Phiến Tội

Chương 110: Viện trợ


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Phiến Tội

Lúc này trong tầng lầu bỗng vang lên tiếng báo động, xem ra sự việc đã bại lộ, Cố Vấn và Kế Toán sắp lâm vào cục diện bất lợi bị người ta bắt rùa trong hũ.

Kế Toán quỳ một chân dưới đất, tay phải chống lên mặt đất, nói với Cố Vấn:

- Cho thêm ta ba phút là được rồi.

Cố Vấn nói:

- Không cần gấp, bộ Sứ Đồ này đã nằm dưới sự khống chế của ta, tất cả camera và thiết bị điện tử trong tầng lầu này đều do ta chỉ huy, đương nhiên cũng bao gồm cửa điện tử của căn phòng này. Muốn cưỡng chế phá bỏ loại thép hợp kim này, chỉ có người siêu năng lực và v·ũ k·hí hạng nặng mới làm được.

Hắn còn chưa nói xong, chợt nghe hai tiếng bình bình, trên cánh cửa phía sau nhô ra hai dấu nắm tay lớn như nồi đất.

Cố Vấn quay đầu liếc nhìn một cái, hít thở sâu vài lần, sau đó lại vùi đầu thao tác trên bàn phím của “Vận Mệnh”, đồng thời nói nhanh:

- Hạn cho anh giải quyết trong hai phút!

Lúc này ở ngoài cửa, ngoại trừ mười hai tên kỵ sĩ phụ trách chiến đấu, còn có kỵ sĩ đội trưởng Hà Dịch cùng thuộc cấp Cường như Phùng Bất Nhị. Vừa rồi hai quyền kia chính là do hắn đánh ra, sau khi đánh xong hai giây hắn lại hối hận, bởi vì thật con mẹ nó đau. Nhưng dưới sự quan sát của đông đảo thủ hạ, Hà Dịch chỉ có thể cố gắng chịu đựng, ra vẻ bình tĩnh. Có điều sau đó hắn cũng không tiếp tục dùng nắm tay, mà đổi thành dùng vai đụng vào cửa.

Lúc này tường đồng vách sắt lại trở thành phòng ngự hữu hiệu, ngăn cản thành viên của chính Giới Luật Thép. Những người bên cạnh Hà Dịch cũng chỉ có thể nhìn bất đắc dĩ, chờ kỵ sĩ đội trưởng đại nhân phá cửa ra. Dù sao Sứ Đồ còn ở trong phòng máy, dùng v·ũ k·hí hạng nặng phá cửa không chừng sẽ phá luôn cả máy.

Trên đầu Kế Toán đã đầy mồ hôi, dưới con mắt của hắn, ngoài cửa giống như có một chiếc xe tải liên tục đâm tới, tùy thời có thể phá cửa xông vào cán qua người mình.

Cố Vân thì đã hoàn thành chuyện cần làm, khi hắn đang chuẩn bị đóng Vận Mệnh lại, màn hình lớn trên tường đột nhiên xuất hiện biến hóa ngoài dự liệu. Trên màn hình hiện lên một cô gái tóc đỏ cột đuôi ngựa, mặc đồng phục của thành viên cao cấp Giới Luật Thép, màu sắc trắng tỉnh, trước ngực trái là hình thập tự màu đỏ, hai đường dây đỏ thẳng đứng đan xen kéo dài (được rồi, năm 05-07 đồng phục của quân đ-ội Anh có in thập tự màu đỏ ở vai phải, nhưng miêu tả của ta không liên quan gì đến nó), trên vai có quân hàm màu sáng bạc. Cô không đội mũ, miệng ngậm một chiếc kẹo que, tuổi tác thoạt nhìn cũng xấp xỉ với Cố Vấn.

Cô và Cố Vấn đồng thời chú ý tới đối phương, lộ ra b:iểu tình giống nhau, hiển nhiên bọn họ đều không ngờ trước mắt lại xuất hiện một người xa lạ như vậy.

Hai người đồng thanh thốt lên:

- Ngươi là ai...

Cô gái kia lập tức nói:

- Bỏ đi, ngươi là ai cũng được, dù sao cái máy kia của ngươi đã bị ta chặn đứng rồi. Thật đáng tiếc, không thể để ngươi thành công xâm nhập tổng đài.

Cố Vấn nghe được sự đắc ý của đối phương, liền cười nói:

- Làm sao cô biết ta đã thất bại? Có lẽ hệ thống Sứ Đồ đã bị lây n-hiễm toàn diện, chỉ là cô không phát giác được mà thôi.

- Hừ... phô trương thanh thế.


Lúc này cô nhìn thấy “Vận Mệnh” trên bàn điều khiển, sắc mặt khẽ biến nói:

- Đó là cái gì?

Cố Vấn đóng Vận Mệnh lại:

- Tấn gẫu với cô rất vui, tạm biệt.

Hắn trực tiếp rút Vận Mệnh ra khỏi bàn điều khiển, những vật chất màu đen nối liền dạng keo giống như thân thể Dark Water biến thành lập tức bị kéo đứt, đồng thời màn hình lớn cũng trở nên đen kịt.

Cố Vấn lại chia Vận Mệnh thành ba khối, bỏ vào trong vali của Kế Toán. Lúc hắn đóng vali, một mảnh đất chính giữa phòng máy đã bị chấn đầy vết nứt, nhờ vào nỗ lực của Kế Toán.

Trông thấy cửa sắp bị phá ra, Cố Vấn nhìn khối thép hợp kim tùy thời có thể bay tới, nói:

- Xem tình hình này, chúng ta khẳng định đánh không lại người ngoài cửa, cũng may chúng ta còn có con tin.

- Ngươi khẳng định sao?

Lúc Cố Vấn nghe được bốn chữ này, hắn liền biết sự việc đã hỏng. Bởi vì câu này không phải do Kế Toán nói, mà là Phùng Bất Nhị nói, điểm c·hết người là giọng nói này lại vang lên bên tai Cố Vấn.

“Xem thường hắn rồi... vừa nãy quá tập trung so tài với cô gái kia, nhất thời sơ xuất, lại bị hắn nằm được cơ hội.” - Khi trong lòng Cố Vấn thoáng qua ý niệm này, lưng phải đã trúng một đấm.

Phùng Bất Nhị trong nháy mắt xông đến gần, Kế Toán và Cố Vấn gần như đồng thời phản ứng lại. Khi Kế Toán ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Cố Vấn phun ra một ngụm máu, b:ị đ-ánh sấp xuống đất.

Lúc này lại xảy ra chuyện trùng họp.

Bởi vì khối thép hợp kim dưới chân đã trong trạng thái gần vỡ nứt, thân thể Cố Vấn bị lực mạnh đánh trúng, giống như một khối gạch đập xuống. dưới, trực tiếp phá tường bay qua, khiến cho sàn nhà sụp đổ, Kế Toán và chiếc vali lớn của hắn cũng theo đó rơi xuống.

Mà lúc này Phùng Bất Nhị đang đứng, hơn nữa thần kinh đang trong trạng thái chiên đấu căng thẳng. Hắn phản ứng theo bản năng, nhảy lùi lại một bước nhỏ, kịp thời lui đến bên bàn điều khiển. Sàn nhà chỗ này không bị ảnh hưởng, miễn cưỡng có thể để hắn đặt chân.

Ai ngờ cùng lúc đó cửa bị đụng ra, một khối thép hợp kim thật dày bị Hà Dịch quát lớn một tiếng đánh văng, bay thẳng về phía Phùng Bất Nhị. Phùng Bất Nhị còn chưa đặt chân vững, hơn nữa không thể tránh né, giống. như một mảnh rau diếp trong sandwich bị kẹp giữa bộ máy Sứ Đồ và cánh cửa, đập mạnh một cái.

Người bên ngoài nối đuôi nhau xông vào, người đi trước chỉ cảm thấy bụi đất bay lả tả, còn chưa thấy rõ tình hình đã bị người phía sau đẩy tới, rơi vào trong hố giữa sàn nhà.

Hà Dịch là người cuối cùng đi vào, vừa rồi sau khi hắn phá cửa đã thở hổn hển như trâu, chỉ vào trong cửa, nói một câu mà thủ lĩnh băng cướp thường nói với đám đàn em:

- Lên! Lên!

Mặc dù hắn là người năng lực cấp Cường, nhưng sở trường lại không phải dùng sức. Giây phút thành công khiến hắn giống như được đại xá, hắn thật Sự SỢ rằng đến khi kiệt sức vẫn không mở được cửa, vậy thì xấu hổ rồi.


Sau khi vào phòng, Hà Dịch chỉ thấy bên cạnh có năm sáu tên kỵ sĩ đứng rải rác, số còn lại không biết đã đi đâu. Trong phòng tràn ngập bụi sắt, trước màn hình lớn của Sứ Đồ có Bật Mã Ôn đang đứng, lúc này cánh cửa đã bị hắn ném sang một bên, nhưng gương mặt của hắn cũng bị đập đến sưng vù.

- Tên phản đồ ngươi!

Hà Dịch thở hổn hển nói.

Phùng Bất Nhị trả lời:

- Vừa rồi ta bị bọn chúng khống chế, không có thời gian giải thích. Trong bọn chúng có một người đã bị ta đả thương, mau xuống bắt bọn chúng.

Hà Dịch chỉ vào Phùng Bất Nhị:

- Ngươi đứng yên đừng nhúc nhích! Chờ ta trở lại sẽ xử lý ngươi.

Hắn nói với hai tên kỵ sĩ bên cạnh:

- Các ngươi trông chừng hắn.

Dứt lời cũng nhảy vào trong hố bên dưới.

Tầng mười ba là công ty vỏ rỗng trên danh nghĩa của Giới Luật Thép, bên trong vốn không có mấy người, lúc trần nhà sụp xuống cũng không ai biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Sau khi sụp đổ xảy ra không đến năm giây, trong bụi mù có một bóng người bò dậy, tay trái cầm một chiếc vali lón, tay phải vác theo một người, chạy như điên về phía cửa sổ sát sàn.

Tầng mười ba được bố trí giống như cao ốc văn phòng phổ thông, cửa sổ hướng ra bên ngoài làm bằng thủy tỉnh dày bình thường. Kế Toán vung tay ném vali tới trước, phá ra một lỗ hổng, sau đó vác Cố Vấn nhảy ra ngoài. Người đi đường lập tức kinh hãi, trên tầng mười ba của một tòa nhà buôn bán đột nhiên bay ra một chiếc vali lón, tiếp đó lại có hai người nhảy ra, đây là tình huống gì?

Kế Toán dùng bàn tay trống níu vào cửa kính bên ngoài tòa nhà, giảm bót tốc độ roi xuống của hai người. Tay của hắn giống như có một loại lực lượng thần kỳ, bám vào mặt ngoài phẳng lì vẫn có thể sinh lực ra hút nhất định, nhưng tốc độ rơi xuống vẫn còn rất nhanh.

Trong lòng Kế Toán nhẩm tính, nếu chỉ có một mình, với tố chất thân thể cấp Giấy của hắn, cộng thêm dùng năng lực giảm bót tốc độ, nhiều nhất chỉ bị té gãy một chân. Nhưng bây giờ vác theo Cố Vấn, rất có thể sẽ b:ị trhương nặng, sau khi rơi xuống không lâu còn phải nghênh đón truy binh...

Chuyện này nếu như hắn không tính được, cũng không cẩn gọi là Kế Toán gì nữa. Kết luận rất đơn giản, vứt bỏ Cố Vấn thì còn khả năng chạy trốn, mang theo phiền phức này thì cả hai đều phải c-hết.

Thời gian để Kế Toán do dự không nhiều lắm, hắn phải lập tức đưa ra lựa chọn, vứt bỏ Cố Vấn hay là chống đỡ đến cùng.

Ngay lúc này, một bóng đen tiên vào trong tầm mắt của Kế Toán. Người nọ lại từ trên trời bay xuống, sự xuất hiện của hắn đã giải quyết tất cả vấn đề. Tại khoảnh khắc này, Kế Toán đã không cẩn lo lắng sẽ té chết, cũng không cẩn lo lắng đến truy binh gì nữa.

Mây giây trước, khi Kế Toán phá cửa sổ chạy ra, Gambling Snake cũng dang hai cánh tay từ sân thượng tòa nhà nhảy xuống, giống như một mũi tên nhọn đi sau mà tới trước, giữa không trung bắt kịp hai người sắp rơi xuống đất.


Hắn dán chặt tường ngoài cao ốc trượt xuống, lúc đi qua tầng chín lại nhẹ nhàng dùng kiếm trong tay áo cắt đứt một tấm cửa sổ sát sàn, đồng thời cũng không quay đầu lại, ném ngược ra một cái móc, móc vào ven rìa kiến trúc. Trong nháy mắt dây cáp gắn với móc đã kéo thẳng, bởi vì ở một đầu khác của dây cáp, Gambling Snake đã bắt lấy cánh tay trái của Kế Toán.

Lực rơi còn chưa hoàn toàn tan biến, hai chân Gambling Snake nửa hư nửa thực đạp vào tường ngoài cao ốc, mượn sự đung đưa của dây cáp để hóa giải lực xung kích còn sót lại. Hắn kéo hai người kia từ lầu hai bay ngang đến lầu ba, sau đó cổ tay dùng sức, nhấc hai người đang lơ lửng giữa trời lên một đoạn. Một tay vòng lại ôm lấy eo Kế Toán, tay kia hơi rung động, dây cáp trên móc liền tự động co lại, kéo ba người đi lên. Mượn thế kéo này, Gambling Snake ném Kế Toán và Cố Vấn vào trong tầng chín tòa nhà. Tất cả những chuyện này chỉ hoàn thành trong vòng mười giây, kỹ xảo vượt nóc băng tường của Gambling Snake tỏ ra rất thoải mái tự nhiên, tay nghề điêu luyện.

Mà vào lúc này, trên tầng mười ba mới có mấy tên kỵ sĩ của Giới Luật Thép ló đầu ra. Bọn họ rất nhanh chú ý tới tình hình phía dưới, quay đầu la lên mấy câu. Hà Dịch nhanh chóng đi đến bên cạnh cửa sổ vỡ nát, không hề do dự chuẩn bị nhảy xuống. Ai ngờ hắn vừa cúi đầu, chợt thấy vệt sáng lạnh lóe lên. Tuy hắn đã cố hết sức rụt cổ lại, nhưng từ trán đến đỉnh đầu vẫn bị gọt một lớp da. Một nam nhân hơn ba mươi tuổi, trong nháy mắt mép tóc đã lùi đến vị trí của người năm mươi tuổi.

Một bóng đen từ dưới lầu lướt lên, đánh cho Hà Dịch trở tay không kịp, nhìn tư thế này thì Batman cũng chỉ như vậy mà thôi.

Hà Dịch và đám kỵ sĩ liên tục lùi lại mấy trượng. Chỉ thấy Gambling Snake nhẹ nhàng lộn người vào tòa nhà, đứng trước mặt bọn họ, thần sắc lạnh giá, ánh mắt khinh thường, thanh kiếm uống máu, xem ra người này sẽ không để cho bọn họ dễ dàng đi qua.

- Suýt nữa đã không đuổi kịp, cũng may là không đến quá trễ.

Gambling Snake thả lỏng cổ áo một chút:

- Không biết các vị có thể bỏ qua lần này hay không, để đồng bạn của ta rời khỏi.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Phiến Tội, truyện Phiến Tội, đọc truyện Phiến Tội, Phiến Tội full, Phiến Tội chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top