Nam Chủ Luôn Là Quá Mức Phối Hợp Ta Hủy Đi Hắn CP

Chương 78: 72


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Nam Chủ Luôn Là Quá Mức Phối Hợp Ta Hủy Đi Hắn CP

Ba người khiếp sợ đứng ở ngoài cửa, càng nghĩ càng thấy không thích hợp: “Cho nên Phùng Tiếu đúng là Omega?”

“Nhưng trên báo cáo của cô ấy viết chính là Alpha, hơn nữa còn là hệ chỉ huy, nơi nào có Omega dám tới hệ chỉ huy chứ?” La Phong nói.

“Nhưng các cậu vừa mới cũng thấy được……” Chử Phượng Minh trong đầu hiện lên hình ảnh vừa rồi, Chu đại thiếu gia đè nặng nữ hài nhỏ xinh, biểu tình vừa nãy của hắn, cùng với tin tức tố tràn ngập căn phòng kia, hoàn toàn không phải là chơi đùa, là rõ ràng chính xác động tình.

Lớn như vậy, bọn họ còn chưa từng nghe nói có Alpha nào sẽ đối với một Alpha khác động tình, chuyện này rất vớ vẩn được không!

Có thể khiến cho Alpha động tình vĩnh viễn chỉ có Omega, đây là kiến thức viết trên sách giáo khoa nha.

“Tôi thật hỗn loạn.”

“Tôi cũng vậy.”

“Cộng một.”

Ba tên hỗn loạn dựa vào trên tường, nửa ngày không có nhúc nhích.

Ở trong căn phòng bên cạnh, Trần Tâm Nhụy dán ở trên cửa, thật cẩn thận nghe lén thanh âm ngoài cửa, nhưng hiệu quả cách âm của căn phòng rất tốt, cô nghe được cũng không rõ ràng, nhưng lúc La Phong nói Omega không dám tới chỉ huy hệ có chút kích động, cô là toàn nghe được.

Trần Tâm Nhụy cười lạnh một tiếng, ai nói Omega cũng không dám tới chỉ huy hệ?

Bất quá nghe ý tứ của mấy người, bọn họ hoài nghi một nữ Alpha khác là Omega sao?

Chẳng lẽ còn có Omega khác giả dạng làm Alpha tới trường quân đội đệ nhất liên minh?

Trần Tâm Nhụy đột nhiên rất tò mò, rất muốn đi ra ngoài nhìn xem, nhưng tay cô mới vừa đụng tới then cửa, đã vội vàng rụt lại.

Cô không quá muốn gặp người tên Chử Phượng Minh kia, người nọ vẫn luôn nói cô giống Omega, thật sự quá chán ghét.

Bên ngoài mọi người nghi hoặc thật mạnh, không khí trong phòng Chu Ứng Du lại chậm rãi hài hòa lên.

Chu Ứng Du từ trên giường bò dậy, cúi đầu nhìn Phùng Tiếu, Phùng Tiếu hôn hôn trầm trầm, vốn định giãy giụa ngồi dậy, lại luôn là nửa đường lại ngã xuống, cô ghé người trên giường, đầu choáng váng khó chịu đến muốn khóc.

Nhìn đến cô hốc mắt cũng đã đỏ, Chu Ứng Du trong lòng nhảy dựng, hắn nhấp môi, lãnh ngạnh nói: “Tôi không khi dễ em nữa là được.”

Phùng Tiếu hoàn toàn không nghĩ phản ứng hắn, Chu Ứng Du nhịn không được thò lại gần, ôn nhu dỗ cô: “Tôi chỉ là muốn dọa em một chút, không phải thật sự muốn làm gì em.”

“Anh cách xa tôi một chút.” Cô thở phì phì nói, giọng mũi có chút thật mạnh, hắn cảm thấy thực đáng yêu.

Hắn càng tới gần, hương rượu liền càng nồng đậm, quả thực muốn đem cô bức điên.

“Cút.”

Chu Ứng Du tính tình cũng không tốt, nhưng nhìn dáng vẻ đáng thương của cô, hắn cái gì cũng không phát tác được, chỉ cảm thấy chột dạ: “Được được, anh cách xa một chút, em đừng tức giận.”

Hai ba phút sau, hắn bưng một chén nước, đứng cách cô hơn một mét: “Em muốn uống nước không?”

Phùng Tiếu vươn tay, Chu Ứng Du lại bắt lấy tay cô, thuận thế đi tới, đỡ cô uống xong nước.

Uống xong nước, rốt cuộc dễ chịu hơn một chút, Phùng Tiếu giãy giụa đứng lên: “Tôi phải về phòng.”

Cô đã đoán được, mùi rượu mấy ngày nay cô ngửi thấy từ trên người Chu Ứng Du, hẳn là không phải là rượu, bằng không không có khả năng ngay từ đầu không có ngửi được, sau lại mãnh liệt đến trình độ này.

Chu Ứng Du muốn nói gì đó, lại bị cô nâng mắt trừng mắt một cái, cô lúc này sắc mặt ửng hồng, trong mắt thủy có ánh nước, một cái liếc mắt này không tự giác đã lộ ra bao nhiêu phong tình vạn chủng, tức khắc khiến cho tim hắn đập gia tốc, máu lại sôi trào.

Phùng Tiếu cảnh giác lui về phía sau, lại đặt mông ngồi ở trên sô pha, giãy giụa nửa ngày cũng không đứng dậy được, Chu Ứng Du cũng chủ động lùi lại: “Em đừng khẩn trương, tôi… tôi đi rửa mặt, em chờ tôi một chút, tôi đưa em trở về phòng.”

Bên ngoài còn có ba Alpha giống như sói đói, hắn cũng không thể để cô như vậy tự mình đi ra ngoài.

Vài phút sau ra tới, hắn đã không sai biệt lắm khôi phục như bình thường, hương rượu trên người cũng trở nên tương đối đạm.

Không có hương rượu nùng liệt liên tục huân, Phùng Tiếu dễ chịu một chút, lúc này cô lười biếng oa ở trên sô pha, thỉnh thoảng lại ngáp một cái, giống như tùy thời liền ngủ mất.

Chu Ứng Du khom lưng đem cô bế lên tới, Phùng Tiếu tóm cà vạt của hắn, dùng sức đẩy lên phía trên, hung tợn uy hiếp; “Anh dám tiếp tục làm bậy, tôi liền thít chết anh.”

“Được được.” Chu Ứng Du thực phối hợp, tuy rằng hắn biết rõ, cô hiện tại ngay cả một chút sức lực cũng không có.

Bằng không cô không có khả năng ngoan ngoãn ngồi ở chỗ này chờ hắn như vậy, đã sớm đạp cửa mà đi rồi.

Hắn ôm Phùng Tiếu ra ngoài, ba người Chử Phượng Minh còn ở bên ngoài, nghe thấy thanh âm mở cửa, ba người đều nhìn qua, lại thấy Chu Ứng Du ôm Phùng Tiếu theo kiểu công chúa, đi về hướng phòng cô cùng Trần Tâm Nhụy.

Bọn họ vốn định đi qua, nhưng Chu Ứng Du lại trừng mắt nhìn qua, bọn họ đành phải dừng bước.

Ba người đều có chút ê răng.

Tuấn nam cao lớn ôm mỹ nữ nhỏ xinh, hình ảnh này vẫn là thập phần đẹp mắt, nhưng nghĩ đến mỹ nữ này trên tư liệu viết là Alpha, bọn họ tức khắc liền cảm thấy không thích hợp.

Trần Tâm Nhụy khóa trái cửa phòng, Chu Ứng Du chỉ có thể gõ cửa: “Mở cửa.”

“Ai a?” Trần Tâm Nhụy cảnh giác hỏi.

“Bạn cùng phòng của cô.” Có thể ôm Phùng Tiếu, Chu Ứng Du thật sự không hề mất kiên nhẫn, cho nên ngữ khí nói chuyện khi rất tốt.

Trần Tâm Nhụy thật cẩn thận nhìn ra, thấy một nữ hài nhỏ xinh đáng yêu oa ở trong lòng ngực Chu Ứng Du, lúc này mới mở cửa.

Đồ đạc trong phòng đều được chia làm hai phần, trên một cái giường chỉnh chỉnh tề tề thả không ít đồ vật, một cái giường khác lại là trống rỗng, đến chăn đệm cũng không có.

Chu Ứng Du cúi đầu nhìn thoáng qua nữ hài lười biếng trong lòng ngực, chân phải hắn câu một cái ghế lại, nhẹ nhàng đặt Phùng Tiếu lên ghế: “Em ngồi nghỉ một lát nhé.”

“Nga.” Phùng Tiếu mềm như bông ghé vào trên tay vịn.

“Có mang theo đồ dùng không?” Chu Ứng Du hỏi nàng.

Phùng Tiếu gật gật đầu, mấy thứ này Hồng Vân Vân đã sớm giúp cô chuẩn bị thỏa đáng, cô lấy đồ từ nút không gian ra, tất cả đều là màu hồng nhạt, đáng yêu cực kỳ.

Khóe mắt Trần Tâm Nhụy giật giật, không dấu vết nhìn Phùng Tiếu, cô ấy thật sự là Omega giả dạng Alpha sao? Như thế nào còn không biết điệu thấp một chút? Lớn lên đã nhìn giống Omega như vậy, đến phẩm vị cũng giống hệt Omega, làm sao tồn tại được ở chỗ này?

Ba người Chử Phượng Minh đều đứng ở cửa, ánh mắt quỷ dị nhìn vào bên trong, liền thấy Chu đại thiếu gia cầm lấy tấm đệm màu hồng đặt lên giường, lại theo thứ tự lần lượt trải lên. Sắp xếp tốt khăn trải giường cùng gối đầu, làm cho chỉnh chỉnh tề tề, lúc này hắn mới đi qua bế Phùng Tiếu lên, đem cô nhẹ nhàng đặt trên giường, còn săn sóc giúp cô đắp chăn.

Bộ dáng hiền phu này, ba người nhìn đến trợn mắt há mồm.

Phùng Tiếu lại ngáp một cái, ngã đầu liền ngủ, trong căn phòng này không có hương rượu, cô rốt cuộc có thể hảo hảo ngủ một giấc.

Nhẹ nhàng lau nước mắt trên hàng mi cô, Chu Ứng Du không tiếng động rời khỏi phòng.

Cửa phòng phía sau hắn lập tức khóa lại.

Trước mặt hắn là ba nam nhân mặt đầy bát quái.

Chu Ứng Du cả người *cốt cách khanh khách rung động, bắt đầu phát tán tin tức tố: “Muốn đánh một hồi sao?”

(*đoạn này mình k biết dịch sao nữa, tra cũng không thấy. Mọi người mà biết thì cmt chỉ mình với nha)

Ba người muốn bát quái lập tức giải tán, ai có thể chịu được vừa bị tin tức tố áp chế vừa cùng hắn đánh nhau a!

————

Phùng Tiếu thoải mái dễ chịu ngủ một giấc, mở mắt ra liền nhìn thấy bạn cùng phòng mới của mình, vẻ mặt Trần Tâm Nhụy phức tạp nhìn cô.

“Buổi sáng tốt lành.” Phùng Tiếu ngồi dậy duỗi người.

“10 giờ, không tính sớm, tớ đã rèn luyện xong trở về.”

Trần Tâm Nhụy tâm tình thực phức tạp, có thể ở trong ký túc xá gặp được một người giống như mình, nội tâm là vô cùng cao hứng. Nhưng bạn cùng phòng này lại một chút cũng không có tự giác của một người giả dạng Alpha, nhịn không được nhọc lòng thay Phùng Tiếu, che dấu kiểu này, vạn nhất bị nhận ra thì làm sao bây giờ?

“Cậu có muốn đổi màu sắc của chăm đệm không? Chỗ tớ có màu xám và xanh đậm không dùng đến, cậu có cần mượn không?” Trần Tâm Nhụy khổ tâm truyền thụ chi thức cho Phùng Tiếu, “Cậu phải biết rằng, Alpha trên cơ bản không có người sẽ thích hồng nhạt hệ, cho dù là nữ Alpha, hứng thú cùng yêu thích của bọn họ không khác nam Alpha bao nhiêu.”

Phùng Tiếu chớp mắt, lời này của Trần Tâm Nhụy rất có vấn đề nga, đặc biệt là một câu cuối cùng: Vì sao lại là “Bọn họ hứng thú yêu thích”, mà không phải “Chúng ta hứng thú yêu thích”?

Cô đánh giá Trần Tâm Nhụy, cô nàng ước chừng cao 1 mét 8, độ cao này ở trong nữ Alpha là khá lùng, bất quá vẫn ở trong phạm vi bình thường, không có lùn đến trình độ khoa trương như Phùng Tiếu, nhưng chiều cao này, ngẫu nhiên cũng có Omega có thể đạt tới.

Phùng Tiếu lộ ra nụ cười ngoan ngoãn, trong nội tâm lại đang suy nghĩ, Trần Tâm Nhụy, là Omega giả trang Alpha?

Cô cơ bản đã xác định được Chu Ứng Du chính là Vu Tư, cho nên Trần Tâm Nhụy là nữ chủ xác suất rất lớn, Omega giả trang Alpha, cùng một đám nam Alpha ưu tú ở cùng một chỗ, nói vậy thực dễ dàng tăng tiến cảm tình. Về sau nếu ức chế đột nhiên mất hiệu lực……

Truyện người lớn nha.

“Cảm ơn, bất quá tớ khá thích hồng nhạt, không nghĩ đổi.” Cô cười tủm tỉm nói.

Nhìn Phùng Tiếu như vậy, Trần Tâm Nhụy âm thầm thở dài, cô có loại cảm giác, thân phận Omega của Phùng Tiếu khả năng rất nhanh liền bị vạch trần, cô vẫn là không nên cùng cô ấy thân cận quá, miễn cho cũng bị liên lụy hoài nghi đến.

“Tùy cậu.” Trần Tâm Nhụy lạnh như băng xoay người rời đi.

Phùng Tiếu nhìn bóng dáng Trần Tâm Nhụy, trên mặt lộ ra nụ cười ý vị thâm trường.

Trần Tâm Nhụy ở phòng cửa đụng phải Chu Ứng Du, cô hoảng sợ, vội vàng cúi đầu tránh đi, thời điểm hai người đi ngang qua nhau, cô liền ngửi được một loại hương rượu nhàn nhạt, hai chân thế nhưng mềm nhũn.

Chu Ứng Du nhanh nhẹn lùi lại: “Cô làm gì?”

“Dây giày tôi tuột.” Trần Tâm Nhụy làm bộ cột dây giày, trong lòng lại nhấc lên sóng to gió lớn, tin tức tố của người này lại ảnh hưởng lớn tới mình như vậy?

Lão sư quả nhiên nói không sai, giả làm Alpha đến trường quân đội đệ nhất đi học, so với tưởng tượng của mình khó khắn hơn nhiều.

Nghe được Chu Ứng Du gõ cửa phòng mình, Trần Tâm Nhụy quay đầu nhìn qua, lại thấy biểu tình lạnh như băng trên mặt hắn đã biến mất, trở lên tươi sáng hương nhiều.

“Ai?” Phùng Tiếu ở bên trong hỏi.

“Là anh.”

Phùng Tiếu thong thả ung dung mở cửa, liếc xéo hắn: “Làm gì?”

Chu Ứng Du đem trong cái khay trên tay nhét vào tay cô: “Cho em.”

Trên khay là bữa sáng phong phú, bên cạnh còn để một chai rượu được đóng gói tinh xảo.

“Anh cho tôi rượu làm gì?” Phùng Tiếu đánh giá chai rượu, giá trị hẳn là rất xa xỉ, trên nắp bình còn được khảm năng lượng thạch trân quý.

“Em trong yến hội không phải luôn tìm loại rượu này sao? Tôi vừa vặn có, cho em.” Chu Ứng Du một tay đút túi, bày ra bộ dáng tùy ý, trên thực tế lại đang trộm quan sát phản ứng của cô.

Phùng Tiếu biết Chu Ứng Du hiểu lầm, bất quá cô cũng không có chọc phá: “Được rồi.”

Cô trở tay muốn đóng cửa lại, Chu Ứng Du lại duỗi tay ngăn trở, Phùng Tiếu trừng hắn: “Còn muốn làm gì?”

“Em đừng giận tôi” Trong thanh âm Chu Ứng Du có vài phần lấy lòng.

Ngày hôm qua hắn xác thật chỉ là muốn dọa cô một chút, nhưng nhìn thấy cô thiếu chút nữa khóc lên, hắn lại cả đêm đều không dễ chịu, vừa chột dạ vừa hưng phấn.

“Hừ.” Phùng Tiếu trừng hắn một cái, không lưu tình chút đóng sầm cửa, Chu Ứng Du tay mắt lanh lẹ rụt tay về, lúc này mới tránh khỏi số phận bị kẹp.

Trần Tâm Nhụy đứng bên cạnh nhìn đến trợn mắt há mồm, Chu Ứng Du quay đầu: “Nhìn cái gì?”

Trần Tâm Nhụy quay đầu liền chạy, chạy đến chỗ ngoặt mới phát hiện không thích hợp, lại quay đầu qua, chỉ thấy ba người Chử Phượng Minh cũng đang bám ở ven tường, ngẩng đầu 45 độ nhìn trời, trên mặt tràn đầy biểu tình ai oán.

“Bệnh tâm thần!” Trần Tâm Nhụy cảm thấy, bốn nam Alpha ở biệt thự này, không một ai bình thường.

Thời điểm Chu Ứng Du đi đến chỗ ngoặt, liền nghe thấy âm thanh ai oán của bạn cùng nhà.

Chử Phượng Minh: “Tôi nói kia bình rượu một giọt đều không cho chúng ta uống đâu.”

La Phong: “Nguyên lai là vì giữ lại tặng người.”

Hách Du: “Đưa cho Phùng Tiếu hẳn một chai, chúng ta đến nhìn cũng không được, xem như đã biết được cái gì gọi là hảo huynh đệ a.”

Chử Phượng Minh nịnh nọt nói: “Tôi đem rượu ngon đệ nhất liên minh đưa cho cậu, không cần lại sinh khí, được không?”

Hách Du nhéo nhéo giọng, quyến rũ nói: “Hừ.”

Chu Ứng Du không giận mà cười, một chân đá qua, ba người giống như chim bay loạn, bị Chu Ứng Du bắt được đánh một trận.

Phùng Tiếu ăn xong bữa sáng, thần thanh khí sảng xuống lầu, không gặp được ai, chỉ thấy Trần Tâm Nhụy đứng ở cửa phòng trọng lực, sắc mặt phức tạp.

“Cậu sao lại không vào?” Phùng Tiếu nhấc chân đi vào, Trần Tâm Nhụy vội vàng giữ chặt cô, “Cậu ngàn vạn không cần đi vào?”

“Vì sao?”

“Bên trong mở 40 lần trọng lực, cậu không chịu nổi.” Trần Tâm Nhụy từ nhỏ liền coi chính mình là Alpha mà rèn luyện, nhưng cô nhiều nhất chỉ có thể thừa nhận 30 lần trọng lực, đó là hạn mức cao nhất đại bộ phận Alpha thừa nhận được, cô trước kia còn vô cùng hào.

Lại không nghĩ rằng, bốn người ở biệt thự số một này rèn luyện đều mở  40 lần trọng lực, hơn nữa còn ở bên trong như cá gặp nước.

Trần Tâm Nhụy nhìn Phùng Tiếu tay nhỏ chân nhỏ, sợ cô đến gấp mười lần cũng không chịu nổi.

“Tớ thử xem xem.” Phùng Tiếu chậm rãi đi vào bên trong.

Phùng gia cũng có một phòng huấn luyện trọng lực, bất quá bên trong cao nhất là gấp 30 lần trọng lực, là bội số cao nhất trên thị trường. Bội số cao hơn, chỉ có thể là đặc thù định chế, không nghĩ tới nơi này liền có, không hổ là biệt thự số một.

“Cậu cẩn thận.” Trần Tâm Nhụy thật cẩn thận nhìn Phùng Tiếu, rất sợ cô vừa đi vào đã bị áp nằm sấp xuống.

Nhưng Phùng Tiếu lại bước đi như thường, sau khi đi vào bên trong còn duỗi duỗi người, bắt đầu làm động tác chuẩn bị.

40 lần trọng lực xác thật so với 30 lần trọng lực khó hơn rất nhiều, giống như là có mấy chục người đè ở trên người cô, muốn đem cô kéo xuống mặt đất.

Bất quá huấn luyện với cường độ này, hiệu quả cũng là đặc biệt rõ ràng, chỉ cần có thể thừa nhận cường độ, cơ bắp, tốc độ, lực lượng đều sẽ nhanh chóng tăng lên, đối với tinh thần cũng là một loại rèn luyện cực tốt.

Có chút giống với uy áp mà đại lão Độ Kiếp kỳ phát ra, một đoạn thời gian trước khi Vu Tư phi thăng, thường xuyên dùng uy áp tới áp cô, cô đều đã quen.

Cho nên lúc đến thế giới này, cô còn rất thích phòng huấn luyện trọng lực, thực thích cường độ trọng lực ở đây.

Phùng Tiếu vừa mới đi vào, bốn người nguyên bản ở bên trong đánh nhau liền dừng lại, Chu Ứng Du một bộ tư thế tùy thời muốn lao qua đỡ được cô, biểu tình thực khẩn trương.

“Làm gì?” Phùng Tiếu làm xong động tác chuẩn bị, liền nhìn thấy năm người đều đang nhìn chằm chằm cô, biểu tình đều rất phức tạp.

“Không.” Ba người Chử Phượng Minh liếc nhau, ở dưới 40 lần trọng lực mà không hề có chút áp lực, đại bộ phận Alpha đều làm không được, cô cho dù lớn lên có giống như Omega, nhưng thân phận Alpha khẳng định không thể nghi ngờ.

Loại thể chất này là do gien quyết định, chỉ có Alpha mới có thể có được thể chất cường hãn như thế.

Chu Ứng Du nhấp môi, gắt gao nhìn chằm chằm Phùng Tiếu, giống như đang kịch liệt giãy giụa, biểu tình càng ngày càng khó coi.

Cô thế nhưng thật sự là Alpha??

Vậy lần trước ở hẻm nhỏ, hắn như thế nào sẽ bởi vì cô mà động tình??

Cô không cũng vì hắn mà rất nhiều lần động tình sao?

Phùng Tiếu đi vào trung tâm, Chu Ứng Du liền sắc mặt khó coi rời đi.

Ba người Chử Phượng Minh thấy trạng thái của hắn không đúng, cũng vội vàng đi ra ngoài, lại thấy Chu Ứng Du ngồi ở sô pha trong phòng ngủ, sắc mặt nghiêm chỉnh ngưng trọng hỏi Tinh Võng: “Vì sao Alpha sẽ đối với một Alpha khác động tình?”

Ba người: “……”

Thanh âm máy móc của Tinh Võng vang lên: “Có vài loại khả năng. Một, một trong hai người là Omega ngụy trang. Hai, một trong hai người mang dày đặc tin tức tố của Omega. Ba, chỉ có thể là do bụng đói ăn quàng, ngẫu nhiên một hai lần, không cần để ở trong lòng.”

Chu Ứng Du sắc mặt càng khó coi: “Đều là Alpha, không có tin tức tố của Omega, cũng không phải một hai lần, mà là nhiều lần thì như thế nào?”

Ba người: “!!!”

Ngay cả Tinh Võng cũng trầm mặc.

Sau một hồi, Tinh Võng hỏi: “Nếu không tôi giúp ngài hẹn trước bác sĩ?”

Chu Ứng Du: “……”

Tác giả có lời muốn nói:

Chu Ứng Du: Hoài nghi nhân sinh.jpg

Phùng Tiếu: Ta đó là say rượu, không phải động tình, cảm ơn.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nam Chủ Luôn Là Quá Mức Phối Hợp Ta Hủy Đi Hắn CP, truyện Nam Chủ Luôn Là Quá Mức Phối Hợp Ta Hủy Đi Hắn CP, đọc truyện Nam Chủ Luôn Là Quá Mức Phối Hợp Ta Hủy Đi Hắn CP, Nam Chủ Luôn Là Quá Mức Phối Hợp Ta Hủy Đi Hắn CP full, Nam Chủ Luôn Là Quá Mức Phối Hợp Ta Hủy Đi Hắn CP chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top