Ông Xã Nhà Giàu Luôn Tự Ăn Dấm Của Mình

Chương 14: Tất cả mọi thứ


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Ông Xã Nhà Giàu Luôn Tự Ăn Dấm Của Mình

Tô Ý Nhiên ngày hôm nay live stream hiệu quả cũng không tệ lắm.

Táo Tây live stream đẩy người mới lên đầu trang web và APP có hiệu quả, quả nhiên có tác dụng cực kì lợi hại. Cậu mới phát sóng không bao lâu, phòng stream đã nhanh chóng tràn vào mấy chục nghìn khán giả.

Có thể là có hứng thú với tiêu đề đồ ngọt của cậu, có thể là cảm thấy hiếu kỳ với streamer mới, còn có người qua đường chỉ tiện tay click.

Có người xem mới vào liếc mắt nhìn phòng stream rồi rời đi, có người bị Tô Ý Nhiên live stream hấp dẫn, lưu lại.

Theo cậu live stream thuận lợi tiến hành, người xem ở lại càng ngày càng nhiều, chờ cậu làm xong thạch sữa bò dâu tây, số lượng người xem phòng stream ổn định ở trêи dưới hai trăm năm mươi nghìn.

Thành tích này đối với người mới mà nói, đã là thành tích rất tốt. Thông thường mà nói, người mới được đề cử có thể ổn định số người xem ở 90 nghìn đến 150 nghìn, là trình độ phổ thông, có thể đạt đến hai trăm nghìn người, cũng đã rất hiếm thấy.

Tô Ý Nhiên cảm thấy rất vui vẻ, cậu tiếp tục live stream, lúc cậu làm bánh xoài sữa dừa nhiều tầng, không biết thế nào, phòng stream đột nhiên trong nháy mắt tràn vào một nhóm lớn người xem mới, lượng người xem trong thời gian ngắn bỗng nhiên tăng gấp đôi, chưa tới mười phút đã lên đến gần tới 500 nghìn.

Bình luận nháy mắt tăng vọt, Tô Ý Nhiên mới biết, live stream của cậu liên tiếp được vài Big V đồng thời forward đề cử.

Người hảo tâm thật sự rất nhiều.

Người xem mới vào phòng stream của cậu đều rất hưng phấn, rất nhanh, một đống bình luận làm cho người ta không cách nào nhìn thẳng nhanh chóng vụt qua, trôi khắp màn hình, live stream của cậu cũng bị đơ một hồi.

Tô Ý Nhiên phóng túng các cô gái điên cuồng quét mười phút, bởi vì bình luận quá nhiều, cậu không thấy rõ câu hỏi của người xem, cho nên dùng máy tính cài đặt phòng stream, chặn mấy từ.

Táo Tây live stream cho streamer quyền hạn chặn từ vì phòng ngừa có người bình luận ác ý, chặn từ có hai loại loại, một loại là sau khi chặn, ở màn hình của streamer và màn hình của người xem sẽ không hiện nữa.

Một loại khác là sau khi chặn, chỉ có màn hình của streamer không xuất hiện, màn hình của người xem sẽ không chịu ảnh hưởng, Tô Ý Nhiên muốn dùng loại này.

Cậu chặn các từ cảm thán vô nghĩa như "A", "Oa" đi, chọn mấy từ cũng mắc cỡ khác chặn đi. Lúc cài đặt chặn, cậu không khỏi tự tay gõ ra những chữ này, lòng 囧囧.

Tô Ý Nhiên cài đặt xong, khu bình luận trở nên nhẹ nhàng khoan kɧօáϊ hơn nhiều, bình luận vẫn vô cùng nhiều, phần lớn đều thảo luận đồ ăn ngọt cậu làm, dò hỏi và khích lệ, phần nhỏ là hiếu kỳ với streamer mới, còn có một phần nhỏ là cá lọt lưới không bị chặn...

Live stream tiếp tục thuận lợi tiến hành, nhân khí lại như bóng tuyết lăn, càng lăn càng nhiều. Mọi người đều có tâm lý đám đông, nhìn thấy phòng stream lạ mắt đột nhiên hot như vậy, tò mò ấn vào liếc mắt nhìn, tạo thành cầu tuyết này càng lăn càng lớn.

Hơn một giờ sau, phòng stream của cậu thậm chí lên đầu trang stream mục sinh hoạt, đây là đề cử căn cứ vào số lượng người xem của phòng stream.

Live stream hơn hai giờ thuận lợi kết thúc, cuối cùng, người xem nhiều nhất của phòng stream cao nhất đạt tới 1.2 triệu, người sử dụng follow phòng stream của cậu cũng tới 800 nghìn.

Tô Ý Nhiên hài lòng tắt, cảm thấy ngày hôm nay rất thành công.

Đương nhiên, đây chỉ là lần đầu tiên cậu chính thức live stream, hết thảy đều vừa mới bắt đầu.

Ngày hôm nay trong số người xem, có một phần rất lớn bởi vì hiệu ứng quả cầu tuyết, hiếu kỳ, tâm lý đám đông mới lại đây, sau này lúc cậu live stream lại, sẽ không có nền tảng push lên nữa, mỗi một lần đề cử đều phải dựa vào thực lực của mình.

Tiếp đó, nếu như không có cách nào ổn định lại nhân khí có được, như vậy 800 nghìn người sử dụng follow cậu sẽ có phần lớn thay đổi thành follow chết, không có cách nào chuyển hóa thành người xem thực tế.

Tô Ý Nhiên tự hỏi dự định sau này, chậm rãi có một chút ý nghĩ mới, chuẩn bị về nhà thương lượng với anh Đình một chút.

Cậu nhắn WeChat cho Cố Uyên Đình: "Anh Đình, anh về nhà chưa? Em mới kết thúc live stream nha."

Cậu không khống chế được tâm tình vui sướиɠ, lại nhắn một cậu: "Live stream rất thành công, em rất vui [ xoay vòng vòng ] "

Không được nhắn lại, cậu suy đoán anh Đình nhất thời không đọc WeChat, trước hết đóng cửa tiệm về nhà.

Đi ra cửa hàng, cậu mới phát hiện bên ngoài không biết lúc nào bắt đầu mưa, mưa rơi tí tách, còn có xu thế càng mưa càng lớn.

Một hồi mưa thu một hồi lạnh, lại phải mặc thêm quần áo.

Tô Ý Nhiên về đến nhà, ngoài ý muốn phát hiện anh Đình vẫn chưa về.

Hiện tại đã sắp mười giờ, theo lý thuyết, tăng ca đã kết thúc sớm rồi.

WeChat chưa trả lời, Tô Ý Nhiên gọi điện thoại cho Cố Uyên Đình, không ai nghe. Cậu lại chờ một lát, lại gọi lần thứ hai, vẫn không ai nghe.

Chuyện gì thế này? Đang bận sao?



Tô Ý Nhiên lo lắng, sớm biết anh Đình vẫn chưa tan tầm, cậu sẽ đến công ty đón anh ấy.

Cậu vòng quanh phòng khách hai vòng, mở cửa kính ban công ra, mưa bên ngoài đã biến thành mưa vừa, chảy tí tách xuống đất.

Trong công ty Cố Uyên Đình có dù, hơn nữa công ty tài chính kia còn cho hắn một chiếc xe và một tài xế, cho nên Tô Ý Nhiên cũng không phải lo hắn sẽ bị mắc mưa.

Chỉ là không gọi được điện thoại cho hắn, làm cho cậu sầu lo có phải đã xảy ra chuyện gì hay không.

Tô Ý Nhiên cách một phút chốc, lại gọi điện thoại một lần, vẫn cứ không ai nghe. Cậu không chờ đợi nữa, cầm chìa khóa chuẩn bị đến công ty Cố Uyên Đình tìm hắn.

Cậu mới đổi giày ở huyền quan, mới vừa thay xong lại nghe khóa cửa "Tích" một tiếng, cửa mở ra, Cố Uyên Đình đứng ngoài cửa.

Tô Ý Nhiên nhìn thấy Cố Uyên Đình không khỏi kinh hỉ: "Anh đã về rồi! Em đang muốn đi đón anh đây, không bị mắc mưa chứ?"

Cậu thấy tóc quần áo của Cố Uyên Đình không ẩm ướt, yên lòng, nhỏ giọng oán giận, "Sao anh không nghe điện thoại của em thế?"

Cố Uyên Đình nhìn Tô Ý Nhiên, không nói gì, Tô Ý Nhiên lại đeo dép lê mới thay ra, cũng lấy dép lê của Cố Uyên Đình ra, nói với hắn: "Mau vào thay giày."

Cố Uyên Đình đổi dép lê mà Tô Ý Nhiên lấy ra, vẫn luôn không nói gì, vào phòng trước.

Tô Ý Nhiên đóng cửa lại, oan oan ức ức theo sát sau hắn, nhỏ giọng oán giận: "Cũng không nhắn WeChat cho em."

Cậu nhìn thấy Cố Uyên Đình ngồi xuống ghế salon ở phòng khách, đột nhiên thoáng nhìn tay phải của hắn, biến sắc: "Tay anh làm sao thế?"

Chỗ hổ khẩu tay phải Cố Uyên Đình, có vết máu.

Tô Ý Nhiên không gọi được điện thoại WeChat là chuyện nhỏ, cậu vội vã qua nâng tay phải Cố Uyên Đình lên kiểm tra, kinh hoảng phát hiện lòng bàn tay phải của Cố Uyên Đình toàn là vết thương rất nhỏ, hổ khẩu, mu bàn tay cũng có mấy vết thương nhỏ, có vết thương nhỏ đã ngưng máu, có chỗ vẫn đang rỉ máu.

Tô Ý Nhiên đau lòng đến mắt đỏ ngầu, giọng cậu cũng run: "Đây là thế nào?" Cậu sốt ruột muốn đi tìm hòm thuốc, "Em đi tìm thuốc."

Cậu nhẹ nhàng thả tay Cố Uyên Đình xuống, đang muốn rời khỏi, Cố Uyên Đình đột nhiên trở tay nắm thật chặt tay cậu, kéo cậu lại, vết thương nhỏ ở tay phải bởi vì động tác này mà hơi nứt ra.

Tô Ý Nhiên nhìn thấy hắn như vậy càng sốt ruột, cuống quít dỗ hắn: "Anh Đình, em đi lấy thuốc, anh chờ một chút đã."

Cố Uyên Đình không buông ra, hắn trái lại nắm càng chặt hơn, đôi mắt thâm trầm nhìn Tô Ý Nhiên: "Em live stream, sau này không cần làm."

Toàn bộ tâm thần Tô Ý Nhiên đều ở vết thương trêи tay hắn, cậu nhìn thấy có giọt máu từ tay anh Đình chảy xuống, đầu choáng váng từng cơn, đau lòng đến độ sắp khóc lên, lặp lại: "Anh Đình, em đi lấy thuốc cho anh."

Cố Uyên Đình nghe giọng cậu đã có tiếng khóc nức nở, lòng cứng lại, cuối cùng vẫn buông lỏng tay ra.

Tô Ý Nhiên sốt ruột chạy đến thư phòng tìm hòm thuốc, cậu tỉnh táo một chút, lấy hòm thuốc ra, ngồi bên người Cố Uyên Đình tìm bông và cồn iot, lấy lại bình tĩnh, nâng tay phải Cố Uyên Đình lên bắt đầu bôi thuốc cho hắn.

Cậu dùng bông gòn cẩn thận xử lí vết thương cho Cố Uyên Đình, phát hiện vết thương nhỏ có một ít mảnh vỡ thủy tinh nhỏ, cậu hỏi: "Là mảnh vỡ thủy tinh sao? Sao lại vỡ thành như vậy?"

Cố Uyên Đình: "... Không cẩn thận làm."

Tô Ý Nhiên chăm chú cẩn thận xử lí sạch sẽ vết máu và mảnh thủy tinh vỡ, tạm thời không nói gì.

Thanh lý xong, cậu mới thở phào nhẹ nhõm, cũng may đều là một ít vết thương nhỏ, nhìn dọa người, mà không cần vào bệnh viện, bôi thuốc xong là rất nhanh có thể khỏi.

Cậu bắt đầu nhẹ nhàng dùng cồn iốt sát trùng cho hắn, thỉnh thoảng hỏi hắn: "Đau không?"

Cố Uyên Đình: "Không đau."

Tô Ý Nhiên biết chắc là đau, thế nhưng đau cũng phải sát trùng, cậu tận lực nhẹ tay, vừa hỏi tình huống của hắn: "Đến cùng là có chuyện gì xảy ra? Sao không cẩn thận như vậy?" Ngữ khí của cậu chứa một ít lo lắng trách cứ.

Cố Uyên Đình nói: "... Không cẩn thận làm vỡ cốc."

Tô Ý Nhiên hỏi: "Lúc đó sao không xử lý vết thương ngay? Không yêu quý thân thể của mình như thế, anh..." Cậu dừng lại không nói gì thêm, không đành lòng tiếp tục trách móc nặng nề, sát trùng cho hắn xong, tâm tình cậu cũng thả lỏng, bắt đầu từ từ bôi thuốc cho hắn.

Mắt Cố Uyên Đình sâu sắc, yên lặng nhìn Tô Ý Nhiên đang nghiêm túc bôi thuốc cho hắn.



Cậu cúi đầu, lông mi nhỏ dài mà dày, trêи khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn tràn đầy nghiêm túc và lo lắng, rất ôn nhu.

Cố Uyên Đình không biết hắn đối với Tô Ý Nhiên là cảm giác gì, hắn thừa nhận hắn động lòng, nhưng hắn không nhận ra đó là ý thức mà nguyên chủ lưu lại đang một khắc không ngừng mà ảnh hưởng hắn, hay là bản thân hắn, thật sự động lòng.

Hắn cũng không muốn tìm hiểu nữa.

Bắt đầu từ khi hắn đồng ý Tô Ý Nhiên, sẽ không ly thân, sẽ không rời đi, quyết định tiếp thu Tô Ý Nhiên, tiếp thu "gia đình" này, nhét Tô Ý Nhiên vào thế giới của hắn.

Tô Ý Nhiên, đã hoàn toàn thuộc về hắn.

Ai cũng không thể cướp đi.

Mơ ước, cũng không được.

Hắn mở miệng, tiếp tục đề tài trước: "Em live stream, sau này không cần làm."

"Dạ?" Tô Ý Nhiên không nghĩ tới Cố Uyên Đình đột nhiên nói cái này, cậu sửng sốt, ngẩng đầu nhìn hắn, rất khó hiểu, "Tại sao?"

Cố Uyên Đình nói: "... Làm streamer, tương lai em sẽ đối mặt rất nhiều chê trách trêи Internet, còn có thể có bạo lực mạng." Hắn cực lực lôi mặt hại của live stream ra.

"..." Tô Ý Nhiên nghe mà lông mày nhíu lại, cậu tiếp tục bôi thuốc cho Cố Uyên Đình, "Những câu nói này mấy năm trước, lúc anh không muốn để cho em live stream, không phải đã nói với em thật là nhiều lần hả?"

Cố Uyên Đình: "..."

Cố Uyên Đình không nói lại, hắn thẳng thắn ra lệnh: "Anh không cho phép em làm tiếp."

"... Nhưng mà." Tô Ý Nhiên nói, "Anh ngày đó không phải đồng ý rồi à? Anh còn nói sẽ vẫn luôn ủng hộ em. Vẫn luôn." Cậu nhấn mạnh một lần hai chữ vẫn luôn này.

Cố Uyên Đình: "..."

Cố Uyên Đình nói: "... Ngày hôm nay anh xem em live stream."

Vừa nghĩ tới đống bình luận đó, trong lòng hắn có ngọn lửa cháy phừng phừng.

Tô Ý Nhiên cũng nghĩ đến bình luận đó, cậu lần này hiểu ra Cố Uyên Đình đang để trong lòng cái gì: "Dân mạng đó chỉ nói đùa ngoài miệng, kỳ thực không phải nghĩ như trong bình luận, không cần để ý họ, thật đó."

Cậu nỗ lực thuyết phục Cố Uyên Đình: "Hơn nữa em hôm nay live stream hiệu quả rất tốt, em cảm thấy sau này sẽ càng..."

"Em không đồng ý?" Cố Uyên Đình đột nhiên cắt lời cậu, ngọn lửa trong lòng hắn đã phừng lên não, căn bản nghe không nổi Tô Ý Nhiên nói lý, chỉ chú ý tới một chuyện: "Em nguyện ý bị bọn họ mơ ước như vậy?"

Tô Ý Nhiên dở khóc dở cười: "Anh đang nói cái gì thế, kỳ thực hiện tại dân mạng đều nói như thế, họ hoạt bát lắm..."

Cố Uyên Đình đột nhiên cầm tay Tô Ý Nhiên, một cái kéo cậu lại, Tô Ý Nhiên vốn đã bôi thuốc xong, đang quấn băng cho hắn, lần này vải băng lập tức bị rớt ra.

Cậu ngẩn ngơ, ngẩng đầu nhìn Cố Uyên Đình: "Aiz, băng..."

Cố Uyên Đình đỏ mắt chăm chú nhìn cậu: "Em biết bọn họ muốn làm gì với em không?"

Tô Ý Nhiên vẫn chưa phản ứng lại: "Cái gì..."

Nội dung bình luận không đếm hết thoáng hiện trong đầu Cố Uyên Đình.

【 Muốn cởi áo len hôm nay chồng mặc hí hí hí nhất định có xương quai xanh】

... Lòng đố kị xông lên đại não Cố Uyên Đình, hắn đột nhiên đè Tô Ý Nhiên xuống ghế salon, một tay từ dưới lên kéo áo len màu trắng gạo trêи người cậu, Tô Ý Nhiên vẫn chưa phản ứng lại, áo len và áo sơ mi bị hắn cởi hết, thân thể trắng như tuyết lộ ra, xương quai xanh rất đẹp.

"Này." Tô Ý Nhiên quan tâm tay Cố Uyên Đình, vải băng bị rớt ra, cậu sợ Cố Uyên Đình động làm thuốc cũng bị chảy mất, không khỏi đẩy hắn ra muốn đứng dậy, "Tay anh... Thuốc!"

Tô Ý Nhiên không đẩy thì thôi, đẩy một cái dường như quét sạch hết lí trí cuối cùng trong đầu Cố Uyên Đình. Cố Uyên Đình đỏ mắt, tay hắn mò tới da dẻ như ngọc của Tô Ý Nhiên, tâm hoả và ɖu͙ƈ vọng hỏa đồng thời phừng cháy.

【 Có hình ảnh hê hê hê hê điên cuồng ɭϊếʍ xương quai xanh chồng 】

Một tay Cố Uyên Đình nắm lấy hai tay khước từ của Tô Ý Nhiên khống chế ở trêи đỉnh đầu cậu, thân thể rắn chắc chặn thân thể đang nhẹ nhàng giãy dụa của Tô Ý Nhiên, hắn cúi đầu kịch liệt ɭϊếʍ cắn xương quai xanh tinh xảo, giống như điên rồi.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ông Xã Nhà Giàu Luôn Tự Ăn Dấm Của Mình, truyện Ông Xã Nhà Giàu Luôn Tự Ăn Dấm Của Mình, đọc truyện Ông Xã Nhà Giàu Luôn Tự Ăn Dấm Của Mình, Ông Xã Nhà Giàu Luôn Tự Ăn Dấm Của Mình full, Ông Xã Nhà Giàu Luôn Tự Ăn Dấm Của Mình chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top