Người Cầm Quyền

Chương 770: Cậu không thành thật


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Người Cầm Quyền

Phục Hiểu Vĩnh nói vài câu với mấy người khác, mấy người đó gật đầu khom lưng cung tiễn, gã cất bước đi tới, giơ tay ra nói:

- - Hàn Đông, lâu không gặp, trông cậu vẫn như cũ.

Hàn Đông thản nhiên cười, nói:

- - Đúng vậy, sống uổng phí mấy năm, nghe nói bây giờ đường làm quan của cậu thông suốt lắm.

- - Ha ha, đâu có chuyện đó, cũng tạm mà thôi.

Lời nói của Phục Hiểu Vĩnh mặc dù rất khiêm tốn, nhưng vẻ mặt của anh ta vẫn rất đắc ý, nụ cười đầy cảm giác tít ở trên cao.

Đối với vẻ tự mình cảm thấy mình tốt của anh ta, Hàn Đông cũng không thèm để ý.

Dù sao Hàn Đông sẽ không cầu đến anh ta, cũng sẽ không giao tiếp cùng với anh ta quá nhiều.

Đương nhiên, nếu Phục Hiểu Vĩnh dính líu đến việc gì trong Ủy ban Cải cách tỉnh Việt Đông, Hàn Đông cũng có thể có giao thiệp với anh ta, nhưng lúc đó lại là điều tra anh ta.

Chu Tùng Đào nói:

- - Hiểu Vĩnh, tối nay tổ chức tiếp đón Hàn Đông, tất cả mọi người đều phải tới, đến lúc đó mọi người phải uống đấy.

- - Ừ, sẽ cố gắng, tôi mấy ngày nay xã giao hơi nhiều, rượu uống cũng không ít.

Phục Hiểu Vĩnh nói.

Chu Tùng Đào nói:

- - Đại Chủ nhiệm Phục công việc bề bộn, làm việc vất vả phải chú ý đến sức khỏe đó.

- - Anh chàng này…

Phục Hiểu Vĩnh vỗ hai cái lên vai Chu Tùng Đào, nói:

- - Cậu cho là ai cũng giống cậu sống những ngày tháng vui vẻ vậy sao, nhưng đơn vị các cậu béo đến chảy mỡ ra.

Có thể nhìn thấy, trong quan hệ giữa hai người, Phục Hiểu Vĩnh đứng ở vị trí ưu thế. Còn Chu Tùng Đào tuy là cá nhân khó chịu về anh ta, nhưng khi gặp mặt, lời nói vẫn rất là khách khí.

Chu Tùng Đào đặt phòng cho đám người Hàn Đông và Đường Lợi Ba, Hàn Đông đương nhiên là ở một phòng riêng xa hoa, còn phòng của đám người Đường Lợi Ba thì kém hơn một chút.

Sau đó, Chu Tùng Đào lại lên tầng ba đặt một phòng bao lớn ăn cơm buổi tối.

Khi Chu Tùng Đào đang bận rộn, Phục Hiểu Vĩnh và Hàn Đông ngồi nói chuyện ở khu vực chờ của đại sảnh.

Phục Hiểu Vĩnh nói:

- - Hàn Đông mấy năm nay không có tin tức của cậu, nghe nói mấy năm trước cậu ở tỉnh Tây Xuyên?

Hàn Đông gật đầu, cười nói:

- - Đúng vậy, ở tỉnh Tây Xuyên vài năm, đầu năm nay mới trở về Yến Kinh. Cậu là người phát triển tốt nhất trong lớp chúng ta đấy, Ủy ban Cải cách là ban nghành thực quyền.

Phục Hiểu Vĩnh có chút cẩn trọng lắc đầu, nói:

- - Hào nhoáng bề ngoài thôi, Hàn Đông mấy năm nay làm cái gì vậy?

Hàn Đông đương nhiên nói ra thân phận hư cấu của mình, nhưng lại tăng thêm một số cái, làm phong phú thêm kinh nghiệm mấy năm nay của mình.

- - Tôi biết Tập đoàn Đông Thăng, nghe nói rất có nền tảng, Hàn Đông cậu có thể đứng chân trong Tập đoàn này, cũng không tệ. Đúng rồi, tôi nghe nói Kiều San San hình như cũng phát triển rất tốt trong Tập đoàn Đông Thăng này.

Nhìn thấy vẻ mặt của Phục Hiểu Vĩnh, Hàn Đông hiểu rõ anh chàng này là có dụng ý khác, trong lòng có chút khó chịu.

- - Đúng vậy, cô ấy bây giờ phụ trách Chi nhánh của một tỉnh, là cốt cán của Tập đoàn.

Hàn Đông nói đơn giản một chút, nhưng trong lòng đã quyết định, nếu anh bạn này dám có ý với Kiều San San, mình sẽ không khách khí với anh ta.

Bất kể như thế nào, trong lòng Hàn Đông, Kiều San San vẫn có vị trí vô cùng quan trọng.

Trong cuộc đời của Hàn Đông, ngoài trừ mẹ, Lữ Nhạc, Bạch Vũ Giai, Kiều San San là ba người phụ nữ quan trọng nhất với hắn, từ trong đáy lòng hắn hy vọng cuộc sống của các nàng vui vẻ một chút, cũng không hy vọng bọn người chó má đến quấy rầy các nàng.

Con người đều ích kỷ, đặc biệt là đàn ông, trong vấn đề đối đãi với phụ nữ, về cơ bản đều không muốn người khác nhúng vào.

Hàn Đông đương nhiên cũng không muốn người khác quấy rầy người phụ nữ của mình.

- - Chúng ta đã lâu không gặp, hôm nào có cơ hội, nhất định phải tụ tập mọi người.

Phục Hiểu Vĩnh cảm thán, nói.

Hàn Đông gật đầu, nói:

- - Đúng vậy, sau khi mọi người tốt nghiệp, đều đường ai nấy đi, khó tụ tập cùng nhau.

Chu Tùng Đào lúc này đã làm xong tất cả, xuống lầu bước đến, nói:

- - Đi thôi, chúng ta đi uống trà nói chuyện trước, phỏng chừng Khuất Chí Tuấn bọn họ cũng sắp tới rồi.

Mấy người đi tới quán trà ngoài trời ở tầng cao nhất khách sạn Hải Tân, nhân viên phục vụ tiến đến hỏi ba người uống gì, sau đó nhanh chóng bưng trà lên.

- - Nhớ lại những năm tháng bạn bè trước đây, mấy năm không gặp, mọi người xem ra đều đã có thành tựu rồi.

Phục Hiểu Vĩnh cảm khái, nói.

Chu Tùng Đào tiếp lời:

- - Đúng vậy, lớp mình đều không tệ, nhưng tốt nhất vẫn là cậu, nửa cuối năm nay cậu mới ba mươi tuổi, đã là cán bộ cấp Phó giám đốc sở rồi, mức độ phát triển như vậy, tương lai nhất định sẽ là cấp bậc lãnh đạo Nhà nước.

Phục Hiểu Vĩnh trên mặt tươi cười thoáng qua vài phần đắc ý, nói:

- - Nói dễ hơn làm, tôi bây giờ mặt dù cơ sở không tệ, nhưng thật sự muốn đi đến bước đó, cũng không phải chỉ dựa vào cố gắng là được, vận may, cơ duyên, mạng lưới quan hệ, các phương diện đều rất quan trọng. Hơn nữa, mình ở trong thể chế, gặp đủ loại chuyện, càng đi lên cao, càng kinh hồn bạt vía.

Chu Tùng Đào cười ha ha, nói:

- - Cậu bây giờ đã lĩnh hội sâu sắc được bí quyết trong đó rồi, đâu có giống tôi, phấn đấu vì cái cấp Cục phó nhiều năm như vậy rồi, lần sau muốn tiến bộ, cũng không biết là năm nào tháng nào nữa.

- - Trên thực tế phát triển của cậu cũng không tồi, Sở Tài nguyên đất đai cũng là một ban nghành có tiền, chỉ cần làm tốt, cuộc sống cũng rất thư thái.

Phục Hiểu Vĩnh nói.

Có lẽ bởi vì có Hàn Đông ở đây, lại thêm lời nói của Chu Tùng Đào đều là khen ngợi, cho nên Phục Hiểu Vĩnh vẫn tương đối khách khí.

Nhưng cái vẻ tài trí hơn người trên mặt anh ta căn bản vẫn không thay đổi.

Hàn Đông từ lời giới thiệu trước đó của Chu Tùng Đào, cộng thêm hiểu biết của mình về tầng lớp lãnh đạo của tỉnh Việt Đông, đoán được bố của anh ta chính là Phó bí thư Tỉnh ủy tỉnh Việt Đông Phục Văn Cường, nhân vật số ba của tỉnh Việt Đông, nghe nói là một cán bộ rất có cá tính.

Hơn nữa Phục Văn Cường còn là một trong những cán bộ quan trọng của nhà họ Tô, trước đó Tô Trọng Vi ở tỉnh Việt Đông từ Chủ tịch thành phố cấp Giám đốc sở làm đến Bí thư Tỉnh ủy cấp Bộ trưởng, trong quá trình này, Phục Hiểu Vĩnh cũng không ngừng đi lên.

Trong quá trình này, Phục Văn Cường luôn phối hợp rất tốt với Tô Trọng Vi.

Từ bố cục trước mắt cho thấy, có lẽ Phục Văn Cường bây giờ làm mấy năm ở vị trí này, cũng sẽ được đề bạt lên cấp Bộ trưởng, tiền đồ cũng không tệ.

Phục Hiểu Vĩnh có nền tảng này, cho nên thái độ của anh ta cũng hơi kiêu căng, tự mình cảm thấy mình tốt, đó cũng là chuyện rất bình thường.

Hàn Đông chủ yếu ở ngoài rìa làm thính giả, nghe Chu Tùng Đào và Phục Hiểu Vĩnh nói chuyện, cũng có thể tìm hiểu một chút tình hình.

“Nghe ý tứ của Phục Hiểu Vĩnh, qua lại với Tập đoàn Thiên Hà cũng khá thân thiết, sau lưng Tập đoàn Thiên Hà này lại có thân thế gì?”

Để làm rõ thêm tình hình, Hàn Đông nói:

- - Hiểu Vĩnh ở vị trí hiện tại, cơ hội gặp gỡ với các doanh nghiệp cũng tương đối nhiều, dù sao có một số loại dự án công trình, các cậu đều có thể quản lý được.

Phục Hiểu Vĩnh cười, nói:

- - Đúng vậy, có một số mặc dù chúng tôi không trực tiếp quản lý, nhưng có thể gián tiếp quản lý, đặc biệt là phương diện công trình, đầu tư của Chính phủ, quyền hạn của chúng tôi không ít, cho nên thường có người mời ăn cơm, tôi cũng không sợ bị làm phiền rồi.

Chu Tùng Đào nói:

- - Đúng rồi, lần này Hàn Đông đưa người đến, cũng là có ý khảo sát đầu tư, chỗ nào Phục Hiểu Vĩnh giúp được, nhất định phải nói giúp.

- - Cái này không có vấn đề gì, tôi nói một câu, cũng có chút tác dụng.

Phục Hiểu Vĩnh mặc dù nói đồng ý rồi, nhưng ngữ khí vẫn rất bình thản, thái độ không nhiệt tình lắm.

Chu Tùng Đào liếc nhìn Hàn Đông, thấy vẻ mặt hắn không có gì thay đổi, cười cười, rồi chuyển đề tài nói chuyện.

Khoảng 4giờ rưỡi, Vu Lâm đã đến rồi, cô ta thay đổi rất nhiều so với trước kia, trước kia cho người ta cảm giác là một cô bé ngây thơ, thì bây giờ lại có vẻ trưởng thành, quyến rũ.

Nhìn thấy Hàn Đông, cô ta có vẻ khoa trương tiến lên, giơ hai tay ra, làm tư thế ôm rồi nói:

- - Bạn học cũ, đã lâu không gặp…

- Đã lâu không gặp.

Hàn Đông khẽ mỉm cười, giơ tay phải ra.

- - Haha, Hàn Đông cậu vẫn khiêm tốn bảo thủ như vậy.

Vu Lâm cười khanh khách nói, bắt lấy tay của Hàn Đông, bàn tay của cô mềm mại, Hàn Đông cảm giác như nắm lấy một miếng bọt biển vậy.

Sau đó Vu Lâm lại bắt tay với Phục Hiểu Vĩnh, Chu Tùng Đào, ngồi xuống bên cạnh, gọi một cốc trà hoa cúc.

Chu Tùng Đào nói:

- - Mỹ nữ tới thật đúng lúc, có phải nghe nói có anh chàng đẹp trai Hàn Đông đến mới tích cực như vậy.

- - Đúng vậy, ba anh chàng đẹp trai ở đây, tôi chắc chắn phải chạy đến giương mắt nhìn theo rồi.

Vu Lâm nói, nét mặt tươi cười như hoa, nói với Phục Hiểu Vĩnh:

- - Hiểu Vĩnh cậu thật là người bận rộn, mời cậu ăn bữa cơm cũng không mời được.

Phục Hiểu Vĩnh nói:

- - Đâu có, nếu cậu mời riêng tôi đi ăn cơm, tôi chắc chắn sẽ đi, cầu còn chẳng được mỹ nữ mời như vậy.

Xem ra, Vu Lâm phỏng chừng có chuyện của công ty nhờ Phục Hiểu Vĩnh giúp đỡ, kết quả là Phục Hiểu Vĩnh không nể mặt.

Hàn Đông không khỏi âm thầm thở dài một hơi, xem ra cho dù là bạn học, khi có lợi ích, trên thực tế giống như người xa lạ vậy.

Tuy rằng không biết Vu Lâm rốt cuộc là chuyện gì, nhưng từ góc độ của Phục Hiểu Vĩnh cho thấy, e là vì không đủ lợi ích, cho nên anh ta mới không nể mặt.

Cho dù gặp mặt nói chuyện không bao lâu, nhưng Hàn Đông cảm thấy được, anh bạn Phục Hiểu Vĩnh này, rất giỏi trong việc lợi dụng quyền lực trong tay, giành lợi ích cho mình.

Vu Lâm làm ra vẻ đáng thương, nói:

- - Hiểu Vĩnh cậu cũng không được nhất bên trọng nhất bên khinh, tư chất của Tập đoàn Thiên Hà không mạnh hơn Tập đoàn chúng tôi, hơn nữa báo giá của chúng tôi cũng thấp hơn rất nhiều, nhưng chúng tôi lại không được chọn, đây là không thể chấp nhận được.

- - Haha, chuyện này tình hình cụ thể tôi cũng không biết, tuy nhiên lựa chọn một công ty, cũng có tiêu chuẩn cụ thể, chứ không chỉ xem một, hai phương diện. Hơn nữa, chuyện cụ thể tôi cũng không xen vào…

Phục Hiểu Vĩnh bắt đầu lên giọng quan cách.

- - Trước mặt người ngay nên nói lời ngay thẳng, tôi biết Phục Hiểu Vĩnh anh quan hệ với Tập đoàn Thiên Hà rất tốt, nhưng nể mặt bạn học cũ, ít ra anh cũng nên xử lý công bằng chứ.

Vu Lâm vẫn không chịu buông tha.

Hàn Đông im lặng lắng nghe, xem ra quan hệ của Phục Hiểu Vĩnh và Tập đoàn Thiên Hà khá thân thiết, nếu không Vu Lâm sẽ không có giọng điệu ai oán như vậy.

Mà Tập đoàn Thiên Hà là một trong những đối tượng điều tra trọng điểm lần này của Hàn Đông.

Bởi vì mấy hạng mục của Tập đoàn Thiên Hà đều chiếm một lượng lớn đất đai, liên quan khá nghiêm trọng đến vấn đề bồi thường đất cho nông dân, đồng thời còn có vấn đề kế hoạch và sử dụng đất không tương xứng.

Cũng không biết lợi ích qua lại của Phục Hiểu Vĩnh với Tập đoàn Thiên Hà rốt cuộc được bao nhiêu, anh ta chắc chắn là người có được lợi ích, xem ra công tác điều tra lần này, lại phải dính dáng đến anh bạn học cũ vô cùng đắc ý này rồi.

Phục Hiểu Vĩnh nghe xong lời của Vu Lâm, có chút không nén được giận, nửa đùa nửa thật, nói:

- - Vu Lâm cậu cũng không được nói lung tung, đối với việc của Tập đoàn Thiên Hà, tôi cũng không tham dự vào, cũng không đến mức cái gì mà xử lý công bằng. Nếu không phải là bạn học, cậu nói lung tung như vậy tôi đã kiện cậu tội phỉ báng rồi.

Vu Lâm giơ cánh tay trắng nõn lên, nói:

- - Được rồi, chuyện hôm nay không nói nữa, Hàn Đông hôm nay là nhân vật chính, chúng ta ở đây cãi nhau cũng không có ý nghĩa gì.

Hàn Đông cười, nói:

- - Tôi là nhân vật chính gì chứ, nghe các cậu nói chuyện cãi cọ, tôi thấy một cảm giác thân thiết.

Vài người bạn học khác cũng lần lượt đến, mọi người đều hàn huyên một hồi, mặc dù hôm nay chủ yếu là tiếp đón Hàn Đông, nhưng mọi người đều rất khách khí với Phục Hiểu Vĩnh, khi nói chuyện căn bản đều lấy anh ta làm trung tâm.

Đối với Hàn Đông cũng chẳng có vấn đề gì, hắn thật ra chỉ hy vọng từ miệng của những người này, tìm hiểu nhiều hơn về chuyện của Phục Hiểu Vĩnh.

Dù sao từ tình hình lúc trước tìm hiểu được cho thấy, quan hệ của Phục Hiểu Vĩnh với Tập đoàn Thiên Hà khá thân thiết.

Món ăn buổi tối khá phong phú, phỏng chừng Chu Tùng Đào cũng là ăn tiêu tiền công, mặc dù anh ta chỉ là chức Phó trong đơn vị, nhưng có chút lợi ích như vậy cũng đủ hưởng thụ.

Cơm nước xong, vài người lại đi đến phòng karaoke ca hát, Vu Lâm liền phát huy ưu thế của cô.

Sau khi hát vài bài, Vu Lâm đưa micro cho người khác, đi đến ngồi xuống bên cạnh Hàn Đông.

Hàn Đông chỉ cảm thấy một mùi hương thoảng thoảng đưa đến.

Vu Lâm rót hai cốc bia, đưa cho Hàn Đông một cốc, nói:

- - Hàn Đông, mời cậu một ly, chúc cậu nhanh thăng chức.

Hàn Đông mỉm cười, nói:

- - Tôi chỉ là một viên chức nhỏ, sao có thể so sánh với cậu được.

- Haha…

Vu Lâm cười hai tiếng, liếc xéo nhìn Hàn Đông một cái, sau đó ghé vào tai Hàn Đông nói:

- - Anh bạn này thật không thật thà, trước mặt bạn học cũ còn không nói thật.

Hàn Đông sửng sốt, lại không quen với động tác thân thiết này của cô, đầu hơi nghiêng nghiêng, nói:

- - Tôi không hiểu cậu nói cái gì, nhưng tôi là điển hình người thành thật.

- - Tôi nghe Cao Tiểu Yến nói về chuyện cậu làm ở tỉnh Tây Xuyên.

Vu Lâm nói xong, mỉm cười nhìn Hàn Đông.

Sắc mặt của Hàn Đông không thay đổ,i nói:

- - Thật ra chuyện của tôi không có gì để nói.

- - Tôi biết, yên tâm đi, mặc kệ cậu bây giờ đến Việt Đông làm gì, tôi cũng sẽ không vạch trần cậu, có thể còn giúp đỡ được cậu thì sao?

- Vậy sao?

Hàn Đông thực sự có chút hứng thú, bởi vì rất rõ ràng, với mối quan hệ cạnh tranh giữa công ty của Vu Lâm và Tập đoàn Thiên Hà, có lẽ cô ấy có thể biết được rất nhiều tin tức. Dù sao sự hiểu biết giữa các đối thủ cạnh tranh còn hiểu biết chi tiết hơn so với bạn bè với nhau.

Chỉ có điều, Hàn Đông có chút không hiểu, Vu Lâm muốn có được cái gì từ mình?

Nói ra thì Vu Lâm cũng là một mỹ nữ, hơn nữa lại là một cô gái xinh đẹp tài trí, thùy mị, chín chắn, chỉ cần giơ tay nhấc chân cũng làm cho người ta mê hoặc.

Nhưng đối với bạn học cũ, Hàn Đông cũng không suy nghĩ quá nhiều.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Người Cầm Quyền, truyện Người Cầm Quyền, đọc truyện Người Cầm Quyền, Người Cầm Quyền full, Người Cầm Quyền chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top