Phượng Linh Kỷ

Chương 60: 60


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Phượng Linh Kỷ

Liên Khê ở trong tủ quần áo tìm kiếm một trận, chọn y phục có kiểu dáng đơn giản mặc vào, sau đó ra khỏi cửa hỏi tiểu nha đầu Đại phu nhân đang ở đâu.
Tiểu nha đầu thấy Liên Khê một thân thường phục nên không nhận ra nàng là Nhị phu nhân, liền chỉ về phòng của Liên Đồng, lại vội vàng nói: "Tiểu thư thỉnh ngài đi về phía trước ngồi vào vị trí, thiếu gia đã đi đến tiền thính, còn nếu ngài là bằng hữu của đại phu nhân thì cũng thỉnh ngài đi đến tiền thính, quý phủ sẽ an bài chỗ dừng chân cho ngài, chờ ngày mai liền có thể thấy được Đại phu nhân..."
Liên Khê nhìn nha đầu nhu thuận kia, liền nựng nựng mặt nàng, chọc tiểu nha đầu đến đỏ mặt: "Ta không phải là tân khách, ta là muội muội của Đại phu nhân, cũng chính là... Nhị phu nhân..." Liên Khê cười hì hì nhìn nha đầu bỗng nhiên thay đổi sắc mặt.
Nha đầu kinh hoảng há hốc mồm, vội vàng hành lễ vừa vội nói: "Tỉnh an Nhị phu nhân, thiếu gia đang tiếp khách ở phía trước, lễ động phòng vẫn chưa thành hiện, thỉnh Nhị phu nhân cấp tốc trở về phòng, tiểu nhân sẽ giúp người thay lễ phục chờ thiếu gia trở về..."
Liên Khê dương  thần nở nụ cười: "Về phía thiếu gia, ta đã bẩm báo qua, ngươi chỉ cần chỉ đường cho ta đến phòng của Đại phu nhân là được, đảm bảo ngươi không bị phạt..."
Nha đầu nửa tin nửa ngờ, nhưng rốt cuộc vẫn nghe theo lệnh, vội vàng chạy đi, phân phó tiểu nha đầu khác một chút, nàng vội vàng chạy đến tiền thính báo với thiếu gia.
Liên Khê dưới sự chỉ dẫn của tiểu nha đầu thuận lợi tìm được phòng của Liên Đồng, 'chi nha' một tiếng đẩy cửa vào.
Khăn trùm đầu sớm đã bị Liên Đồng tháo xuống đặt trên giường, hỉ phục cư nhiên cũng đã đổi thành thường phục, đang ngồi trên bàn gõ phẩm trà, độ ấm vừa đủ, lúc Liên Khê đi vào nàng cũng đang tựa vào ghế, mặt dương dương tự đắc.
"Sớm biết trước là ngươi sẽ đến..." Liên Đồng cũng không ngẩng đầu lên, uống một ngụm trà: "Quả nhiên là trà Tất gia..."
Liên Khê đóng cửa lại, đại mã kim đao mà ngồi đối diện Liên Đồng, thân mình ghé vào trên bàn nhìn Liên Đồng: "Ta còn đang lo lắng cho người chờ tên Tất thái giám kia đến cởi khăn trùm đầu mà đói,... làm ta vội chạy nhanh đến chiếu cố ngươi, không nghĩ tới ngươi đã tự mình an bài tốt, uổng công ta lo lắng vô ít..."
"Tất... thái giám?" Liên Đông vội vàng nuốt xuống ngụm trà kia... may mắn, không có phun ra ngoài...
Liên Đồng buông chén trà, giương mắt nhìn Liên Khê, cười đến nửa ngày: "Vì thế ngươi liền nghĩ hắn là thái giám?"
"Bằng không là cái gì?" Liên Khê nhíu mày, Liên Đồng cười là nàng bắt đầu hoài nghi chính mình.
"Ngươi ta không phải cũng môi hồng răng trắng? Ngươi ta không phải  không có hầu kết? Ngươi ta cũng là người tập võ, sao cơ thể vẫn không có cơ bắp? Ngươi ta nói chuyện mãng thanh mãng khí? Vậy chẳng lẽ ngươi ta cũng là thái giám sao?" Liên Đông ha ha cười nhìn Liên Khê, thật là, cô nàng này thật thú vị, nếu để Tất Quyền Ngọc biết Liên Khê nghĩ về nàng ấy như vậy, chắc nàng ấy tức chết.
"Ý ngươi là..." Liên Khê hô một tiếng  ngồi lại trên ghế, tay ở trên bàn đập một cái liền vọt tới bên cạnh Liên Đồng: "Ý ngươi là, tướng công của chúng ta, thiếu niên tướng quân đầy hứa hẹn của Phượng Linh đế quốc - Tất Quyền Ngọc là..."
"Nữ nhân!" Liên Đồng gật đầu, nhẹ nhàng bâng quư nói: "Khinh công của ngươi lại tiến bộ rồi..." 
Liên Khê khoát vai Liên Đồng: "Ta nghĩ ngươi..." Âm thanh nói chuyện của Liên Khê nhẹ nhàng ôn nhu, so với vẻ mặt bát quái vừa nãy quả thật là chuyển biến một trăm tám mươi độ.
"Lại đây..." Liên Đồng vỗ mạnh lên mông Liên Khê một cái, mặt nàng lại đỏ lên.
Liên Khê nhảy dựng lên: "Nữ nhân hảo nhẫn tâm a...đánh mạnh như vậy... cái mông êm đẹp của ta một ngày nào đó cũng bị ngươi đánh đến biến dạng... uổng công ta nhớ ngươi như vậy..."
Liên Khê bình tĩnh lại, cúi đầu bên tai Liên Đồng: "Từ khi ra khỏi nhà cũng đã ba ngày chưa thấy Đồng nhi, chưa cùng Đồng nhi ngủ chung, ta rất nhớ ngươi..."
"Còn nói mê sảng..." Liên Đồng xoay người, nhìn bộ dáng quyệt miệng của Liên Khê, ninh ninh mặt nàng nói: "Đi qua, ngồi xuống. hảo hảo nói chuyện..."
Liên Khê nga một tiếng, ngoan ngoãn ngồi xuống đối diện Liên Đồng: "Ngươi thế nào lại biết Tất Quyền Ngọc là nữ? Trước kia các ngươi đã biết nhau sao? Hoặc là ngươi nhận ra được? Ánh mắt của ngươi không độc như thế chứ, ta còn chưa nhìn ra được, diện mạo của nàng ấy nếu quan sát theo góc độ nam nhân thì là âm nhu theo góc độ nữ nhân thì lại không đủ nữ tính a..." Liên Khê ở trong lòng nói thầm, vẻ đẹp phi giới tính a, nguyên lai ở thời đại này cũng có, tình thần xuân ca không chỗ nào là không có a...
"Trước kia đã có gặp qua..." Liên Đồng kéo một hộp hạnh nhân đặt trên bàn.
"Là mang từ trên kiệu hoa xuống? ta cũng muốn mang, nhưng không có gì để mang, hỉ phục lại không có túi..."Liên Khê thực thuận tay lấy đồ hạnh nhân ăn.
"Trước đó ta đã kêu nàng ấy chuẩn bị..." Liên Đông ha ha cười rộ lên.
"Ngươi! cái đồ bại hoại, cũng không biết kêu nàng ta chuẩn bị cho ta một chút, mệt ta đã đối đãi với ngươi tốt như vậy..." Liên Khê ngiến răng nghiến lợi, hung hăng nhai hạnh nhân trong miệng. Xem hạnh nhân kia là Liên Đồng, trong lòng mặc niệm: cắn chết ngươi!
"Dù sao ngươi cũng sẽ đến, chuận bị để làm gì" Liên Đông nhìn xung quanh, cũng không để ý Liên Khê đang phẫn nộ.
"Được rồi!" LIên Khê nhận thua, mình không phải quả thật lại đây sao? Liên Khê uống ngụm trà, ánh mắt nguy hiểm nhìn Liên Đồng: "Trước khi gả lại đây, chưa ai nói cho ta biết ngươi đã từng thấy qua Tất Quyền Ngọc?"
Trí nhớ của Liên Khê rất là tốt, lúc trước khi hỏi Liên Đồng có thích Tất Quyền Ngọc hay không, Liên Đông nói là chưa thấy qua thế nào lại thích. lúc này tốt lắm, nguyên lai là lừa nàng...
"Hồi nhỏ thì có gặp, khi lớn lại chưa thấy qua, đương nhiên không biết nàng ấy có bộ dáng gì... cũng không tính lừa ngươi. Chính là lười giải thích, cũng không phải là chuyện gì lớn..." Liên Đồng làm Liên Khê quả thật không có biện pháp cãi lại.
Liên Khê cắn răng khanh khách, hạ giọng uy hiếp: "Thật muốn cắn chết ngươi..." 
"Ngươi cắn thử xem, chỉ sợ ngươi không dám?" Liên Đồng vẻ mặt không sao cả nhìn Liên Khê đang phẫn nộ, còn nhíu mày khiêu khích, Liên Khê bị chọc tức đến mức bộ dạng ngày càng giống thú, khi nói xong, Liên Đồng lại cảm thấy không ổn, trà trong miệng xém chút nữa phun ra. Tiểu hỗn đản này cự nhiên dám gài bẫy nàng...
"Chính là ngươi nói nga?" Liên Khê thật sự đứng lên, hai mắt nhìn chằm chằm Liên Đồng, chạm rãi bước qua khỏi bàn, Liên Đông nhìn Liên Khê bị ánh mắt nóng như lửa của nàng ấy nhìn làm nàng mất đi khí lực.
Liên Khê kéo Liên Đồng đến, quả thật cắn ngay cổ một ngụm.
một ngụm này không nặng cũng không nhẹ, Liên Đồng hừ một tiếng có chút đau, còn có chút ái muội...
Đợi Liên Khê buông Liên Đồng ra thì trên cổ tuyết trắng đã hiện lên một vòng dấu răng, có chút đỏ lên.
"Thành thật một chút, ngươi như thế nào lại quen biết Tất Quyền Ngọc?" Liên Khê ôm bả vai Liên Đồng không để nàng thoát.
"Tính ra nàng cũng được coi như là một nửa sư tỷ của ta..." Liên Đồng nhẹ nhàng xê dichj, tựa vào lòng Liên Khê, sau đó sờ sờ vết cắn trên cổ: "Ngươi cầm tinh chính là tiểu cẩu... cư nhiên cắn người"
"A? Không phải chứ, nàng ta không phải là sư thúc của ta sao? Chà, bối phận đủ loạn..." Đáp án này nằm ngoài dự kiến của Liên Khê. Bất quá ngẫm lại quả thật có ý tứ: "Kia có phải nàng ta cùng ngươi từng có một thời gian dài ở với nhau?"  Liên Khê nói xong, ngữ khí có chút chua.
"Tất nhiên là không rồi, nàng ấy là nữ nhi của tướng quân, học binh pháp, cho dù là võ công, cũng phải là chiến đấu anh dũng hẳn hoi, võ nghệ có thể ra trận giết địch, so với người trong gang hồ như chúng ta là phải theo đuổi tinh hoa võ công đến cực hạn, mục đích ban đầu là khác nhau, chỉ là nàng cùng sư phó có duyên, sư phó từng truyền cho nàng một bộ Băng Phách Kiếm Pháp đã cải biên để thích hợp với thương pháp ra trận giết địch, nhưng cũng không co dạy nàng kiếm pháp của bổn môn, cho nên trước kia ta nói với ngươi ta là lớn nhất, là đơn truyền, cũng không tính đến nàng..."
Liên Khê nghe tới đây mới hiểu, gật đầu: "Vậy tại sao nàng ta phải nữ phẫn nam trang?"
Liên Đồng xoay người nhéo vào thắt lưng Liên Khê, ép tới nàng có chút không thoải mái: "Nàng ấy là thứ xuất, mẫu thân của nàng ấy xuất thân là nha hoàn đại vị thấp ở Tất phủ, vì mĩ mạo nên được Tất tướng quân xem trọng nạp làm thiếp, chính là lúc sinh hạ nàng ấy, nếu là nữ nhân chỉ sợ nửa đời còn lại ở Tất phủ sẽ không được yên ổn, nên mua chuộc bà đỡ nói dối là nam hài..."
"Giấu diếm cũng thật công phu, lợi hại!" Khác biệt giữa nam và nữ, cũng thể làm cho có lệ..
"Mẫu thân nàng ấy nuôi nàng ấy đến tuổi thích hợp liền cho nàng ấy đến Tây Tịch, trong các huynh đệ nàng ấy là người có ngộ tính cao nhất, rất được Tất tướng quân thưởng thức, nhân duyên xui khiến lại gặp được sư phó học được một bộ thương pháp, võ công tự nhiên càng thêm xuất chúng, sau này tuy rằng không gặp lại nàng ấy nhưng chuyện của nàng ấy cũng biết được chút ít. Nàng ấy 13 tuổi liền vào quân doanh, không có tước vị cũng không có quân công, bất đâì từ vị trí của một binh lính bình thường, trải qua một số ép buộc chờ sư phó đi về cõi tin ở sông băng, ta đi ra mới biết nàng tự nhiên đã làm phó tướng, mà nay lại càng lợi hại, trở thành chủ soái của một trong Tứ phương quân  đoàn..." Liên Đồng cảm khái thế giới này biến hóa thật là nhanh a, nàng hầu hạ hoa cỏ ba năm, người ta đã trở thành tướng lãnh...
"Sự tình này sợ rằng mẫu thân không biết đi ..." Liên Khê nghĩ nghĩ, nỗi lo trong lòng đã buông xuống, đứng len.
"Đương nhiên không biết, nếu biết thì làm sao lại cho tỷ muội chúng ta gả cho một nữ nhân chứ" Liên Đông hơi nghiêng người, nhìn Liên Khê đang suy tư.
Liên Đồng biết lúc Liên Khê đang suy tư, nhĩ đến chuyện gì Liên Khê đều có biểu hiện như vậy. Liên Khê quả thật rất thông minh.
" Theo hiểu biết của ta dối với mẫu thân, người cũng là người khôn khéo, như thế nào lại cam tâm đông ý cho chúng ta tỷ muội cộng thị nhất phu chứ?" Lão nương ở trong nhà là tàu ngầm nước sâu, không phải giống như bề ngoài ôn nhu lương thiện, động một tí là chảy nước mắt.. người như thế làm sao có thể dễ dàng chịu thiệt?
"Đó là bởi vì ta nói với người, ta thân thể hư hàn đời này nếu gả ra ngoài cũng không thể có con nối dòng, vô luận gả cho ai đến cho cùng vẫn phải chịu cảnh phu quân nạp thêm thiếp, chính bản thân cũng sẽ bị thất sủng, khó khăn cho đến già..." Liên Đồng nói rồi sau đó đó ngăn kéo lấy hộp ddiemr tâm ra.
"Mẫu bằng tử quý a... đầu năm nay... kia mẫu thân sao lại không nghĩ tới chuyện giữ ngươi ở lại Liên gia trang?" Liên Khê cầm một khối điểm tâm,một tay ôm bả vai Liên Đồng một tay đưa điểm tâm đến miệng Liên Đồng...
Liên Đồng há miệng cắn một ngụm, đợi một chút rồi nói tiếp: "Nếu ngươi ở lại Liên gia trang ngươi chính là đương gia tương lai, mẫu thân quả thật tính như vậy, chúng ta khi đố tuy rằng tình cảm không tốt, nhưng tính tình của ngươi như thế nào, mẫu thân thương đối hiểu rõ, dù gì cũng là cũng một mẹ sinh ra ngươi sẽ không bạc đãi người tỷ tỷ này, nhưng lại không nghĩ đến chuyện ngươi bị mất trí nhớ, đem Liên gia trang tặng cho Cả Vân, người bên Cả Vân cũng không tin được, nàng lúc đó có thể giữ hai chúng ta lại, nhưng nàng nói, nàng không thể ở bên cạnh chúng ta cả đời, nên mới định ra cuộc hôn nhân này. Cho ta đi theo ngươi, lão nhân gia nàng mới yên tâm..."
"Đồng nhi theo ta, mẫu thân nàng đương nhiên yên tâm..." Liên Khê đắc ý cười rộ lên, bất quá lại lo đến chuyện khác: "Đồng nhi có hay không trách ta chuyện ta gạt mọi người ta có thể khôi phục võ công, cùng với việc ta đồng ý cho ngươi xuất giá..."
Liên Đồng ngẩng đầu đối mắt với Liên Khê, hai tay nâng mặt nàng ấy, ôn nhu nói: "Đứa ngốc, quyết định của ngươi là đúng, ngày xưa ngươi là nhị tiểu thư võ công cao cường, không phải cũng bị kẻ địch đâm một kiếm vào ngực.. ta thích một cuộc sống yên bình, giang hồ cái gì, có chuyện gì lớn liền ta đều không quan tâm..."
Nhớ tới bộ dáng nằm trên giường vì bị trọng thương của Liên Khê, trong tâm Liên Đồng liền đau đớn, nếu chuyện như vậy lại phát sinh ...
 Liên Đồng không dám nghĩ, người trước mặt nàng, vô lại như vậy, rất nhanh liền vui vẻ đến vậy, cả ngày bám lấy nàng vĩnh viễn không cần thương tích, thật tốt! Cái gì nữ hiệp...cái gì Liên gia trang... đều là mây bay a...
Liên Đông chỉ cảm thấy tay nàng để trên mặt Liên Khê, kéo đầu Liên Khê dần xuống thấp, ngữa đầu ra sau nghêng đón hơi thở xâm lược đến từ Liên Khê, tay Liên Đồng vòng ra phía sau, chế trụ của của nàng, sau đó nhắm mắt lại, chờ đợi nụ hôn đến từ Liên Khê...
-------
Ta xuất hiện lại rồi đâyyyyy!
Xin lỗi các bạn đọc giả vì để các bạn đợi lâu!


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Phượng Linh Kỷ, truyện Phượng Linh Kỷ, đọc truyện Phượng Linh Kỷ, Phượng Linh Kỷ full, Phượng Linh Kỷ chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top