Phiến Tội

Chương 194: Thăm dò di tích


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Phiến Tội

Chương 193:Thăm dò di tích

Đây là sáng sớm ngày thứ hai sau khi đến Rome.

Cố Vấn tỉnh dậy từ giấc ngủ. Khác với sự lười biếng buông thả của Thiên Nhất, chỉ cần dưới tình huống điều kiện cho phép, Cố Vấn sẽ đối xử thành kính với thân thể của mình, giống như cung phụng miếu thần vậy.

Mặt trời mọc thì hắn thức dậy, có thể không thức khuya thì hắn sẽ không thức, thời gian ngủ khống chế khoảng bảy giờ để bảo đảm giấc ngủ hữu hiệu chất lượng cao, ăn uống cũng rất có quy luật, còn kiểm tra định kỳ cho mình.

Đây là hiện tượng rất trào phúng, một người về phương diện tinh thần, tính cách đều khác thường, lại cố gắng bảo đảm chức năng thân thể vận hành một cách bình thường.

Sau khi thu dọn, hắn đi ra khỏi phòng. Trước cửa quả nhiên có hai tên hiệp sĩ của Giới Luật Thép tinh lực dồi dào đang đứng gác, thấy Cố Vấn đi ra, bọn họ cũng không lên tiếng, chỉ lạnh nhạt liếc nhìn.

Cố Vấn nhún vai, mang theo hai cái đuôi đến cửa phòng Gunsmith, nơi đó dĩ nhiên cũng có hai người đứng gác.

Hắn gõ cửa phòng Gunsmith một cái, hơn nửa phút bên trong vẫn không có phản ứng. Cố Vấn thở dài, hai tay năm ngón khép lại đặt lên cánh cửa, bắt đầu gõ một cách có tiết tấu. Hắn dường như đang khẽ ngâm nga một bài hát, có điều chỉ nghe tiếng đánh nhịp của hắn lên cánh cửa thì không nhận ra được bài gì.

Tóm lại gõ như vậy hai ba phút, Gunsmith cặp mắt lim dim ngái ngủ, đang mặc một chiếc quần lót mới mở cửa ra:

- Làm gì thế?

- Còn hỏi làm gì? Dậy làm việc đi.

Cố Vấn trả lời.

- Mới mấy giờ chứ?

Gunsmith oán trách:

- Gà còn chưa gáy.

- Trong phòng ngươi có gà à?

Cố Vấn hỏi.

- Trong bụng ta có.

Gunsmith trả lời.

- Vậy bây giờ ngươi hãy mời con gà trong bụng ngươi vào bồn cầu, sau đó nói với nó một tiếng chào buổi sáng, chuẩn bị xuất phát.

Nói xong Cố Vấn liền quay đầu đi về phía phòng của Dark Water.

Mới gõ được năm giây thì cửa đã mở ra, “John Desoto” mặc quần áo sạch khác với hôm qua, chẳng hề mệt mỏi nói:

- Bây giờ xuất phát phải không?

Cố Vấn biết tên này không cần ngủ, cho nên cũng không cảm thấy kỳ quái, chỉ nói:

- Ngươi đến phòng Gunsmith thúc giục một chút, ta nghi là hắn sẽ ngả xuống giường ngủ tiếp.

Dark Water đáp:

- Được.

Dứt lời hắn liền rời đi.



Không lâu sau Cố Vấn lại nghe được tiếng càu nhàu của Gunsmith.

Nửa giờ sau bọn họ đi đến cửa khách sạn. Cố Vấn đã dùng điểm tâm xong, hắn cũng không định cho Gunsmith thời gian ăn sáng, trực tiếp dẫn hai người lên xe của Giới Luật Thép chuẩn bị riêng cho bọn họ.

Một tên quan cầm cờ gọi là Suicide đã ở trên xe chờ đợi ba người, hôm qua người tổng phụ trách hiện trường sân bay cũng là hắn. Lần này công việc ứng phó với thành viên Nghịch Thập Tự cơ bản đều do hắn đảm nhiệm, bởi vì khoảng nửa năm trước Suicide từng có kinh nghiệm giao đấu chính diện với thành viên Nghịch Thập Tự ở Venice. Tuy nói đó là một lần hành động khá thất bại, nhưng trách nhiệm không phải do hắn, sau đó thánh thành giá·m s·át trưởng Camo Botrini một mình gánh chịu oan uổng. Khi đó Suicide ứng phó rất ổn thỏa, được mục sư trưởng tán thành, cho nên còn được trọng dụng hơn trong tổ chức.

Lộ trình không dài lắm, Cố Vấn cũng không chủ động bắt chuyện với người của Giới Luật Thép. Không lâu sau bọn họ đã đến một trong số kiến trúc biểu tượng của Rome, đấu trường La Mã.

Nơi này và khu vực chung quanh đã sớm bị Giới Luật Thép phong tỏa, sau khi xuống xe có thể nhìn thấy trên đường phố gần đấu trường bị bao phủ một lớp bụi đất thật mỏng. Rome đương nhiên không có bão cát, cho nên những bụi đất này nói lên có một công trình lớn cần động thổ đang tiến hành gần đây.

Đi vào bên trong đấu trường, thứ chú ý tới đầu tiên là võ đài thi đấu hình tròn chính giữa đã không còn lại chút gì, thay vào đó là một cái hố sâu to lớn. Chung quanh hố, giàn giáo và thang lên xuống đơn giản đều đã dựng xong từ lâu, ven rìa sân thi đấu còn chừa một không gian nhất định, mặt đất rõ ràng còn lưu lại dấu vết bánh xích và lốp xe cỡ lớn, đủ thấy có cần cẩu và máy xúc đất gì đó từng hoạt động ở đây.

Bên ngoài sân thi đấu, kiến trúc cũng bị phá bỏ cho đến tận khán phòng đầu tiên, những vật trang trí hình cột theo phong cách kiến trúc Athens cổ xưa đều bị tháo dỡ, vách tường phía tây đấu trường còn bị mở một “lổ hổng lớn” làm con đường ra vào công trình.

- Đập bỏ hết như vậy à...

Cố Vấn từ trong túi lấy ra một chiếc khăn tay che miệng mũi, chậm rãi đi đến bờ hố, nhìn xuống dưới một cái:

- Phía dưới sân thi đấu vốn có rất nhiều không gian và đường hầm, dùng để chứa thú vật, đấu sĩ, đạo cụ, thậm chí còn có hệ thống nâng hạ võ đài và kênh mương. Các ngươi...

Cố Vấn còn chưa hỏi xong, Suicide đã nói:

- Đào lên vứt hết toàn bộ là xong, không có gì khác với bùn đất.

- Ha ha... ta có nên mặc niệm cho kiệt tác và kỳ tích của kiến trúc nghệ thuật cổ đại không?

Cố Vấn cười nói.

- Cũng chỉ là một kiến trúc xưa hoang phế mà thôi, ghi lại lịch sử đầy máu và nước mắt của những người bị áp bức dưới chế độ nô lệ, trên mỗi tảng đá đều giống như khắc họa diện mạo của một đám ngu ngốc vô tri tàn bạo điên cuồng, mỗi nắm đất đều thấm đầy máu tươi của nô lệ và dã thú.

Giọng nói của Lodovico vang lên, Dasher đi theo phía sau hắn. Vanessa cũng đến, trong miệng nàng vẫn ngậm một que kẹo như trước.

- Trên đời này có rất nhiều kiến trúc vô dụng như vậy, ngoại trừ ý nghĩa kỷ niệm và tượng trưng thì chẳng có tác dụng gì. Cho dù không khai quật bảo tàng, ta cũng cảm thấy không có giá trị quá lớn để bảo lưu.

Lodovico nói tiếp.

Cố Vấn cười nói:

- Thân ở trong một tổ chức tập hợp dựa vào “tín ngưỡng” thánh địa giá·m s·át trưởng đại nhân lại có giá trị quan thiết thực như vậy, thật khiến ta rất khâm phục. Nếu như sau này đại đoàn trưởng của các ngươi muốn xây cho mình một pho tượng lớn hay gì đó, hi vọng ngươi có thể đi lên tát cho hắn mấy cái, sau đó nhổ một bãi nước bọt vào mặt hắn.

Lodovico hừ lạnh một tiếng:

- Được rồi, không biết ba vị chuyên gia có cách nhìn thế nào với tình hình trước mắt?

- Xem ra những chiếc xe công trình lớn kia đã ngưng sử dụng lâu rồi, đất đào lên cũng không biết đổ đi đâu, nghĩa là việc khai quật của các ngươi đã dừng một thời gian rồi.

Gunsmith ngồi xổm trên bờ hố, ánh mắt của hắn giống như có thể xuyên qua bóng tối nhìn thấy mọi thứ bên dưới:

- Độ sâu khoảng một trăm mét, bên dưới hố... hoặc là nói đỉnh di tích có kết cấu kim tự tháp, không có gì bất ngờ, quả nhiên là thứ đó sao...

Hắn đứng dậy, quay đầu nhìn Dark Water một cái.

Lúc này giọng điệu và hành vi cơ bản của Dark Water vẫn dựa theo nhà thám hiểm John bị hắn cắn nuốt, bởi vì người của Giới Luật Thép cũng không hiểu rõ về John, cho nên Dark Water không cần ngụy trang giống hệt mọi thứ. Cho dù hắn biểu hiện giống như ngày thường, chỉ cần duy trì vẻ ngoài của nhân loại, đối phương nhiều nhất cũng chỉ cảm thấy người này hơi lạnh nhạt mà thôi.



- Đỉnh kim tự tháp chỉ là tầng cao nhất của di tích, không gian bên dưới thông thường đều rất lớn, hơn nữa chưa chắc đã gắn liền theo kết cấu vật lý. Trong thành Rome có thể còn vài hoặc mấy chục đỉnh tháp cao thấp không đồng đều như vậy, có một số chỉ lớn khoảng sân bóng, có một số lớn đến mức khó tưởng tượng, tầng dưới cùng có thể diện tích còn rộng hơn quốc thổ của cả Vatican.

Dark Water nói.

- Đây là di tích gì? Ngươi đã từng thấy rồi sao? John tiên sinh.

Lodovico hỏi.

- Với thành quả nghiên cứu văn hiến và lịch sử còn tồn tại trên Trái Đất, loại di tích này hẳn là thuộc về văn minh Olmec ở Trung Mỹ, ta cũng có nghiên cứu một chút về phương diện này.

Dark Water trả lời, thực ra hắn cũng chỉ lấp liếm với đám người ngoài nghề này mà thôi, phần tri thức này hắn lựa chọn dùng ký ức trong đầu John để giải thích.

Đây vốn là nền văn minh của chủng tộc hắn, chỉ là sau nhiều năm bị loài người hiểu lầm mà thôi. Nếu muốn Dark Water giải thích theo tình hình thực tế mà hắn nắm giữ, vậy phải nói đến một tháng mới xong. Khoa học kỹ thuật, văn hóa, kinh tế, hệ thống xã hội... của chủng tộc bọn họ đều khác biệt rất lớn với xã hội loài người, vài lời căn bản không nói hết được. Lúc trước trong rừng rậm ở Nam Mỹ khi hắn g·iả m·ạo John nói chuyện với Gunsmith, cũng dùng văn minh Olmec để trả lời lấy lệ.

- Hả! Là văn minh tiền sử của người Mexico à?

Hai mắt Dasher sáng lên. Tên râu rậm này đã sớm khiến cho ba người chú ý, tạo hình của hắn thật sự rất giống Mexico, màu da cũng chính gốc, nhưng khẩu âm của tên này lại rất kỳ quái. Hắn giống như không biết nói tiếng Tây Ban Nha, nhưng trong tiếng Anh lại cố ý thêm vào khẩu âm và hệ thống ngôn ngữ Tây Ban Nha, nghe chẳng ra gì cả...

- Ngươi an phận một chút cho ta...

Lodovico ngắt lời Dasher, sắc mặt hơi lúng túng, hắng giọng một cái nói:

- Vấn đề là văn minh cổ đại ở Trung Mỹ cũng có kim tự tháp sao? Chẳng lẽ đó không phải đặc trưng của người Ai Cập à? Còn có...

Hắn rõ ràng lộ ra vẻ hoài nghi:

- Tại sao bảo tàng của hiệp sĩ Thánh Điện vào thế kỷ 14 lại liên quan đến nền văn minh cổ xưa ở bên kia Trái Đất, còn chôn trong di tích này.

Cố Vấn nói tiếp:

- Về vấn đề kim tự tháp, cho dù tìm nhà khảo cổ trên toàn thế giới cũng không ai có thể trả lời ngươi, có lẽ ngươi nên tìm một câu lạc bộ nghiên cứu người ngoài hành tinh trong trường đại học, mới có thể nhận được một câu trả lời có kiến thức. Về phần tại sao bảo tàng lại nằm trong di tích này, hôm qua ta đã định nói cho ngươi biết, nhưng ngươi dường như cảm thấy đó là nói nhảm, cứ đào lên là được, còn chôn giấu thế nào không quan trọng, cho nên bây giờ ta cũng lười giải thích với ngươi.

Lúc này Gunsmith đã đi đến bên cạnh một cái thang điện gần nhất:

- Ta muốn đi xuống xem một chút.

Cố Vấn đi theo, lại ra hiệu cho Dark Water cũng tới:

- Chúng ta muốn đi xuống khảo sát một chút, các ngươi muốn phái người giám thị thì mau tới đi.

Lúc này Vanessa mới lấy que kẹo ra khỏi miệng, mà kẹo đã bị nàng cắn nát nuốt hết. Từ đầu đến giờ nàng vẫn không nói gì, thật ra là không muốn lấy kẹo ra khỏi miệng, bởi vì không khí ở đây không tốt lắm, lấy ra nhất định sẽ dính không ít bụi bặm.

- Suicide, chúng ta xuống theo bọn họ.

Vanessa không nói với giọng ra lệnh, nhưng nàng quả thật giống như đang hạ lệnh, hơn nữa Suicide còn thật sự làm theo.

Lodovico nói:

- Đại...

Hắn vừa định thốt ra hai chữ “đại nhân” liền bị Vanessa trừng mắt nhìn một cái. Hắn lập tức nuốt lại vào họng, chỉ có thể nói:

- Chỉ có hai người cô và Suicide, lỡ may...



- Yên tâm đi, trước mắt ba tên này sẽ không ra tay với chúng ta, hơn nữa ngài không thể lúc nào cũng tìm mười người cầm v·ũ k·hí tới nhắm vào bọn họ.

Vanessa từ trong túi lấy ra một sợi dây cột tóc, tiện tay vén mái tóc đỏ lên buộc thành đuôi ngựa, cũng với Suicide, Cố Vấn, Gunsmith, Dark Water bước lên thang điện.

Khoảng trống để đứng trên thang điện xấp xỉ với thang máy bình thường, Vanessa là người đi lên cuối cùng, còn Cố Vấn lại chen qua những người khác, chắn giữa Vanessa và mọi người.

Vanessa cười hỏi:

- Làm gì thế? Sợ ta bị ăn đậu hủ à?

Cố Vấn cười lạnh:

- Hà... nếu năng lực của cô là “hai chiêu tất sát” gì đó, mong rằng hạ thủ lưu tình.

- Hả? Ngươi biết bị trúng chiêu rồi à?

Vanessa không hề e dè nói:

- Ta thấy ngươi nhiều nhất là một người năng lực cấp Bính, làm sao phát hiện được?

- Nếu như ta chia sẻ với người khác quá trình và phương pháp của mỗi chuyện mình biết, ít nhất phải mọc tám tay bốn miệng mới có thể đáp ứng được.

Cố Vấn trả lời.

Thực ra câu trả lời của hắn giống như không trả lời, nhìn có vẻ đang khoe khoang bản thân, nhưng ý nghĩa trên bản chất là: “Ta lười giải thích với cô, cũng không muốn giải thích với cô”.

Năm người theo thang điện chậm rãi hạ xuống, lớp đất chung quanh đã được dùng thuốc hóa học pha chế gia cố lại, vì vậy kết cấu hình trụ thẳng đứng này cũng không đến mức sụp đổ. Mặt trời buổi sáng không rọi tới đáy hố sâu một trăm mét, nhưng người phía trên đã mở đèn pha lên, chiếu rọi đáy hố sáng ngời.

Lúc xuống tới đáy, Vanessa cũng không nhiều lời với Cố Vấn, nàng là người đầu tiên đi ra, không để người khác có cơ hội tiếp xúc với thân thể. Như vậy Cố Vấn cũng yên lòng bước ra, những người khác theo sát phía sau rời khỏi thang điện.

Đáy hố vẫn có rất nhiều đất, cũng không phải chỉ có một đỉnh nhọn bốn mặt nằm nghiêng, hẳn là lúc khai quật cố ý chừa lại lớp đất này, để những người xuống có thể đặt chân đi lại.

Chính giữa hố là đỉnh kim tự tháp nhô lên, chất liệu kim loại màu đen, phía trên có những hoa văn rất nhỏ dùng mắt thường có thể phân biệt được, sờ lên có thể cảm giác những hoa văn này hơi lõm vào trong. Đây cũng không phải là hoa văn vòng cung hoặc không có quy tắc, mà là hoa văn hình học do đường thẳng và góc tạo thành, giống như mạch điện trải bên ngoài kim loại. Cái này dường như không giống lắm với “văn minh cổ đại” mà mọi người thường biết, bởi vì người xưa dường như đều học văn tự, khắc họa đồ vật thường khá trừu tượng, lưu lại trên di tích phần lớn là “hình vẽ”. Nhưng loại hoa văn theo kiểu sơ đồ mạch điện trước mắt, giống như đến từ một đám người xưa từng học khoa học tự nhiên, dùng góc nhìn của người thời nay chỉ có thể cảm thấy mờ mịt.

Dark Water ngồi xổm xuống nhìn những hoa văn này, đưa tay xoa lên bề mặt kim loại, giống như đang suy nghĩ chuyện gì. Gunsmith lại rất dứt khoát, không do dự từ trên người lấy ra “súng xương” đã cải tiến tăng cường, có vẻ định dùng biện pháp cũ giống như lần trong rừng rậm...

Suicide thấy hắn lấy v·ũ k·hí ra, lập tức khẩn trương, nhưng hắn cũng nhìn ra đối phương dường như không muốn đánh nhau, cho nên thử thăm dò nói:

- Nếu như ngươi muốn dùng thứ đó phá vỡ đỉnh nhọn này, ta khuyên ngươi nên nghĩ lại. Chúng ta đã thử rồi, kết quả không được tốt lắm.

Gunsmith nói:

- À, ta đại khái có thể đoán được tình huống như thế nào, nhưng món đồ này của ta thì không giống.

- Chờ một chút đã.

Dark Water bỗng nhiên nói:

- Hắn nói đúng, tốt nhất không nên dùng biện pháp mạnh.

Nghe Dark Water nói vậy, Gunsmith liền bỏ súng xuống, ngạc nhiên nói:

- Thế nào rồi?

- Nơi này không giống với di tích mà lần trước chúng ta gặp phải, dùng một loại cơ chế xây dựng khác.

Dark Water trầm ngâm nói.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Phiến Tội, truyện Phiến Tội, đọc truyện Phiến Tội, Phiến Tội full, Phiến Tội chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top