Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Mê Mẩn Vì Em
Năm còn chưa hết Du Lệ đã phải vội vã bận rộn rồi.
So ra cư dân hẻm Thanh Xuyên lại càng thêm nhàn nhã, ngày nào cũng phải tìm việc mà làm.
Vì thế, Đồ Nhĩ Tư chuyên chế định một hoạt động giải trí nhằm tăng cường tinh thần và thể xác cho cư dân hẻm Thanh Xuyên, làm nổi bật hoạt động “Thanh Xuyên là một nhà, không cần biết anh là ai”, khiến ngày nào hẻm Thanh Xuyên cũng náo nhiệt vô cùng.
Lâm Cửu lúc bị anh cậu ta tóm đến hẻm Thanh Xuyên, đầu tiên là bị không khí quỷ dị ở hẻm Thanh Xuyên dọa cho, sau đó lại bị một đám ông bà già và Ma tộc hoạt động chung một nhà làm cho chấn kinh, toàn bộ yêu đều không tốt.
Cậu trừng to đôi mắt xinh đẹp, khiếp sợ nhìn hẻm Thanh Xuyên khí thế ngất trời.
Đồ Nhĩ Tư phát hiện thấy có người tới, vội vã tới đón, lập tức nhận ra Lâm Tam.
“Lâm tiên sinh, chúc mừng năm mới!”
Lâm Tam cười cũng chúc lại một câu, hỏi dò, “Các anh đang làm gì thế?”
Đồ Nhĩ Tư đi tới vòi nước công cộng ven đường rửa sạch bùn trên tay, vừa bảo, “Chẳng phải là mùa xuân tới, chuẩn bị cây cối, sau đó trồng cây hoa cỏ đó sao? Ngõ nhỏ này cái gì cũng được cả, chỉ thiếu mỗi thực vật thôi, anh nói có đúng không?”
Lâm Tam tán đồng bảo, “Đúng thế, cây cối nhiều thì không khí mới trong lành, ở cũng thấy thoải mái hơn. Các anh cần cây gì, cứ việc nói với tôi, nhà chúng tôi có một cửa hàng hoa, cây cối trong cửa hàng khá tươi tốt, tính thích ứng cũng mạnh, hẳn có thể thích ứng với hẻm Thanh Xuyên”
Đồ NHĩ Tư vui mừng khôn xiết, “Vậy làm phiền Lâm tiên sinh rồi”
Đồ Nhĩ Tư biết trên ban công nhà Du Lệ ở có hơn mười bồn cây xanh, nghe bảo đều lấy từ cửa hàng bán hoa về, mà cửa hàng bán hoa là sản nghiệp của nhà họ Lâm, vị Lâm Tam này đúng là ông chủ của cửa hàng bán hoa. Mười bồn cây xanh ở ban công lúc nào cũng xanh mát, vào mùa hè lại càng mát hơn, hơn nữa sống tươi xanh, có thể thấy thực lực yêu chăm bón cho cây có sinh mệnh lớn đến mức nào.
Hẻm Thanh Xuyên mọc ma mị thành cụm, liên quan đến không khí con người, cây cối bình thường ở đây gần như không sống nổi, nhìn cả ngõ nhỏ, chẳng có tý màu xanh nào trông áp bức vô cùng.
Là một quản lý viên của hẻm Thanh Xuyên, Đỗ Nhĩ Tư dĩ nhiên muốn cải tạo hẻm Thanh Xuyên cho tốt, xây dựng nó thành một nơi tiện nghi, thu hút thật nhiều khách thuê tới.
Lâm Cửu trợn to mắt khiếp sợ nhìn anh mình nói chuyện vui vẻ với một Ma tộc, cả người cảm thấy không ổn.
Anh Ba của em à, đây là Ma tộc đó!
Năm trước còn chạy tới làm loạn ở địa bàn của bọn họ, làm hại Hề Triển Vương chẳng cách nào dưỡng thương cho tốt lên, chúng ta gặp không phải là đánh gã đến chết hay sao?
Tuy Lâm Tam không có thuật đọc tâm nhưng cũng biết trong lòng cậu em mình nghĩ gì, vỗ bụp một cái lên gáy cậy, nói với Đồ Nhĩ Tư, “Đây là cậu em thứ chín của tôi, tên Lâm Cửu, sau này nó sẽ tới đây ở” Sau đó lại giới thiệu cho Lâm Cửu biết, “Tiểu Cửu Nhi, đây là Chử Đồ tiên sinh, là quản lý viên của hẻm Thanh Xuyên, sau này gặp phải chuyện gì, cứ việc tìm anh ấy”
Lâm Cửu miễn cưỡng đáp, “Anh Ba, bảo em dọn thật tới đây sao, cái nơi này…”
“Tiểu thư Du cũng ở đây”
Chỉ một câu mà khiến Lâm Cửu im miệng luôn, ngược lại còn vui vẻ hỏi, “Nữ thần của em cũng ở chỗ này à? Cô ấy ở phòng nào vậy? Em muốn một căn phòng gần cô ấy, còn có không ạ?”
Lâm Tam lại cười, “Đã chọn tốt cho em rồi, là phòng số 78”
“Có gần nữ thần của em không ạ?” Vẻ mặt Lâm Cửu mong đợi hỏi Đồ Nhĩ Tư.
Đồ Nhĩ Tư, “Đều ở chung một ngõ nhỏ, rất gần mà” Trong lòng lại thầm nghĩ, thì ra tiểu thư Du lại lắm fan như thế, đến cả fan phi nhân loại cũng không ít, xem ra hẻm Thanh Xuyên không lo không có khách tới thuê rồi.
Đồ Nhĩ Tư lập tức dẫn bọn họ tới phòng số 78, cũng giao chìa khóa phòng 78 cho họ.
Phòng số 78 đã được trang trí từ lâu, mùi vị trong phòng cũng tản gần hết, đồ dùng thì không được nhiều, vẫn cần Lâm Tam chắc chắn thuê xong mới cho người chở đồ dùng tới.
“Đồ dùng ở đây còn thiếu, mấy hôm nữa tôi sẽ cho mua chở về đây, sau này em ở đây tuyệt đối sẽ không có làm fan cuồng gì đó phục kích em đâu, yên tâm đi” Lâm Tam xoa đầu cậu em út, trấn an trái tim dễ bị kích động của cậu.
Tuy Lâm Cửu là yêu nhưng lại là một tiểu yêu yếu ớt, một lần bị fan cuồng phục kích sợ tới mức suýt nữa thì hóa yêu, chạy vội về nhà khóc lóc, trông cực kỳ đáng thương.
Lâm Cửu nhìn nhìn Đồ Nhĩ Tư, thầm nghĩ ở nơi này quả thật ma tính, người thường có thể tới đây mới lạ đó.
NHưng cậu tới đế đô lâu như thế cũng không biết đế đô còn có chỗ như thế này, chẳng lẽ tổ Dị Văn đều mặc kệ không quản lý sao?
Lâm Tam thấy cậu em không sao, lập tức dẫn cậu đi mua chút đồ dùng sinh hoạt, còn những yêu cầu khác thì sau này chậm rãi bổ sung vậy.
Sau khi biết nữ thần của mình cũng ở đây, Lâm Cửu liền quyết định ở lại ngay, đợi tới tối nữ thần về thì đi tìm cô.
Chuyện hẻm Thanh Xuyên lại có hộ gia đình mới khiến cả đám ông bà già hẻm Thanh Xuyên rất quan tâm, lúc nhìn thấy Lâm Cửu đều khen thằng bé này rất đẹp trai, hơn nữa còn vô cùng ngoan ngoãn nghe lời, thật khiến người ta thích.
“Uy Sắt cũng đẹp, chỉ là tướng mạo hơi ác, lại còn chưa học nói được tiếng hoa, chẳng cách nào giao tiếp nổi”
“Nếu Tiểu Uy cũng cười nhiều hơn thì càng đáng yêu hơn”
“Vẫn nên nói chuyện nhiều với Tiểu Uy, nhanh chóng bảo thằng bé học cho được tiếng Hoa, sau này còn phải đi học nữa chứ”
“…”
Tất cả phi nhân loại ở đây đều không kìm được nhìn về Ma tộc Uy Sắt tóc đỏ đang cầm chiếc xẻng nhỏ xới đất, con ma này trong vóc dáng một thiếu niên, thật ra tuổi tác còn lớn hơn các người rất nhiều, là một lão quái vật.
Mặc dù Della không lên tiếng chỉ thầm nghĩ may mà chủ nhân nghe chẳng hiểu tiếng Hoa chứ chẳng may mà ngài ấy học được tiếng hoa, chắc sẽ bị ép đi học trung học rồi ấy chứ…
Tính toán cứ tạm thời vậy đã, trước tiên không cần ép ngài ấy đi học.
Trong suốt quá trình Uy Sắt mặt lạnh tanh, phớt lời lời của đám ông bà già chung quanh đang nói đi, dù sao gã nghe cũng chẳng hiểu gì.
Buổi tối, Lâm Cửu ở mãi nhà Bà Cô khá lâu cũng đợi được Du Lệ và Chử Hiệt về, nhảy vọt tới như con khỉ vậy.
“Nữ thần, nữ thần, năm mới vui vẻ nha! Em cũng đã dọn tới đây rồi, sau này chúng ta chính là hàng xóm đó, xin nữ thần chị chiếu cố nhiều hơn. Nữ thần chị chừng nào thì dọn tới hẻm Thanh Xuyên vậy? Em nhớ rõ trước đây chị không phải ở chỗ này mà…. Đã lâu rồi không thấy chị ở công ty, gần đây có phải chị rất bận không ạ? Lúc đầu năm em và anh Ba có tới rạp chiếu phim xem bộ phim “Gió Vùng quê” chị đóng, em khóc nhiều lắm, gió vùng quê thật đáng thương quá, may mà nữ thần không phải gió vùng quê ạ…”
Lâm Cửu vây vòng quanh Du Lệ, trong miệng liến thoắng không ngừng, đến mức mà Chử tiên sinh đứng bên cũng bị cậu phớt lờ đi.
Chử Hiệt khoanh tay lạnh lẽo nhìn tiểu yêu này, nể mặt Du Lệ không quăng cậu ta ra ngoài.
Lâm Tam cười cười nhìn anh xin lỗi, cậu ta biết sẽ như thế nên mới chọn đếm nay ở lại coi chừng cậu em ngốc, đỡ bị tẩn cho một trận khiến người anh ruột đây chẳng nhận ra nữa.
Du Lệ bóp thái dương, nụ cười trên mặt chưa biến mất, nói một câu cảm ơn, “Hôm nay cậu dọn tới đây à?”
“Đúng vậy ạ, vốn anh Ba bảo thuê nhà cho em, em không thích lắm, không ngờ nữ thần chị cũng tới đây ở, em liền dọn về đây ngay, sau này cũng ở gần nữ thần chút…”
Lâm Tam thấy vẻ mặt mệt mỏi của Du Lệ, thò tay đè cậu em đang hưng phấn lại, bảo, “Người cũng gặp được rồi, về được chưa? Tiểu thư Du bận cả một ngày, chắc mệt lắm rồi, đừng làm phiền cô ấy nghỉ ngơi đi”
Lúc này Lâm Cửu mới phát hiện ra vẻ mặt mệt mỏi của Du Lệ vẫn cố gắng nói chuyện với mình, lập tức thấy lòng ấm lại và áy náy, vội vàng bảo, “Nữ thần chị nghỉ ngơi đi ạ, em không làm phiền chị nữa”
Du Lệ cười với cậu, đột nhiên nghĩ tới cái gì, hỏi, “Đúng rồi, Úc Linh sắp xinh rồi pải không?”
“Vẫn chưa đâu ạ, Lại Tam nương bảo, dự tính ngày sinh là vào tháng ba ạ, vẫn còn một tháng nữa. Lại Tam nương là một bác sỹ chuyên đỡ đẻ cho bán yêu, kinh nghiệm rất phong phú, có bà ấy tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì đâu ạ!”
Đứa bé trong bụng Giang đại tiểu thư Lâm Cửu cũng vô cùng quan tâm, “Đợi lúc tiểu Bảo Bảo ra đời, em sẽ dừng công tác, đi Hồ Nguyệt Cốc với tiểu bảo bảo”
Du Lệ nghe mà thấy động lòng, không kìm được nhìn về phía Lâm Tam, “Hồ Nguyệt Cốc này…”
Lâm Tam biết cô định hỏi gì, xin lỗi bảo, “Hồ Nguyệt Cốc là địa bàn của Hề Triển Vương, thời nào cũng chỉ có Đại Yêu Vương mới có thể vào ở được, cô nếu muốn đi có thể để Chử tiên sinh nói….”
Tuy vẫn không hiểu được Chử Hiệt là gì, nhưng Lâm Tam ít nhiều cũng đoán ra, lúc đến hẻm Thanh Xuyê nhìn thấy mấy con ma và Đồ Nhĩ Tư kia, cũng chắc chắn tám phần.
Hồ Nguyệt Cốc là địa bàn của yêu, ngoài yêu ra thì bất cứ chủng loại nào cũng không được vào, nếu không cũng sẽ bị đuổi đi.
Còn đến mức cả nhà Giang Úc Linh đến được đều là do Hề Triển Vương châm chước cho, rốt cuộc đó vẫn chính là vợ và bố mẹ vợ của mình, quy củ dù lớn tới cỡ nào cũng phải nhường cả.
Sau khi Du Lệ nghe xong, cũng không ép, cô không muốn bạn tốt bị kẹp giữa đôi bên, bảo ngay, “Vậy đến lúc đó xem sao đã”
Nói vài câu, Lâm Tam liền túm lấy tiểu đệ của mình chào rời đi.
Sau khi rời khỏi nhà Bà Cô, cả người Lâm Cửu vẫn rất phấn khởi, nói với anh Ba của cậu, “Anh Ba, sao anh lại phát hiện ra chỗ này thế? Lại còn thuê phòng cho em nữa, anh Ba anh thật sự là anh Ba tốt”
Lâm Tam, “Em vui là được!”
“Em đương nhiên….” Chưa nói xong, Lâm Tam đã mở tròn hai mắt nhìn thẳng về phía trước.
Lâm Tam ngẩng đầu nhìn lại thì thấy ở giao lộ hẻm Thanh Xuyên một phụ nữ mặc bộ váy đỏ cầm dù đỏ đang yểu điệu lượn lờ tới, đi qua đâu thì chỗ đó âm khí lan tràn, đèn đường lóe lập lòe.
Lâm Tam gật đầu với Quỷ Vương đi qua, “Tiểu thư Tô Loan vừa tan làm à?”
Tô Loan ừ một câu, nhìn thoáng qua Lâm Cửu đang trốn sau lưng Lâm Tam, đột nhiên vươn tay, đưa đồ qua (
Lễ gặp mặt, sau này chiếu cố nhiều hơn)
Lâm Tam bất giác cười cười một cái, xách cậu em ra bảo, “Tiểu thư Tô Loan cũng là hộ gia đình trong hẻm Thanh Xuyên, ở căn phòng số 44, sau này là hàng xóm của nhau phải ở cho tốt đó”
Lâm Cửu thầm nuốt nước bọt, trong lòng khóc thầm, chậm rì nhận lấy lễ gặp mặt mà Tô Loan đưa, nói nhỏ, “Chào chị, em là Lâm Cửu sau này xin chiếu cố nhiều hơn ạ”
Tô Loan ừm một câu, cầm dù đỏ đi mất.
Đợi cô nàng đi rồi, Lâm Cửu vỗ vỗ ngực, hỏi to, “Anh Ba, sao ở chỗ này cũng có Quỷ Vương thế ạ? Không những là Quỷ Vương, mà còn có rất nhiều Ma tộc, những Ma tộc đó tốt xấu thế nào, năm trước còn hại cả Hề Triển Vương nữa…”
“Ma tộc ở Hẻm Thanh Xuyên không phải là nhóm đi xâm chiếm năm đó, đừng có lẫn lộn” Lâm Tam bảo, “Nếu không phải hẻm Thanh Xuyên đặc biệt thế, em cho là anh sẽ thuê nhà cho em ở đây sao?”
Lâm Cửu mếu máo, rốt cuộc cũng giảm dần sự hưng phấn “Mình là hàng xóm của nữ thần”, cả người hơi chút suy yếu.
Hẻm Thanh Xuyên này thật sự đáng sợ quá đi!
Lâm Tam vỗ vỗ vai cậu, “Không sao, rồi sẽ quen nhanh thôi, tương lai sau này ở đây càng có nhiều hộ gia đình hơn, em phải ở chung với họ cho tốt đó”
“Anh Ba, ý anh là gì vậy?” Lâm Tam cười cười, ôm lấy cậu đi tới căn phòng số 78.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Mê Mẩn Vì Em,
truyện Mê Mẩn Vì Em,
đọc truyện Mê Mẩn Vì Em,
Mê Mẩn Vì Em full,
Mê Mẩn Vì Em chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!