cho việc ký kết điều ước hòa bình hữu hảo Trung – Nhật.
Lần này đi tới đây là phó hội trưởng được gọi là Cưu Sơn, cũng là nhà hoạt động xã hội nổi tiếng của Nhật Bản, đồng thời đảm nhiệm chức vụ trọng yếu trong nội các Nhật Bản, lực ảnh hưởng khá lớn, nghe nói lần này bọn họ đi tới ngoại trừ sẽ có quyên tặng từ thiện đồng thời cũng mang theo một ít nhà đại biểu xí nghiệp muốn tìm kiếm hạng mục đầu tư tại tỉnh Hà Đông.
Người Nhật Bản đã muốn đưa tiền còn đưa tặng hạng mục, đây được xem như chuyện khá lớn, trên dưới trong tỉnh đều vô cùng xem trọng.
Bởi vì tỉnh Hà Đông rất khó có cơ hội gặp được hoạt động giao lưu thế này, cho nên trong tỉnh cũng cho rằng đây là một cơ hội tốt tuyên truyền cho tỉnh Hà Đông.
Nhất là đối với bên Long Thành, với tư cách là tỉnh lị thành phố của Hà Đông, gánh lấy nhiệm vụ tiếp đãi chủ yếu, bí thư thành ủy Kim Trạch Khải đối với việc này phi thường coi trọng, chuyên môn tổ chức hội nghị ủy viên an bài đội ngũ chiêu đãi thích đáng, hơn nữa còn yêu cầu tất cả các bộ môn đều phải làm tốt công tác của mình, không nên xuất hiện cảm xúc gì đối lập.
- Tất cả mọi người nên dùng chút ít tâm tư, ngàn vạn lần không nên xuất hiện tràng diện làm người xấu hổ.
Kim Trạch Khải trịnh trọng tỏ vẻ:
- Lần này người Nhật chẳng những mang đến quyên tặng, đồng thời còn mang tới một ít hạng mục, nếu như có thể tranh thủ có một ít hạng mục phù hợp rơi xuống Long Thành, điều này đối với tài chính thành phố của chúng ta, đối với dân chúng đều có lợi.
Chủ tịch thành phố Mộc Uyển Dung nhìn nhìn mọi người, cũng tỏ thái độ:
- Nhật Hoa hữu hảo hiệp hội bao năm nay vẫn luôn một mực thúc đẩy quan hệ hai nước hữu hảo hóa, chúng ta cũng có thể nhìn về phía trước mà xem, buông đi một ít gánh nặng trong quá khứ, đối với những tư tưởng eo hẹp nên tiến hành giáo dục tất yếu, nhìn vấn đề phải có đối đãi khác nhau, không thể vì một ít cảm xúc quá kích mà làm ảnh hưởng tới đại cục.
Bí thư thành ủy cùng chủ tịch thành phố thậm chí đều đã bày tỏ thái độ, như vậy mọi người đều cũng nhao nhao nghị luận.
Kỳ thật bên tỉnh Hà Đông trong quá khứ là vùng giải phóng cũ, vào thời điểm kháng chiến đội du kích Bát Lộ quân cùng quân chính quy đều từng hoạt động tại đây, là khu trọng điểm bị quân đội Nhật càn quét, cho nên nơi này xung đột cũng là kịch liệt nhất, chiến đấu cũng tàn khốc nhất, ở trong rất nhiền sơn thôn vùng núi thậm chí từng phát sinh qua sự kiện quân đội Nhật tàn sát cả thôn.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Quan Môn,
truyện Quan Môn,
đọc truyện Quan Môn,
Quan Môn full,
Quan Môn chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!