Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Ngạo Thế Đan Thần
Hoa Nguyệt Vân thăm thẳm nói, một mặt chân thành, không giống như là nói láo, nàng cũng lấy ra một áo choàng màu trắng như tuyết mặc vào, che lại ngọc thể câu hồn đoạt phách kia của nàng, bây giờ nàng biết ở trước mặt Trầm Tường làm như vậy, chỉ là tự rước lấy nhục.
Một người phụ nữ hầu như xích lỏa đứng ở trước mặt một nam nhân, nam nhân kia chỉ là hơi động tâm, sau đó liền không nhìn nàng nữa, chuyện này đối với Hoa Nguyệt Vân mà nói đả kích lớn vô cùng.
- Nguyệt Vân tỷ, nàng hãy bỏ qua tiểu đệ đi, đừng nắm tiểu đệ nói giỡn! Nàng rất xinh đẹp, thực lực cũng không tồi, cần gì chứ?
Trầm Tường cười khổ nói, bởi vì mấy ngày qua, đều là Đan Hương dược trang bán linh dược giá rẻ cho Đan Vương Các, cho nên hắn mới lại đây cảm kích một phen, hắn không biết trang chủ Đan Hương dược trang có loại ham mê đặc thù này, lại yêu thích mê hoặc loại người ngây thơ như hắn.
Hoa Nguyệt Vân hơi quệt miệng, hừ nhẹ nói:
- Trầm công tử, nhân gia thật sự muốn làm nha hoàn của ngươi, nhân gia sớm đã bị mị lực của ngươi hấp dẫn đến không thể tự kiềm chế...
Chó má mị lực, Trầm Tường mới không tin tưởng cái đồ vật kia, hắn biết mục đích của Hoa Nguyệt Vân này, đơn giản chính là nhìn trúng thiên phú luyện đan của hắn, muốn đưa hắn đến Đan Hương Đào Nguyên là môn phái lấy luyện đan làm chủ kia.
Trầm Tường cười khan nói:
- Hoa trang chủ, ta có Tiên Tiên là hôn thê, tiêu chí nha hoàn như nàng quá cao, tiểu nha đầu kia sẽ ghen.
- Ta biết ngươi là xem thường ta.
Hoa Nguyệt Vân tự giễu nở nụ cười:
- Ngươi tìm đến ta có chuyện gì?
Trầm Tường lấy ra một mẩu nhỏ Địa Ngục linh chi, đưa cho Hoa Nguyệt Vân, chăm chú nói:
- Nguyệt Vân, đây là ta đáp tạ nàng cho ưu đãi Đan Vương Các, hi vọng sau này chúng ta còn có thể tiếp tục hợp tác, nàng tốt nhất là bán giá cả linh dược cao một điểm cho Dược gia.
Hoa Nguyệt Vân không chút khách khí nhận lấy mẩu Địa Ngục linh chi kia, tuy chỉ có một chút, nhưng cũng vô cùng trân quý, nàng cười cợt nói:
- Trầm công tử thật là hào phóng, tiểu nữ tử nhất định sẽ chiếu Trầm công tử nói đi làm, nếu như Đan Hương dược trang này thật là của ta, ta nhất định sẽ miễn phí giao linh dược cho ngươi.
Trầm Tường cả kinh, nhìn khuôn mặt mỹ lệ yêu nạo kia, trong lòng âm thầm cân nhắc có phải nên thu Hoa Nguyệt Vân này làm nha hoàn hay không, bất quá hắn vẫn lo lắng nữ nhân này có những mục đích khác.
- Đan Vương Các ngày mai sẽ phải khai trương, tất cả đều là thúc tổ của ta đến chủ trì, ta muốn chuẩn bị tham gia Vương thành Võ Đạo Hội, đến thời điểm cần thiết, sẽ tận dụng cơ hội đánh quảng cáo cho Đan Vương Các.
Trầm Tường cười nói.
- Không thành vấn đề, Nguyệt Vân nhất định sẽ đi làm.
Lúc này Hoa Nguyệt Vân tựa như một nha hoàn, làm cho Trầm Tường có chút không chịu nổi, hắn cùng Hoa Nguyệt Vân nói bậy vài câu liền vội vã rời đi.
Nhìn Trầm Tường chạy trối chết, đôi mắt Hoa Nguyệt Vân lấp loé, kiều thối nói:
- Thật là một tiểu tử khó đối phó, đòn sát thủ cuối cùng đối với hắn cũng vô dụng, càng như vậy, ta lại càng phải chiếm được hắn.
Trầm Tường trước sau như một đi tới ngoài thành tu luyện, mục tiêu của hắn là để Trầm gia vào ở Vương thành, trở thành một thế gia cường thịnh, đến thời điểm đó hắn mới có thể an tâm đi tới đại môn phái những kia, còn Đan Vương Các, hắn bây giờ cũng không cần để ý tới nhiều như vậy, bởi vì có Đan Vương Mạnh Bá cùng Trầm Lộc Tông tọa trấn, mặt khác lại có Hoa Nguyệt Vân trong bóng tối chống đỡ, hắn chỉ cần an tâm tăng thực lực lên là được.
Trầm Tường chỉ là mới vừa tiến vào Phàm Võ Cảnh tầng bảy, bây giờ hắn muốn vững chắc tu vi, điều này có thể làm cho hắn có thể càng thêm thuận lợi thi triển Thôn Phệ ma công.
Giữa trưa ngày thứ hai, Trầm Tường rời khỏi rừng, trở về Vương thành, hắn cũng hiếu kì Đan Vương Các tiêu thụ như thế nào.
Trầm Tường đi ở trên đường cái, xa xa đã nhìn thấy Đan Vương Các, chỉ bất quá không phải náo nhiệt như hắn dự liệu, điều này làm cho hắn cảm thấy kỳ quái, vội vàng bước nhanh đi tới.
Đi tới cửa, Đan Vương Các Trầm Tường chỉ nhìn thấy bên trong một mảnh ngổn ngang, Trầm Lộc Tông khắp khuôn mặt là phẫn nộ, chỉ huy mấy người thu thập đồ vật ngổn ngang kia.
Đan Vương Các bị đánh đập, Trầm Tường phi thường khẳng định điểm ấy!
- Thúc tổ, ta đã trở về.
Trầm Tường vội vàng bước qua, nhìn sắc mặt Trầm Lộc Tông có chút tái nhợt, cau mày hỏi:
- Thúc tổ, là ai đả thương ngươi?
Hiện tại Trầm Tường là tràn ngập lửa giận, hắn quyết định, chỉ cần hắn từ trong miệng Trầm Lộc Tông biết được là ai làm ra, hắn sẽ lập tức đi báo thù, muốn cho những người này trả giá thật nặng.
- Là Trầm Phú Vinh đả thương ta, người Hắc Phong bang phụ trách đánh đập, hơn nữa còn đả thương một ít công nhân trong cửa hàng, Mạnh lão cùng mấy luyện đan sư đều đang bế quan luyện đan, cho nên bọn hắn không có chuyện gì!
Lúc này Trầm Lộc Tông vội vàng kéo Trầm Tường lại:
- Ngươi muốn đi làm gì?
Trầm Tường biết được là Hắc Phong bang, sắc mặt cực kỳ âm trầm, trong lòng tức giận ngập trời, trước đó món nợ Hắc Phong bang phái người tới giết hắn vẫn không có tính toán, hiện tại lại tới nơi này đánh đập.
Trầm Tường lạnh lùng nói:
- Thúc tổ, buông ta ra, ta muốn đi tận diệt Hắc Phong bang kia, nợ cũ nợ mới cùng tính một lượt! Ngươi thông báo cho cha ta, để hắn làm tốt chuẩn bị khai chiến cùng Dược gia, nếu Trầm gia chúng ta muốn đặt chân ở Vương thành, nhất định phải giải quyết Dược gia, này mới có thể kinh sợ những thế lực khác.
- Chỉ một mình ngươi đi? Ta đi cùng ngươi.
Trầm Lộc Tông nói.
- Không, ngươi trước đi tìm Mạnh lão thương lượng một chút, Đan Vương Các còn phải tiếp tục mở rộng cửa, đến thời điểm ai trở lại gây sự, giống nhau làm thịt.
Trầm Tường nói xong, liền bước nhanh rời đi, tuy thực lực của Mạnh Bá cùng Trầm Lộc Tông không bằng Trầm Phú Vinh kia, thế nhưng nếu hợp lại, Trầm Phú Vinh kia cũng không có quả ngon để ăn.
Dọc theo đường đi, Trầm Tường nghe được rất nhiều sự tình liên quan với Đan Vương Các, rất nhiều người càng nhiều chính là thất vọng, bởi vì giá cả đan dược bên trong Đan Vương Các thấp hơn Dược gia rất nhiều, một khi mở bán, sự nghiệp đan dược của Dược gia nhất định sẽ chịu xung kích rất lớn, vì lẽ đó Dược gia mới dùng thủ đoạn cường ngạnh để Đan Vương Các đóng cửa.
Tuy rằng loại thủ đoạn này không hề có đạo nghĩa, thậm chí là dã man, nhưng không có người quản, bởi vì thế lực của Dược gia ở bên trong Vương thành rất lớn, không ai muốn kết thù cùng Dược gia.
- Dược gia, ngươi chờ ta!
Sắc mặt Trầm Tường âm trầm, lửa giận ngút trời.
Trước cửa lớn phủ đệ Hắc Phong bang, sớm đã có rất nhiều thủ vệ ở chỗ này, bọn họ nhìn thấy Trầm Tường đi tới, vội vàng rút binh khí trong tay ra.
- Không muốn chết đều cút ngay cho ta.
Trên mặt Trầm Tường không có biểu tình gì đứng ở trước phủ đệ cửa lớn Hắc Phong bang, song quyền nắm chặt, cả người nhất thời hiện lên trận trận thanh mang, bên trong thanh mang bắn ra đạo đạo điện quang, phát sinh tiếng vang bùm bùm, rất là doạ người.
Ai cũng không muốn chết, những thủ vệ này bị Trầm Tường thả ra chân khí làm kinh sợ, bọn họ biết mình ở trước mặt Trầm Tường giống như giun dế, cho nên bọn hắn lập tức tránh ra.
Cửa lớn đóng chặt, Trầm Tường đứng ở trước cửa, hai con mắt nhấp nhoáng một tia điện quang, chỉ thấy hắn phát ra một tiếng trầm vang, Thanh Long chân khí đột nhiên nổ ra, giống như hai Cự Long đánh vào bên trên đại môn kia.
- Rầm rập…
Phiến cửa lớn làm bằng gỗ kia nhất thời biến thành mảnh vỡ, bụi mù cuồn cuộn, những thủ vệ kia cả người run rẩy, nếu như là đánh ở trên người bọn hắn, vậy bọn hắn sẽ biến thành một đống mảnh vỡ.
- Chuyện này. . . Đây là thực lực Phàm Võ Cảnh tầng bảy, vừa nãy hắn dùng tuyệt đối là cương khí!
Một thủ vệ sau khi thấy Trầm Tường đi vào phủ đệ, lập tức quát lên.
Tu vi của Trầm Tường ở trong truyền văn là Phàm Võ Cảnh tầng sáu, nhưng hiện tại là tầng bảy, này cũng không khỏi quá yêu nghiệt đi, những thủ vệ này âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nếu như vừa nãy bọn họ ngăn cản, cái kia chắc chắn phải chết.
Tiến vào trong phủ, cả người Trầm Tường hừng hực sát khí, hắn vốn là đang tu luyện Sát Phạt chi tâm, bây giờ lòng hắn tràn đầy sát ý, sát khí tích lũy trước đó nhất thời xông ra, dọc theo đường đi làm cho rất nhiều gia đinh cùng nha hoàn kinh sợ đến cả người như nhũn ra, nằm vật xuống trên đất, đây chính là chỗ lợi hại của Sát Phạt chi tâm, dùng sát khí uy hiếp đối phương!
- Ai tới Hắc Phong bang gây sự?
Một tiếng quát lớn truyền đến, Trầm Tường dừng bước.
- Đan Vương Các Trầm Tường! Bang phái chó săn của Dược gia, ngày hôm nay ta nhất định phải làm cho Hắc Phong bang các ngươi biến mất khỏi Vương thành.
Trầm Tường trầm giọng nói.
Chỉ thấy một tia đao quang ở trên không lướt tới, một người cầm đại đao trong tay, từ đàng xa bay đến, bổ về phía đầu lâu Trầm Tường.
Trầm Tường chỉ xem thường hừ một tiếng, nhẹ nhàng vung tay lên, một đạo cuồng lôi màu xanh dâng lên, khí cương mãnh liệt nồng nặc sấm sét từ trong tay của hắn bay vụt ra, đánh vào người trên trời cao kia, chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang, trên trời cao nhất thời tuôn ra một trận sương máu.
Đây là lôi cương, uy lực cực kỳ khủng bố! Rất nhiều người của Hắc Phong bang lao tới đều thấy sương máu phiêu tán trên trời cao, cùng với cương đao nát tan kia, không khỏi sợ đến ngây dại, bọn họ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy loại công kích kinh khủng này, một chiêu liền giết chết một người có thực lực không tệ bên trong Hắc Phong bang.
Trầm Tường là Phàm Võ Cảnh tầng bảy, loại cao thủ cấp bậc này ra chiêu cũng không thông thường, huống chi Trầm Tường tu luyện là thần công, người mang chân khí Ngũ hành thuộc tính!
- Dĩ nhiên tự chui đầu vào lưới, Trầm Tường, ngày hôm nay ta chắc chắn sẽ không cho ngươi sống sót đi ra ngoài, ngươi giết nhi tử ta, ta muốn lấy đầu ngươi để tế hắn!
Một âm thanh tràn ngập oán hận nói.
Trầm Tường đứng ở trung tâm một đại hoa viên, chung quanh hắn đều là hắc y nhân, Hắc Phong bang chủ kia cũng xuất hiện ở trước mặt hắn, bên cạnh hắn còn có mấy người người ăn mặc hào hoa phú quý.
Làm cho Trầm Tường không ngờ chính là, Vương thành thành chủ Hoa Cao Vân cũng có mặt, ở phía sau Hoa Cao Vân còn có một người tuổi còn trẻ, đây hẳn là nhi tử của hắn.
Trầm Tường cười lạnh nói:
- Liền cho phép nhi tử ngươi tới giết ta, không cho phép ta giết hắn? Huống chi hắn còn dẫn theo ba trăm người đến, nhưng cũng vẫn bị ta giết chết từng cái từng cái, bọn hắn chính là một đám phế vật, không oán người được!
- Không hổ là Trầm gia công tử trong truyền văn, lẽ nào ngươi còn không biết tình cảnh bây giờ của Trầm gia các ngươi sao? Phụ thân phế vật kia của ngươi đã bị đả thương, Đan Vương Các bị đập, ngươi lại còn dám tìm tới cửa, chuyện này quả thật chính là muốn chết.
Một trung niên mặc hoa phục màu vàng cười nói.
Trầm Tường run lên, cả người hiện ra tia điện khiếp người, hai mắt tràn ngập hung lệ trừng mắt nhìn tên trung niên kia nói:
- Người mới vừa nói phụ thân ta là phế vật là ngươi?
- Là ta thì thế nào, nhớ kỹ tên bổn đại gia, ta tên là Vương Nghị Sơn, là Vương gia gia chủ.
Người trung niên kia thần tình ngạo nghễ nói.
Vương gia là một gia tộc võ đạo bên trong Vương thành, nhưng ở trong ấn tượng của Trầm Tường cũng không phải rất mạnh, chỉ là những gia tộc bên trong Vương thành này đều xem thường gia tộc ngoại thành, vì lẽ đó tự nhiên không để Trầm gia vào trong mắt.
- Hừ, nguyên lai chỉ là chó liếm chân Dược gia, ta còn tưởng là cái gì.
Trầm Tường cười lạnh nói, những tiểu gia tộc này nịnh bợ Dược gia cũng không phải là sự tình lạ kỳ gì.
- Tiểu súc sinh, ngươi dám nhục mạ Vương gia, ngày hôm ta nay liền giết ngươi!
Vương Nghị Sơn giận tím mặt, tuy Trầm Tường nói đến mức khá là khó nghe, nhưng đây cũng là sự thực.
Vương Nghị Sơn rít gào một tiếng, thân thể giống như bốc cháy lên ngọn lửa màu vàng kim, ngưng tụ ra Vương giả chân khí đặc biệt của Vương gia, chỉ là cảm thụ cũng cảm thấy cực kỳ uy mãnh, hắn bước ra vài bước, bạo hống một tiếng, một kim quyền đánh ra ở trên hư không, một đạo kình khí cường hãn từ nắm đấm bạo phát ra, trong chớp mắt liền đến trước mắt Trầm Tường.
Sau khi đạo khí cương này đánh ra ngoài, phiến đá trên mặt đất nhất thời nát tan, xuất hiện một cái khe sâu, thấy cũng làm cho cả người run lên, loại sức mạnh này nếu như đánh vào trên thân thể người, chẳng phải là có thể ép người thành phấn vụn sao?
- Chút trình độ ấy còn dám làm tộc trưởng? Một tay của cha ta liền có thể bóp chết ngươi!
Trầm Tường khinh miệt nở nụ cười, đột nhiên vung tay lên, trong nháy mắt đập tan khí cương đánh tới kia.
Mọi người không khỏi khiếp sợ, vừa nãy Trầm Tường vung tay lên kia thật sự là quá nhẹ nhàng, giống như xua đuổi con ruồi, nhưng chỉ là như vậy liền hóa giải khí cương làm cho mọi người sợ hãi kia.
Vừa nãy thời điểm Trầm Tường phất tay, trên tay cũng bốc lên khí cương, hắn có thể dễ dàng đập tan khí cương của Vương Nghị Sơn, cái kia chỉ có thể nói rõ khí cương của Trầm Tường so với Vương Nghị Sơn thì mạnh hơn rất nhiều lần.
Một đòn phi thường tự tin của Vương Nghị Sơn bị Trầm Tường nhẹ nhàng phất tay đập đến tan thành mây khói, điều này làm cho hắn hoài nghi vừa nãy khí cương của hắn có phải là không có phát huy đến mức tận cùng, nhưng khe nức trên mặt đất kia xác thực tồn tại, nghĩ đến điểm này, hắn run lẩy bẩy cả linh hồn, hắn ý thức được người trẻ tuổi trước mắt kia có lực lượng mà hắn không địch nổi.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ngạo Thế Đan Thần, truyện Ngạo Thế Đan Thần, đọc truyện Ngạo Thế Đan Thần, Ngạo Thế Đan Thần full, Ngạo Thế Đan Thần chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!