Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Người Tình Bí Mật Của Hoắc Tổng
Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Dương Thừa Húc, anh có gan thì nhốt tôi lại đi. Tôi luôn có thể tìm được cơ hội, chắc anh cũng biết tôi là hạng người như thế nào.”Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Dương Thừa Húc đi lên trước với vẻ mặt lo lắng, anh ta đi tới bên cạnh Trần Mộc Châu rồi dìu cô đứng dậy như dỗ dành một con mèo nhỏ. “Không quan tâm được nhiều như thế, bây giờ em chỉ muốn đi ra. Anh cũng biết rằng em sẽ không lấy sự an toàn của mình ra làm trò đùa mà.”Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Trên đường về nhà Dương Thừa Húc đã nhận được tin tức. Anh ta vốn nghĩ rằng còn có thể giấu diếm thêm một lúc nhưng không ngờ lại không giấu được. Dương Thừa Húc ủ rũ, nhiều năm như thế rồi nhưng anh ta vẫn chưa làm được việc gì nên hồn cả. “Cho dù không gặp được thì em cũng phải đi qua đó. Dương Thừa Húc, em biết rằng anh sẽ tìm được cách mà đúng không” Đột nhiên mắt Trần Mộc Châu sáng lên, cô ta cầm lấy tay của Dương Thừa Húc rồi nhìn chằm chằm vào anh ta. Thế lực của Dương Minh Hạo là mạnh nhất Hải Phòng này.Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Nếu như Dương Minh Hạo nhúng tay vào thì việc nhìn thấy Hoắc Hải Phong cũng chỉ dễ như trở bàn tay mà thôi.Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Dương Thừa Húc quyết định, anh ta hiểu rõ tính cách của Trần Mộc Châu, cũng nên để cô ta đi nhìn một chút nếu không cô ta sẽ không yên lòng, cuối cùng còn lén chạy đi thăm, đến lúc đó sẽ càng nguy hiểm hơn.Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Dương Thừa Húc tự mình lái xe dẫn Trần Mộc Châu tới bệnh viện.Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Trần Mộc Châu đi theo tuyến đường mà Dương Thừa Húc dặn dò cô, lựa cầu thang ít người rồi đi thẳng tới tầng Hoắc Hải Phong đang ở.Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Trùng hợp Chu Thanh đi qua nơi này, bên cạnh anh ta là người mà Trần Mộc Châu ngày nhớ đêm mong đều muốn giết chết.Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Không phải vừa rồi bác sĩ cũng nói à, nếu không phải là anh ta liều chết bảo vệ cho Hải Phong thì nói không chừng anh ấy không đợi được đến khi đưa vào phòng cấp cứu. Từ lúc anh ta ra khỏi phòng giải phẫu cũng không biết ra sau rồi, dù nói thế nào thì tôi cũng muốn đi thăm”Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Trước đây không lâu cô còn tưởng rằng cả đời này đều không thể gặp lại người nào đó nữa, không ngờ rằng tình thế xoay chuyển. Cô hít sâu một hơi, nén lại cảm giác chua xót trong lòng rồi đi về phía phòng bệnh phía trên. “Cô chủ, Chủ tịch dặn cô nghỉ ngơi sớm một chút, đừng mệt nhọc. Anh ấy về trước, bảo tôi trông chừng ở đây” “Được, tôi biết rồi, anh cũng nghĩ ngơi cho sớm đi. Anh của tôi giao cả cho anh đấy, anh ấy không phải là người biết chăm sóc bản thân mình”Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Mà mọi chuyện này đều bị Trần Mộc Châu nhìn thấy, sự thù hận của cô †a ngày càng nồng đậm, cô ta cắn răng nghiến lợi mà gắn từng tiến: “Tô Quỳnh Thy!”Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Trần Mộc Châu nhìn chằm chằm hành lang được vệ sĩ bảo vệ nghiêm ngặt một lúc lâu nhưng vẫn không tìm ra cơ hội nào. Tối nay cô ta không có cơ hội nhìn thấy Hoắc Hải Phong rồi, nhưng biết được anh đã tạm thời thoát khỏi nguy hiểm cũng không uổng công. Mời bạn đọc truyện tại Truyện8 8.netNói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Dương Thừa Húc đã đợi ở cửa sau bệnh viện một lúc lâu, bởi vì anh ta sợ bị lộ nên đã tắt xe đi.Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
A…A…Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Trong sự hoảng sợ mang theo chút tức giận, cô ta không nói cái gì mà trực tiếp đưa tay giáng một cái tát lên mặt của Trần Hiền. Trần Mộc Châu còn chưa kịp cất tiếng mắng anh ta thì đã bị anh ta che miệng lại rồi ra hiệu bên ngoài có người.Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Đến cùng là đám người này là ai, nhìn thì là nhằm vào Trần Mộc Châu, cô ta nín thở cho tới khi đám người kia rời đi.Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Trần Mộc Châu nhìn chằm chằm Trần Hiền với sự xem thường và nghi ngờ. “Xin lỗi, tình huống khẩn cấp, tôi không có thời gian chuẩn bị nên ra tay có hơi cẩu thả một chút, chị tha lỗi”Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Đừng để tôi nói thêm một lần nữa, đừng có gọi tôi là chị! Làm người khác buồn nôn thì cũng nên có mức độ mà thôi.”Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Loại người không có lợi không dậy sớm như Trần Hiền thì sao lại có lòng tốt như thế chứ. Trần Mộc Châu nói xong thì không để cho Trần Hiền có chút cơ hội nào mà định quay người rời khỏi. “Bây giờ ngoài kia đều là người muốn bắt cô, cô cho rằng Dương Thừa Húc sẽ bảo vệ được cô ư? Nếu không phải là có Dương Minh Hạo đứng sau dẫn dắt thì cô đã bị người khác bắt đi từ lâu rồi”Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Tính cách của Dương Minh Hạo vô cùng cực đoan, chỉ cần là ông ta thích, xem như người một nhà thì cho dù có trả giá lớn đến mấy ông ta cũng sẽ bảo vệ người đó an toàn. Nhưng nếu như là một người không có quan hệ gì với ông ta mà có bị dẫn vặt đến chết trước mặt ông ta thì ông ta cũng chẳng thèm chớp mắt một chút.Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Người Tình Bí Mật Của Hoắc Tổng, truyện Người Tình Bí Mật Của Hoắc Tổng, đọc truyện Người Tình Bí Mật Của Hoắc Tổng, Người Tình Bí Mật Của Hoắc Tổng full, Người Tình Bí Mật Của Hoắc Tổng chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!