Quan Lộ Thương Đồ

Chương 1057: Bản tính của nha nội (1)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Quan Lộ Thương Đồ

Tư liệu mấy trăm vạn khách hàng, mỗi tháng lại còn tăng thêm hơn 30 vạn, lượng công tác không phải vừa, có điều với một doanh nghiệp điện tử tiêu dùng tiêu chuẩn cao, hoàn thiện hệ thống hậu mãi là điều cần thiết, có điều Cẩm Hồ tốn quá nhiều sức vào trang web này.

Trần Tĩnh và Úc Bình đều nghi hoặc, nhưng không thể gọi điện hỏi Trương Khác thật, Tạ Tử Gia dựa theo yêu cầu đăng ký hội viên, phát hiện ra thành hội viên không phải là vô ích.

Người dùng Pocket PC của Ái Đạt có thể nâng cấp hệ thống miễn phí, cũng có thể tải một số phần mềm ứng dụng miễn phí. Nếu là người dùng Iplayr có thể tải ca khúc mới nhất của Giang Đại Nhi, ở trang chủ còn tuyên truyền một hoạt động, hội viên có thể xin vé máy bay khứ hồi tới Hong Kong xem buổi biểu diễn của Giang Đại Nhi vào tháng 10.

Tạ Tử Gia nghĩ tới một vấn đề, ngả đầu ra sau dựa vào cái bụng mềm mại của Trần Tĩnh: - Bất kể bọn họ có mưu đồ gì, chị nói xem lúc này có bao nhiêu phóng viên và doanh nghiệp đang nghiên cứu trang web này giống chúng ta?

Ba cô gái ngồi trước máy vi tính suy bừa đoán bậy ý đồ của Cẩm Hồ, bất tri bất giác quá 12 giờ, Úc Bình đẩy vai Tạ Tử Gia, để cô quay về trang chủ...

- Á, giá bán trong nước là 8800, giá bán ở nước ngoài sao không công bố luôn? Úc Bình thở hắt ra một hơi: - Xem ra cậu ta còn có tình có nghĩa với ai đó.

Mặc dù có thể đoán được Cẩm Hồ sẽ không cho bọn họ một cú đấm mạnh vào lúc này, trước đó lo lắng vì hành vi thương nghiệp của Cẩm Hồ những năm qua luôn làm người ta thấy khó hiểu. Hiện chủ lực của Cao Khoa Kv là di động bảo thạch giá hơn 4 nghìn, có thể nói hoàn toàn trách được tác động của D188.

Thường ngày Úc Bình hay trêu chọc, nhưng cô cũng biết giữa Trần Tĩnh và Trương Khác không có chuyện gì không thể cho người ta biết, nếu có, có lẽ là mê luyến đơn phương của Trần Tĩnh thôi.

Úc Bình không rõ chi tiết chuyện tiếp xúc giữa Trương Khác và Trần Tĩnh ra sao, với nữ nhân mà nói, đôi khi trái tim bị bắt cóc rất dễ dàng, cô ta phải thừa nhận bất kể tướng mạo hay tính cách ôn hòa như gió xuân, Trương Khác nếu muốn làm một nữ nhân say mê mình quả thật quá dễ dàng, Úc Bình thừa nhận quyền thế Trương Khác nắm giữ đủ làm người ta mê đắm, dựa dẫm.

Trần Tĩnh trước đó chẳng có gì lo lắng, vỗ vai Úc Bình nói năng lúc tung: - Cẩm Hồ phải dựng lên lá cờ thị trường cao cấp của họ, từ thời đại đầu đĩa, Cẩm Hồ đã không quá coi trong phân ngạch thị trường, đảm bảo lợi nhuận mới là quan trọng, với lại có Cẩm Hồ đấu đá với sản phẩm ngoại ở phân khúc tầm cao, chúng ta mới có không gian sinh tồn ở thị trường trung và thấp.

- Rồi, biết cô hiểu người ta nhất. Úc Bình vặn người, váy ngủ co lên, cặp mông trắng mịn lộ ra quá nửa, tiếc là chẳng có nam nhân nào được hưởng thụ cảnh này: - Tôi đi ngủ đây, dậy còn về Hải Châu.

Trung tuần tháng bảy di động bảo thạch tiếp tục ca vang tiến bước ở thị trường tầm trung, thậm chí kéo cả di động tầm thấp của Cao Khoa KV theo.

Do 11 doanh nghiệp mới được cấp giấy phép liên tục đưa ra di động thầm thấp, khiến thị trường tầm thấp biến hóa kịch liệt, thị phần của Cẩm Hồ vào tháng 7 bị thu hẹp 2%, nhưng do biểm hiện xuất sắc ở thị trường tầm cao, tốc độ tăng trưởng không sụt giảm chút nào, lợi nhuận bình quân thậm chí tăng cao.

Tuối cuối cùng tháng bảy nhiệt độ Kiến Nghiệp có thể so với độ nóng của D188, liên tục mấy ngày trên 38 độ, suốt ngày bị giam trong phòng rất khó chịu, Trương Khác quyết định đưa Đường Thanh và Trần Phi Dung tới Tân Vu tránh nóng.

Bất kể thế nào thì nhà y ở Tân Vu, sau khi đường cao tốc khai thông, ngồi xe tới Tân Vu cũng chỉ hơn 3 tiếng, lâu lắm không tới Tân Vu rồi, đại khái 7 - 8 tháng.

Nói ra cũng lạ, Tân Vu và Kiến Nghiệp cách nhau chỉ 200 km, khi Kiến Nghiệp nóng tới 38 độ, thì Tân Vu từ lúc nhập hạ tới nay nhiệt độ cao nhất mới 32, Trương Khác tới nơi thì đúng lúc vừa có trận mưa, mặc áo T-shirt cảm thấy hơi lành lạnh.

Tơi Tân Vu, nhận được điện thoại của Giang Thượng Nguyên hiện là chủ nhiệm HĐND mời tới nhà ăn thành ủy, Trương Khác cùng hai cô gái tới thẳng chỉnh phủ thành phố, tránh ảnh hưởng, cách chính phủ thành phố một đoạn liền xuống xe.

Nhìn tòa nhà chính phủ ở ngay trước mắt, Trương Khác chống hông, ưỡn ngực lên, quay lại hỏi Đường Thanh: - Bạn nói lần này mình tới phải làm gì mới dựng lên được oai phong nha nội?

Còn chưa nói hết câu đằng sau có chiếc Toyota bấm còi phóng vọt qua, bánh xe lăn qua vũng nước bắn hết lên người y, chiếc xe như chẳng hề nhận ra đi thẳng vào khu nhà chính phủ thành phố.

Trương Khác đưa tay lau nước bẩn trên mặt, Đường Thanh và Trần Phi Dung hai con yêu tinh vô lương tâm ôm bụng cười ngặt ngoẽo.

Quần áo các cô cũng bị bắn ít nước, nhưng không khốn đốn như Trương Khác, Đường Thanh còn chống hông ưỡn ngực định học câu vừa nãy của Trương Khác, thấy y hung hăn đi tới, vội thét lên trốn sau lưng Trần Phi Dung.

Phó Tuấn và nhân viên công tác trong xe thấy cảnh này lái xe tới hỏi Trương Khác có cần thay y phục không, chiếc Toyota kia đeo biển chính phủ Tân Vu, hắn không hỏi xử lý thế nào.

Nước mưa trên đường nhựa cũng không thể nói là quá bẩn, tuy để lại mấy vệt nước trên áo nhưng cũng khô nhanh, không cần thay y phục, Trương Khác nhận lấy khăn tay từ Đường Thanh đang cố sức nhịn cười. Chỉ là nhìn hai con yêu tinh cười vui vẻ như thế, trong lòng hơi ấm ức, đưa tay bóp cổ trơn mịn của Đường Thanh, hăm dọa: - Bạn còn cười nữa mình lấy kim khâu miệng bạn lại...

- Mình mách dì Lương là bạn bắt nạt mình, có Phi Dung làm chứng, bạn đừng hòng chối. Đường Thanh cong cánh môi kiều diễm lên, uy hiếp lại, rồi cười thoát khỏi tay Trương Khác, kéo Trần Phi Dung đi vào trong.

Tòa nhà chính phủ thành ủy Tân Vu xây vào thập niên 80, không cao, chỉ có 4 tầng, nhưng chiếm diện tích cực lớn, phía chính diện là một quảng trường lớn hoa cỏ đang độ tươi tốt, còn có ao phun nước rất đẹp.

Đường Thanh và Trần Phi Dung lạ lẫm đứng ở cổng ngắn cảnh, Trương Khác gọi điện bảo thư ký của cha hắn ra đón, y lần đầu tiên tới đây, bảo vệ không nhận ra y.

Gọi điện xong Trương Khác từ đằng sau ôm lấy Đường Thanh, bảo cô cúi đầu xuống, để y gác cằm lên đỉnh đầu cô, nhìn tòa nhà chính phủ, thầm cảm khái, với nam nhân mà nói, quyền thế là thư quan trọng.

- Đáng ghét. Đường Thanh đẩy đầu Trương Khác ra, đứng thẳng người dậy, đỉnh đầu qua mũi Trương Khác, quay đầu lại: - Thư ký của ba bạn vẫn là Tiêu Dương à?

- Đổi rồi, Tiêu Dương xuống huyện Lâm Giang rèn luyện, làm thư ký mãi mất tinh thần, thư ký mới tên Thành Dư Đông, mình mới gặp một lần.

Đang nói chuyện thì thấy Thành Dư Đông và một đôi nam nữ đi ra, bước nhanh về phía cổng.

Đôi nam nữ kia, nam vừa mới trên 30, nữ gần 40, cho dù mặt tươi cười, nhưng cũng nhìn ra được cô ta thường ngày là người rất nghiêm túc, mặt hơi dài, tóc ngắn, mắt sáng, trông còn rất phong vận, nhanh nhạy.

Nhìn thấy bà ta, Trương Khác ngớ người, thầm nghĩ không phải bà ta làm công tác đoàn sao, chuyển tới chính phủ từ bao giờ? Còn tưởng quỹ tích lịch sử mãi mãi không đổi, ai ngờ một số chuyện đã khác hoàn toàn rồi, chỉ nhếch môi, đem một số ký ức không tồn tại tạm ném ra sau đầu.

- Phải một lúc nữa thị trưởng mới họp xong. Thành Dư Đông nhìn Trương Khác và hai cô gái, hỏi: - Mọi người đi từ nhà tới đây à?

- Ừm, đi bộ vài trăm mét. Trương Khác gật đầu, nếu chẳng phải cố kỵ ngồi xe Mercedes xa hoa đi vào có thể bị cha mắng, thì đã chẳng ăn một đống nước bẩn lên người.

- Đây là phó chủ nhiệm Cố Hiểu Mai của văn phòng chính phủ chúng tôi.

Cố Hiểu Mai nhiệt tình đưa tay ra: - Đây là khoa trưởng Trương khoa bảo vệ hành chính, gặp mặt nhân viên bảo vệ, sau này Khác thiếu gia tới chính phủ cứ vào thẳng là được.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Quan Lộ Thương Đồ, truyện Quan Lộ Thương Đồ, đọc truyện Quan Lộ Thương Đồ, Quan Lộ Thương Đồ full, Quan Lộ Thương Đồ chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top