Những Linh Hồn Từ Quá Khứ

Chương 2: Cổ vật bị mất


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Những Linh Hồn Từ Quá Khứ

Chương 2: Cổ vật bị mất

Trong hành lang tối tăm, không một tia sáng le lói, chỉ có những bức tường kim loại lạnh băng, sáng loáng. Để làm t·ê l·iệt toàn bộ hệ thống phòng thủ của viện nghiên cứu là một việc không hề dễ dàng, nhưng hắn – kẻ bí ẩn – đã làm được. Mặc cho bên ngoài hỗn loạn đến mức nào, với vô số phi thuyền rà quét từng ngóc ngách, không điều gì có thể làm chậm bước chân của hắn.

Hắn di chuyển nhẹ nhàng, bước đi tựa như những điệu nhảy của tử thần, tiến thẳng tới cánh cửa an ninh. Đến đây, hắn dừng lại đột ngột, ánh mắt chăm chú nhìn vào những khẩu súng tự động gắn trên tường, có thể xoay tròn không góc c·hết. Để thử nghiệm suy nghĩ của mình, hắn tiện tay nhặt một viên đạn, ném vào đường hầm.

Viên đạn vẽ một đường cong parabol trên không trung, và ngay lập tức, vô số tia sáng đỏ chói loé lên như những sợi tơ mảnh xuyên qua, khiến viên đạn tan thành bụi tro. Dường như lường trước được điều này, hắn ấn vào chiếc nút màu xanh trên ngực áo. Một điều kỳ diệu xảy ra: từ chiếc nút tràn ra một loại vật chất không xác định, nhanh chóng bao bọc lấy cơ thể hắn. Từ bộ ngực, đến hai cánh tay và đùi, rồi cổ và đầu, lớp vật chất ấy bao bọc một cách hoàn hảo, biến hắn thành một con quái vật thực sự.

Hắn thản nhiên bước qua các cảm biến nhiệt của đường hầm và tiến gần hơn đến mục tiêu – phòng điều khiển trung tâm. Hắn giơ tay lên, và từ lớp giáp, một khẩu súng lớn nhô ra. Nòng súng đen sì nhắm thẳng vào cánh cửa đã đóng kín, năng lượng từ súng dần chuyển từ màu xanh sang màu tím rực rỡ. Hắn không chần chừ bóp cò, đồng thời lắc tay kích hoạt một tấm khiên trong suốt che chắn trước mặt. Trong sự kiên quyết, hắn không ngừng bắn phá cánh cửa bảo hộ của phòng điều khiển. Mặc dù được làm từ chất liệu chống đạn tiên tiến nhất, cánh cửa không thể chịu nổi loạt đạn năng lượng liên tục. Chỉ trong chớp mắt, tiếng "ầm ầm" vang lên như phản ứng dây chuyền, và cánh cửa tan tành thành những mảnh vụn nằm lả tả trên mặt đất.

Kẻ xâm nhập dẫm lên đống mảnh vụn và tiến thẳng vào phòng điều khiển. Một tiếng "tít" vang lên trong không gian tĩnh lặng. Những nhân viên AI đồng loạt dừng tay và quay lại, ánh mắt nhìn hắn đầy cảnh giác.

“Cảnh báo, có kẻ xâm nhập vào trung tâm nghiên cứu…”

Tiếng cảnh báo chưa dứt, hắn đã nổ súng. Con người máy nghiên cứu gần nhất bị bắn tan nát, khói đen bốc ra từ đống kim loại vỡ nát. Những AI còn lại lập tức quét tia laser đỏ rực về phía hắn. Dưới sự tính toán nhanh chóng của trí tuệ nhân tạo, hắn thực hiện một cú nhào lộn hoàn hảo, né tránh toàn bộ đòn tấn công.

Không hề chậm trễ, hắn tiếp tục xả súng vào những điểm yếu của người máy. Những AI gần hắn đều bị tấn công dữ dội, nổ tung thành từng chùm lửa trước khi ngã xuống đất, co giật vài cái rồi chết máy, khói đen vẫn cuồn cuộn bốc lên.

Dù đội quân người máy đông đúc, hắn như một sát thủ, không hề có chút sợ hãi, lao vào giữa trận địa. Chỉ trong thoáng chốc, sàn nhà đã ngổn ngang xác người máy. Đứng trước mặt hắn lúc này chỉ còn một AI duy nhất. Đôi mắt đỏ của nó lập lòe, liên tục nhấp nháy như sắp hỏng, miệng thốt ra những âm thanh lạnh băng, cứng đờ: “Cảnh cáo…”

Nhưng những lời cảnh cáo chẳng có tác dụng gì đối với hắn. Một loạt lưỡi dao cảm biến được phóng ra, ghim thẳng vào người máy. Chúng bám chặt vào lớp giáp kim loại, rồi đồng loạt phát nổ, biến người máy thành một chùm pháo hoa rực rỡ, những mảnh vụn rơi lả tả xuống đất.

Sau khi giải quyết hết những AI, hắn mới hướng ánh mắt lên trung tâm điều khiển. Trước khi nhận nhiệm vụ, hắn đã nghiên cứu rất kỹ tài liệu. Phòng điều khiển chỉ sử dụng người máy nghiên cứu thay vì con người, tất cả là vì một thứ đặc biệt. ICU đã khai quật được một cổ vật chứa đựng dữ liệu khổng lồ và loại năng lượng chưa ai giải mã được.

Khi tin tức này lan ra trên BTM (Tổ chức giao dịch hàng hóa công nghệ cao - Black-Tech Markets) những kẻ như hắn và các tổ chức bí ẩn khác đều không muốn ICU tiếp tục nghiên cứu. Nhiệm vụ về cổ vật liên tục được đặt ra, và hắn đã phải vượt qua vô số thử thách để giành lấy miếng mồi béo bỏ này.

Hắn tiến đến trước chiếc đài màu đen, nơi một cái khay bạc đặt viên cổ vật. Quả cầu màu xanh thắm, phát ra ánh sáng huỳnh quang nhè nhẹ, nằm yên đó, nhưng lại vô tình cuốn hút hắn một cách kỳ lạ. Trong đáy mắt của hắn, những ký tự lạ lẫm hiện ra trên bề mặt quả cầu, và bất chợt, hắn cảm thấy sợ hãi. Một kẻ như hắn, vốn không dễ bị tác động, lại cảm thấy bị mê hoặc bởi quả cầu này. Điều đó thật đáng ngờ.

Ánh sáng huỳnh quang yếu ớt hiện lên, hắn lập tức dùng máy phiên dịch để quét những ký tự. Nhưng trên màn hình chỉ xuất hiện một dấu chấm hỏi lớn. Đây là loại văn tự nào? Có phải là dấu vết của một nền văn minh chưa được phát hiện?

Trong lòng hắn dâng lên sự hưng phấn tột độ. Nếu hủy đi cổ vật này, ICU sẽ phải chịu tổn thất nặng nề. Những thứ thuộc về quá khứ không nên được phục dựng lại – con người chỉ nên hướng tới tương lai mà thôi!

Chỉ trong tích tắc, quả cầu đã nằm gọn trong tay hắn. Nhưng chưa kịp thoát thân, hắn đã bị một vụ nổ lớn hất văng vào tường kim loại, lăn vài vòng xuống đất. Lồng ngực đau nhức khiến hắn ho ra một ngụm máu. Một tia laser khổng lồ quét ngang phòng điều khiển, chẻ đôi căn phòng kiên cố của ICU như thể nó chỉ là miếng đậu phụ.

Không biết lực lượng nào đang tấn công từ phía trên, nhưng ngay sau đó, dung dịch phân hủy vật chất được phun xuống, giống như cơn mưa, biến trần nhà thành từng đợt bong bóng tan biến tức khắc.

Hắn bị cảnh tượng này làm kinh hãi. Khi định hình lại, hắn đã thấy xung quanh là phế tích, với vô số nòng súng đen ngòm nhắm thẳng vào mình. Lực lượng cảnh sá tương lai dường như đã đoán trước, một kẻ như hắn không thể trốn thoát nên lập tức ra lệnh tấn công mà không cần đàm phán.

Nhưng hắn cũng không muốn chết vô ích. Ngay khoảnh khắc vô vàn tia laser bắn xuyên qua cơ thể, hắn kịp kích hoạt cánh cửa thời không, ném cổ vật vào đó. Ánh sáng chói lóa khiến tất cả mù mịt, và cánh cổng thành công nuốt trọn quả cầu mong manh kia. Hắn, kẻ bí ẩn, tan biến thành tro bụi dưới đống phế tích.

Ngay lúc này, trong đường hầm không gian, những dòng thời gian đủ loại màu sắc đan chéo vào nhau, tạo thành một mạng lưới khổng lồ. Thỉnh thoảng, từ những. đường dây ấy lại phát ra những tia lửa điện, một dấu hiệu rỡ ràng cho thấy sự không ổn định và báo hiệu khả năng tan vỡ không gian bất cứ lúc nào.

Xuyên qua những dòng. thời gian mảnh mai, ở trung tâm xuất hiện một dòng thời gian khổng lồ, giống như một vị vua kiêu hãnh ngự trị tại vị trí trung tâm. Thị giác có thể xuyên qua lớp màng và thâm nhập vào không. gian ấy, nơi vô vàn dữ liệu lịch sử và tương lai đan xen, tạo nên một khung cảnh bi tráng vô cùng. Nổi bật giữa dòng thời gian ấy là một quả cầu màu lam, phát ra án sáng huỳnh quang nhè nhẹ. Thật khó tưởng tượng rằng trong dòng không gian loạn lưu mạnh mẽ này, nó vẫn có thể tồn tại. Liệu đây có thực sự là một cổ vật xuất phát từ một nền văn minh lạc hậu trong quá khứ hay không?

Bỗng dưng, quả cầu rung lên một cách nhẹ nhàng, như thể bị một sức mạnh vô hình triệu hoán. Nó lơ lửng trong không gian, xuyên qua những dòng thời gian tráng lệ, vượt qua mọi cơn loạn lưu của thời không, hướng về một dòng thời gian xám xịt nằm xa nhất trong mạch thời gian. Đây là một dòng thời gian đã chết, nơi không có bất kỳ ánh sáng nào phát ra. Liệu có điều gì đang gọi nó trở về, hay nó chỉ đơn giản là đang trở lại nơi mà nó vốn thuộc về?

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Những Linh Hồn Từ Quá Khứ, truyện Những Linh Hồn Từ Quá Khứ, đọc truyện Những Linh Hồn Từ Quá Khứ, Những Linh Hồn Từ Quá Khứ full, Những Linh Hồn Từ Quá Khứ chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top