Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Quan Đạo Vô Cương
Anh nói anh muốn chơi đùa với đàn bà thì cứ chơi đi, làm sao lại lên giường của quả phụ Tùy, quả phụ Tùy là người thế nào? Là sói đói nhai thịt nhai cả xương, đây chính là người đàn bà dâm đãng có tiếng của Oa Cố, Bí thư Quận ủy Oa Cố tiền nhiệm mới vì người đàn bà đó mà ê chề, cắp đuôi đến cục Lưu trữ án làm Cục phó, tên Chu Minh Khuê thực là không bằng con heo, năm mươi tuổi rồi còn ba chân bốn cẳng nhảy lên giường của quả phụ Tùy.
Giờ thì tốt rồi, đi đời nhà ma, tuy rằng nguyên nhân cái chết còn chưa rõ ràng, nhưng bất kể nguyên nhân là như thế nào, chuyện này đã chọc ra một lỗ hổng lớn, mà lỗ hổng này phải do chính mình lấp vào, vết phân trên mông phải do chính mình lau!
Nghĩ đến việc còn phải đối diện với vợ con, người nhà Chu Minh Khuê, Lương Quốc Uy cũng không kìm được muốn nổ tung cả đầu. Người nhà Chu Minh Khuê đâu có ai là tay vừa, nhưng mình còn phải tươi cười đối diện với bọn họ, bỏ cũng không bỏ được, ai bảo Chu Minh Khuê là Đại đội trưởng binh lính thôn khi mình tòng quân?
- Anh Khúc, anh thấy thế nào?
Lương Quốc Uy đè nén cơn tức trong lòng, đưa mắt về người đàn ông hói đầu đang im lặng.
- Bí thư Lương, chuyện này thực không dễ xử lý. Tên thư ký của Bí thư Chu mẹ nó đúng là đồ đầu heo, ông Chu xảy ra chuyện cứ im lặng khẩn trương báo lên cấp trên là được rồi, lại chạy về Quận ủy gào miệng lên ra khắp nơi, lập tức xung quanh đều biết. Hiện giờ ngoài cửa nhà quả phụ Tùy người ta tụ tập đông như kiến, đều là chế giễu, xem náo nhiệt. Hiện giờ nguyên nhân cái chết chưa rõ, nếu còn chưa xác định được nguyên nhân cái chết, lời đồn đủ kiểu được truyền đi, đến lúc đó huyện chúng ta sẽ vào thế bị động.
Người đàn ông hói đầu ngậm miệng lại ngoan ngoãn.
- Không dễ xử lý, trước tiên cục Công an phải xác định rõ nguyên nhân cái chết, sau đó bắt con mụ quả phụ Tùy, điều tra rõ tình huống mới được. Bây giờ nói gì cũng đều vô dụng.
Tất cả đều là vô nghĩa. Lương Quốc Uy thật muốn mắng lời thô tục. Ông ta cố hết sức kiềm chế tâm trạng mình, sầm mặt nhìn một người đàn ông khác đang ngồi nghiêm chỉnh:
- Anh Bảo, tôi không phí lời với anh nữa, báo cáo khám nghiệm tử thi buổi sáng có thể có hay không? Tôi cho anh hai giờ, báo cáo khám nghiệm tử thi phải có! Phòng Công an huyện các anh không làm được thì lập tức liền báo cho phòng Công an Địa khu cho tôi, mời bọn họ đến khám nghiệm pháp y! Mặt khác hai mẹ con mụ đàn bà quả phụ Tùy ngu dốt vừa không có bao nhiêu tiền, lại ngay khi đó mới nảy sinh ý tưởng trốn chạy, có thể chạy được bao xa? Anh lập tức phái toàn bộ cảnh sát trong huyện đi cho tôi, trong ngày hôm nay phải bắt về cho tôi. Đích thân anh phải thẩm tra rõ ràng, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì! Tôi phải có một lời giải thích với Địa ủy và người nhà ông ta!
- Bí thư Lương, toàn bộ người trong phòng cũng đã chia làm vài tổ phái đi cả rồi, bọn họ chạy cũng không được bao xa, xin ngài yên tâm.
Người đàn ông cao lớn thô kệch trên đầu mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, cam đoan thề thốt rất thành khẩn.
Lục Vi Dân đi đến cửa phòng làm việc lớn nhất ở góc khuất, đúng lúc nghe được phòng Công an huyện lấy lời thề son sắt làm cam đoan, nhìn thấy Lục Vi Dân tiến lại, thư ký của Lương Quốc Uy là Tiểu Tống cũng rón ra rón rén đi tới, không dám lên tiếng, chỉ dùng tay ra hiệu cho Lục Vi Dân trong phòng làm việc Bí thư Lương đang có người đàm luận.
Lục Vi Dân và thư ký Tiểu Tống từng có giao tiếp qua, có quan hệ khá tốt với nhau. Dù sao mối liên hệ giữa Bí thư Huyện ủy và Bí thư Địa ủy phần lớn đều thông qua thư ký mà đạt được, thỉnh thoảng Lương Quốc Uy cũng trực tiếp gọi điện thoại, nhưng những liên hệ phối hợp trước thời hạn đều thông qua thư ký.
- Không có chuyện gì, tôi có chuyện muốn gặp Bí thư Lương để báo cáo.
Lục Vi Dân khoát tay nói.
- Ủy viên thường vụ Lục, tâm trạng Bí thư Lương đang không tốt, ngài nên cẩn thận một chút.
Tiểu Tống không nhịn được nhắc nhở một câu, tuy rằng y cực kỳ thèm muốn vị trí của Lục Vi Dân, , nhưng Lục Vi Dân bình thường luôn khiêm tốn, anh ta cũng biết mình và Lục Vi Dân không thể đánh đồng với nhau, cho nên cũng không có bao nhiêu đố kị.
- Ừ, tôi biết.
Lục Vi Dân gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Lục Vi Dân tới trước cửa phòng làm việc của Lương Quốc Uy nhẹ nhàng gõ cửa. Ở bên trong mọi người đều có chút không ngờ, ánh mắt đều thoáng nhìn về phía trước cửa. Lương Quốc Uy lại càng phát bực, lúc này là ai mà dám tìm đến tận cửa đây?
Nhìn thấy của Lục Vi Dân với vẻ mặt bình tĩnh xuất hiện tại cửa, Khúc Nguyên Cao và Bào Vĩnh Quý đều thở phào nhẹ nhõm. Thời gian này ở lại đây thật chẳng ra làm gì, bất cứ lúc nào cũng gặp phải lửa giận lôi đình của Bí thư Lương, bất kể là ai tới đây làm gián đoạn một chút, cũng có thể làm phân tán một chút lực chú ý của Bí thư Lương. Tốt nhất là có thể giúp đỡ chia sẻ một chút lửa giận của Bí thư Lương, như vậy thì không có gì tốt hơn rồi.
- Vi Dân? Có chuyện gì gấp sao, nếu không có chuyện gì thì xuống dưới hãy nói sau, tôi ở đây đang có chuyện …
Lương Quốc Uy lông mày nhíu chặt, hiển nhiên là đúng lúc này có người tới quấy rầy rất không vui.
- Bí thư Lương, tôi vừa nghe nói phía bên Oa Cố có chút chuyện xảy ra. Tôi nghĩ dù sao hiện giờ ngài vẫn chưa sắp xếp công việc cụ thể cho tôi, nếu phía Oa Cố cần… vậy tôi có phải có thể đi hay không…
Lục Vi Dân sau khi gật đầu tỏ ý với Khúc Nguyên Cao và Bào Vĩnh Quý, nói rất thản nhiên.
- Cậu đi ! Cậu có biết đã xảy ra chuyện gì, cậu đi có thể giải quyết được vấn đề sao?
Lương Quốc Uy trong lòng tràn đầy lửa giận, quả thật là không biết biết trời cao đất dày mà.
Thời gian này tâm tình của ông ta không được tốt cho lắm. Muốn nói đều là do người này mà ra, Địa ủy không đồng ý đề cử của mình, mà nhất quyết nhét một tên nhóc vào, khiến Lương Quốc Uy trong lòng rất không thoải mái. Về cơ bản vốn đã nói xong xuôi với Trưởng ban Cẩu rồi, bên phía Phó bí thư Tôn cũng không phản đối rõ ràng, lẽ ra vấn đề không lớn, không nghĩ cuối cùng lại diễn biến thành kết cục như vậy. Không những người trong mắt mình không thể lên, bây giờ lại có một thằng nhóc miệng còn hôi sữa đến, chiếm một vị trí Ủy viên thường vụ, có thể làm gì đây?
Bản thân của lão cũng không có thành kiến gì với Lục Vi Dân, nhưng đối với việc Địa ủy sắp xếp như vậy rất không hài lòng, cảm thấy Địa ủy sắp xếp nhân sự của huyện Song Phong quả thật giống như trò đùa.
Thư ký của Bí thư Hạ thì sao? Chẳng lẽ nói làm thư ký xách giỏ, chạy việc ổn thỏa, liền có thể khoa tay múa chân ở một huyện có mấy trăm nghìn dân. Phải biết rằng đây cũng không phải là cơ quan chỉ cần tùy tùy tiện ghi chép viết lách, cũng không phải chỉ là nhận điện thoại, làm bản ghi chép đơn giản như vậy. Là một Ủy viên thường vụ Huyện ủy, ở toàn huyện có được bao nhiêu người, có 11 người, trong đó bao gồm chính lão ta là Bí thư Huyện ủy!
Hội nghị thường vụ Huyện ủy đó là quyết định quyết sách cho mấy trăm nghìn dân của huyện, cứ mà sắp xếp tùy tiện như vậy, cho một người mà ngay cả công tác quần chúng cũng chưa hiểu được đến, thế là vô trách nhiệm đối với công việc của huyện Song Phong.
Đối với điểm này Lương Quốc Uy từng thẳng thắn đưa ra quan điểm bất đồng với Tôn Chấn và Cẩu Trị Lương. Trưởng ban Cẩu tỏ vẻ hiểu cho ý kiến của mình, cho rằng trong việc sắp xếp nhân sự, Địa ủy có chút thiếu suy xét. Nhưng cũng nói rõ cho lão biết rằng Địa ủy đã ra quyết định thì nhất định phải phục tùng, đối với các đồng chí tuổi còn trẻ thì nên trợ giúp nhiều, dựa theo sắp xếp thống nhất của Huyện ủy để bố trí hợp lý cho bọn họ đến cương vị phù hợp. Nghe thì rất đúng nguyên tắc, nhưng Lương Quốc Uy cảm giác được rằng Trưởng ban Cẩu ủng hộ ý kiến của mình.
Phía Phó bí thư Tôn nói chuyện không được vui vẻ lắm. Tôn Chấn thẳng thắn nói Lục Vi Dân đến Song Phong cũng là do Địa ủy đã nghiên cứu thận trọng mới đưa ra kết quả này. Ông ta nói Lục Vi Dân có phong cách rất thiết thực, rất có trình độ về công tác kinh tế, sau khi đến Song Phong có thể giúp sức cho bộ máy lãnh đạo Song Phong, xúc tiến cho sự nghiệp phát triển kinh tế xã hội Song Phong. Điều này làm cho Lương Quốc Uy nghe xong rất không thoải mái.
Ông ta cũng từng biết về tình hình Lục Vi Dân, từng làm thư ký cho nguyên Chủ tịch huyện Nam Đàm, từng làm ở khu kinh tế huyện và Ủy ban công tác đoàn Nam Đàm. Đại khái là để lại ấn tượng khá tốt trong lòng An Đức Kiện, cho nên mới được điều đến Địa ủy, lại vừa lúc thư ký của Bí thư Hạ được thăng chức, nên ngồi luôn vào chiếc ghế trống đó. Chỉ có chút lý lịch như vậy cũng dám để cho Tốn Chấn ca tụng như thiên tài hiếm có, thiên hạ vô song. Trong lòng Lương Quốc Uy rất không cho là đúng.
Thêm với việc sau khi họp lại vừa lúc gặp Bí thư huyện ủy Nam Đàm Tần Hải Cơ, thuận tiện hỏi thăm chút tình huống. Đánh giá của Tần Hải Cơ đối với người cũng quá bình thường, chẳng có gì ngoài chút khôn vặt, khéo mồm. Mà hơn nữa Hạ Lực Hành được thăng chức lên tỉnh, cũng không biết vì lý do gì mà không đưa hắn theo, dù sao cũng phải sắp xếp cho hắn, mà đám người ở Địa ủy cũng không tiện làm trái ý, cũng thuận nước đẩy thuyền làm theo, cũng để cho hắn có thể có được cơ hội này.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Quan Đạo Vô Cương, truyện Quan Đạo Vô Cương, đọc truyện Quan Đạo Vô Cương, Quan Đạo Vô Cương full, Quan Đạo Vô Cương chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!