Quân Hôn Nịch Sủng

Chương 45: Dao đại nhân bắt đầu quay phim


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Quân Hôn Nịch Sủng

Editor: Bánh Tai Heo


Việc ghi hình《 Mặc Ngân Kiếm Ca 》 bắt buộc phải đi theo và ở lại đoàn phim, cần phải liên tục ở trong đoàn đến bốn năm tháng, tính toán thời gian để bộ phim quay xong, có lẽ đến tận cuối năm.


Tào Nguyên Huy kéo hành lý, cùng Tư Dao đến đoàn phim, trợ lý dắt anh đến phòng khách sạn đã đặt trước, để một mình Tư Dao ở lại trường quay.


Mới vừa bước vào trường quay, Tư Dao liền bị ánh mắt từ bốn phương tám hướng phóng tới, nhờ vào lỗ tai nhạy bén của mình, Tư Dao loáng thoáng nghe được tiếng xì xầm bảo cô không biết làm cách gì mà cướp được vai diễn, toàn bộ trường quay đều xoay quanh không khí bất thường.


Tư Dao đảo mắt một vòng quét nhìn xung quanh, nhìn thấy Lăng Kỳ mặc váy lụa xanh biếc, cô đang vùi đầu đọc kịch bản, tỏ vẻ không thấy được Tư Dao. Tư Dao mờ mịt, không hiểu vì sao Lăng Kỳ muốn trốn cô.


"Tư Dao!" Lâm Kỳ mặc áo gấm chạy tới, tươi cười chào hỏi với Tư Dao.


Đại não Tư Dao rà tới tư liệu của Lâm Kỳ, cô đã hợp tác với anh ta trong phim 《 Tiên Đạo 》với vai diễn mối tình đầu của Lâm Kỳ. "Chào anh, Lâm Kỳ."


"Cô vẫn nhớ tôi à?" Lâm Kỳ bình thường nhìn như nam thần lạnh nhạt lại xa cách, nhưng cười lên thì lộ ra hai má lúm đồng tiền, trông thân thiết kiểu anh trai nhà bên. "Cô cũng đóng《 Mặc Ngân Kiếm Ca 》hả? Vai gì thế?"


"Liên Y, các chủ của Hồng Liên các." Tư Dao cầm kịch bản trả lời.


Lâm Kỳ nháy mắt cứng đờ, mắt ngó xung quanh, thanh âm vặn nhỏ lại "Thì ra người đá rớt Tát Linh chính là cô hả?"


Thấy Tư Dao ngốc ngốc nghe không hiểu, Lâm Kỳ giải thích "Vai Liên Y vốn đã định là Tát Linh diễn, cũng đã quay được mấy cảnh rồi a, nhưng không biết sao cuối cùng tổ đạo diễn lại thông báo đổi người."


Tư Dao tức khắc hiểu rõ, hèn gì lúc thử vai không có nhân vật Liên Y, thì ra là đã có diễn viên rồi. Vậy sao lúc cô thử vai Liên Y khi lại không bị từ chối nhỉ? Tư Dao nghĩ muốn nát óc, cuối cùng nghĩ tới là do Phong Thần nhúng tay.


Lâm Kỳ thấy Tư Dao không nói chuyện, cho rằng cô đang xấu hổ, nhanh chóng nói sang chuyện khác "Đừng nghĩ nhiều, Tát Linh cũng là người được nhét vào thôi, diễn xuất của cô ấy rất tệ, diễn với cô ấy làm tôi mệt muốn điên."


"Anh diễn vai gì đó?" Đối với thiện ý của Lâm Kỳ, Tư Dao cũng muốn nói chuyện nhiều hơn với anh ta.


"Vai Tưởng Thân, thiếu chủ của Đúc Kiếm Cốc." Là bạn tốt của nam chính Trọng Hạo, việc Liên Y chết cũng có một phần là mưu kế của hắn ta.


"Diễn viên tập hợp đi." Đạo diễn Đổng lão cầm loa thông báo, nhìn thấy Tư Dao thì nói "Diễn viên diễn vai Liên Y mau chóng đi hoá trang, một lát sẽ quay cảnh ở Hồ Trấn đó."


"Tư Dao cô đi hoá trang đi đã, tôi phải đi qua đó tập hợp đây." Lâm Kỳ nói xong liền chạy đi.


Tư Dao thấy Tào Nguyên Huy còn chưa trở về, liền đi thẳng tới khu hoá trang. Lăng Kỳ nhìn bóng dáng Tư Dao, tay nắm chặt kịch bản, ánh mắt giãy giụa rối rắm.


Chuẩn bị quay phim, Đổng lão lấy di động ra nhận điện thoại "Tổng giám đốc Diêm à, cảm ơn cô đã đầu tư, tiền tôi đã nhận được rồi."


"Tiền đều không thành vấn đề, cô diễn viên tên Tư Dao kia đành nhờ ông cố gắng chiếu cố một chút." Diêm Linh thẳng thắng đề cập.


Đổng lão hừ hừ cười "Tuy tổng giám đốc Diêm là người đầu tư, nhưng nếu cô ấy thật sự là bình hoa, tôi cũng sẽ không để cô ấy diễn vai Liên Y đâu."


Không trả lời câu nói của Đổng lão, Diêm Linh đáp qua loa "Tập đoàn Thịnh Hoa tuy cũng không có bản lĩnh gì nhiều, nhưng kịch bản tốt vẫn có thể mua được, đạo diễn cũng không nhất thiết đều mang họ Đổng."


Xem như Diêm Linh đang âm thầm uy hiếp, Đổng lão trầm mặc không đáp, Diêm Linh tiếp tục nói "Tôi biết Đổng lão tâm cao khí ngạo, nhưng cõi đời này không thiếu người tài, Đổng lão vẫn nên biết khiêm tốn một chút."


"Tôi có thể hỏi một câu không, Tư Dao và nhà họ Diêm rốt cuộc có quan hệ gì thế?" Đổng lão hỏi.


Diêm Linh cười nhẹ, không trực tiếp trả lời câu hỏi của Đổng lão "Coi như Đổng lão không nể mặt tôi, vậy thì cũng nể mặt cha tôi chứ nhỉ?"


Nói chuyện xong với Diêm Linh, Đổng lão thở dài thầm than cuộc sống thật tàn nhẫn, rồi lại chau mày suy tư, cô ấy nói là nể mặt Diêm lão tướng quân, chẳng lẽ Tư Dao là người nhà họ Diêm?


Diêm Linh mới vừa ngắt điện thoại, thì chuông điện thoại lại reo lên, Diêm Linh cầm lên bắt máy, giọng Diêm Tử Ký vang lên "Chị."


"Chị vẫn không thích cô ấy." Diêm Linh trực tiếp cắt lời của Diêm Tử Ký. "Chiếu cố cô ấy chỉ vì cô ấy là em dâu chị thôi, huống hồ lão cha cũng rất thích cô ấy."


Diêm Tử Ký ở đầu dây kia cười nhẹ "Như vậy là đủ rồi, có em thích cô ấy là được."


Tào Nguyên Huy ở khách sạn sửa sang lại phòng tươm tất, chuẩn bị chạy đến đoàn phim, kết quả mới vừa xuống lầu liền nhìn thấy một diễn viên nhí, đang ngửa đầu nhìn bóng bay trên trần nhà khóc hu hu, làm trợ lý bên cạnh vò đầu bứt tai.


Tào Nguyên Huy nhìn chung quanh, sau đó lùi về sau hai bước chạy lấy đà, tiếp đến dẫm lên mặt bàn mượn lực phóng lên, chụp được quả bong bóng rồi vững vàng đáp xuống đất. Người trợ lý đứng nghẹn họng nhìn trân trối, cậu nhóc cũng ngơ ngác nhìn Tào Nguyên Huy.


Tào Nguyên Huy đem bong bóng đưa cho cậu nhóc, cúi người xoa xoa đầu cậu "Là nam nhân, chỉ được đổ máu, không đổ lệ."


Cậu nhóc nhìn Tào Nguyên Huy rời đi, nước mắt nước mũi trên mặt còn chưa lau, mở to mắt kêu lên "Võ lâm đại hiệp!"


Triệu Ngữ Dĩnh mang giày cao gót đi lộp cộp tiến đến, trợ lý nhanh chóng đi lên nghênh đón cô "Chào chị Triệu."


"Chị." Cậu nhóc cầm bong bóng chạy tới, vội vàng kêu lên.


Triệu Ngữ Dĩnh lấy khăn tay ra giúp cậu nhóc lau mặt, mắt nhìn về phía bóng dáng Tào Nguyên Huy đang rời đi hỏi "Anh ta là ai? Là diễn viên của đoàn phim nào sao?"


"Không giống diễn viên." Trợ lý suy đoán. "Chắc là trợ lý của minh tinh nào đó."


"Chị à, đại hiệp lúc nãy vô cùng lợi hại, ' hô ' một cái liền bay lên." Cậu nhóc kích động khoa chân múa tay miêu tả cho Triệu Ngữ Dĩnh.


"Hôm nay không quay phim, em muốn đi đâu chơi không?" Triệu Ngữ Dĩnh vuốt đầu cậu nhóc hỏi.


"Em muốn đi công viên giải trí!" Nghe chị nói có thể đi chơi, cậu nhóc cao hứng hoan hô nhảy lên.


"Được, nhưng phải thay quần áo trước đã." Triệu Ngữ Dĩnh cười nhẹ, nắm tay cậu nhóc bước vào thang máy khách sạn.


Tư Dao đổi trang phục, toàn thân là váy lụa xanh biếc, tóc đen cài trâm xoã ngang vai, trên eo buộc một thanh nhuyễn kiếm, trông như đang cải trang làm người trên giang hồ. Cảnh này là lúc Liên Y đang du ngoạn giang hồ, ở Hồ Trấn vô tình thấy Trọng Hạo gặp nạn, nhìn hắn ta rất có tiềm năng, muốn thu nhận hắn làm đồ đệ, nên ra tay cứu giúp.


Nhân vật Liên Y mà Tư Dao đóng là một ma nữ giang hồ, võ công cao cường, cho nên khi diễn đa số đều phải buộc dây thép bay qua bay lại, nếu diễn viên không có kinh nghiệm, thì rất khó chịu được loại vất vả nay.


Tư Dao chơi đùa với nhuyễn kiếm bên hông, đối với tạo hình này cô cảm thấy thực hứng thú. Đóng vai nam chính Trọng Hạo chính là một minh tinh hạng nhất, rất có trọng lượng trong giới, chỉ thiếu một tác phẩm xuất sắc nữa là có thể làm ảnh đế được rồi.


"Liên Y, Trọng Hạo chuẩn bị!" Phó đạo diễn cầm loa nhắc nhở.


Tư Dao nhảy nhót đến nơi ghi hình, đứng im buộc dây thép kỹ lưỡng, nam minh tinh đóng vai Trọng Hạo tên Lương Quỳnh Kiệt, cầm kịch bản đưa cho trợ lý rồi bước thẳng đến trước máy quay, lạnh lùng đi ngang không để Tư Dao vào mắt.


Đạo diễn hô bắt đầu, Lâm Kỳ đứng kế bên đột nhiên nhớ tới điều gì, xoay người hỏi trợ lý "Tư Dao đã được hướng dẫn võ thuật chưa?"


Trợ lý bưng ly nước hơi khựng lại, nhìn Tư Dao đã bị buộc lên do dự nói "Hình như là chưa."


Lâm Kỳ nhìn các minh tinh khác đang nghe võ sư chỉ dẫn, mơ hồ đoán ra cái gì, mi tâm tức khắc nhăn lại, trong mắt hiện lên lo lắng cho Tư Dao.


Tư Dao vừa bị buộc dây kéo lên, cả người bị trói lơ lửng trên không rất khó chịu, nhưng thông qua số liệu phân tích, cô từ từ sửa sang lại góc độ cùng cải tạo thân thể cho phù hợp, dần dần bắt đầu thích ứng.


Trọng Hạo bị đuổi giết đến Hồ Trấn, gân mạch bị đứt đoạn, thân thể trọng thương, đang lúc hắn sắp chầu Diêm Vương, thì tình cờ được Liên Y ra tay cứu giúp.


Lương Quỳnh Kiệt đúng là diễn viên lão làng, kỹ thuật diễn xuất vô cùng tuyệt vời, đem sự sợ hãi khi bị đuổi giết, cùng với sự tuyệt vọng trước khi chết suy diễn rồi diễn xuất cực kỳ nhuần nhuyễn.


Tư Dao đứng trên nóc nhà, quan sát người đang bị đuổi giết trong con hẻm, trên mặt mang theo sự nghiền ngẫm khinh miệt. Đến lúc thấy Trọng Hạo sắp bị giết, cô tung người nhảy lên, làn váy tung bay tóc đen bay múa, giống như một con phượng hoàng kiêu ngạo.


Động tác của Tư Dao ưu nhã thuần thục, chuẩn bài như sách giáo khoa, không có một chút sai lầm. Vững vàng đáp xuống trước mặt Lương Quỳnh Kiệt, rút nhuyễn kiếm ra bảo vệ cho người sau lưng. "Mệnh người này, ta muốn."


Lương Quỳnh Kiệt nhìn người trước mắt, biểu tình có chút kinh ngạc, nhưng sau đó mau chóng thu vào. "Cô nương, kẻ này muốn lấy tính mạng của tại hạ, cô nương vẫn nên nhanh chóng rời đi, tránh liên luỵ."


Tư Dao liếc nhìn Lương Quỳnh Kiệt "Người ta muốn cứu, lão Diêm Vương cũng không thể đem đi."


Những diễn viên quần chúng đóng vai thích khách nhìn lẫn nhau, sau đó giơ kiếm lên hướng về Tư Dao chém tới, Tư Dao làm theo cốt truyện, diễn theo bọn họ, nhưng không nghĩ tới vừa không để ý một chút, xém nữa đã bị thương.


Khóe mắt liếc nhìn đám diễn viên quần chúng, Tư Dao nhíu mi, những người này ra tay quá tàn nhẫn. Đổng lão ngồi xem cũng thấy được điều đó, bình thường ông ta cũng mặc kệ mấy chuyện này, nhưng Tư Dao có quan hệ với nhà họ Diêm, nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, bộ phim này sợ là sẽ bị bỏ.


Đang lúc Đổng lão chuẩn bị kêu dừng, khí thế Tư Dao đột nhiên hung ác, động tác múa kiếm cũng trở nên độc ác hơn, đánh vào trên người những diễn viên quần chúng, tuy không gây trọng thương nhưng cũng phải đau mất mấy ngày.


Dễ dàng đá bay mấy diễn viên quần chúng đó, Tư Dao thuần thục thu kiếm lại, động tác lưu loát xinh đẹp, cô không chỉ làm diễn viên đứng vây xem ngạc nhiên, mà võ sư chỉ đạo võ thuật cũng hết sức khiếp sợ. Thân thủ thế này còn cần chỉ đạo gì nữa, so với võ sư bọn hắn còn chuyên nghiệp hơn a.


"Cắt!" Đổng lão vừa kêu dừng, những diễn viên quần chúng đó lập tức kêu thảm lăn lộn, như nhìn ra được Đổng lão không vui, trợ lý nhanh tiến lên nói "Còn ăn vạ gì nữa, nhanh đi hoá trang cho cảnh tiếp theo đi."


Không để ý tới Lương Quỳnh Kiệt, Tư Dao thu lại biểu cảm của Liên Y, khôi phục lại khuôn mặt vô cảm rồi bước ra khỏi đám người. Lương Quỳnh Kiệt nhìn thân ảnh Tư Dao, chân mày hơi hơi nhăn lại.


Mới vừa rồi khi Tư Dao đột nhiên trở nên hung ác múa kiếm, anh liền có cảm giác ớn lạnh, cảm thấy mình là bị hù dọa mất rồi, dù hoảng hốt nhưng anh lại thật nhanh thu lại những cảm xúc đó.


Tư Dao quay cảnh đầu tiên một phát liền qua, Lâm Kỳ chân thành đưa nước khoáng cho cô "Đây là dấu hiệu tốt đó."


Tư Dao mặt than đắc ý đưa tay nhận chai nước, xem ra công sức bỏ ra ngồi xem mấy truyện kiếm hiệp đó quả nhiên rất hữu dụng.


"Tư Dao." Tào Nguyên Huy cầm nước trái cây xuất hiện, Tư Dao nhanh chóng ném nước khoáng đi, chạy đến chỗ Tào Nguyên Huy cầm chai nước trái cây nhìn nhìn. Tào Nguyên Huy lấy ống hút ra đưa cho cô "Vị kiwi."


"Sao lại không có đá?" Tư Dao không hài lòng.


"Diêm đội nói trời đang lạnh, không được ăn nhiều kem hay uống nước đá." Tào Nguyên Huy giải thích.


Tư Dao bĩu môi tỏ vẻ bất mãn, nhưng vì đó là do Diêm Tử Ký đặc biệt nhắc nhở, cô vẫn là ngoan ngoãn nghe theo. Tào Nguyên Huy nhìn mà bất đắc dĩ, quả nhiên trị được cô vẫn chỉ có Diêm Tử Ký.


"Em quay xong rồi hả?" Nhìn thấy trang phục của Tư Dao, Tào Nguyên Huy thuận miệng hỏi.


"Vâng, em vừa mới quay xong một cảnh." Tư Dao uống nước kiwi, không để tâm gật đầu.


Tào Nguyên Huy nhìn trường quay, nhíu mày tỏ vẻ lo lắng "Đây là lần đầu tiên em quay thể loại võ hiệp, cảm giác thế nào, bị buộc lên có thấy không thoải mái hay sao không?"


"Bình thường a." Tư Dao nhẹ lắc đầu "Em vẫn thường bay qua bay lại ở Tinh Tế, độ cao này có tính là gì đâu."


Tào Nguyên Huy trầm mặc, lại đang phát bệnh sao? Có cần uống thuốc không đấy?


"Tư Dao, chuẩn bị quay!" Trợ lý đạo diễn hô lên nhắc nhở.


Tư Dao uống xong nước kiwi, đưa cái chai rỗng cho Tào Nguyên Huy, xoay người chạy tới khu ghi hình. Đổng lão nhìn thước phim vừa quay được, vừa lòng gật đầu, đây đúng là Liên Y trong 《 Mặc Ngân Kiếm Ca 》mà ông tưởng tượng a.


Vừa cầm tiền Diêm Linh đầu tư, vừa có được Tư Dao với kỹ thuật diễn xuất sắc tìm khắp nơi cũng không thấy, ông ta là đang nhặt được tiện nghi à? Đổng lão suy tư thật lâu.


Nếu vậy thì cứ quay thôi, ông hạn chế mắng Tư Dao lại là được rồi, cứ quyết định vậy đi.


--------------
Đôi lời:
Đi được nửa đoạn đường rồi mọi người ơi, tung pông.
Đọc tới đây lại càm thấy từ 'Tư Dao và bảo bối thần kỳ' chuyển sang 'Tư Dao và hậu cung tranh sủng' =)). Không biết mấy người áo đen chụp lén tính bắt cóc Tư Dao ở chương trước phải người của hắc liên hoa Liễu Tuyết Nhân không ta.
Btw nghe

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Quân Hôn Nịch Sủng, truyện Quân Hôn Nịch Sủng, đọc truyện Quân Hôn Nịch Sủng, Quân Hôn Nịch Sủng full, Quân Hôn Nịch Sủng chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top