Phiến Tội

Chương 157: Con cú dũng mãnh


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Phiến Tội

Chương 154:Con cú dũng mãnh

Ngày 2 tháng 6 năm 2101, mười giờ sáng, phía trên Thái Bình Dương.

Một trận chiến có thể chi phối vận mệnh của loài người, dường như đã phân ra thắng bại.

Vào giờ phút này, đã không ai có thể tiếp cận Javiton Howl đang nổi điên, hắn điên cuồng dùng năng lực gần như vô hạn của mình phá hủy mọi thứ chung quanh.

Một nửa tổng thể tích của đảo Địa Ngục đã bị cơn bão này nghiền thành mảnh vụn, theo gió tan đi, hơn nữa phạm vi p·há h·oại vẫn đang mở rộng. Trong phòng an toàn, mấy phút trước trưởng bảo vệ Tây Ân bất đắc dĩ phải vứt bỏ Leech Ghost đã bị chế ngự, kéo theo Jefferson trọng thương từ phía dưới đảo chạy vào trong biển.

Dưới cơn bão áp chế, đám tù phạm cấp Hung trở lên ào ạt nhảy ra khỏi đảo, rơi vào trong biển. Đám người siêu năng lực cấp trung và thấp thì đã sớm nhảy xuống biển, nắm lấy những vật trôi nổi trên mặt nước cố gắng vùng vẫy. Lúc này tất cả đều ngẩng đầu nhìn lên tên ma quỷ điên cuồng trên bầu trời.

Nghịch Thập Tự phát sóng trực tiếp, cơ bản đã từ phim hành động chuyển thành phim t·hảm h·ọa. Trong mấy phút đồng hồ này, các phe chư hầu xem truyền hình đều đang suy nghĩ cùng một vấn đề, Trái Đất còn có ngày mai hay không?

Diêm Không nắm lấy một vật trôi nổi, ho ra một ngụm nước biển, ngẩng đầu nhìn lên trời, cười khổ nói:

- Kết thúc ở đây sao... khi cửa địa ngục mở ra, thứ chúng ta nhận được không phải tự do, mà là sự hủy diệt của toàn thế giới.

Ngay lúc này, một cảnh không thể tưởng tượng đã xuất hiện.

Javiton đang lơ lửng ở trung tâm cơn bão vô hình, đột nhiên lảo đảo một cái, ngiêng người bay qua bên trái hai mét. Cùng lúc đó, ven rìa cơn bão nghiền nát cũng dừng khuếch trương trong thời gian ngắn.

- Xảy ra chuyện gì?

- Sử dụng năng lực quá độ sao?

- Hắn làm sao rồi...

- Này... dáng vẻ kia là...

Không tới ba giây, Javiton lại lui về phía sau mấy mét, cổ chợt ngửa lên, trong miệng còn phun ra nước miếng. Ở phía xa mặc dù không thể nhìn rõ, nhưng những người tận mắt nhìn thấy cảnh này đều sinh ra một loại cảm giác... giống như có người đã đánh một quyền vào mặt hắn.

Trong mấy chục giây kế tiếp, Javiton đột nhiên giống như diều đứt dây, bay lượn lung tung giữa không trung không hề theo quy tắc nào, mỗi lần thay đổi phương hướng đều giống như đụng phải thứ gì. Mà cơn bão nghiền nát do hắn thi triển cũng bắt đầu co lại, phạm vi của nó dần dần thu hẹp, cho đến khi hoàn toàn biến mất.

- Đã xảy ra chuyện gì? Rốt cuộc hắn làm sao vậy?

Nguy cơ lại bị hóa giải một cách đơn giản như vậy, Javiton một mình bay loạn trên trời giống như động kinh. Bất kể là người xem truyền hình trực tiếp, hay là các cường giả có mặt tại chỗ, đều kinh ngạc trước biến hóa đột ngột xảy ra, kỳ lạ khó hiểu này.



“Ta hiểu rồi!” - Trong lòng Diêm Không kinh ngạc nói: “Có người đang t·ấn c·ông hắn... nhưng tốc độ quá nhanh, mắt thường không thể nhìn thấy được.”

Trên không trung cao hơn chỗ Javiton đang đứng, Time Servant đã lấy lại được quyền khống chế bản thân. Hắn mở lực trường ra, bay ngược xuống phía dưới, đến gần hơn một chút, nhìn được rõ ràng hơn những người phía xa.

“Đã đột phá bức tường âm thanh, vượt qua tốc độ âm thanh.” – Ánh mắt của Time Servant cũng không nhìn thấy thứ gì, chỉ có thể mơ hồ cảm nhận được năng lượng dao động còn sót lại, dùng nó để suy đoán quỹ tích hành động của đối phương: “Nhìn quỹ tích hành động không giống như có năng lực bay lượn, chỉ nhờ đạp vào không trung bộc phát ra loại tốc độ này sao... Hơn nữa năng lượng quanh người hắn có thể bảo vệ thân thể tự do hành động trong cơn bão vừa rồi, đây rốt cuộc là thần thánh phương nào?”

Javiton b·ị đ·ánh bay qua lại gần trăm lần, cuối cùng cưỡng chế ổn định thân hình, hét lớn một tiếng, dùng tay trái còn lại ra sức kéo một cái. Phía trước bàn tay hắn đột nhiên xuất hiện một vòng sóng chấn động trong suốt, giống như gió mạnh thổi qua, cuốn sạch tất cả, phá vỡ một mảng lớn hòn đảo dưới chân.

Một giây sau, một bóng người xuất hiện trước mặt Javiton, đang vung quyền giống như muốn đánh tới, nhưng khi đến trước tay trái của đối phương bỗng ngừng lại.

- Đến đi! Ngươi thử lại một chút, xem nắm tay của ngươi có thể đánh tới hay không!

Javiton trừng mắt nhìn Blood Owl:

- Sức mạnh của ngươi không thể thắng được lực lượng của ta! Không thể!

Dứt lời hắn gầm lên một tiếng, lực lượng vô hình một lần nữa đẩy Blood Owl lên trời cao. Nhưng lần này thân thể của Blood Owl chỉ tự xoay nửa vòng, hai cánh tay mở ra, năng lượng màu đen quấn quanh cánh tay, bàn tay hợp lại, trong nháy mắt trên không trung giống như vang lên tiếng rồng ngâm, lực đẩy lại bị triệt tiêu.

- Ta mặc kệ ngươi là người siêu năng lực thế nào, cũng mặc kệ lực lượng của ngươi có phải vô hạn hay không...

Blood Owl đạp hai bước giữa không trung, lại giống như tên nhọn lướt qua bầu trời:

- Chỉ cần rơi vào tay ta! Chỉ cần ta muốn! Không có sinh vật nào không g·iết được!

Bóng dáng của Blood Owl mở rộng trong con ngươi của Javiton, một khi để hắn áp sát, Javiton chưa chắc có thể chống được một phút.

- Tại sao!

Javiton phát ra tiếng hét gần như kêu gào:

- Tại sao mỗi người đều muốn đối nghịch với ta? Tại sao mỗi người đều muốn bắt ta? Giết ta? Tại sao... tại sao các ngươi không c·hết đi! Các ngươi mới nên c·hết!

Tại khoảnh khắc này bầu trời bị xé rách, trước mặt Javiton xuất hiện một vết nứt thời không, tinh thần của hắn hoàn toàn sụp đổ, năng lực bị mất khống chế. Từ cơ bản nhất là dùng ý niệm di chuyển vật thể, đến cưỡng chế di chuyển Time Servant và lực trường do hắn chế tạo, rồi đến thi triển cơn bão nghiền nát vạn vật, trong trận chiến này thực ra năng lực cực hạn của Javiton đang không ngừng đề cao, lúc này ảnh hưởng năng lực “di chuyển” của hắn đã bắt đầu vượt qua vị diện vật lý này.

Thân thể Blood Owl bị lực hút to lớn trong vết nứt kéo vào, hắn cố sức muốn thoát khỏi lực lượng này, nhưng vẫn từ từ bay vào.



Lúc này rất nhiều người siêu năng lực lại trèo lên đảo Địa Ngục, phát động công kích với Javiton. Nhưng năng lượng phát ra và năng lực điều khiển đều không có hiệu quả với hắn, một khi đến gần sẽ bị năng lượng quanh người hắn triệt tiêu, mà tự mình đến gần hắn thì không khác nào tìm c·hết. Đứng trước Javiton hiện giờ, năng lượng của người cấp Hung chưa chắc có thể chống lại năng lực của hắn, ở khoảng cách gần nói không chừng sẽ trực tiếp bị xé nát.

- Vào đi thôi! Ở trong hư không yên lặng chờ đợi c·ái c·hết của ngươi!

Trong mũi Javiton tràn ra máu tươi, thực ra thân thể của hắn cũng đã gần như sụp đổ.

- Có vẻ ngươi cũng gần đến cực hạn rồi đúng không.

Giọng nói của một cô gái vang lên bên tai Javiton.

Hắn kinh hãi quay mặt lại, trông thấy một cô gái khoảng ba mươi tuổi, có mái tóc dài màu nâu, đây là cảnh tượng cuối cùng, gương mặt cuối cùng mà hắn nhìn thấy trên đời này. Từ một loại ý nghĩa mà nói, Javiton cũng xem như khá may mắn, ít nhất gương mặt này cũng không xấu xí, hơn nữa hắn đã nhìn thấy mình rốt cuộc c·hết bởi tay ai.

Cô gái này cũng không phải lơ lửng trên không, mà giống như đứng trên một số vật thể không nhìn thấy. Tóm lại cô dùng một động tác đá vòng chỉ có thể thực hiện trên đất liền, đá Javiton vào trong vết nứt không gian do hắn tạo ra.

Đám người siêu năng lực cao cấp đều hiểu, một cước dũng mãnh này đã truyền đạt rất nhiều tin tức... Cô ta không chỉ có hình thái năng lượng cấp Cuồng, tốc độ không thua kém Blood Owl hiện giờ, hơn nữa còn rất âm hiểm. Từ lời nói của cô ta, có thể thấy cô ta đã có mặt từ sớm, chỉ là vẫn luôn dùng một loại phương pháp ẩn nấp, không hề hiện thân.

Javiton dùng b·iểu t·ình c·hết không nhắm mắt tiêu chuẩn bay vào trong vết nứt, vừa mới chui vào, liên hệ giữa hắn và thế giới này trong khoảnh khắc bị cắt đứt. Những người có mặt đột nhiên cảm thấy giống như trút được gánh nặng, áp lực năng lượng cuồng bạo và không khí nặng nề đều tan thành mây khói. Mà sau khi nuốt lấy người biến dị cấp W, vết nứt thời không cũng lập tức khép lại.

Time Servant đáp xuống, lập tức nói:

- Đã tới rồi, tại sao không ra tay sớm một chút?

Cô gái kia cười nói:

- Ngươi có tư cách gì giáo huấn ta? Norland tiên sinh, bây giờ ngươi cũng chỉ là một tên đào phạm mà thôi.

Time Servant trả lời:

- Ta không có thời gian và hứng thú cãi nhau với cô, tóm lại trước tiên hãy tìm cách trấn áp đám tù phạm vượt ngục này, ta sẽ trở về Thiên Đô giải thích rõ ràng.

- Trấn áp? Ha ha...

Cô gái kia cười:

- Ta không nhận được bất kỳ mệnh lệnh trấn áp nào. Nhìn trong truyền hình, nhà tù Tide đã hoàn toàn xong rồi đúng không? Xây dựng lại một nhà tù như vậy cũng không phải chuyện một sớm một chiều, cho dù bây giờ đám phạm nhân này nguyện ý đầu hàng tập thể, triều đình cũng không biết nên nhốt bọn chúng vào đâu cho thỏa đáng.



- Cho nên... vẫn mời các ngươi vùi thây đáy biển đi.

Cô vén tóc trên trán lên, cố ý nhìn vào ống kính của máy quay phim. Cô biết những người đứng đầu của các tổ chức phản kháng kia vẫn đang xem, chỉ là không nghe được âm thanh mà thôi, nhưng cô vẫn là dùng khẩu hình nói rõ ràng:

- Để những kẻ tràn đầy mong đợi với cái gọi là “loạn thế” những kẻ phản loạn mưu mô khó lường, những kẻ theo chủ nghĩa cơ hội chờ đợi thời cơ hành động, đều nhìn cho kỹ kết cục của đám tù phạm này.

- Trường Anh, dựa vào một Thiên Vệ như cô mà muốn g·iết c·hết tất cả phạm nhân ở đây sao?

Ánh mắt Time Servant nhìn chăm chú vào cô ta, nói từng chữ.

- Thế nào? Tổn thương đến lòng tự ái của đám đàn ông các ngươi sao?

Trường Anh cười nói:

- Những kẻ này đương nhiên phải c·hết. Thuận tiện nói một chút, Time Servant, ngươi cũng là phạm nhân bị truy nã. Dù sao hôm nay phải đại khai sát giới, có thể mời ngươi cùng đi c·hết không?

- Các ngươi muốn thế nào là chuyện của các ngươi.

Blood Owl đã trở lại bề mặt đảo Địa Ngục đổ nát:

- Thứ cho ta không phụng bồi.

- Hừ... muốn chạy trốn sao?

Trường Anh nói:

- Khuyên ngươi vẫn nên nhìn rõ tình hình rồi hãy nói.

Cô ta còn chưa dứt lời, trên đảo đột nhiên xuất hiện sáu gương mặt xa lạ, bọn họ dường như đã đứng ở đó từ sớm, chỉ là dùng một loại phương thức che giấu mình.

Time Servant nhận ra những người này, vì vậy trong lòng hắn cảm thấy tuyệt vọng. Cho dù đối diện với Javiton, tình huống cũng không thể tệ hơn hiện giờ, bởi vì sáu người này đều là Thiên Vệ.

Trong Thập Thiên Vệ, ngoại trừ Tasaka đ·ã c·hết, cùng với “Lãnh Chúa” và “Tuyệt Ảnh” không có mặt, tất cả đều đến đông đủ.

Bảy Thiên Vệ hiện giờ, có ba người là cao thủ cấp Cuồng, bốn người khác đều là những kẻ nổi bật trong cấp Hung. Có thể đứng vào hàng ngũ mười đại cao thủ mạnh nhất đế quốc, năng lực của bọn họ không nghi ngờ đều là dùng để g·iết người, sẽ không có người siêu năng lực kiểu như Gunsmith hay Ngụy Tỉnh trong đó.

Chiến đấu với Javiton đến bây giờ, đám tù phạm chỉ dùng năng lượng bảo vệ mình cũng đã tiêu hao rất lớn, càng không cần nói đến tổn thương trong chiến đấu, cùng với ảnh hưởng do bị nhốt lâu ngày trong nhà tù Tide.

Còn đám tù phạm năng lực cấp trung và thấp kia, ở trong biển quan sát trận chiến cấp bậc tận thế này, muốn tránh bị c·hết đ·uối hay bị ép c·hết cũng đã sức cùng lực kiệt, không cần bàn đến chuyện đối kháng với Thiên Vệ.

Nói thật, hiện giờ đám Thiên Vệ muốn g·iết sạch những người này cũng không khó. Tiêu diệt Blood Owl chính là thành công một nửa, lại g·iết c·hết Time Servant thì xem như việc lớn đã xong.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Phiến Tội, truyện Phiến Tội, đọc truyện Phiến Tội, Phiến Tội full, Phiến Tội chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top