Ngập Tràn Trong Tâm Trí Ta

Chương 10: Chữa trị và mục tiêu mới.


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Ngập Tràn Trong Tâm Trí Ta

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tác giả: Louis.

Nói hoa mỹ là thế, chứ nó trắng ra Hoàng Tiến cứu cậu chỉ bởi một chữ: Tiếc. Cậu như một phần mềm hợp gu anh nhưng chỉ cho có 7 ngày dùng thử, ngang ngược hơn cả là nếu trong 7 ngày này mà anh không "nạp tiền để mua" thì cậu sẽ bị hệ thống của Google Play thẳng tay xóa bỏ vậy. Còn anh, anh luyến tiếc nhìn một người có thể mang đến những cung bậc cảm xúc rất mới đến cho chính mình tan biến khỏi trời đất này. Chỉ đơn giản vậy thôi.

Đặt một cái kết giới cấp bậc trận trong trận trước lối ra vào, Hoàng Tiến mở rộng hoàn toàn phạm vi tâm linh của bản thân, liên tục tìm kiếm và lôi đám mảnh vụn thần hồn chưa kịp tan biến về phía hốc cây. Cũng may nhờ những mảnh ngọc nứt mang tính bảo hộ nhất định giúp kéo dài thời gian bay màu nên khoảng 1/3 các mảnh thần hồn tách ra được giữ lại, chứ nếu không mọi việc sẽ phiền phức hơn nhiều. Thu thập xong, anh khéo léo tiến hành dung hợp các mảnh vỡ thần hồn vào trong chủ thể.


Hai ngày sau, khi những "mũi khâu" cuối cùng dùng để khép lại miệng vết thương trên thần hồn được hoàn tất, Hoàng Tiến thở hắt ra một hơi. Xuyên suốt "ca phẫu thuật", anh gần như không dám thở mạnh, chỉ sợ một động tác thiếu tinh tế là quá thô bạo với thần hồn mong manh của cậu. Điều này vốn là bản chất của thần hồn và linh hồn, thứ mềm yếu nhất trong cơ thể của con người.

Thần hồn vốn là một thể thống nhất, việc chọc một lỗ lên thần hồn chẳng khác nào chọc một lỗ lên quả trứng gà, khi ấy quả trứng gà liên tục chảy ra lòng trắng, thậm chí lòng đỏ. Sau một khoảng thời gian không có thứ gì che lại lỗ hổng từ bên ngoài đồng thời không có sự phục hồi từ bên trong, từ vị trí vết thương, thần hồn sẽ bắt đầu vụn vỡ. Dần già, thần hồn hoàn toàn tan biến trong trời đất. Một cách khác, thô bạo nhưng đáp ứng đủ tiêu chí nhanh, gọn, lẹ là tạo ra sự thương tổn không thể phục hồi trên thần hồn hoặc cả thể xác lẫn hồn thể, nó sẽ dẫn tới hiện tượng "đăng xuất khỏi vũ trụ" ngay và luôn, còn được gọi là "hồn phi phách tán" trong phim tiên hiệp.


Mất đi thể xác, dù có bị thương hay không, thần hồn trở nên mong manh, thậm chí bay màu chỉ trong vài giây. Tu sĩ cấp cao có lẽ trụ được lâu hơn nhưng nếu không kịp thời tìm được vật chủ mới hoặc đoạt xá người/tu sĩ khác thì cũng chịu chung số phận như trên. Linh hồn thì lại khác đôi chút, nó thì sẽ bị đưa đi đầu thai, dựa vào công quả và tội nghiệt cả đời mà bị đày đọa ở địa phủ hoặc rơi vào luân hồi.

Còn về quỷ hồn thì chúng là do người phàm/yêu vật bị mất đi thể xác dưới đủ loại nguyên nhân mà không thể đi đầu thai. Oán niệm, chấp niệm và năng lượng thể trên quỷ hồn chính là thứ giúp chúng tồn tại không có thể xác. Tu sĩ thì lại khác, dù chết có oán niệm ngút trời đến cỡ nào thì có vẻ như luật trời không cho phép họ thành quỷ, chịu thì chịu, không chịu vẫn phải chịu.


Chỉ riêng với những nhà ngoại cảm mạnh như Hoàng Tiến, những người sở hữu linh hồn siêu việt mới là những kẻ có thể tồn tại không cần thể xác lâu nhất. Có thể kể đến Hoàng Tiến, linh hồn anh đã di chuyển trong đường hầm không gian trong một khoảng thời gian lâu đến mức không thể xác định trước khi nhập vào cơ thể nhóc Tiến mà không chịu bất kì hư tổn nào. Ngay sau đó, anh dùng siêu năng lực tiến hành ca phẫu thuật tâm linh rồi tiện thể headshot một tu sĩ cấp thấp, càng làm củng cố nhận định này. Thế nhưng, có lẽ không phải nhà ngoại cảm nào cũng có thể "hack game" như vậy.

Chợt một tiếng "Ưʍ..." vang lên khiến Hoàng Tiến tỉnh lại từ trong suy tư, âm thanh phát ra từ thần hồn cậu càng khiến anh rạo rực. Anh gật gù, thanh âm khàn nhẹ, ấm áp, rất vui tai, sau này nghe nhiều hơn càng vui hơn. Quyết định cứu định mệnh đời mình không có gì để hối tiếc cả. Hiện tại, thần hồn cậu ấy còn rất yếu, vẫn chưa thể tỉnh lại được, còn cần anh thường xuyên xao dịu, tiếp thêm năng lượng để ngưng thực lại. Ngoài ra, thần hồn cậu ấy bị xói mòn đi rất nhiều, ảnh hưởng lớn đến trí nhớ và trí lực của cậu, khả năng cao khi thần hồn cậu ấy tỉnh lại, cậu ấy sẽ không khác đứa trẻ ba tuổi.
Trong quá trình phẫu thuật, Hoàng Tiến cũng nhận ra có thứ gì đó đang ăn mòn thần hồn bạn đời từ bên trong. Anh ngay lập tức thanh lọc toàn thần hồn rồi lùa chúng ra khỏi vết thương trên bụng tượng ngọc, chịu đựng sự bào mòn trên linh hồn bản thân rút hết chúng ra. Hệ quả là những vết lồi lõm rợn người trên hai bàn tay trong hình dạng linh hồn khiến anh phải dành ra khoảng 5 tiếng đồng hồ mới khôi phục lại trước khi quay trở lại tiếp tục xa phẫu thuật. Anh cảm thấy bản thân thật may mắn khi có thể giải quyết tình trạng của cậu ấy.

Vật chất có tính ăn mòn linh hồn này, Hoàng Tiến đoán, là một loại chất độc, nó đi vào cơ thể rồi ăn mòn hồn thể từ bên trong. Kẻ hạ độc không chỉ muốn "cục cưng" của anh chết, mà còn là chết trong giày vò, đau đớn tột cùng, thủ đoạn vô cùng thâm độc. Đáng giận!
Do đó, Hoàng Tiến quyết định sẽ tiến hành khám nghiệm cơ thể "người thương" để tìm hiểu thêm. Nhập hồn vào lại cơ thể, Hoàng Tiến không lập tức tiến hành ngay, anh cần nghỉ ngơi và ăn uống. Cả thể xác và linh hồn anh đều bị vắt kiệt, theo nghĩa đen, cho ca phẫu thuật này.

Lại nghỉ ngơi thêm khoảng 5 tiếng, Hoàng Tiến sẵn sàng "động tay động chân" với "cục cưng". Đầu tiên, anh trải vài lớp áo - chiến lợi phẩm từ bọn Ma Tu lần trước - lên mặt đất để lót rồi đẩy cơ thể cậu ngả về sau để chuyển sang tư thế nằm. Tiếp theo, Hoàng Tiến cởi bỏ quần áo của người ấy.

Ừm, rất ngon mắt, vai rộng, eo hẹp, ngực nở nang, đường cong vòng ba rất gợi cảm, các múi cơ bụng thì như ẩn như hiện, cơ bắp toàn thân vừa phải, sờ rất chắc tay, nói tóm lại là hết nước chấm. Thế nhưng, trên cơ thể tuyệt đẹp ấy lại có một vết cắt vùng ngực bụng, chướng mắt vô cùng. Vết thương này tuy không sâu nhưng có thể xác định, đây là nơi chất độc đi vào cơ thể.
Ở bước kế tiếp, Hoàng Tiến lót thêm áo rồi giúp "cục cưng" duỗi chân. Điều ngạc nhiên đã xảy ra, việc này không hề khó khăn chút nào. Cơ bắp và các khớp xương linh hoạt không khác gì người sống, giống như di hài này chính là một tu sĩ đang chìm trong nhập định mặc kệ anh làm trò con bò trên cơ thể cậu ấy vậy. Thú thật, nếu không sở hữu năng lực ngoại cảm và đã xác nhận thần hồn cậu ta nằm trong tượng ngọc, Hoàng Tiến sẽ tin sái cổ.

Chuyện lạ có thật này khiến Hoàng Tiến điều hướng dòng suy nghĩ của bản thân, chất độc này dường như không chỉ có tác dụng ăn mòn linh hồn mà đồng thời đóng vai trò như một chất bảo quản khiến cơ thể mất đi thần hồn nhưng thể xác y hệt như người sống. Để kiểm chứng nhận định này, anh chú ý đến phần mông và mặt dưới bắp đùi, chúng không hề xuất hiện dấu vết máu tụ trong tư thế tọa hóa lâu dài. Nhưng mục đích của kẻ hạ độc là gì? Hắn muốn cậu chết trong cảnh linh hồn bị tan biến từng chút một mà vẫn giữ nguyên vẹn thể xác không khác gì người sống. Hừm, chẳng lẽ... Hoàng Tiến trợn tròn mắt buột miệng thốt ra một câu:
"Con rối!?"

Dựa theo trí nhớ tên Ma Tu xấu số, chế tạo con rối từ cơ thể sinh vật sống là một nhánh của Ma Đạo, nó còn được gọi là Luyện Thi. Con rối thì cũng có con rối this con rối that, cấp thấp thì hầu như đều chịu chung di chứng cứng còng của xác chết, xấu xí và thiếu tính linh hoạt, còn mặt hàng này dạng cao cấp thì đa số thường cũng không dễ nhìn lắm nhưng được cái mạnh, có thể lấy tu vi của con rối trước khi chết để tấn công, rất ấn tượng. Theo một lẽ tất yếu, một bộ phận Ma Tu chán ghét những thứ có vẻ bề ngoài xấu xí nên chúng phát triển nên nhiều phương thức giúp con rối làm ra giữ được vẻ đẹp khi còn sống, một số bệnh h0ạn hơn thì còn thích lưu lại những biểu cảm rất ba chấm trên mặt con rối của mình. Vì chỉ là một tên lâu la nên điều gã Ma Tu xấu số biết không nhiều lắm nhưng cũng đủ cho Hoàng Tiến biết đại khái.
Thứ chất độc trên người bạn đời anh hẳn là một thứ rất hiếm và khó bào chế. Nó vừa là chất độc cắn nuốt, thẩm thấu thần hồn "cục cưng", vừa có thể bảo quản thể xác cậu, thậm chí phá hỏng trận pháp phục hồi hư tổn hồn thể trên bức tượng ngọc cậu dùng để gửi hồn. Thật không thể tưởng tượng nổi tại sao kẻ hạ độc có thể thâm độc đến nhường này, phải là hận thù đến mức nào mới có thể tản nhẫn đến nhường này.

Về mặt nguồn gốc, thứ độc dược này có khả năng rất lớn đến từ một tu sĩ cao cấp thành thạo luyện chế độc dược hoặc con rối hoặc cả hai. Nếu tu sĩ này muốn luyện hóa cơ thể cậu thành con rối, nhất định kẻ này không muốn vừa điều khiển con rối để rồi thần hồn bị ăn mòn không còn một mẩu, chắc chắn thứ độc này có thuốc giải.
Không phải là Hoàng Tiến không muốn biết rõ mặt mũi phe địch mà bởi vì kí ức của "cục cưng" bị thời gian và chất độc bào mòn gần hết rồi, thần hồn mang trí lực của đứa trẻ 3 tuổi thì nhớ thế nào được.

Haizz, chết tiệt. "Cục cưng" ơi, em là "cục nợ" của đời tôi. Địch nó trong tối, ta ngoài sáng, rất khó lòng mà phòng bị. Thôi thì, chồng em vốn là chốn để nhờ vả, không nhờ được thì phải vả, đừng lo anh thì không thích ăn vả, trời sập có chồng em chống. Hoàng Tiến khẽ thở than, đời trước anh đã quen cân team khắp mọi mặt trận rồi, đến đời này, cũng... đành vậy chứ biết làm sao giờ. Haizz, âu cũng là cái số rồi, thấy cũng tội mà thôi cũng kệ. Mà xưng hô "cục cưng", em yêu, người thương,... hình như vẫn còn sớm quá, thôi cứ gọi ẻm là "crush" đi, Hoàng Tiến lầm bầm.
Than trời trách đất xong, Hoàng Tiến lại một lần nữa vắt tay lên trán nghĩ về tương lai. Thần hồn của "crush" tạm thời có thể trú tạm trong tượng ngọc, thế nhưng về lâu về dài thì lại không ổn. Tượng ngọc trước đây vốn có công năng chữa trị thần hồn, nay nó đã mất khả năng này, cho nên thần hồn sẽ mãi mang theo di chứng này nếu không có bản thể mới. Dù cho Hoàng Tiến có sẵn lòng chia sẻ thể xác của nhóc Tiến cho cậu ấy đi nữa, cơ thể mới mười hai cái xuân xanh này sẽ quá tải mà sụp đổ dưới áp lực khủng khϊếp từ hai hồn thể. Thân xác cũ không dùng được, tượng ngọc chỉ có thể coi là vật tạm thời gửi hồn, giờ đây, một trong những việc phải làm là tìm một bản thể thích hợp cho cậu ấy. Added "Tìm kiếm bản thể mới cho crush." on TO-DO list. Cứ quyết định như vậy đi.
Lật người crush lại, thuần phong mỹ tục đã vào vị trí che đi vòng ba mlem mlem, Hoàng Tiến mới vén áσ ɭóŧ của cậu lên, lộ ra hai hõm Apollo đầy quyến rũ, anh khẽ cười đầy mờ ám. Dựa theo vị trí hõm Apollo, anh tiến hành giải trận pháp giấu đồ đầy tinh tế mang tên "Dương Mộc Lưỡng Cực Vi Ẩn trận". Trận này dựa vào hai nguồn năng lượng đầy Dương khí là ánh nắng mặt trời(Dương quang) và năng lượng sống cây cỏ(Mộc) mà vận thành. Do phạm vi bố trận và sức chứa trong trận rất nhỏ, rất nhanh Dương khí được nạp đầy rồi bão hòa, lúc này đây trận pháp sẽ đi theo quy tắc "vật cực tất phản", Dương khí bão hòa dần bị chuyển thành Âm khí. Trận pháp lúc này khai thác đặc tính ẩn nấp cao của Âm khí, kết hợp với năng lực che giấu mạnh khí tức của hành Mộc mà hình thành một nơi chứa đồ rất nhỏ khoảng 5cm khối ẩn trong bản thể, nó mang độ bảo mật 96,69%, cực kì khó phát hiện. Nếu không phải thông qua quá trình tiếp xúc với kí ức các mảnh thần hồn crush, anh cũng không thể ngờ trên đời có loại trận pháp này. Hoàng Tiến đánh giá trận pháp này có tác dụng hơi lưng chừng, nó chỉ dành cho những thứ kích thước nhỏ, với những thứ to và không bỏ được vào pháp khí không gian thì trận này hoàn toàn vứt.
Giải trận xong, từ phần đuôi rãnh lưng của crush xuất hiện một chiếc nhẫn trữ vật không hề bắt mắt bay lên lơ lửng cách mặt đất 40cm. Cố bỏ qua phần lưng nhìn mà muốn sờ ấy, Hoàng Tiến khó khăn dời mắt đến chiếc nhẫn. Do nhìn quen đồ nhựa trong với thủy tinh nhiều rồi nên Hoàng Tiến thấy nó không bắt mắt thật, thực ra nó được làm từ pha lê tự nhiên, trơn và không có hoa văn, họa tiết gì cả. Thế nhưng đừng để cái vẻ ngoài của thứ đá quý cùng thành phần với thủy tinh này đánh lừa, bên ngoài đổ nát hoang sơ, bên trong cảnh vật nên thơ trữ tình. (Louis: Pha lê tự nhiên cũng đắt bome)

Dùng khả năng ngoại cảm mô phỏng dao động thần hồn crush, Hoàng Tiến "nhìn" thấy trong chiếc nhẫn "không bắt mắt" ấy lại chất đầy đồ với diện tích của một căn hộ khoảng 500m vuông. Chai lọ đựng đan dược, hộp ngọc đựng linh thảo, các loại vật liệu luyện khí, pháp khí được xếp gọn gàng ngăn nắp. Linh thạch, ngọc giản, công pháp, túi trữ vật thì bị tùy tiện chất thành đống, các loại nhẫn trữ vật đầy màu sắc khác cũng đành chịu chung số phận. Nhiều pháp khí không gian thế này mà để dấu đồ thì phải gọi là hảo giấu đồ. Ở một góc khuất là một bộ xương hổ vàng óng ánh và phát quang nhẹ, nhìn là biết không tầm thường rồi. Ngoài ra, anh còn tìm được pháp khí bản mạng của crush dạng kiếm tên "Bạch Nhật", phần chuôi bên cạnh các phù văn thì là một dòng chữ nhỏ "Tặng Ái Đồ Chiêu Dương.". Hóa ra crush tên là Chiêu Dương, Hoàng Tiến hí hửng nghĩ, Mặt Trời bé con. Ỏ, dễ thương ghê.
Không có so sánh sẽ không có đau thương, so ra mới thấy, chiếc nhẫn trữ vật ngọc bích đeo trên ngón cái của crush chỉ mang công dụng làm màu và làm dáng. Diện tích chỉ bằng 1/5, linh thạch thì không có, các loại linh tài, khoáng thạch thì có chất lượng linh khí bên trong thua xa, tất nhiên, so nhẫn ngọc bích với nhẫn pha lê lại giống với so lượng tài sản hiện tại của Tiến với nhẫn ngọc bích, chỉ hai từ thôi: nghèo khổ.

Thở dài một hơi, Hoàng Tiến quyết định sẽ hỏi mượn "Mặt Trời nhỏ" của mình tài nguyên. Con đường tu tiên mà anh truy cầu đều xoay quanh bốn chữ "Tài, Pháp, Lữ, Địa", "Tài" được tài trọ phần lớn từ bên nhà chồng, "Lữ" thì anh đang nắm trong lòng bàn tay mà chăm sóc, "Pháp" thì vẫn chưa vượt qua bước xác định được loại linh căn, chưa thể xác định, còn "Địa" thì là số không tròn chĩnh. Khẽ mỉm cười, Hoàng Tiến nghĩ, tương lai sẽ thú vị lắm đây.
Rút linh hồn ra khỏi nhẫn pha lê, Hoàng Tiến vô tình lôi ra một phiến đá mỏng vuông vức, trong suốt có hình dạng như gạch lót sàn với dài, rộng, dày lần lượt là 30cmx20cmx1cm. Thấy lạ, Hoàng Tiến cầm phiến đá lên, lập tức nó phát ra ánh sáng, bất ngờ, một luồng khí chạy vào cơ thể anh. Ngay lập tức, trên phiến đá xuất hiện đường ngăn cách chia nó ra thành hai nửa bằng nhau, nửa bên trái là một đồ án giống biểu đồ cột, một vài trong số đó đang không ngừng dâng lên,...

-----------

Louis: Đừng ai yêu cầu mình tả kiếm "Bạch Nhật" nhé, mình không muốn public ảnh dìm đứa con tinh thần của mình tại chủ kiếm đã suýt lìa đời thì kiếm bản mạng nào có nguyên vẹn, vậy nhé.

Ps1: "Bé Dương" ngon nghẻ thế nào thì các bạn tự tưởng tượng ra chứ mình thì chịu, mình chỉ giúp đưa "tài liệu" giúp các bạn dễ mường tượng mà thôi.Ngập Tràn Trong Tâm Trí Ta - Chương 10: Chữa trị và mục tiêu mới.
Link: https://qph.cf2.quoracdn.net/main-qimg-8e1c105359c0ecdf846c6d30e480b79b-lq

Ps2: Cái trận pháp "Dương Mộc Lưỡng Cực Vi Ẩn trận" bên trên hoàn toàn là sản phẩm do trí tưởng tượng của mình, nó có tính thực tiễn không thì mình chịu.

Ps3: Hõm lưng là gì? Hõm Apollo là gì? Link: https://kuulpeeps.com/2020/07/14/all-you-need-to-know-about-the-apollo-holes-venus-holes/campusNgập Tràn Trong Tâm Trí Ta - Chương 10: Chữa trị và mục tiêu mới.

Chịu khó đọc tiếng anh nhé các bạn, chứ tiếng việt nhiều báo lá cải giật tít và suy diễn làm mình sợ quá. Hõm lưng, ở Nam gọi là hõm Apollo, ở Nữ gọi là hõm Venus. Trong các bài báo các mẹ ấy lấy ra để dịch thuật có nhắc đến hõm Venus vừa quyến rũ vừa giúp nữ giới dễ đạt cực khoái. Thế là mấy mẹ ấy "suy luận": nếu nam sở hữu hõm Apollo thì nhanh ra hơn, aka xuất t*nh sớm. Mình cũng hoang mang lắm nên phải chạy đi đọc các bài báo nước ngoài và chẳng có bất kì bài nào đề cập đến mối quan hệ giữa hõm Apollo và "chưa ra chợ đã hết tiền" cả. 
Thế nên điều mình muốn chia sẻ là, khi muốn tìm hiểu thông tin, các bạn phải xác thực ở nhiều nguồn khác nhau để có cái nhìn khác quan nhất, tránh bị dắt mũi, phải biết sàng lọc thôn tin và tránh lan truyền thông tin sai sự thật. Ảnh lấy từ bài báo. Bye!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ngập Tràn Trong Tâm Trí Ta, truyện Ngập Tràn Trong Tâm Trí Ta, đọc truyện Ngập Tràn Trong Tâm Trí Ta, Ngập Tràn Trong Tâm Trí Ta full, Ngập Tràn Trong Tâm Trí Ta chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top