Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 362: Tam Hoàng tây hành cực nhạc


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Trương Tử Tinh hướng Đa Bảo đạo nhân bày tỏ lòng biết ơn: "Đa tạ thịnh tình của đạo hữa! Ta nghĩ trước tiên đi tới Hỏa Vân động, xin ba vị thánh hoàng giúp đỡ. Nếu như cần phải có Lạc Thư, lúc đó lại tới mượn đạo hữu có được không?"

Đa bảo đạo nhân vui vẻ nói: "Ta quả thật đã quên đạo hữu cùng ba vị thánh hoàng có quan hệ sâu xa! Tam Hoàng kia kể cả là thánh nhân nhưng cũng không dám lạm dụng áp chế. Nếu có thể mời Tam Hoàng tương trợ, chuyến đi này của đạo hữu cũng không có gì đáng lo ngại!"

Trương Tử Tinh gật đầu, hỏi lại: "Đạo hữu có biết sư tôn đang bế quan nghiên cứu loại thần thông nào?"

Đa Bảo đạo nhân lộ vẻ do dự rồi nói: "Việc này sư tôn từng dặn ta không được nói cho người thứ hai biết. Cho dù là đồng môn sư đệ, sư muội cũng không được biết. Đạo hữu xin thứ lỗi cho ta không tiện trả lời."

"Đa Bảo đạo hữu, thực ra tôn sư ngày đó ở Tây Kỳ khi cứu giúp Công Minh đạo hữu cũng từng nói rõ với ta về việc bế quan tìm hiểu Tru Tiên Trận đồ" Trương Tử Tinh không để ý vẻ mặt kinh ngạc của Đa Bảo đạo nhân, tiếp tục nói: "Lúc này quý giáo cùng với Xiển giáo, Tây Phương giáo đã sớm trở thành thế nước lửa đối đầu, sớm hay muộn cũng sẽ có một hồi đại chiến. Tôn sư đúng là vì thế mà bế quan tìm hiểu trận đồ kia, đến lúc đó Tru Tiên Trận bốn đại huyền tiên dựa vào tứ kiếm chia ra thủ bốn cửa, chống cự lại Thánh nhân. Đạo hữu là đệ tử hàng đầu của Triệt giáo, bản thân là huyền tiên đỉnh giai, tất nhiên việc nhân đức không nhường ai. Nhị đệ Khổng Tuyên của ta cũng sẽ cùng đạo hữu kề vai chiến đấu. Lần này hai người các ngươi đều là sư phụ của Viên Hồng, ân oán tự nhiên sẽ không còn, hy vọng trong lòng đạo hữu không có khúc mắc, ngày sau cùng đồng tâm hiệp lực chống lại hai giáo kia.

Đa Bảo đạo nhân thấy Trương Tử Tinh biết nguyên nhân sư tôn bế quan, còn nói ra Khổng Tuyên thủ một trận trong tứ tiên, âm thầm gật đầu nói: "Đạo hữu yên tâm, ta không phải là người không biết phân biệt nặng nhẹ. Lần này tranh chấp chỉ vì tính khí nhất thời mà phân cao thấp. Cũng không phải vì thù hận mà tranh đấu. Ta đối với tu vi của hắn cũng thực sự bội phục, ngày sau tự nhiên sẽ cùng chung tay kháng địch."

Lúc này Khổng Tuyên đã sớm thông qua Viên Hồng đem pháp bảo đã thu trả lại cho Đa Bảo đạo nhân. Hai người đều tâm khí giống nhau, không muốn chủ động hướng đối phương nhận thua. Nhưng trong lòng lại âm thầm bội phục tu vi của nhau. Nay có đồ đệ Viên Hồng này, Trương Tử Tinh tin tưởng hai người nhất định sẽ có lúc trở thành tri kỷ.

Sau khi cùng Đa Bảo đạo nhân thỏa thuận, Trương Tử Tinh lập tức hướng chư tiên Triệt giáo cáo từ, mang theo Khổng Tuyên rời Bích Du cung, hướng Hỏa Vân động đi tới. Viên Hồng ở lại Bích Du cung tu luyện với Đa Bảo đạo nhân.

Đi tới Hỏa Vân động, Trương Tử Tinh mang theo Khổng Tuyên bái kiến Phục Hi, Thần Nông, Hoàng đế tam thánh hoàng. Cũng đem sự tình từ đầu đến cuối nói ra. Tam Hoàng nghe được hắn bằng vào thân phận Tiêu Dao Tử làm được nhiều đại sự đến vậy mới biết hắn đã sớm có ý định nghịch thiên thay đổi vận mệnh. Tất cả đều cảm khái không thôi, lời nói mang theo sự khen ngợi, tán thành.

Ánh mắt Phục Hi dừng trên người Khổng Tuyên ở bên cạnh Trương Tử Tinh, khen: "Vị bằng hữu này tu vi quả nhiên thâm sâu khó dò. Trong số các huyền tiên mà ta từng gặp thì đạo hữu là người có tu vi cao nhất. Lại nghe nói đạo hữu trong tay còn có Hỗn Độn chung, chẳng biết có thể lấy ra cho ba người chúng ta mở mang tầm mắt một phen?"

Trương Tử Tinh hướng Khổng Tuyên gật đầu. Khổng Tuyên chần chừ một lát, Hỗn Độn chung hiện ra trong tay, tỏa ra lực lượng nhàn nhạt. Tam Hoàng đều là người "
biết hàng", mặc dù Khổng Tuyên không có phát huy ra uy lực của Hỗn Độn Chung, nhưng với tu vi của bọn họ hiển nhiên có thể cảm giác được tiên thiên chí bảo kia ẩn chứa lực lượng vô thượng..

Phục Hi lộ ra vẻ mặt vui mừng, gật đầu khen: "
Quả nhiên là tiên thiên chí bảo! Có bảo vật này, hơn nữa lại có Hà Đồ, Lạc Thư, làm tăng hy vọng lên nhiều!"

Trương Tử Tinh nghi hoặc hỏi: "
Hỗn Độn chung, Hà Đồ, Lạc Thư có thể địch lại thánh nhân?"

Phục Hi lắc đầu nói: "
Bệ hạ hiểu lầm. Ta nói chính là một chuyện khác."

Khổng Tuyên thu hồi Hỗn Độn chung, nhíu mày nói: "
Hoàng huynh ta cảm tạ ân đức của ba vị thánh hoàng, thành tâm đến mong được giúp đỡ, cũng đem thân phận cùng bí mật nói ra hết. Ba vị vì sao còn không chịu giúp? Nếu không muốn giúp, xin mời nói rõ, đừng quanh co lòng vòng."

Khổng Tuyên cùng Tam Hoàng giống nhau, đều là cảnh giới huyền tiên thương giai đỉnh phong. Tuy rằng Tam Hoàng tu vi thâm hậu, lại có nhiều giai vị lực, nhưng Khổng Tuyên cũng có tiên thiên chí bảo Hỗn Độn chung ở trong tay. Thêm vào đó lại xuất thân yêu tộc, cho nên đối với Tam Hoàng cũng không có bao nhiêu sự kính sợ. Lúc trước Phục Hi muốn xem Hỗn Động Chung, Khổng Tuyên đã có chút bất mãn. Hiện giờ huynh trưởng khẩn cầu như vậy lại nói ra việc khác. Do đó không nhịn được mà nói ra.

Phục Hi cũng không tức giận, cười nói: "Khổng đạo hữu đừng vội hiểu lầm. Bệ hạ lấy sự thành khẩn đối đãi với chúng ta. Ba người chúng ta như thế nào lại đứng ngoài việc này? Chỉ là lời ta nói với bệ hạ trong tương lai có liên hệ lớn."

Thần Nông mở miệng hỏi: "
Bệ hạ, nghe nói người được Ma thần Hình Thiên tương trợ, không biết tu vi Hình Thiên kia như thế nào?"

Trương Tử Tinh đáp: "
Hình Thiên cũng là huynh đệ kết nghĩa của ta, tu vi đã gần đến huyền tiên thượng giai đỉnh."

Tam Hoàng vẻ mặt kinh ngạc, mừng rõ nhìn nhau cười. Hoàng đế mở miệng nói: "
Không thể nghĩ tới Hình Thiên đã đạt tới cảnh giới cao như thế, thật sự là rất cao! Như vậy thì cũng đủ ngũ hành rồi!"

Trương Tử Tinh thấy Hoàng đế biết được ma thần Hình Thiên tu vi tăng tiến rất nhanh thì tỏ vẻ vui mừng, trong lòng không khỏi kinh ngạc. Phục Hi nói: "
Ta có một việc trọng yếu liên quan đến bệ hạ. Nếu như sáu vị huyền tiên đỉnh giai đồng thời ra tay, năm người bày trận, một người hành động. Ba người chúng ta, hơn nữa lại có Khổng đạo hữu cùng Hình Thiên đạo hữu là đủ năm người. Bệ hạ từng nói được Triệt giáo thánh nhân Thông Thiên giáo chủ tán thành, như vậy cũng sẽ tương trợ hết sức. Đa Bảo đạo nhân kia của Triệt giáo có Lạc Thư trên người, tu vi là huyền tiên thượng giai đỉnh, vừa đủ sáu người."

Là chuyện tình gì trọng yếu mà phải cần sáu vị huyền tiên thượng giai đỉnh đồng loạt ra tay? Trương Tử Tinh trong lòng cực kỳ tò mò, vội hỏi Phục Hi sự tình. Phục Hi mỉm cười nói: "
Việc này chưa tới thời cơ, đến lúc đó sẽ nói với bệ hạ. Trước mắt vẫn là nghĩ cách trợ giúp bệ hạ giải quyết vấn đề Tây Phương giáo kia. Tây Phương giáo chủ lại chịu tặng Vãng Sinh Liên Tử, chắc chắn là có việc gì đó với danh phận Tiêu Dao Tử của bệ hạ."

Trương Tử Tinh gật đầu nói: "
Ta là người ngoài mệnh số, mà Tây Phương giáo gần đây hao binh tổn tướng, thực lực tổn hại, nói như vậy Tây Phương giáo chủ muốn mượn ta để nghĩ cách tranh đọat sát kiếp, số mệnh cho nên mới sử dụng nhiều thủ đoạn như vậy. Lần này tới chỉ sợ còn có thể gây khó dễ. Hai vị huynh đệ của ta, Khổng Tuyên, Hình Thiên, tuy có tu vi huyền tiên thượng giai đỉnh, nhưng muốn cùng thánh nhân đối kháng cũng không có phần thắng. Lần nay ta muốn một mình đi trước để gặp, bản thân tự mình ứng đối cũng thật khó khăn, cho nên đặc biệt đến xin ba vị thánh hoàng bệ hạ giúp đỡ."

Khổng Tuyên vừa nghe cả kinh nói: "
Hoàng huynh sao có thể một thân một mình nguy hiểm? Ngu đệ cùng người đi trước, có gì hung hiểm cũng sẽ cùng đối mặt!"

Trương Tử Tinh lắc đầu nói: "
Nhị đệ, năm đó Tây Phương giáo Chuẩn Đề đạo nhân từng hai lần cưỡng bức ngươi nhập giáo. Nhưng đệ may mắn thoát được thủ đoạn này. Nếu đệ cùng ta đi, Tiếp Dẫn đạo nhân tất sẽ không dễ dàng cho đệ rời đi."

Nhắc tới Chuẩn Đề đạo nhân, Khổng Tuyên nhíu mày nói: "
Ta hiện giờ tu vi tinh tiến, lại có Hỗn Độn chung trong tay. Cho dù không phải địch thủ, cũng có thể tìm được lối thoát. Năm đó hắn dùng sức mạnh ép buộc ta, ta cũng muốn tìm hắn thanh toán đoạn nhân quả này."

Trương Tử Tinh truyền âm nói: "
Nhị đệ, cũng không phải ta xem thường thần thông của ngươi. Nếu muốn tìm Chuẩn Đề đạo nhân đánh, Tru Tiên Trận sau này ngươi sẽ có cơ hội. Hiện giờ vẫn lấy đại cục làm trọng, không cần bại lộ thực lực quá sớm."

Khổng Tuyên trong lòng biết Trương Tử Tinh lo lắng cho an nguy của hắn, nghĩ một lúc rồi cũng không kiên trì nài nỉ nữa.

Trương Tử Tinh nhìn Tam Hoàng nói: "
Lúc này vì đại kế của ta chưa hoàn toàn triển khai toàn bộ, không muốn bại lộ thân phận quá sớm, cho nên muốn hỏi ba vị Thánh Hoàng phương pháp ứng phó."

Phục Hi trầm ngâm thật lâu rồi mở miệng nói: "
Nhắc tới cũng khéo, ba người chúng ta đang muốn cùng Tây Phương giáo đánh cược một vật. Hôm nay Tiếp Dẫn đạo nhân giục bệ hạ tới gặp mặt, vừa lúc có thể thảo luận một phen."

Trương Tử Tinh thấy bộ dáng Phục Hi thần bí, cũng không hỏi, chỉ là trong lòng thầm tính toán một phen: Tam Hoàng cùng Tây Phương giáo đánh cuộc một đồ vật? Hai bên dậm chân một cái là có thể làm cho toàn bộ "
Phong thần tiểu trấn" đất rung núi chuyển, hai bên đều là đại nhân vật có danh vọng! Tam Hoàng cũng không tồi, coi như là chủ tịch danh dự của công hội, xử lý các công việc linh tinh. Nhưng nhị vị Tây Phương giáo kia cấp bậc là hàng thật giá thật. Hai bên đổ đấu, cho dù là một bên thét to, một bên tiến đánh, công an trên trấn cũng không dám phái người ra bắt……

Hai ngày sau Hoan Hỉ sứ giả nhận được tin của Viên Hồng, vội chạy tới Triều Ca, rốt cục cũng như nguyện, gặp được Tiêu Dao Tử mới vừa khỏi độc thương.

Trương Tử Tinh vừa thấy mặt liền hướng Hoan Hỉ sứ giả nói lời cảm ơn "Tạ ân cứu mạng". Hoan Hỉ sứ giả thấy hắn không việc gì, mặt lộ ra vẻ vui mừng, cũng không dám nhận sự biết ơn của hắn. Chỉ nói là thánh nhân từ bi ban thưởng cho, cũng mời Trương Tử Tinh tới Tây Phương giáo. Trương Tử Tinh cũng không cự tuyệt, sảng khoái đáp ứng.

Hai người sử dụng độn quang hướng Tây Phương Cực Lạc đi tới, ước chừng một khoảng thời gian đã tới Tây Phương thắng cảnh.

Phương Tây Cực Lạc Niết bàn quả nhiên là chốn bồng lai tiên cảnh, đúng là khác xa với vùng trung thổ. Như Vô danh tiên sơn nơi Thông Thiên giáo chủ ẩn cư, Vô danh tiên sơn này cảnh vật kỳ tú, mây ngũ sắc chiếu sáng, tiên vụ mờ mịt, so với Bích Du Cung cùng cảnh tự nhiên hòa thành một thể, cũng không hơn kém là mấy.

Mà Tây Phương Cực Lạc chi cảnh lại còn có kim quang bảo diễm qua quanh phái, chung quanh đều có mùi thơm đặc biệt, nhìn từ phía xa có vẻ quang hoa lóa mắt không giống bình thường. Hoan Hỉ sứ giả dẫn Trương Tử Tinh đi qua Thất Bảo Lâm, Bát Đức Trì, Bồ Đề Lâm, hướng hắn giới thiệu các cảnh quan.

Trong Thất Bảo Lâm kia có kim, ngân, ngọc lưu ly, xà cừ, mã não, hổ phách, san hô bảy thứ kết thành quả, có ích cho việc tu hành. Mà trong Bát Đức Trì nước trong như ngọc, có vô số Kim Liên Hoa, bảo quang tỏa ra bốn phía.

Trương Tử Tinh một bên vừa nghe, một bên trong lòng dựa vào phật giáo tri thức xác minh, quả nhiên có sự khác thường, thầm nghĩ nơi này không hổ là không gian song song. Bất quá hắn cũng không có hứng thú đi khảo cứu, trong lòng suy tính chờ chút nữa gặp mặt hai vị thánh nhân sẽ mở miệng đối đáp thế nào. Bạn đang đọc truyện tại - www.TruyệnFULL.vn

Hoan Hỉ sứ giả dẫn hắn bước lên cầu thang mà đi, dọc đường có vô số linh cung bảo khuyết, lâm quán châu báu, kim các nghìn tầng, cuối cùng cũng tới Bảo điện phía trước.

Hoan Hỉ sứ giả bảo Trương Tử Tinh đứng ở bên ngoài chờ mình đi vào đại điện, hướng Tiếp Dẫn đạo nhân cùng Chuẩn Đề đạo nhân hành lễ nói: "Khởi bẩm nhị vị giáo chủ, đệ tử đã mời Tiêu Dao Tử đến, đang ở ngoài điện chờ."

Tiếp Dẫn đạo nhân vuốt cằm nói: "
Ngươi bảo hắn tiến vào."

Hoan Hỉ Sử Giả đem Trương Tử Tinh tiến vào. Trương Tử Tinh thấy trong nội điện vô cùng rộng, ẩn ước có mùi thơm lạ lùng thoang thoảng. Tây Phương giáo chủ hai vị thánh nhân ngồi ở trên, Tiếp Dẫn ở bên trái, Chuẩn Đề ở bên phải, thủ hạ phía dưới có bốn người.

Trương Tử Tinh nhận mặt Tam Thế Minh Vương, Quân Đồ Lợi Minh Vương cùng Kim Cương Dạ Xoa Minh Vương. Một vị nữ tử xinh đẹp khác hẳn là Kiền Đạt Bà.

Trương Tử Tinh vẻ mặt nghiêm nghị, tiến lên hành lễ nói: "Tiêu Dao Tử ra mắt hai vị Giáo chủ thánh nhân! Chúc thánh nhân vạn thọ vô cương."

Tiếp Dẫn đạo nhân mời Trương Tử Tinh ngồi xuống, mở miệng nói: "
Tiêu Dao đạo hữu từ khi chia tay chúng ta vẫn khỏe chứ? Không biết độc thương trên người ngươi đã khỏi hẳn chưa?"

Trương Tử Tinh biết Tiếp Dẫn đạo nhân đã rõ mà còn hỏi, nếu hắn không được giải độc, như thế nào còn có thể tới Cực Lạc thế giới? Nhưng trên mặt hắn vẫn lộ ra vẻ cảm kích, đứng dậy chắp tay nói: "
Đa tạ giáo chủ tặng dị bảo mới giải được Dao Trì Kim Mẫu độc chú, ân cứu mạng tuyệt không dám quên!"

Chuẩn Đề ở một bên tiếp lời nói: "
Đạo hữu cần gì khách khí như thế? Ngày đó tại Đông Hải, nhận được chí bảo Thiên Thư của đạo hữu tặng, ta còn chưa có cám ơn. Huống chi đạo hữu cùng giáo ta có duyên, nay gặp kiếp nạn, tự nhiên sẽ tương trợ. Vãng Sinh Liên Tử kia tuy rằng trân quý, nhưng so với tính mạng đạo hữu thì chỉ như vật bình thường.

Chuẩn Đề đạo nhân ngữ khí nhẹ nhàng, hời hợt nhưng lại nhấn mạnh việc thi ân. Trương Tử Tinh trong lòng cười thầm, nhưng ngoài miệng lại nói: "Từ lâu đã nghe quý giáo phổ độ chúng sinh, giúp chúng sinh hướng thiện. Nay Tiếp Dẫn thánh nhân lại đem Vãng Sinh Liên Thực cho kẻ tục nhân như ta, quả thật từ bi, thật là danh bất hư truyền!"

Lời này của Trương Tử Tinh tuy bên ngoài là tán tụng Tiếp Dẫn đạo nhân đạo đức tốt, nhưng thực tế cũng ám dụ giáo lý của Tây Phương giáo là từ bi cứu người.

Tiếp Dẫn đạo nhân cùng Chuẩn Đề đạo nhân là thánh nhân, đương nhiên hiểu được sự ẩn dụ sắc bén trong lời nói của hắn. Tiếp Dẫn đạo nhân thuận miệng hỏi: "Đạo hữu mới vừa rồi nói từ bi, cuối cùng giải thích thế nào?"

Trương Tử Tinh mặc dù không hiểu phật pháp, nhưng có Siêu Não trong tay, tất nhiên tha hồ mà bốc phét. Lập tức không chút lo lắng, thong thả nói: "Từ có nghĩ là yêu thương chúng sinh, bi là thương xót mọi người, hai cái hợp lại gọi là từ bi. Bần đạo xem ra từ bi có thể phân làm ba loại, chúng sinh duyên, pháp duyên, vô duyên. Lấy giác ngộ chúng sinh vô ngã mà tiến tới giác ngộ chư pháp vô ngã mà sinh ra pháp duyên từ bi. Tâm không chỗ nào không duyên, ly hết thảy khác biệt, siêu việt đối lập, dù sao trống không, làm vi vô duyên từ bi, hợp xưng tam duyên từ bi."

"Hảo một cái duyên từ bi!" Chuẩn Đề đạo nhân bật thốt lên khen ngợi: "Đã nghe Quân Đồ Lợi Minh Vương nhắc tới đạo hữu tuệ căn rất cao, ngộ tính vô song, am hiểu sâu sắc giáo lý Tây Phương giáo chúng ta, hiện giờ vừa thấy quả thực không phải là hư ngôn!"

Tiếp Dẫn đạo nhân mới thử một lần, quả nhiên phát hiện Tiêu Dao Tử thực sự tinh thâm, không khỏi hơi vuốt cằm, tam đại minh vương thủ hạ, Kiền Đạt Bà cùng Hoan Hỉ sứ giả cũng đều lộ ra vẻ đồng ý, kính nể.

Kỳ thật Trương Tử Tinh làm theo khái niệm "Từ bi" của đại thừa phật giáo đời sau, quả nhiên thu được hiệu quả.

Tiếp Dẫn đạo nhân mở miệng nói: "Đạo hữu, ngươi mới tới đây, cảm thấy Cực Lạc này như thế nào?"

"Ngưỡng mộ cái danh Cực Lạc của quý giáo đã lâu, hôm nay mới được nhìn thấy, quả thật là một thắng cảnh trần gian. Có thể nói trên thế gian này hồng trần không đến nên duyên hết, vạn kiếp không mỏi mệt."

Mọi người Tây Phương giáo nghe được đều mỉm cười, nào biết sau đó Trương Tử Tinh còn nói ra một câu kinh người: "Chính là… ….Chỉ có một điều đáng tiếc là hơi "nghèo nàn"."

Tiếp Dẫn đạo nhân vốn định thuận theo tình thế đưa ra lời mời đối với Tiêu Dao Tử, cũng không ngờ đối phương có loại kỳ luận này, lập tức thấy hứng thú. Chuẩn Đề đạo nhân cũng biết Tiêu Dao Tử tất có câu tiếp theo, không khỏi giật mình.

Kim Cương Dạ Xoa Minh Vương tính tình vội vàng, hấp tấp, vừa nghe Tiêu Dao Tử dùng tới hai từ "nghèo nàn", mặt lộ vẻ khó chịu, nhịn không được mở miệng hỏi: "Cuối cùng tại sao lại không đủ?"

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần, truyện Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần, đọc truyện Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần, Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần full, Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top