Ôsin Nổi Loạn

Chương 79: 79


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Ôsin Nổi Loạn


2 người cùng đến “ Galaxy” -rạp phim. Thấy Lập Hàn đang đứng chờ, Kim Anh cùng Trịnh Kim đi lại chỗ đó. Lập Hàn nhìn Trịnh Kim rồi lại nhìn Kim Anh hỏi:
- Đây là…
- À. Em gặp cậu ấy lang thang trên đường nên cho đi xem phim ké luôn.
Trịnh Kim thêm vào:
- Ai lang thang.Cậu rủ tôi mà.
KimAnh quay phắt xang lườm câụ:
- Ai rủ. Cậu xin đi theo mà.
- Ai xin chẳng phải “ở nhà” cậu bảo tôi đi cùng sao - Trịnh Kim ngang giọng nói. Cậu cố tình nhấn mạnh chữ ở nhà cho Lập Hàn hiểu ý hai người đang sống chung.
Kim Anh trợn mắt nhìn Trịnh Kim còn cậu thì cứ trơ trơ ra. Lập Hàn liền chen vào:

- Là sao.
Kim Anh vội vàng che giấu,cô cười cười, quét mắt xang lườm Trịnh Kim như hăm doạ rồi nói :
- Thì em thấy Trịnh Kim ở đường nên “rủ” cậu ấy đi cùng.
- Ừ vậy à.
Lập Hàn dù không được thích cho lắm nhưng vẫn cười gật đầu. Thật ra cậu biết hết hai người này đã cưới nhau vì mẹ Trịnh Kim chơi thân với mẹ cậu mà. Chính trong lần đi cắm trại ấy bà LiLi đã nhờ anh theo dõi xem Kim Anh và Trịnh Kim như nào và Kim Anh có tính nết ra sao. Sau lần đi đó, Lập Hàn thật sự thấy thích thích Kim Anh, cậu nhìn thấy rõ giữa hai người này có một điều gì đó mờ ám đang giấu mọi người nhưng không nói ra “Chuyện gì đến rồi sẽ đến”.
Lập Hàn thúc giục:
- Thôi vào xem phim.
Cả ba cùng đi vào. Kim Anh đi trước cạnh Lập Hàn bỏ lại Trịnh Kim đi sau.Trịnh Kim thấy vậy liền phóng lên đi cùng.Cậu kéo kéo áo Kim Anh để cho cô xích xích ra xa Lập Hàn 1 tý. Nhìn hai người họ dính lấy nhau cậu không thể để yên được. Kim Anh không hiểu ý đồ của cậu lại còn tưởng Trịnh Kim đang khiêu khích mình.Cô đứng sựng lại, hất mặt nhìnTrịnh Kim:
- Giờ muốn gì đây anh trai.
Trịnh Kim ngại ngại khi thấy Lập Hàn đang nhìn mình chăm chú. Chẳng nhẽ anh nói toẹt ra là “cậu không được đi cạnh tên kia à”. Trịnh Kim lắc đầu. Kim Anh nguýt cậu rồi lại tiếp tục vừa đi vừa nói chuyện rôm rả với Lập Hàn cho đến khi vào trong.
Kim Anh được ngồi giữa hai người đẹo. Xem đến nửa phim, cô buồn ngủ quá nên ngủ gật đi lúc nào cũng không biết, đầu cô không may lại nghiêng xang vai Lập Hàn.
Lập Hàn mỉm cười không nói gì, cậu còn trượt trượt ngồi ngả xuống cho vai thấp lại vừa tầm với đầu Kim ANh. Trịnh Kim thấy vậy cậu liền huých tay vào người Kim Anh đủ cho cô tỉnh giấc,còn ho khan nữa chứ.
Kim Anh giật mình, cô ngồi thẳng người lại, dụi mắt cho tỉnh ngủ, nhìn lên màn hình,giọng nhừa nhựa:
- Sắp hết phim chưa.
- Chưa chắc tiếng nữa mới hết.-Lập Hàn đáp.
- Buồn ngủ thì về thôi.- Trịnh Kim cau có nói.
- Về cái gì. Bỏ tiền ra để xem phim đã hết đâu mà về. Cậu thừa tiền à.- Kim Anh quay xang Trịnh Kim đốp chát.
- Ừ

- Cậu…
Kim Anh bực mình không thèm nói nữa. Cô chú ý lên màn hình.
“ Bối Vương gia: Ta sẽ biến nàng thành người của ta…haha..
Uẩn Nhi : Sao người có thể làm thế, uổng công ta từ trước đến nay xem ngươi là quân tử. Ta đã là người của Thập hoàng tử ngươi đừng mong đụng vào người ta.
Bối Vương gia: Thế thì sao chứ…haha…nàng chưa thành nương tử của hắn thì ta và nàng vẫn có thể…haha.Chẳng phải từ trước đến giờ nàng vẫn luôn yêu ta sao.
Uẩn Nhi : Chuyện đấy chỉ là quá khứ còn bây giờ ta đã là người của Thập hoàng tử rồi. Người đừng hòng đụng vào ta.
Bối vương gia: haha…nếu ta muốn nàng có thể ngăn à…haha..
Bối vương gia hung hãn lao về phiá giường Uẩn Nhi, cô sợ sệt nép vào một góc giường, Uẩn Nhi không ngờ người trướcđây mình từng thầm thương trộm nhớ lại là một tên nguỵ quân tử lòng lang dạ sói.
Bối vương gia bò lại gần sát Uẩn Nhi cười gian tà,cô co chân đạp mạnh hắn ra, vùng chạy, Bối vương gia gào lên như con thú bị thương rồi đuổi theo kéo Uẩn Nhi lại đẩy cô xuống dưới sàn xe toạc áo cô ra. Hai khoé mắt Uẩn Nhi cay xè vừa kêu cứu vừa khóc lóc.Càng như thế Bối vương gia càng hăng máu. Hắn cởi y phục của mình ra…”
Kim Anh căng mắt theo dõi tình hình ra sao thì bỗng có một bàn tay che mắt cô lại.
- Nhìn gì mà nhìn cảnh vớ vẩn.- Tiếng nói Trịnh Kim cất lên và đương nhiên chủ bàn tay bịp mắt Kim Anh lại cũng là anh.
- Có gì đâu chứ.
Kim Anh thầm nghĩ đến cảnh này chắc là họ cho luôn đến sáng. Cô gạt tay Trịnh Kim ra nhìn lên màn hình.
- Ối…- Kim Anh há hốc mồm nhìn cảnh thật nóng bỏng …tên Bối vương gia bỉ ổi đang *** hiếp Uẩn Nhi kĩ- nữ lầu xanh được Thập hoàng tử yêu mến.
Hai má KimAnh nóng bừng cô vội quay mặt đi chỗ khác không nhìn lên màn hình nữa. Lập Hàn thấy hết mọi biểu hiện cảm xúc trên mặt cô cậu lắc đầu cười mỉm. Trịnh Kim thì chẹp miệng không nói gì làm Kim Anh ngại ngại.
“Cạch…
Tiếng phá cửa làm Bối vương gia dừng lại hành động thôi bỉ của mình. Hắn ngước mặt lên nhìn kẻ phá đám.
Thừa Nhật.- mặt hắn thất sắc khi thấy Thập Hoàng tử xuất hiện đúng lúc này.

Thập hoàng tử nhíu mày rồi khẽ nở nụ cười khẩy nhìn hai người. – Vương gia sao giường êm chăn ấm lại không nằm mà lại phải làm dưới đất thế này.
Thập hoàng tử khẽ lướt mắt qua nhìn Uẩn Nhi. Hai hàng lệ lăn dài trên khoé mắt, vừa nấc vừa run run tay cầm tà áo mỏng manh còn xót lại che lên người. Thập hoàng tử đau nhói lòng nhưng vẫn phải tỏ ra thờ ơ….”
Kết thúc cảnh “sexy” Kim Anh quay lại xem, cô nhìn tên Thập hoàng tử trong phim buột miệng khen:
- Uầy. Đẹp trai thế.
Lập Hàn bật cười:
- Đẹp trai bằng anh không.
- Cũng ngang nhau – Kim Anh cười khì.
Lập Hàn ghé vào tai Kim Anh gì đó mà cô cười tít mắt làm Trịnh Kim ngứa ngáy chân tay.Cậu khẽ tằng hắng mà hai người vẫn không biết ý cứ thế nhăn nhở. Lập Hàn đưa mắt nhìn thoáng qua Trịnh Kim cười đầy ẩn ý.
22h…
Hết phim, cả ba cùng ra ngoài bãi. Khuya rồi, trời se lạnh, KimAnh đứng chờ hai người lấy xe, thấy hơi rét, cô đút hai tay vào túi áo.
- Cái gì đây.
Kim Anh cầm thứ trong túi áo mình ra. Cô ngạc nhiên vô cùng khi thấy chiếc móc khoá mà mình thích.Chưa hết ngạc nhiên lại dẫn đến thắc mắc “Sao lại ở đây…mình nhớ là có mua đâu nhỉ…với lại ở đấy cũng chỉ có duy nhất một chiếc thì tên gì đó mua mất rồi còn gì…sao giờ lại nằm trong túi áo cô”. Kim Anh nhìn móc khoá đăm chiêu suy nghĩ “Không lẽ…” Cô bỗng nghĩ đến TRịnh Kim “là cậu ta..”rồi lại lắc đầu trề môi lẩm bẩm “cậu ta mà biết tặng qùa người khác sao??” rồi cô cắn môi suy nghĩ “ nhưng mà từ hôm đấy đến giờ mình có mặc áo này lại đâu. Sao nó lại có trong túi áo mình.?”
Mài suy nghĩ đến khi hai người lấy xe ra cô cũng không biết.
Đọc tiếp: Ôsin nổi loạn – Chương 80


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ôsin Nổi Loạn, truyện Ôsin Nổi Loạn, đọc truyện Ôsin Nổi Loạn, Ôsin Nổi Loạn full, Ôsin Nổi Loạn chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top