Quan Gia

Chương 921: Đề nghị Tỉnh ủy ủng hộ


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Quan Gia

Quan Gia

Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính

Chương 921: Đề nghị Tỉnh ủy ủng hộ

Nhóm dịch: PQT

Nguồn: metruyen

Tám giờ năm mươi tám phút sáng, Lưu Vĩ Hồng chạy tới văn phòng làm việc của Bí thư Tỉnh ủy.

Hôm nay Bí thư Lưu ăn mặc rất giản dị. Áo khoác màu be đơn giản, quần âu màu đen, cũng không phải là hàng hiệu, có lẽ cao cấp hơn hàng vỉa hè một chút. Dù cho Lâm Khải Hàng biết vợ Lưu Vĩ Hồng là hàng tỷ phú, hẳn sẽ không chú ý đến Bí thư Lưu có “xa hoa hủ bại” hay không nhưng cũng chuyện đáng chú ý thì cũng cần chú ý một chút.

Bí thư Lưu quả nhiên sức khỏe hơn người. Tối qua chiến đấu kịch liệt, cố sức công phạt nhưng hiện giờ nhìn hắn vẫn thần thái sáng sủa, tinh thần phấn chấn như trước.

Lôi Húc Minh, thư ký của Lâm Khải Hàng mỉm cười chào Lưu Vĩ Hồng, đưa Lưu Vĩ Hồng vào văn phòng.

- Bí thư Lâm, đồng chí Lưu Vĩ Hồng đến rồi.

- Ừ, mời cậu ấy vào.

Lưu Vĩ Hồng lập tức bước nhanh vào, đến trước bàn làm việc của Lâm Khải Hàng, cúi đầu chào.

- Ha ha, chào đồng chí Vĩ Hồng.

Lâm Khải Hàng đứng dậy, bắt tay Lưu Vĩ Hồng, vẻ mặt tươi cười.

- Đồng chí Vĩ Hồng, mời ngồi.

- Dạ, cảm ơn Bí thư Lâm.

Lưu Vĩ Hồng ngồi xuống cái ghế dựa đối diện bàn làm việc, lưng thẳng tắp. Cuộc gặp gỡ hôm nay là do Lưu Vĩ Hồng chủ động yêu cầu. Nếu đã quyết định tổng tiến công ở Cửu An thì nên báo cáo với Lâm Khải Hàng, tranh thủ sự ủng hộ tối đa của Tỉnh ủy.

Lôi Húc Minh mang nước trà lên, đang chuẩn bị lui ra ngoài thì Lâm Khải Hàng nói:

- Tiểu Lôi, cậu cũng ngồi xuống đi.

Lôi Húc Minh hơi sửng sốt, vội đáp một tiếng, ngồi xuống cạnh Lưu Vĩ Hồng, vẻ mặt hưng phấn không kiềm chế được. Không thể nghi ngờ, Lâm Khải Hàng có ý định bồi dưỡng cậu ta.

Lâm Khải Hàng đến nhận chức hơn nửa năm, vận mệnh chính trị tỉnh Sở Nam tạm thời không có thay đổi gì lớn. Thế lực bản địa tại Sở Nam rất lớn, vượt xa dự kiến của Lâm Khải Hàng, nếu làm gì đột phá cũng không tốt lắm, việc tìm kiếm và bồi dưỡng cán bộ tâm phúc trở nên quan trọng hơn nhiều. Xem ra Lôi Húc Minh đã có được lòng tin của Lâm Khải Hàng, chuẩn bị bồi dưỡng thành lực lượng nòng cốt.

Thư ký là một trong những nấc thang tiến thân nhanh chóng và tiện lợi nhất trong quan trường.

Động tác này của Lâm Khải Hàng cũng tỏ vẻ rằng ông ta rất coi trọng báo cáo lần này của Lưu Vĩ Hồng, hy vọng có thể nhân lúc này dạy bảo Lôi Húc Minh thêm.

- Đồng chí Vĩ Hồng, công tác trấn áp ở Cửu An tiến hành thế nào rồi? Nghe nói Thành ủy Cửu An cũng vô cùng coi trọng công tác này, đã thành lập một tổ lãnh đạo công tác trấn áp do Thành ủy giữ ấn soái phải không?

Đợi Lôi Húc Minh ngồi vào chỗ của mình, Lâm Khải Hàng cũng ngồi thẳng xuống, nghiêm trang hỏi, ánh mắt nhìn Lưu Vĩ Hồng ngời sáng.

- Dạ đúng, Bí thư Lâm. Thành ủy Cửu An đã thành lập một tổ lãnh đạo công tác trấn áp do đồng chí Vương Thì Hằng, Bí thư Thành ủy đích thân dẫn đầu. Đồng chí Tân Minh Lượng, Bí thư Thành ủy thứ hai rất coi trọng công tác này, quy định các đồng chí trong cơ quan chính trị pháp luật phụ trách chủ yếu, mỗi cuối tuần phải báo cáo tiến độ đến tổ lãnh đạo công tác trấn áp. Tiến độ giải quyết và điều tra vụ án cũng phải báo cáo lên tổ lãnh đạo, dựa theo chỉ thị của tổ lãnh đạo tiến hành phá án và giam giữ.

Lưu Vĩ Hồng cao giọng đáp, vô cùng khách quan, không hề có chút màu sắc chủ quan nào.

Hai hàng chân mày của Lâm Khải Hàng khẽ nhíu lại, nói:

- Đảng ủy coi trọng công tác trấn áp, đúng, không sai. Nhưng Đảng ủy nắm giữ ấn soái, chủ yếu là nắm giữ phương hướng, khuyến khích các đồng chí trên chiến tuyến chính trị pháp luật. Còn việc phá án và bắt giam trong từng vụ án cụ thể cần phải dùng những đồng chí có kinh nghiệm để điều tra và giải quyết, các đồng chí trong tổ lãnh đạo không nên can thiệp quá nhiều, chỉ bảo cặn kẽ. Mình chỉ hướng dẫn thôi, còn vụ án cụ thể, hẳn phải dựa vào các chuyên gia có kinh nghiệm phong phú.

Trên thực tế, khi tổ lãnh đạo công tác trấn áp của thành phố Cửu An được thành lập, Lâm Khải Hàng đã có được các báo cáo liên quan. Lâm Khải Hàng khá rõ nội tình trong đó. Tân Minh Lượng chính là muốn mượn danh nghĩa Đảng ủy để nắm ấn soái, cướp quyền lãnh đạo thực tế của Lưu Vĩ Hồng với công tác chính trị pháp luật, ngăn cản Lưu Vĩ Hồng tối đa. Việc bắt giam và phá những vụ án lớn phải dựa theo chỉ thị của tổ lãnh đạo, rõ ràng là can thiệp công chính tư pháp. Tình hình này, tránh cho Lưu Vĩ Hồng tốc chiến tốc thắng, Tân Minh Lượng tất nhiên phải kéo dài càng lâu càng tốt.

Kéo dài hơn nửa năm hay một năm, nhuệ khí đầy bụng của Lưu Vĩ Hồng cũng sẽ bị bào mòn, còn kiên nhẫn của Lâm Khải Hàng cũng tiêu tan như vậy. Sau khi Lâm Khải Hàng đến Sở Nam nhận chức, lần đầu ra tay mà không tốt thì cũng sẽ không bệnh mà chết, không giải quyết được gì.

Tình hình như vậy, chắc chắn Lâm Khải Hàng không thể bỏ qua.

Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu nói:

- Chỉ thị của Bí thư Lâm rất sáng suốt, quả thật là như thế.

Lâm Khải Hàng lại hỏi:

- Vậy sĩ khí của các cán bộ trên chiến tuyến chính trị pháp luật như thế nào?

Cách hỏi sĩ khí thế nào cũng rất có kỹ thuật, rất hợp với thân phận của Lâm Khải Hàng.

Lưu Vĩ Hồng đáp:

- Phần lớn tinh thần của các đồng chí trong Cục Công an vẫn rất cao. Trải qua các trận đánh nhỏ lúc trước, thanh lý được một đám lưu manh tội phạm cũng có tác dụng chấn hưng nhất định tới sĩ khí của các anh em. Một bộ phận nhỏ các đồng chí thì rất bức xúc. Đây cũng là chuyện bình thường. Chủ yếu là vấn đề nhân sự của Tòa án và Viện Kiểm sát không đủ. Bí thư Tân Minh Lượng lại yêu cầu phá án đúng luật, càng là án lớn thì chứng cứ phải vô cùng xác thực. Rất nhiều vụ án đã đến Viện Kiểm sát đều bị trả về để điều tra bổ sung, khá khó khăn trong việc hình thành cao trào đả kích tội phạm hình sự.

Lâm Khải Hàng khẽ vuốt cằm, được một lúc lại hỏi tiếp:

- Đồng chí Vĩ Hồng, cậu có kế hoạch gì không?

Lưu Vĩ Hồng lại ngồi thẳng lên, mắt nhìn Lâm Khải Hàng, trần giọng nói:

- Bí thư Lâm, việc truy quét ở Cửu An lần này phải hình thành một cao trào liên tục, tấn công toàn diện các thế lực lưu manh, bài trừ chúng tận gốc. Đây là giai đoạn cơ bản nhất để bảo đảm trật tự xã hội Cửu An được chuyển biến tốt đẹp. Xét thấy thế lực lưu manh ở Cửu An vô cùng hung hăng ngang ngược, phần đông các thành viên nòng cốt của chúng có trang bị vũ khí hoàn mỹ, mà nhân sự chính trị pháp luật Cửu An lại không đủ. Vì thế, tôi mong được Tỉnh ủy ủng hộ.

Lâm Khải Hàng nhìn chằm chằm Lưu Vĩ Hồng, hỏi:

- Cậu nói Tỉnh ủy phải ủng hộ cậu như thế nào?

Lưu Vĩ Hồng đáp:

- Từ Công an tỉnh, tòa án, Viện Kiểm sát và Trung đoàn cảnh sát điều động những nhân viên có khả năng cao, ít nhất một ngàn người trở lên, lập tức vào nội thành Cửu An, thành lập tổ lãnh đạo công tác trấn áp liên tỉnh thành, do Đảng ủy Công an tỉnh nắm giữ ấn soái, tranh thủ trong thời gian ngắn diệt trừ toàn bộ thế lực lưu manh ác ôn ở thành phố Cửu An. Từ đó tiến hành xét xử, hoàn thành nhiệm vụ giai đoạn đầu.

Lôi Húc Minh sợ hãi đến biến đổi sắc mặt.

Lưu Vĩ Hồng thật sự tính toán chỉ một lần là xong.

Chỉ một lần, điều động cả ngàn nhân viên cảnh lực tiến vào Cửu An là động thái trước nay chưa từng có ở Sở Nam.

Lâm Khải Hàng tỉnh bơ hỏi tiếp:

- Ừ, đây là giai đoạn thứ nhất. Vậy giai đoạn thứ hai, giai đoạn thứ ba thì sắp xếp thế nào?

Thân là Bí thư Tỉnh ủy, đương nhiêm Lâm Khải Hàng hiểu biết toàn bộ công tác, có phán đoán toàn diện.

Lưu Vĩ Hồng nói:

- Thanh lý các thế lực lưu manh trên phố, đập tan các băng đảng lưu manh là giai đoạn thứ nhất. Nhưng việc lớn như vậy, khó có thể không lọt lưới tên nào. Theo nhận định của tôi về tình hình trước mắt, rất nhiều cán bộ trong hệ thống chính trị pháp luật Cửu An, thậm chí là cán bộ phụ trách, có muôn vàn liên hệ với băng đảng lưu manh ở thành phố Cửu An. Muốn giữ bí mật toàn bộ động tác lớn này là rất khó. Sau khi tiến hành việc lớn, chính là phải tổ chức nhân sự tiến hành đuổi bắt cá lọt lưới. Chỉ có toàn bộ thành viên nòng cốt của các băng đảng lưu manh sa lưới hết, công tác trấn áp mới xem như thật sự thắng lợi. Đây là giai đoạn thứ hai. Như vậy, giai đoạn thứ ba chính là xây dựng xã hội pháp trị toàn diện. Nếu muốn có được hòa bình lâu dài và ổn định trong thành phố, nếu chỉ đơn thuần tấn công tội phạm thì không giữ được gốc rễ. Điểm mấu chốt để kiện toàn pháp chế là phải nâng cao ý thức pháp luật cho toàn thể người dân, lợi dụng vũ khí pháp luật, dũng cảm đấu tranh với tất cả hiện tượng không công bằng mới có thể có được hòa bình lâu dài và ổn định.

Lâm Khải Hàng nói:

- Đồng chí Vĩ Hồng, cậu nói như thế, có kế hoạch bằng văn bản không?

- Có! Tôi đã mang đến.

Lưu Vĩ Hồng nói xong, mang chiếc cặp tài liệu bên mình ra, lấy một xấp tài liệu, đưa bằng hai tay cho Lâm Khải Hàng.

- Mời Bí thư Lâm thẩm duyệt.

Lâm Khải Hàng cầm lấy, cũng không vội lật xem. Tài liệu rất dầy, khoảng chừng một trăm trang, dù có đọc nhanh như gió, không thể xem xong trong thời gian ngắn, nhìn Lưu Vĩ Hồng hỏi:

- Đồng chí Vĩ Hồng, nghe nói các cậu còn thành lập một tổ lãnh đạo thay đổi cơ cấu nhà máy phân hóa học Thanh Sơn, do cậu phụ trách. Lại xảy ra chuyện gì vậy?

Chuyện này Lâm Khải Hàng cũng thấy lạ lùng. Lưu Vĩ Hồng là Bí thư Đảng ủy Công An kiêm Cục trưởng Công an, giới hạn chức vụ rất rõ ràng. Sao lại liên quan đến việc thay đổi cơ cấu của nhà máy phân hóa học Thanh Sơn?

Thành phố Cửu An đang làm trò gì thế!

- Bí thư Lâm, tình hình nhà máy phân hóa học Thanh Sơn là thế này…

Lưu Vĩ Hồng vội vàng giải thích tóm tắt tình hình.

Hai hàng lông mày Lâm Khải Hàng khẽ nhíu lại, nói:

- Đồng chí Vĩ Hồng, các đồng chí trong bộ máy Thành ủy của các cậu phân công cụ thể như thế nào bình thường Tỉnh ủy không can thiệp. Nhưng hiện tại cậu nên dồn sức lên công tác trấn áp. Chuyện quan trọng không thể đảo ngược được.

Tân Minh Lượng không hề mong muốn nhìn thấy Lưu Vĩ Hồng gây ra chuyện gì, Lâm Khải Hàng cũng như thế, không muốn Lưu Vĩ Hồng vượt quá giới hạn.

- Dạ, Bí thư Lâm, chỉ có trường hợp này thôi. Tuy nhiên, các đồng chí ở Cửu An, phương diện thay đổi cơ cấu của doanh nghiệp nhà nước này, đôi khi phải suy xét chu đáo. Nếu công tác này làm không tốt cũng sẽ gây ra vấn đề xã hội rất lớn.

Lưu Vĩ Hồng cũng không hoàn toàn đồng ý tất cả chỉ thị của Bí thư Tỉnh ủy, thẳng thắn đưa ra cái nhìn của riêng mình.

Hai hàng lông mày của Lâm Khải Hàng lại nhíu lại, nhưng cũng không phát biểu gì nữa, suy nghĩ một lúc rồi nói:

- Đồng chí Vĩ Hồng, vẫn là câu nói đó, Tỉnh ủy rất chú trọng công tác trị an xã hội ở Cửu An. Đề xuất vừa rồi của cậu, tôi sẽ suy nghĩ cẩn thận. Việc này quan hệ rất lớn, đụng chạm đến Tỉnh ủy, cũng phải nghiên cứu một chút.

Chuyện này là đương nhiên. Dù sao Lưu Vĩ Hồng cũng hiểu, mời lãnh đạo chủ chốt của Tỉnh ủy đích thân giữ ấn soái, đến Cửu An thành lập tổ lãnh đạo công tác trấn áp liên tỉnh thành, quả thật là việc lớn.

- Dạ, Bí thư Lâm, tôi nhất định phục tùng chỉ thị của Tỉnh ủy.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Quan Gia, truyện Quan Gia, đọc truyện Quan Gia, Quan Gia full, Quan Gia chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top