Người Tình Bí Mật Của Hoắc Tổng

Chương 156: Trần Hiền tới thăm nhà họ Lê


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Người Tình Bí Mật Của Hoắc Tổng

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********



"Bố, thật sự là lúc Tô Kiến Định và Hoắc Hải Phong trở về chúng ta không hề thu được tin tức nào cả. Bọn họ đi máy bay tư nhân về nên tin tức cũng rất khó tra, huống chi ai cũng không ngờ rằn."

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


"Rất khó tra, rất khó tra. Không ngờ rằng, không ngờ rằng. Con trai của Trần Tuấn Tú tôi lại chỉ biết nói hai câu này. Trần Hiền, nếu như cậu vẫn không có tác dụng gì như bây giờ thì tôi cũng sẽ bỏ rơi cậu không chút do dự."

"Vâng con biết rồi." Trần Hiền đã sinh sống một mình trên thế giới này nhiều năm như vậy. Lúc trước Trần Tuấn Tú không cho anh ta bất cứ sự yêu thương nào nên tất nhiên bây giờ anh ta cũng sẽ không trao lại. Trần Hiền nhếch môi, hai tay anh ta vặn góc áo, không ngừng tự nhủ với mình rằng sẽ nhanh thôi, bây giờ phải nhẫn nhịn. Như thể Trần Hiền mới có thể đè xuống lửa giận trong lòng mình một cách miễn cưỡng mà đứng im tại chỗ.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


"Ngày mai tôi muốn nhìn thấy kết quả, nếu như nhà họ Lê vẫn chưa phá sản thì cậu có thể cút đi được rồi."

Trần Tuấn Tú không còn kiên nhẫn để nói chuyện với một người vô tích sự như thế này. Mới nói mấy câu đã cảm thấy rất phiền phức rồi, dứt khoát đuổi ra ngoài, đuổi ra xa thì có thể mãi mãi không thấy mặt nữa.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


"Con đi ngay đây." Trần Hiền quay người rời khỏi, anh ta lái xe đến nhà họ Lê, mang theo một đám vệ sĩ. Anh ta mang theo một đống đồ đi thẳng vào bên trong.

"Nhà họ Lê chúng tôi không chào đón cậu!" Người nhà họ Lê ở ngoài đón khách cũng không phát hiện ra cái gì không đúng nhưng Kiều Loan chỉ cần liếc mắt một cái là nhìn ra được. Người nhà họ Trần tới đây chắc chắn là không có ý tốt, sao có thể để rắn vào cửa được chứ.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


"Có thể bác Loan hiểu nhầm rồi, tôi và ông cụ Quý đã hẹn nhau từ trước. Nếu bác không tin thì có thể gọi ông ấy hỏi một chút là được."

Kiều Loan sững sờ, bà ấy nhìn thấy ông cụ Quý hôm nay khỏe như vâm thì kinh ngạc suýt nữa không nói nên lời. Một lúc sau bà ấy mới nói với vẻ do dự: "Vậy... để tôi hỏi một chút."

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


"Bố, vì sao bố lại lui tới với người nhà họ Trần chứ, rõ ràng chuyện này đều là người nhà họ Trần sai" Bà ấy không trách Trần Hiền là đã rộng lượng lắm rồi, không ngờ rằng anh ta lại tìm tới tận cửa. Thật đúng là đi mòn gót sắt tìm không thấy, gặp được chẳng tốn chút công sức nào cả!

"Trần Hiền có dã tâm rất lớn, con yên tâm đi, bây giờ cậu ta tạm thời còn chưa dám làm ẩu trong nhà họ Lê đâu." Ông cụ Quý thở dài một hơi.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Kiều Loan không thích cách làm của nhà họ Trần, huống chi bọn họ còn là nguyên nhân trực tiếp dẫn tới cái chết của Lê Quốc Nam.

"Nếu như bố không muốn gặp thì con sẽ lập tức để người đuổi cậu ta ra ngoài."

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


"Đuổi ra ngoài làm gì, mời vào đây đi, bố ngồi trong phòng đọc sách đợi cậu ta."

Kiều Loan vâng một tiếng rồi quay người xuống lầu đi về vị trí cũ.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


"Ông cụ để cậu đi lên, nhớ là đừng có làm ồn ào, nếu không thì tôi cũng không ngại để cậu nhớ lại sự buồn phiền của tuổi thơ đâu."

Kiều Loan đưa mắt nhìn theo bóng lưng Trần Hiền mà cắn răng nghiến lợi. Kẻ thù giết con ở trước mặt mình nhưng bà ấy lại không có cách nào cả, trừ chờ ra thì bà ấy thậm chí còn không thể đến gần.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Trong phòng đọc sách, Trần Hiền ngồi ngay ngắn trước mặt ông cụ Quý, rồi ngẩng đầu nhìn ông ta với vẻ giống như cười mà không phải cười.

"Ông Quý, theo lý thì tôi là kẻ thù của ông mà, sao ông lại để tôi đi vào đây dễ dàng như thế chứ, chẳng lẽ nhà họ Lê các ông không nhớ thù à!" Trần Hiền vắt chéo chân rồi uống một ngụm nước.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Anh ta ngồi một hồi mà vẫn chưa thấy ông cụ Quý nói gì thì dứt khoát đứng dậy rồi đi tới bên cạnh cửa sổ. Trần Hiền cúi đầu nhìn người tới người đi nối liền không dứt ở dưới lầu, mặc dù chỉ có hai màu đen trắng nhưng anh ta vẫn cảm thấy rất vui mắt. Trần Hiền liếm môi, nụ cười trên mặt anh ta càng ngày càng thêm tươi rói.

"Bố cậu muốn ra tay với nhà họ Lê đúng không?" Lê Quốc Nam đã mất, tương đương với việc nhà họ Lê không người nối nghiệp, chỉ cần ông cụ Quý ra đi thì không tới nửa tháng sau chắc chắn nhà họ Lê sẽ sụp đổ. Mấy đứa con cháu vô dụng kia không nhận ra được điểm này nhưng ông cụ Quý làm người cầm quyền mấy chục năm trời đương nhiên biết rõ kết quả sau này của bọn họ.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


"Đúng là có dự định như thế, tin tức của ông Quý đây cũng nhanh nhẹn quá nhỉ, biết chuyện này luôn cơ đấy. Nhưng ông cho rằng ông ngồi đây nói mấy câu với tôi là bố tôi sẽ bỏ ý định này đi chắc? Nể mặt ông hôm nay đã chiêu đãi tôi như thế này để tôi chỉ cho ông một con đường sống."

Trần Hiền ung dung ngồi xuống rồi uống một ngụm trà, anh ta híp hai mắt lại rồi gác chân lên bàn: "Muốn bảo vệ cơ nghiệp trăm năm của nhà họ Lê thì tốt nhất là tìm nhà họ Hoắc giúp đỡ. Dù sao thì toàn bộ Hải Phòng cũng chỉ có mỗi nhà họ Hoắc có thể chống lại nhà họ Trần thôi đúng không."

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Ánh mắt của Trần Hiền lóe lên vẻ tính toán, ông cụ Quý quan tâm tới sự sống còn của nhà họ Lê như thế thì tất nhiên là sẽ bỏ mặt mũi qua một bên. Chỉ cần Hoắc Hải Phong nể mặt Lê Quốc Nam mà giúp đỡ nhà họ Lê thì Sunrise cũng dễ đánh bại hơn nhiều. Dù sao sức lực của con người đều là có hạn, không thể làm cái gì cũng chu đáo trọn vẹn được.

"Lời mà cậu Hiền đây nói tất nhiên tôi sẽ ghi tạc vào lòng. Chỉ là chẳng lẽ bố cậu không nói cho cậu biết kính già yêu trẻ là truyền thống lâu đời của Việt Nam sao đồ mất dạy.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


"Nếu ông đã thế thì tôi cũng không còn gì để nói nữa. Lê Quốc Nam đã chết, thi thể còn chưa tìm được. Lúc trước ông để anh ta đi học y là sai lầm. Đã nhiều năm như thế rồi, bây giờ còn mỗi một đứa cháu trai có chút hi vọng cũng bị mất, ông thấy thế nào? Cảm


Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Người Tình Bí Mật Của Hoắc Tổng, truyện Người Tình Bí Mật Của Hoắc Tổng, đọc truyện Người Tình Bí Mật Của Hoắc Tổng, Người Tình Bí Mật Của Hoắc Tổng full, Người Tình Bí Mật Của Hoắc Tổng chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top