Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo

Chương 264: 264: Chiến Vân Khai Anh Là Đồ Khốn Nạn!


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo


Chiến Vân Khai đã ra lệnh cho người mang chiếc bình nhỏ mà Thẩm Tư Viện giấu trong căn hộ đến từ lâu rồi.

Trong bình thủy tinh đó có một bào thai!
Đó là một chuyện khủng khiếp và tàn nhẫn đến mức độ nào cơ chứ?
Làm thế nào anh có thể để cho Mộ Minh Nguyệt nhìn thấy một mặt độc ác đến vậy?
Nếu cô nhìn thấy nó, nhất định sẽ lại đau lòng đến cùng cực!
Anh đã không bảo vệ cho cô được tốt!
Nó là sai lầm của anh!
“Minh Nguyệt, Thẩm Tư Viện đang nói dối, cô ta không có con đâu.

” Chiến Vân Khai nhẫn tâm nói dối cô.

Anh tuyệt đối không thể để cho Mộ Minh Nguyệt biết chuyện này được.

Một khi Mộ Minh Nguyệt phát hiện ra, cũng không biết là khi nào cô mới có thể hồi phục lại được.

Mộ Minh Nguyệt trở nên căng thẳng, đôi mắt cô trống rỗng, cô nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mặt, nước mắt không kìm được liền rơi xuống.

Cô gào lên với Chiến Vân Khai: “Chiến Vân Khai, anh cút khỏi đây ngay cho tôi! Tôi không muốn nhìn thấy anh nữa!”
Chiến Vân Khai cho rằng đó là do cảm xúc của cô không được ổn định, nên để mặc cô nổi nóng với mình, anh nghĩ, chỉ cần cô bình tĩnh lại thì sẽ ổn thôi.

Tuy nhiên, anh đã đánh giá quá cao sự hiểu biết của mình đối với cô rồi.

“Bụp!”
Mộ Minh Nguyệt quay người, nhặt lọ hoa trên chiếc tủ đầu giường lên, trực tiếp đập về phía Chiến Vân Khai: “Anh đi đi! Tôi không muốn nhìn thấy anh một chút nào nữa!”
Chiến Vân Khai là người làm cho cô có thai, là anh đã làm cho cô phải chịu đau khổ!

Chính anh đã khiến cô mất đi đứa con của mình!
Vì vậy cả đời này, Chiến Vân Khai đừng hòng được nhận lại Mộ Nhạc Nhạc nữa!
Cả đời này anh đừng bao giờ mong đến việc bảo Mộ Nhạc Nhạc gọi anh là bố!
“Minh Nguyệt, em đừng kích động.

” Chiến Vân Khai thấy Mộ Minh Nguyệt vô duyên vô cớ nổi nóng, anh cũng cảm thấy đau đầu.

Muốn tiến lên để an ủi cô.

Nhưng ngay giây tiếp theo, anh lại bị hành động của Mộ Minh Nguyệt chặn đứng lại.

“Minh Nguyệt! Đừng!” Khi Chiến Vân Khai nhìn Mộ Minh Nguyệt rút kim tiêm trên mu bàn tay ra, anh vô cùng kinh hãi, sắc mặt ngay lập tức tái mét đi!
“Vậy thì anh có đi hay không! Nếu anh không đi, tôi sẽ đi!” Mộ Minh Nguyệt lúc này đang đứng bên giường, thân thể run rẩy.

Có vẻ như trong giây tiếp theo, cô sẽ ngã xuống mất!
Chiến Vân Khai lộ vẻ đau lòng vô cùng, anh không muốn nhìn thấy cô hủy hoại thân thể mình như thế này.

Anh nhìn bàn tay cô đang bị chảy máu, hai mắt cô đỏ bừng lên, anh liên tục lùi lại phía sau, nhẹ nhàng nói: “Minh Nguyệt, em đừng kích động, mau nằm xuống đi, nếu em không muốn nhìn thấy anh, anh sẽ đi ngay! Em đừng tự làm khổ mình nữa!”
Anh thậm chí còn nhìn thấy sự oán hận của cô đối với anh trong đôi mắt cô!
Đó là loại hận thù từ tận sâu trong xương tủy!
Tại sao cô lại nhìn mình bằng ánh mắt thế này?
Chiến Vân Khai nhanh chóng ra khỏi phòng bệnh và vội vàng gọi bác sĩ: “Bác sĩ, làm phiền ông đi vào giúp cô ấy xử lý vết kim tiêm.

Cô ấy sợ đau, ông nhớ phải nhẹ nhàng, đừng làm đau cô ấy.


Vốn dĩ bác sĩ còn cho rằng Chiến Vân Khai sẽ tức giận và điên tiết lên, nhưng ai ngờ Chiến Vân Khai lại sợ hãi như vậy.


Trong mắt anh tràn đầy sự xót xa, giọng nói cũng run run lên.

“Được! Tôi biết rồi!” Bác sĩ vội vàng đẩy cửa đi vào.

Sau khi Mộ Minh Nguyệt nhìn thấy Chiến Vân Khai rời đi, cô ngồi phịch xuống giường, để mặc cho nước mắt rơi xuống, thấm ướt cả gối nằm.

“Chiến Vân Khai, nếu anh không muốn tôi ghét anh, thì anh ngay lập tức biến mất khỏi tầm mắt tôi đi.

Cả đời này, tôi không bao giờ muốn gặp lại anh nữa!” Mộ Minh Nguyệt nghe thấy tiếng bước chân, tưởng là Chiến Vân Khai quay trở lại, cô cắn môi dưới, vô cùng yếu ớt nói.

Bác sĩ cũng nghe ra được sự bất lực và buồn bã trong giọng nói của Mộ Minh Nguyệt, ông ta nhanh chóng nói: “Cô Mộ, tôi là bác sĩ chính của cô, bây giờ sẽ xử lý vết thương cho cô.


Mộ Minh Nguyệt vùi mặt vào gối, có vẻ như vết kim đâm trên tay không có chút liên quan gì đến cô.

Cô thậm chí còn không cảm thấy đau nữa là!
Thấy cô không kháng cự, bác sĩ mới dám cúi xuống cẩn thận xử lý vết thương cho cô.

Chiến Vân Khai đứng ở cửa, nghe thấy những lời Mộ Minh Nguyệt nói, lo lắng nhìn chằm chằm bác sĩ đang xử lý vết thương cho Mộ Minh Nguyệt.

Minh Nguyệt của anh rốt cuộc làm bị sao thế?
Tại sao đột nhiên lại giống như trở thành một người khác vậy?
Lúc này, quản gia Trình cầm một bình thủy tinh đi tới, vẻ mặt nghiêm túc, trầm giọng hỏi: “Cậu chủ, phải xử lý… cái thai này như thế nào đây?”
Một bào thai vừa mới lọt lòng đã bị ngâm trong một cái bình đó suốt năm năm!

Phải là một người tàn nhẫn và độc ác đến mức nào mới có thể làm ra được chuyện như vậy?
Đây có phải là chuyện mà con người làm không?
Khi Chiến Vân Khai nhìn thấy cái bình, anh đột nhiên nổi trận lôi đình!
“Ai bảo ông mang cái này tới đây! Mau đi xuống!” Chiến Vân Khai thấp giọng giận dữ gầm lên!
Quản gia Trình vội vàng giữ chặt cái bình, run rẩy nói: “Cậu chủ, tôi sẽ đi xử lý ngay!”
“Quay lại!” Chiến Vân Khai nhìn thấy quản gia Trình xoay người định rời đi liền gọi lại.

Quản gia Trình nhìn Chiến Vân Khai thắc mắc: “Cậu chủ còn có chuyện gì dặn dò sao?”
“Đừng nói với Mộ Minh Nguyệt về sự tồn tại của đứa trẻ này, chỉ nói với cô rằng Thẩm Tư Viện đang nói dối.

Khi ông đến căn hộ không tìm thấy gì cả.


Chiến Vân Khai liếc nhìn bào thai đang bình yên trôi nổi trong cái bình, anh từ từ nhắm mắt lại, nói: “Mời một pháp sư đến siêu thoát cho nó, để nó được yên tâm đi đầu thai, đừng giày vò Minh Nguyệt nữa…”
Chiến Vân Khai không nhớ mình đã từng đọc được ở đâu đó một câu chuyện, một sinh mệnh vô tội, nếu như chết đi sẽ theo mẹ nó cả đời.

Anh không muốn thứ bẩn thỉu này đi theo bên cạnh Mộ Minh Nguyệt.

Ngay cả khi đứa trẻ này là do Mộ Minh Nguyệt sinh ra.

“Vâng, cậu chủ.

” Quản gia Trình gật đầu đáp lại.

Thật là tạo nghiệp mà.

Mợ chủ vậy mà lại là thua dưới tay người phụ nữ thâm độc như Thẩm Tư Viện!
Thẩm Tư Viện thậm chí còn không buông tha cho một đứa bé, năm đó mợ chủ lại là một thai phụ, làm có thể là đối thủ của Thẩm Tư Viện được chứ?
Lúc đầu Thẩm Tư Viện đối xử với mợ chủ tàn nhẫn như thế nào, không cần hỏi cũng biết rõ mức độ của nó.

“Bể bơi của biệt thự Mộ Thị thế nào rồi?” Chiến Vân Khai hỏi.


“Cậu chủ, chuyện này nên để cho mợ chủ tự mình xử lý đi.

Dù sao đây cũng là người mẹ ruột thịt mà cô ấy đã tìm kiếm suốt bao năm nay.

” Quản gia Trình thở dài nói.

Chiến Vân Khai không nói thêm nữa, im lặng một lúc rồi mới nói: “Đưa nó đi đi.


“Vâng, cậu chủ.

” Quản gia Trình không dám nán lại thêm nữa, ông ấy lo lắng nếu lát nữa mà Mộ Minh Nguyệt đi ra mà nhìn thấy, nhất định sẽ kích động không chịu nổi nữa.

Vì vậy, quản gia Trình ôm chiếc bình đó ngay lập tức rời khỏi bệnh viện, sau khi liên lạc với pháp sư, ông ấy bắt đầu siêu độ thai nhi đã bị giấu kín suốt năm năm không thể được yên nghỉ.

Chiến Vân Khai ở trong bệnh viện để canh chừng Mộ Minh Nguyệt, cho dù Mộ Minh Nguyệt có mắng anh đánh anh như thế nào, anh cũng để mặc cho cô làm.

Nếu làm như vậy cô có thể thấy tốt hơn, thì cho dù có để cô gϊếŧ anh, anh cũng bằng lòng!
“Chiến Vân Khai, anh là đồ khốn nạn! Đồ khốn nạn!” Khi Mộ Minh Nguyệt nhìn thấy Chiến Vân Khai một lần nữa, cả người cô đã có tinh thần hơn rất nhiều, cô giơ nắm đấm không chút sức lực của mình lên và điên cuồng đấm vào lồng ngực rắn chắc của Chiến Vân Khai!
“Minh Nguyệt, nếu như làm vậy em sẽ cảm thấy ổn hơn, thì em cứ đánh anh đi!” Đôi mắt Chiến Vân Khai tràn đầy sự xót xa.

“Tên khốn! Anh đi ngay cho tôi! Nếu anh không đi, tôi sẽ gϊếŧ chết anh!” Mộ Minh Nguyệt cố gắng hết sức kiềm chế cảm xúc của mình, nếu anh còn không đi nữa, cô thật sự không biết mình sẽ làm ra chuyện gì!
“Minh Nguyệt, đợi đến khi em bình yên xuất viện, anh hẳn đi có được không? Cho dù em có hận anh đến cách mấy, nhưng bây giờ với tình cảnh của em, anh không thể rời đi được!” Chiến Vân Khai cau mày nói.

“Tôi không cần anh lo lắng cho tôi! Anh đi đi!” Mộ Minh Nguyệt chỉ về phía cửa và gầm lên với Chiến Vân Khai!
“Minh Nguyệt, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao một câu nói của Thẩm Tư Viện lại có thể khiến em tức giận đến mức này?” Chiến Vân Khai cau mày hỏi.

.


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo, truyện Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo, đọc truyện Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo, Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo full, Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top