Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Mê Loạn Tình Dục
Trước mắt là một tòa cao ốc cao chót vót, ngoại trừ khi còn bé đã tới vài lần, Lý Kiều đã rất lâu rồi chưa tới công ty của Lý thiên Hạo. Trước kia Là Lý Thiên Hạo không đề cập tới, Trình Tuyết cũng không muốn nàng quấy rối baba.
Bây giờ nàng đứng ở dưới tầng, trực tiếp đối diện với thực lực của Lý Thiên Hạo, nội tâm nàng chấn động không thôi. Lý Thiên Hạo so với nàng suy nghĩ còn lợi hại hơn.
Lý Kiều hôm nay mặc áo lông màu đen, phía dưới là chiếc váy lông cừu Scotland màu đỏ, phối hợp với một đôi giày da cừu, trẻ tuổi xinh đẹp mà không mất đi phong thái học sinh tri thức. Nhưng lúc này so với tây trang cùng giày da OL khắp nơi trong đại sảnh công ty lại vô cùng đột ngột.
Mấy nữ nhân viên ở bàn lễ tân đã sớm chú ý tới Lý Kiều, hết cách rồi, Lý Kiều ngoại trừ bộ quần áo học sinh đáng chú ý thì dung mạo xinh đẹp mềm mại của nàng lại càng thêm nổi bật
Hơn nữa nữ nhân luôn dễ dàng chú ý tới những người con gái xinh đẹp, huống hồ Lý Kiều so với các nàng còn đẹp hơn.
Lý Kiều đi vào trong đại sảnh, sau khi nhìn xung quanh liền đi tới bàn lễ tân.
"Xin hỏi, chị có thể giúp gì cho em?" Nữ nhân viên lễ tân nở nụ cười chuyên nghiệp nói.
"Em muốn tìm tổng tài của các chị, Lý Thiên Hạo" Lý Kiều không muốn gọi Lý Thiên Hạo là baba. Nữ nhân viên lễ tân vừa nghe thấy tên tổng tài, ánh mắt âm thầm tìm tòi nghiên cứu Lý Kiều.
Nàng một mặc quần áo học sinh không giống như là khách hàng hay lui tới, trong lòng thầm nghĩ Lý Kiều sẽ không phải là nữ nhân đến câu dẫn Lý Thiên Hạo đi, chậc chậc, bây giờ ngay cả học sinh cũng đều muốn cùng các nàng cướp cơ hội.
"Xin hỏi có hẹn trước không?" Nữ nhân viên lễ tân hỏi.
"Ây.....Không có" Lúc này Lý Kiều mới nghĩ đến làm gì có công ty nào dễ vào, vội vã đến đây, nàng cũng quên mất nói với Lý Thiên Hạo một tiếng. Sờ túi sách định lấy điện thoại ra gọi cho Lý Thiên Hạo.
Nữ nhân viên lễ tân đối diện còn nói: "Xin em hẹn trước rồi trở lại đi......,Thật là làm như công ty chúng tôi mèo chó đều có thể thấy tổng tài a" Nửa câu sau cô ta còn cố ý nói chậm lại một chút nhưng cũng đủ để Lý Kiều nghe rõ ràng.
Lý Kiều không khỏi nhíu mày, khuôn mặt hiện lên chút hờn giận, lễ tân ở công ty nhà mình không chuyên nghiệp thật sự là mất mặt, hơn nữa đừng tưởng rằng nàng không nhìn ra tia đố kị trong mắt họ.
Nữ nhân viên lễ tân vừa nhìn thấy Lý Kiều dáng vẻ kiều diễm như đóa hoa liền đố kị không ngớt, biểu tình càng thêm khinh miệt.
Lý Kiều thấy vậy mím môi không nói. Nàng chưa từng gặp qua tình huống này, nhưng sự giáo dưỡng tốt đẹp làm nàng khinh thường phải lên tiếng khiển trách đối phương.
Chỉ thấy Lý Kiều lấy điện thoại di động ra, ở trước mặt nhân viên lễ tân bấm số điện thoại.
Lúc này ở phòng họp tầng 98, bởi vì một hạng mục dự tính không quá khả quan lắm, thậm chí vượt ra khỏi kì hạn kế hoạch, một đám quản lí cấp cao mặt đầy mồ hôi lạnh trước áp suất không khí lạnh lẽo như mặt hồ đóng băng của tổng tài.
Lý Thiên Hạo khi tức giận sẽ không nóng nảy lên tiếng, khuôn mặt tuấn tú tỏa ra khí lạnh lẽo,toả không khí lạnh ra chung quanh đủ làm bọn hắn kinh hồn lạc phách.
Mọi người ở đây đều sắp không chịu đựng nổi không khí trầm mặc như lăng trì thì bỗng nhiên trên mặt bàn bộ mẫu giới hạn VERTU rung lên.
Lý Thiên Hạo cầm điện thoại nhìn thoáng qua, bắn ra tia ánh mắt lạnh lùng nhìn quanh mọi người, trầm thấp nói: " Hội nghị hôm nay đến đây thôi, cho các người một ngày."
Tiêu sái đứng dậy đi ra khỏi phòng họp, mọi người đều nhất thời thở phào nhẹ nhõm. Lý Thiên Hạo nhận điện thoại, cả người khí thế băng lãnh sắc bén nãy giờ lại ôn nhu ấm áp giống như mùa xuân vậy: " Cục cưng, sao thế?"
Lý Văn Hạo mềm giọng nói, nếu như nhân viên công ty mà nghe được giọng nói của hắn tại thời khắc này nhất định sẽ ngạc nhiên mà kính rơi đầy đất. Đây thực sự là tổng tài băng lãnh của bọn họ à?
Nghe được Lý Kiều nói, Lý Thiên Hạo yên lặng, luồng hơi ấm áp quanh thân tựa như giảm đi vài độ, liên lụy tới Hà thư kí bên cạnh rùng mình một cái, Hà thư kí ngẩng đầu nghi ngờ nhìn lỗ thông hơi, bên kia Lý Thiên Hạo đã nhanh chân đi tới thang máy chuyên dụng, xuống tầng.
Lý Kiều không hề nghĩ tới sẽ bị đối xử như vậy ở công ty Lý Thiên Hạo, nữ nhân viên lễ tân trước mặt này thật là quá phận.
Cô ta thấy Lý Kiều không rời đi, cho là nàng dự định chết cũng không đi, đang định ngấm ngầm hạ người nói với Lý Kiều chút lời khó nghe, mấy người xung quanh toàn bộ bịt tai không nghe giả vờ người không có làm sao mà ngồi hóng chuyện.
Đáng tiếc Lý Kiều vốn không có hứng thú với cãi nhau, huống chi nàng đang ở chính công ty nhà mình, không sợ mình sẽ ủy khuất.
Nữ nhân viên lễ tân nói một tràng dài cũng không thấy Lý Kiều phản bác, chỉ đứng ôm ngực, khóe miệng khẽ nhếch, toát ra một cỗ thần bí lãnh ý.
Nhất thời khiến nữ nhân viên lễ tân kinh sợ, nàng ta vô ý thức dừng lại, phục hồi lại tinh thần, đến mức càng thêm bốc hỏa, nàng ta đường đường là chủ nhiệm bộ lễ tân lại bị một tiểu nữ sinh dọa đến kinh sợ, thật là đáng chê cười.
Cô ta hướng bảo an vẫy vẫy tay, hất cao đầu lên với Lý Kiều mỉm cười đắc ý, đôi môi tô son đỏ rực há miệng to giống như cái chậu máu diễu võ giương oai.
Lý Kiều nhìn nhân viên lễ tân làm vẻ ta đây, thực sự là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà.
Đôi mắt quét xa xa thấy Lý Thiên Hạo vừa mới bước ra từ thang máy chuyên dụng, đang đi tới, càng không cần nàng tự động thủ.
Lý Thiên Hạo đi tới, Nữ nhân viên lễ tân đưa lưng về phía này nên không nhìn thấy Lý Thiên Hạo, thêm nữa cô ta cất tiếng bén nhọn chói tai phân bố, cho nên câu nói gọi nhân viên bảo an đánh đuổi Lý Kiều nghèo kiết xác hủ lậu quấy rầy nhân viên đều rơi vào trong tai của hắn.
Bảo bối của chính mình ở công ty nhà mình bị đuổi, chỉ là nghe thôi cũng có thể dấy lên lửa giận của hắn.
Nhân viên bảo an chưa đi tới, Lý Thiên Hạo đi tới trước, thân hình cao to anh tuấn nếu không phải tản ra khí lạnh âm u thì tất nhiên sẽ làm mê đảo một đám lớn nữ nhân trong đại sảnh, vậy mà hiện tại có thể hù dọa một đám lớn nữ nhân, đương nhiên nhân viên lễ tân hoa dung thất sắc là người đầu tiên.
"Tổng...Tổng tài?" Cô ta hai hàm răng run cầm cập, cúi đầu tránh đi ánh hung ác nham hiểm của Lý Thiên Hạo.
Lý Thiên Hạo liếc nữ nhân viên một cái, lạnh lùng nói:" Cô bị sa thải"
Lập tức kéo tay Lý Kiều đi tới thang máy chuyên dụng.
Trong thang máy, Lý Thiên Hạo đem Lý Kiều ôm vào trong ngực hoàn toàn không còn khí thế cứng rắn lạnh lẽo ban nãy, cười nhạt, khuôn mặt tuấn tú nhìn Lý Kiều đến xuất thần:"Kiều Kiều không phải đến trường sao?" Lý Kiều dễ dàng nhận thấy lòng hắn giọng nói tràn đầy ôn nhu.
Một lúc lâu sau, Lý Kiều lấy lại tinh thần, cau mũi một cái, biểu thị sự kháng nghị Lý Thiên Hạo dùng mĩ nam kế. Lúc trước bị nhân viên lễ tân quấy nhiễu nàng quên mất đến tìm hắn vì chuyện của Trình Tuyết.
"......."
Nhưng nhìn Lý Thiên Hạo cười trước mắt, lời đến khóe miệng rốt cuộc không nói nên lời, chuyện này ảnh hưởng lớn đến tự ái của nam nhân, nàng nói ra sẽ không làm tổn thương đến hắn chứ?
Đang lúc Lý Kiều do dự, Lý Thiên Hạo ôm nàng ra khỏi thang máy, thậm chí phòng làm việc nàng cũng không phản ứng kịp.
Phòng làm việc cả tổng tài ở tầng 38, một nửa diện tích trừ bỏ có phòng tiếp khách, sô pha ở khu ngoài còn lại chưa một gian phòng nghỉ, lắp đặt thiết bị theo phong cách hào phóng ổn trọng Châu Âu cổ điển, một bên mặt tường là giá sách gỗ ngay ngắn còn một mặt là bức tường thủy tinh, có thể nhìn thấy toàn bộ quang cảnh bên ngoài.
Lý Thiên Hạo ôm Lý Kiều ngồi lên ghế làm việc, người đàn ông này lại bắt đầu có tâm cơ gì đây. Cố ý tránh đi nhưng Lý Kiều tránh cũng không có chỗ tránh chỉ có thể ngồi lên đùi của hắn.
Lý Kiều hờn dỗi xoay thắt lưng kháng nghị, sô pha lớn như vậy mà hắn kéo nàng ngồi ở đây,đừng tưởng rằng nàng không biết ý đồ của hắn.
Lý Thiên Hạo nhìn nàng thấp giọng cười ra tiếng. Lý Kiều trừng lớn đôi mắt đẹp, cảm thấy hắn khi dễ nàng còn cười vui vẻ như vậy, mình phải cho hắn chút dạy dỗ mới được.
Đầu óc nàng nóng lên, hai tay ôm chầm lấy cổ Lý Thiên Hạo hướng tới đôi môi mỏng đẹp mắt mà gặm cắn.
Con ngươi Lý Thiên Hạo lập tức biến hóa, miếng ăn đưa đến miệng mà không ăn, thì thật không thể nói nổi.
Một tay đè láy sau gáy của Lý Kiều, thừa dịp Lý Kiều giật mình khẽ nhếch đôi môi lưỡi mềm mại của hắn liền quấn lấy tiến quân thần tốc.
"Ưm....Ừ..." Lại bị khi dễ Lý Kiều không dám tin, trừng mắt nhìn Lý Thiên Hạo, hết lần này đến lần khác nàng không thể phản khác lại sức lực của hắn, kề sát lồng ngực cứng rắn to lớn của hắn, thậm chí còn cách áo lông của Lý Kiều mà đè ép hai vú của nàng.
Một phen vô lực giãy giụa, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Kiều đỏ ửng, hô hấp bất ổn bị Lý Thiên Hạo điên cuồng liếm mút dưới sự kích thích, thân thể mềm mại mềm nhũn ngồi phịch ở trong lòng Lý Thiên Hạo.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Mê Loạn Tình Dục,
truyện Mê Loạn Tình Dục,
đọc truyện Mê Loạn Tình Dục,
Mê Loạn Tình Dục full,
Mê Loạn Tình Dục chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!