Người Dấu Yêu

Chương 432: 432


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Người Dấu Yêu

Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 432 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!


****************************​





SEVEN NIÊN HOA!
Nghe Thành Nghiệp Nam nói vậy, Nghiên Thời Thất vừa tập trung gõ chữ vừa nói: “Không cần xin lỗi, nếu chị ta nghi ngờ chúng ta đụng vào di động thì anh khuyên chị ta đi báo cảnh sát đi.”


Thành Nghiệp Nam nhìn dáng vẻ thờ ơ của cô thì hơi sốt ruột, “Em làm gì thế?”


Nghiên Thời Thất ngước mắt lên, khẽ mỉm cười, giọng nói dịu dàng như nước, “Em gửi tin nhắn cho anh ấy, anh vẫn còn việc gì à?”


Thành Nghiệp Nam đứng dậy rời đi, tiện tay đóng rầm cửa phòng: “…”


Đáng đời, hơn nửa đêm vác xác đến đây để bị hành mà!


***


Ngày hôm sau, các diễn viên chính xuất phát đến Giang Nam trước.


Đi tàu hỏa từ Lộc Thành đến Giang Nam chỉ mất bốn mươi phút.


Đi cùng Nghiên Thời Thất là Thành Nghiệp Nam và hai vị trợ lý, Mục Nghi đã đến trước để sắp xếp.


Phong cảnh trấn nhỏ vùng Giang Nam đẹp đẽ khôn tả.


Không khí ở Giang Nam tươi mát ôn hòa, dòng nước thơ mộng chảy bên dưới những cây cầu nhỏ quanh co, cùng cơn gió mát mẻ chầm chậm thổi qua, dù lạnh nhưng không thể thổi tan sự dịu dàng đã thấm sâu vào tận xương tủy.


Ấn tượng mà Giang Nam mang đến cho mọi người là nét đa tình và kiều diễm. Mở cửa sổ là nhìn thấy sông nước, trải nghiệm sự mĩ lệ của tiếng phương Nam uyển chuyển êm tai, nơi những giọt nắng rọi xuống là sự an tĩnh trong huyên náo.


Thật giống với tâm trạng lúc này của Nghiên Thời Thất. Cô ngồi trong nhà hàng Di Thủy của khách sạn Chẩm Thủy, ngoài của sổ là sông nước êm đềm chảy róc rách, thuyền gỗ xuôi chèo lướt qua trước mắt, tiếng nước chảy cũng là tình thơ ý họa lay động lòng người.


Đầu tháng mười một, thời tiết se lạnh, cô khoác một chiếc áo lông dê trên vai, trong căn phòng có hơi lạnh ẩm ướt, Tiểu Lâm đã mở máy hút ẩm và điều hòa lên.


Nghiên Thời Thất ngồi bên cửa sổ thưởng thức cảnh đẹp, gần đến hoàng hôn, cô đứng dậy vươn vai thư giãn.


Phần diễn ngày mai sẽ diễn ra ở miền sông nước cổ trấn này. Mặc dù lịch quay phim dày đặc nhưng cảnh của cô đã gần kết thúc.


Theo như Lưu Khánh nói, nếu nhanh thì có lẽ chỉ trong khoảng một tuần là cô có thể hoàn toàn đóng máy.


Đã mấy ngày chưa gặp anh Tư, tâm trạng nhớ mong của cô nóng như lửa đốt. Có lẽ phụ nữ đang đắm chìm trong tình yêu cuồng nhiệt đều mang cảm xúc này.


Cô muốn ra ngoài đi dạo một mình, muốn một mình tương tư về người yêu dấu trong miền sông nước dịu dàng này, vậy nên cô ngăn không cho trợ lý theo cùng.


Không đúng dịp nghỉ lễ nên trấn nhỏ Giang Nam rất ít du khách, người đi đường cũng thưa thớt, chỉ có dân làm ăn buôn bán cất tiếng rao hàng trước cửa.


Hôm nay Nghiên Thời Thất mặc một chiếc áo khoác màu xanh đen dài đến đầu gối, quần jean đen bó sát phối với áo phông trắng, tóc tết đuôi ngựa. Cô chậm rãi dạo bước trên cây cầu vòm lát đá chốn sông nước Giang Nam. Vietwriter.vn


Cảnh vật đẹp như tranh vẽ, nhưng vẫn cảm thấy có chút thiếu vắng.


Cô đi đến đầu cầu, ngẫm nghĩ một lúc rồi lấy di động ra, chụp một bức ảnh con sông.


Nhà dân sống ở ven hai bên bờ sông, có người đang giặt quần áo dọc theo phiến đá ở triền sông.


Không có cô, cũng không có anh.


Nghiên Thời Thất đứng trên đầu cầu, mở WeChat gửi bức ảnh này cho anh, không nói nhiều, nhưng cô tin anh có thể hiểu tình cảm của mình.


Ráng chiều đỏ như máu, ánh nắng nhuộm bốn phương trời thành những mảng mây lớn tuyệt đẹp.


Cô đứng trên đầu cầu ngắm phong cảnh, trong mắt người khác, cô cũng là phong cảnh rực rỡ nhất.


Ba giây sau, WeChat của anh cũng gửi đến một bức ảnh.


Cô bấm vào xem, như là ảnh của một quán cà phê, có tên là Seven Niên Hoa.


Cái tên rất kì lạ, bất ngờ khiến cô cảm thấy phong cách trang trí của quán rất giống sông nước nơi cổ trấn này.


Tần Bách Duật cũng không nhắn một chữ nào, nhưng lại dùng tấm ảnh làm dao động cảm xúc tĩnh lặng của cô.


Cô cân nhắc một lát, cuối cùng vẫn gửi tin nhắn cho anh.


[Thập Thất]: Anh từng đến quán này à?


[Duật]: Hương vị không tồi, em có thể tới nếm thử.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Người Dấu Yêu, truyện Người Dấu Yêu, đọc truyện Người Dấu Yêu, Người Dấu Yêu full, Người Dấu Yêu chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top