Ngạo Thế Đan Thần

Chương 129: Chân Vũ Cảnh


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Ngạo Thế Đan Thần

Trầm Tường cười nói, sau đó lấy quần áo mặc vào.

Vừa rồi Tô Mị Dao cùng Bạch U U sờ soạng trên người Trầm Tường mấy lần, các nàng vốn định không nói chuyện này cho Trầm Tường, nhưng hiện tại Trầm Tường lại đột nhiên tỉnh lại, này làm cho các nàng vừa giận vừa thẹn, khuôn mặt phủ mị, trong trẻo nhưng lạnh lùng kia đều tràn đầy đỏ bừng, hai tiểu mỹ nhân đều nghiến răng nghiến lợi nhìn Trầm Tường.

- Ngươi đã tỉnh dậy lâu rồi hay sao?

Bạch U U lạnh giọng hỏi, các nàng vừa rồi đối thoại cũng không có gì, nhưng có một ít cũng cảm thấy khó xử.

Trầm Tường cười ngây ngô nói:

- Không có, ta là vừa vặn tỉnh lại, không nghĩ tới hai vị tỷ tỷ sẽ săn sóc ta như vậy, tự mình giúp ta tắm rửa.

- Trung thực nói cho ta biết, vừa rồi ta cùng sư muội nói ngươi có nghe được không !

Thanh âm cùng sắc mặt của Bạch U U đồng thời lạnh như băng, sát khí vô hình lan tràn ra, làm thân thể Trầm Tường phát run.

- Có, nhưng ta không phải cố ý, thân thể của ta đã mất đi tri giác, nhưng thần thức vẫn còn.

Trầm Tường chi tiết nói ra, trông thấy sắc mặt Bạch U U trở nên càng thêm khó coi, hắn nóng nảy:

- U U tỷ, ta tuyệt sẽ không truy cứu việc tỷ nhìn lén thân thể của ta, còn nữa, về sau ta nhất định sẽ bảo hộ tỷ, ta biết vì Vô Tình Ma Công kia biến tỷ thành như vậy, ta cũng lo lắng thay cho tỷ.

- Được rồi!

Bạch U U nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, nghĩ đến mới vừa nói mình nói những ra lời kia mà cảm thấy khó xử, mặt của nàng không khỏi nóng lên.

Bạch U U là được rồi, nhưng Tô Mị Dao lại không tính toán, nàng thẹn thùng hừ một tiếng, liền đến bên cạnh Trầm Tường, nắm cánh tay của hắn, bất quá nàng dùng lực không lớn, nên Trầm Tường không có cảm giác đau đớn.

- Uổng phí ta đối với ngươi tốt như vậy, vậy mà cố ý giả bộ ngủ bắt ta cùng sư tỷ cực nhọc.

Tô Mị Dao tức giận nói, Trầm Tường vẫn là lần đầu trông thấy nàng tức giận như vậy, nhưng bộ dáng kia lại có một loại phủ mị nói không nên, trong nội tâm Trầm Tường âm thầm tán thưởng.

- Mị Dao tỷ, bộ dáng tỷ tức giận thật là đẹp.

Trầm Tường cũng không biết mình đáp sai rồi, lại nói ra lời trong nội tâm, này làm Tô Mị Dao tức giận đến dậm chân.

Trầm Tường gãi đầu, cười ngây ngô hỏi:

- Hai vị tỷ tỷ, thân thể của ta đẹp mắt ở đâu, vì cái gì các tỷ xem nhiều lần như vậy?

Bạch U U không có trả lời, chỉ là nhắm mắt ngồi ở chỗ kia, làm bộ không nghe thấy, Tô Mị Dao cũng không biết nên nói cái gì, chẳng lẽ các nàng nói mình rãnh rỗi đến nhàm chán, mới vụng trộm nhìn hắn hay sao?

- Về sau không cho phép nhắc lại chuyện này!

Bạch U U lạnh lùng nói, tuy nàng biết mình không có lý, nhưng nàng chỉ có mạnh mẽ như vậy, mới tránh cho Trầm Tường tiếp tục dây dưa chủ đề này.

Tô Mị Dao hừ một tiếng, nói sang chuyện khác:

- Nói quá trình ngươi luyện đan, vì cái gì thần trí của ngươi lại đột nhiên khôi phục đến trạng thái đỉnh phong?

Nói đến đây, Trầm Tường cũng sờ không được ý nghĩ, hắn nói ra cảm giác ngay lúc đó!

- Ngươi thật sự nhìn thấy một đứa con nít?

Bạch U U vội vàng hỏi, đi đến bên người Trầm Tường.

Trầm Tường nhẹ gật đầu, Tô Mị Dao cũng đã đi tới, vẻ mặt chấn kinh đối mặt cùng Bạch U U.

- Buông lỏng, đừng nhúc nhích! Ta đến xem thức hải của ngươi!

Bạch U U duỗi hai tay ra, đặt ở trên gương mặt Trầm Tường.

Mặt Trầm Tường bị hai cánh tay lạnh buốt non vuốt ve, làm hắn âm thầm thoải mái:

- U U tỷ, tỷ sờ mặt của ta rất thoải mái.

- Đừng nói nhảm!

Bạch U U thấp giọng quát.

Hai mỹ nhân đều dựa vào bên người Trầm Tường, hiện tại Trầm Tường cũng không khách khí hít lấy mùi thơm của cơ thể trên người các nàng, hưởng thụ cảm giác thoải mái của hai tay Bạch U U truyền đến, hắn hi vọng loại cảm giác này có thể tiếp tục lâu một chút.

Một lát sau, Bạch U U ngược lại hít một hơi, thu tay về, nhìn Tô Mị Dao nhẹ gật đầu:

- Thật sự ngươi nhìn thấy hài nhi kia?

Tô Mị Dao kinh ngạc được nhếch cái miệng nhỏ nhắn, sau đó cũng dùng hai tay đặt ở trên mặt Trầm Tường, nhắm mắt lại.

Trầm Tường khoảng cách gần nhìn khuôn mặt động lòng người kia của Tô Mị Dao, ánh mắt không khỏi chậm rãi dời xuống, sau đó trông thấy một vật làm tâm thần hắn có chút không tập trung, hai luồng tuyết trắng mềm mại làm ra một khe rãnh thật sâu, làmngười ta hận không thể nhẹ nhàng cắn một ngụm.

- Hài nhi này rốt cuộc là cái gì?

Trầm Tường nghi hoặc hỏi thăm.

Tô Mị Dao nhéo nhéo khuôn mặt của hắn, cười quyến rũ nói:

- Đây là bộ dáng khi ngươi còn bé, chẳng qua là trạng thái thần trí của ngươi, là một dạng đồ vật như linh hồn, bất quá cái này gọi là thần hồn, thần thức và linh hồn hỗn hợp sinh ra.

- Này rất lợi hại phải không?

Trầm Tường trông thấy Tô Mị Dao cười đến vui vẻ như vậy, đã biết rõ này nhất định không phải đồ vật đơn giản.

- Rất lợi hại, ngươi đã bước vào Thần Đạo đệ nhất đoạn!

Bạch U U nhìn hắn nhẹ gật đầu:

- Hi vọng lời ngươi vừa mới hứa không phải một câu nói suông.

Thần Đạo? Trầm Tường không hiểu ra sao, nhưng hắn trông thấy Bạch U U dùng một loại ánh mắt ôn nhu kỳ dị nhìn hắn, hắn biết mình đã nhận được Bạch U U tán thành, này làm hắn có chút kích động, đúng như Tô Mị Dao nói, hắn xác thực rất thích Bạch U U, hắn cũng không biết vì cái gì, cảm thấy băng sơn mỹ nhân Bạch U U này rất làm người trìu mến.

- Thần Đạo là dùng Thần nhập đạo, là một phương thức tu luyện thần thức! Cùng võ đạo bất đồng, võ đạo chủ yếu phóng thích lực lượng chính là thân thể, mà Thần Đạo lại dùng thần hồn, nếu như ngươi tu luyện tới tình trạng nhất định, ngươi có thể thần hồn ly thể, du đãng các thế giới, vô hình không thái, nhưng lại có lực lượng hủy thiên diệt địa. Đây là mục tiêu mà rất nhiều cường giả dùng tinh lực cả đời theo đuổi.

Vẻ mặt Bạch U U hướng tới nói, trong ánh mắt của nàng cũng mang theo một vòng bất đắc dĩ, bởi vì nàng tu luyện Vô Tình Ma Công, nếu như về sau không tiêu tan mà nói, sẽ biến thành một người không có thất tình lục dục, tuy nhiên đến lúc đó nàng sẽ rất mạnh.

- Thử nghĩ một mình ngươi ngồi trong nhà, sau đó thần hồn của ngươi có thể phiêu đãng ở giữa thiên địa, lên trời xuống đất, không gì làm không được, còn có lực lượng không kém gì thân thể, đây là lợi hại cỡ nào? Hơn nữa chỉ cần ngươi muốn, ngươi cũng có thể dùng thiên địa linh khí miêu tả một cái thân thể cho mình.

Tô Mị Dao hết sức kích động, trên khuôn mặt tràn đầy dáng tươi cười kiều diễm, nàng thập phần hướng tới loại cảnh giới này.

- Bất tử bất diệt!

Trong nội tâm Trầm Tường vô cùng kinh hãi, thì thào nói.

- Đúng vậy, muốn bước vào Thần Đạo, thiên thời địa lợi nhân hoà thiếu một thứ cũng không được, ngươi lại làm được, hài nhi kia chính là trạng thái thần hồn mà ngươi mới sinh, sau khi trưởng thành, hài nhi sẽ kia giống ngươi như đúc.

Bạch U U nói.

- Về sau ngươi chỉ cần tu luyện thần thức là được rồi, cụ thể tu luyện Thần Đạo như thế nào, ta cùng sư tỷ đều không rõ ràng lắm, ta nghĩ sẽ không có bao nhiêu người biết nó, bởi vì người như vậy quá ít.

Tô Mị Dao có chút tiếc nuối.

Lúc này tâm tình Trầm Tường thật tốt, chẳng những có thể luyện chế Trúc Cơ Đan, thần thức đột nhiên tăng mạnh, lại bước vào Thần Đạo, đương nhiên, để cho hắn vui vẻ nhất chính là, thái độ của Bạch U U đối với hắn tốt lên rất nhiều.

- Đây đều là hai vị tỷ tỷ cổ vũ ta, thời điểm các tỷ bảo ta buông tha cho, nhưng ta biết đáy lòng của các tỷ rất hi vọng ta thành công, hơn nữa ta cũng không muốn cho các tỷ thất vọng, cho nên ta mới không ngừng phá tan cực hạn thần thức.

Trầm Tường cười nói, lại là tâng bốc không đến nơi đến chốn.

- Ngươi tiếp tục luyện đan a, nhanh tiến vào Chân Vũ Cảnh!

Bạch U U nói ra, liền đi tới một bên.

Tô Mị Dao đi ở bên người Bạch U U, nương tựa ở trên người nàng, ôm eo nhỏ của nàng, trên mặt mang theo chút u sầu.

Bây giờ Trầm Tường còn có bảy phần dược liệu, hiện tại hắn đã khôi phục, cũng nên nắm chặt thời gian luyện đan!

Ba ngày đi qua, Trầm Tường thành công luyện chế ra bốn hạt Trúc Cơ Đan, tuy thất bại ba lượt, nhưng hắn vẫn hết sức hài lòng!

Trầm Tường nhìn năm hạt Trúc Cơ Đan, không khỏi cảm khái, hắn nghe nói đây chính là đan dược giá trị hơn mấy chục vạn tinh thạch một hạt, không có một bảng giá tiêu chuẩn, bình thường đều là thông qua phương thức đấu giá bán ra.

Trầm Tường ăn một hạt, bắt đầu tu luyện, áp súc toàn bộ chân khí ở trong cơ thể...

Trong lúc bất tri bất giác, Trầm Tường đã mất tích hơn tám tháng, trong khoảng thời gian này, đầy đủ thời gian cho hắn phản hồi Thái Vũ Môn tránh né, nhưng mà Thái Vũ Môn một dạng không có tin tức của hắn.

Rất nhiều người đều suy đoán, có thể là sau khi Trầm Tường trọng thương đào tẩu, lại không khôi phục, chết ở bên ngoài hoang dã, bị yêu thú ăn mất.

Trầm Tường một mực trốn ở trong lòng núi tu luyện, hắn đã ăn hết toàn bộ năm hạt Trúc Cơ Đan kia, chân khí ẩn chứa bên trong Trúc Cơ Đan cũng vượt quá dự liệu của hắn, dĩ nhiên là nhiều như thế, làm cho hắn cần rất nhiều thời gian luyện hóa.

Ban đêm, tuyết rơi dầy khắp nơi, khắp núi rừng một mảnh tuyết trắng, Ngân Nguyệt treo cao trên không trung, chiếu sáng tuyết trắng, trong núi rừng gió lạnh gào thét, xuất hiện một nam tử mặc trang phục màu đen, hắn thi triển khinh công cao tuyệt, đạp trên lá cây, ở trên đỉnh rừng rậm bay vút, tốc độ cực nhanh, nhưng lại không có lưu lại dấu vết trên tuyết trắng!

Lúc này Trầm Tường thỏa thích chạy như điên, lộ ra hưng phấn trong lòng, hắn bị đè nén ở trong lòng núi kia lâu như vậy, hôm nay rốt cục đột phá đến Chân Vũ Cảnh, trở thành một Chân Vũ Cảnh trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, hiện tại hắn một đường chạy vội, một đường lớn tiếng gào thét, thanh âm quanh quẩn ở trong núi rừng yên tĩnh, chấn đắc lá cây run rẩy.

Ở bên trong ngũ tôn thú tượng trong cơ thể Trầm Tường, bảy hạt chân nguyên kia đều trở nên sáng ngời vô cùng, trên Thanh Long thú tượng có ba hạt chân nguyên sáng ngời, đây là chân khí của Trúc Cơ Đan quá nhiều, mới khiến cho nó ngưng tụ ra như vậy, làm ngũ tôn thú tượng sáng ngời mười hạt chân nguyên, cho hắn một chân bước vào Chân Vũ Cảnh đệ nhị đoạn, hiện tại hắn chỉ là đệ nhất đoạn, nhưng thực lực lại vượt qua đồng cấp khác rất nhiều.

Trầm Tường muốn tranh thủ thời gian ly khai phản hồi Phiêu Hương Thành, hắn muốn mua đại lượng tài liệu Bạch Ngọc Tán cùng Chân Nguyên Đan, sau khi luyện chế thành công, hắn cũng có thể đi chứng thực tứ đoạn Luyện đan sư, đến lúc đó hắn lại phản hồi Thái Vũ Môn.

Trên đường đi, Trầm Tường thỉnh thoảng ném ra ngoài một hạt Chân Khí Đan, sau đó dùng miệng tiếp được, Chân Khí Đan trong mắt hắn cũng chỉ là đồ ăn vặt.

- Thực lực Chân Vũ Cảnh là không giốngbình thường a, ta cảm giác có thể tùy tùy tiện tiện đánh nát một ngọn núi.

Trầm Tường hưng phấn nói ra, há miệng đón lấy Chân Khí Đan bị hắn ném ra không trung kia.

Đột nhiên, hắn trông thấy không trung hiện lên một đạo bạch ảnh, hạt Chân Khí Đan kia bị một thứ gì đó cướp đi!

- Con mẹ nó, cũng dám trộm đồ đạc của ta!

Hiện tại Trầm Tường vừa mới tấn cấp, bây giờ tâm tình của hắn rất tốt, nhưng ai gây hắn mà nói, sẽ trở thành đối tượng luyện tập của hắn.

Thần thức của Trầm Tường khuếch tán, rất nhanh cảm ứng được có đồ vật gì đó đang dùng một tốc độ cực nhanh thoát đi, hắn vội vàng thả ra Chu Tước Hỏa Dực đuổi theo, bởi vì loại tốc độ này không phải hắn dùng chân có thể đuổi được.

- Đến cùng là vật gì? Sao mà nhanh như vậy!

Trầm Tường không khỏi kinh ngạc, hiện tại hắn là Chân Vũ Cảnh, lại có cái gì so với hắn còn nhanh hơn, nếu như không dùng cánh mà nói, hắn khó có thể đuổi đến.

Rất nhanh, Trầm Tường đã nhìn thấy bên trong cây cối, có một con sóc màu trắng đang dùng một tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nhảy lên cành cây.

Này dĩ nhiên là một yêu thú!

- Không phải yêu thú bình thường, ngươi phải cẩn thận, loại tốc độ này rất đáng sợ!

Tô Mị Dao dặn dò.

Trầm Tường rất nhanh lao xuống dưới, phóng ra Long Cương, bởi vì đại đa số yêu thú đều sẽ e ngại Long uy, con sóc màu trắng kia cảm ứng được, cũng không khỏi sửng sốt một chút, đầu đâm vào trên một cây khô, thoạt nhìn thập phần buồn cười.

Ngay thời điểm Trầm Tường chuẩn bị đánh nó một chưởng, con sóc kia vậy mà bạo khởi một hồi Bạch Quang, Bạch Quang rất nhanh biến mất, một tiểu nha đầu bận áo trắng, như phấn điêu ngọc trác ngồi ở trên mặt tuyết, nàng đang dùng một đôi bàn tay nhỏ đáng yêu ôm đầu, miệng chu lên, trong đôi mắt ngậm đầy nước mắt, giống như là muốn khóc, làm cho người ta trìu mến.

Trông thấy một con sóc biến thành một tiểu nữ hài bảy tám tuổi đáng yêu, Trầm Tường không khỏi chấn động, hắn lại càng hoảng sợ, tuy hắn nghe nói qua sự tình yêu thú biến hóa, nhưng bình thường đều là yêu thú rất mạnh mới có thể làm được, nhưng con sóc này ngoại trừ tốc độ nhanh, một chút bộ dạng mạnh mẽ cũng không có.

- Sao ngươi trộm Chân Khí Đan của ta?

Trầm Tường lạnh lùng hỏi, tuy tiểu nha đầu kia rất đáng yêu, nhưng Trầm Tường lại không có cho nàng sắc mặt tốt.

- Người ta đói bụng nha... ngươi khiến cho người ta bị đâm rất đau, ta chán ghét ngươi!

Tiểu nữ hài ngẩng đầu lên, hai giọt nước mắt đã theo ánh mắt kia nhỏ xuống, cắn môi, trừng mắt nhìn Trầm Tường.

Đột nhiên Trầm Tường thoáng nhìn trên đỉnh đầu tiểu nha đầu này có hai đồ vật nho nhỏ, nhìn về phía trên như là sừng hươu!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ngạo Thế Đan Thần, truyện Ngạo Thế Đan Thần, đọc truyện Ngạo Thế Đan Thần, Ngạo Thế Đan Thần full, Ngạo Thế Đan Thần chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top