Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 558: Kèo mõm


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 558: Kèo mõm

Trong khi hai người ngồi trên lầu 4 tuỳ tiện chuyện trò, các món ăn cũng dần được nhân viên phục vụ lần lượt đưa lên.

Đông Phương Uyển Thanh thực sự đã "dỗi" mặc kệ trước mặt bày ra bao nhiêu loại sơn hào hải vị thì nàng ta cũng không thèm đụng đũa lấy một lần, chỉ luôn ngồi đó lẳng lặng chờ đợi người trước mặt giải quyết cả hai phần ăn, thi thoảng lại nhấp một ngụm trà xoài, phải nói là khó chiều tới cùng cực.

Hàn Phong tất nhiên không rảnh đi dỗ dành nàng ta, món nào đưa lên hắn liền đớp món đó, tâm thần hoàn toàn đầu nhập vào việc thưởng thức đặc sản Tam Giang, tâm trạng tốt tới không thể tốt hơn.

Phải công nhận một điều rằng tay nghề của đầu bếp nhà hàng này thực sự quá đỉnh, hắn đã ăn hơn 30 món, mỗi món 2 phần, vậy mà chưa thấy có dấu hiệu ngán.

Ừm, thật ra thì đối với một con la, ăn cà rốt cả vỏ còn không thấy ngán nữa là sơn hào hải vị.

Sau khi ăn tới món thứ 40, Hàn Phong mới xem như tạm thời thoả mãn. Hắn nhân cơ hội không có ai để ý liền lén lút thò tay xuống bàn nới lỏng thắt lưng, sau đó lại quyết đoán cởi bỏ luôn cúc quần chật cứng, đem cái bụng trướng khai giải kìm hãm, cả cơ thể lập tức lâm vào một trận thư sướng vô cùng dễ chịu.

Lúc này hắn mới thả chậm lại tốc độ bào đồ ăn rồi thong thả ngẩng đầu lên hỏi:

- Uyển Thanh tiểu thư, rốt cuộc phải làm thế nào thì cô mới chịu trả vật tư thắng cược cho tôi?

Việc này nói tới liền có chút mệt não.

Hàn Phong trước khi làm ra hành động "úp bô" đám người tại đấu trường sinh tử thì cũng đã cẩn thận dùng Phản Chuyển tứ giai đi trinh sát một vòng rồi, sau khi xác định quanh đây không có phi phàm giải nào quá "cháy" hắn mới quyết định xuống tiền cược.

Có ai ngờ vừa cược xong, đứa "cháy" nhất mới lòi ra mặt chuột, thật sự là đủ bất ngờ.

Tất nhiên cái đứa "cháy" đó chính là nữ nhân ngồi trước mặt.

Kết quả thật dễ đoán, hắn liền bị nhà cái "úp bô" ngược, giam tiền trước cả khi có kết quả chiến đấu.

Cái này hắn chỉ có thể trách bản thân sơ suất, địch nhân kề cả v·ú vào mặt mà còn không biết, vậy mà cứ mải rên rỉ với chả nhìn ngó đâu đâu.

Đông Phương Uyển Thanh nhìn một vòng bàn ăn rồi nghiêm túc nói:

- Tôi nói rồi, anh mời tôi một bữa ra hồn, tôi sẽ trả đồ cho anh.

Hàn Phong có chút khổ não mà bóp bóp trán.

Ả này vặn vẹo đủ đường, cốt yếu là muốn dồn hắn vào thế buộc phải tuân theo điều kiện của nàng ta mà thôi.

Có đem một tỉ con cua sốt bơ tỏi ra đây thì nữ nhân này cũng sẽ không coi đó là ra hồn, sẽ lại chê ỏng chê eo vấn đề gì đó, làm gì có chuyện dễ dàng mà vượt chướng ngại vật như thế được.

Hắn chẳng những công khai đào góc tường của nàng ta, lại còn p·há h·oại công việc làm ăn của nàng ta, p·há h·oại sự "ổn định" của khu ngoại ô, thậm chí ngầm kích động tư tưởng li khai và phản kháng của rất nhiều người, nàng ta chưa lật mả tổ nhà hắn lên là còn hiền hậu lắm rồi.

Mà quan trọng nhất là cuồng đồ này ở tại khu ngoại ô Tam Giang, láo toét quen rồi, sản nghiệp cũng không quá lớn, bỏ bê lúc nào cũng có thể gầy dựng lại dễ dàng, không có bao nhiêu vướng bận. Nếu nàng ta mà chơi bài cùn chạy tới tìm trấn Hi Vọng phá phách, vậy hắn cũng khó mà giải quyết được, ai thiệt ai lợi vừa nhìn là biết.

Lúc này hắn bốc đại một cục sườn bò nướng cay lên vừa gặm vừa rầu rĩ nói:

- Uyển Thanh tiểu thư, tôi chỉ có cái xác khô này, cô nhắm làm tiệc được thì làm.



Bên phía đối diện, Đông Phương Uyển Thanh quả nhiên không chút do dự gật đầu nói:

- Tốt, Hàn thủ lĩnh, Hàn chủ tịch, Hàn khủng bố, tôi đồng ý phương án này. Hiện tại anh liền thể hiện toàn bộ kỹ năng mà bản thân đang nắm giữ cho tôi nhìn một lần, tôi sẽ trả lại hết tài nguyên phi phàm cho anh.

Hàn Phong nghe vậy thì lại thở dài não nề.

Việc này là không thể nào.

Thật ra thời điểm hai người Chu Vấn và Vương Dịch đấu nhau dưới sàn, hắn và nữ nhân bên cạnh đã giao thủ sơ qua rồi.

Hắn có một món trang bị level 4, gọi là Nhẫn Mô Phỏng, trang bị kia có thể mô phỏng lại đòn phi phàm với 50-100% uy lực bản gốc. Nữ nhân tên Đông Phương Uyển Thanh trước mặt thì chính là một chiếc Nhẫn Mô Phỏng phiên bản biết bắt chẹt người khác, thậm chí là không có giới hạn 3 chiêu giống Nhẫn Mô Phỏng kia.

Hắn đánh ra 5 chiêu, nàng ta thành công mô phỏng toàn bộ 5 chiêu, đánh ngược lại hắn chính xác 5 chiêu, uy lực và lực khống chế thế mà không có bao nhiêu cách biệt, thực sự là không tưởng.

Nữ nhân này ở khu ngoại ô mở ra cái đấu trường sinh tử kia, mục đích ẩn giấu phía sau e rằng chính là dùng để quan sát người khác chiến đấu, thông qua đó học lỏm tất cả võ học trong thiên hạ rồi biến thành của mình.

Cái loại m·ưu đ·ồ này, thật sự không tương xứng với bộ ngực to mà nàng ta đang sở hữu, quá mức khôn ranh rồi.

Nếu như hắn thật sự biểu diễn hết một lượt kỹ năng cho nàng ta sao chép, vậy thì ngay ngày mai thôi sẽ có sát thủ tới vặt đầu hắn xuống liền, bởi vì bài tẩy lộ hết rồi thì còn chống cự thế đéo nào được nữa a.

Có thể nàng ta mang theo ý đồ xấu, có thể nàng ta chỉ đơn thuần là muốn gia tăng năng lực của mình, thế nhưng chung quy lại hắn vẫn khó có thể đáp ứng giá tiền này.

Ân, hay chính xác hơn là, tại bàn tiệc này đang diễn ra một trận giao tranh câu từ phản kích để tạo thành "kèo mõm" hai bên tiến hành thăm dò nhau trước, trải qua 7749 lần chửi bới gạ đòn, đưa đẩy qua lại, cuối cùng mới chốt hạ tài nguyên bỏ ra, tạo thành kèo chính thức, khi đó mới là giao tranh thực sự.

Nói thật, nếu hắn có thực lực tuyệt đối, vậy hiện tại sẽ gạt hết đồ ăn trên bàn xuống đất, sau đó đặt ả phiền phức trước mặt lên, nhét lút cán cả cái củ cà rốt còn nguyên vỏ của mình vào thân thể đối phương mà đâm tới khi mặt trời lặn thì thôi. Đến lúc đó nàng ta sẽ được một bữa tiệc cà rốt nhớ đời, hồn phách lên mây, "ra" theo đúng nghĩa đen luôn.

Chẳng qua cái kia chỉ là ảo tưởng của hắn mà thôi, hắn có khả năng cao đánh không thắng được nữ nhân này.

Lúc này hắn uể oải ném khúc xương bò cay trụi lủi xuống, nhấc khúc xương thứ hai lên gặm tiếp rồi trệu trạo nêu ra tài nguyên đánh cược của mình:

- Uyển Thanh tiểu thư, việc đó là không thể nào a... Có điều, tôi có thể chia sẻ cho cô một phần kiến thức phi phàm mà tôi đang nắm giữ, xem như đền bù tổn thất.

Đông Phương Uyển Thanh ngồi đối diện ngẫm nghĩ một chút thì gật đầu đáp lại:

- Thế cũng được, anh nói toàn bộ hiểu biết của mình về Thể Khí Vận đi.

Hàn Phong đang ngon lành gặm khúc sườn liền phun toàn bộ ra ngoài.

Con bà nó, gặp quỷ rồi.

Nữ nhân này mỗi lần phát ngôn liền khiến hắn không nhịn được muốn lên cơn đột quỵ. May mà hắn không h·út t·huốc, mỡ máu, cao huyết áp hay tiểu đường ba cái thứ nguy cơ kia, bằng không hiện tại liền lăn ra c·hết lềnh bà lềnh bềnh rồi.

Sau khi nhặt lại miếng thịt rơi vãi dưới đĩa bỏ vào mồm, Hàn Phong lúc này mới lúng túng gãi gãi má rồi ngượng ngùng nói:

- Cái kia... Uyển Thanh tiểu thư, cô có thể nói cho tôi biết một chút tri thức về Thể Khí Vận hay không. Tôi có thể đổi lấy bằng tài nguyên đã thắng cược kia.



- ...

Tầng 4 nhà hàng Kim Long, không khí cứ như vậy lâm vào một trận trầm lặng.

Hình như ai đó quên mất việc tài nguyên thắng cược hiện đang ở chỗ nào thì phải.

Kèo mõm lần một, ai thắng ai bại đã rõ.

Đông Phương Uyển Thanh nhìn vài món ăn còn thừa lại trên bàn thì thở dài nói:

- Tôi đói rồi, anh mau biểu diễn tất cả kỹ năng mà bản thân nắm giữ đi, tôi còn phải đi ăn cơm.

"Ăn con bà nhà cô, đồ nhân loại hạ đẳng hèn mọn, có muốn hót cứt mèo không hả, meo!"

Hàn Phong trong lòng thì chửi đổng mười tám đời tổ tông nhà nữ nhân trước mặt, ngoài mặt lại vẫn như cũ bày ra một bộ dạng bất biến.

Nữ nhân này có đầy đủ mọi thứ mà hắn muốn, vừa có tiền, vừa có tài, vừa có cả quyền cả sắc, có thể coi như phú bà thông minh giỏi giang, là đối tượng phù hợp để chui gầm chạn, bám váy sống nhờ nàng ta chắc chắn sẽ sung sướng một đời.

Khụ khụ, được rồi, không phải thế, ý là, chỉ cần hai thứ phía trước thôi, hắn đã có động cơ nhằm tìm cách moi móc nàng ta rồi.

Sau bao nhiêu lâu không được tiếp thu kiến thức phi phàm mới, ngày hôm nay vậy mà lại trực tiếp gặp được. Thể Khí Vận sao, sau Linh Hồn, Tâm Trí, Tiềm Thức, Năng Lượng và Dĩ Thái, nó chính là thể tiếp theo!

Lúc này sau khi cân nhắc kỹ lưỡng thì hắn ngồi thẳng dậy rồi nghiêm túc nói:

- Thế này đi. Tôi sẽ biểu diễn một kỹ năng, cùng với đó là một thủ thuật khống chế lực đính kèm, nếu như cô có thể thành công sao chép, vậy thì tôi sẽ đồng ý biểu diễn toàn bộ kỹ năng mà bản thân đang nắm giữ cho cô xem. Nếu không, cô phải trả tài nguyên thắng cược cho tôi, đồng thời nói ra tri thức về Thể Khí Vận, thế nào?

Hàn Phong đã đề ra kèo mõm lần thứ hai, còn là trực tiếp cược tất tay những gì bản thân đang có.

Đông Phương Uyển Thanh nhìn sâu vào Hàn Phong một cái rồi bình tĩnh đáp lại:

- Anh biểu diễn đi.

"Biểu cmm à, thế rốt cuộc là có đồng ý hay không? Mõm lên xem nào!"

Hàn Phong cũng biết thân biết phận, biết bản thân đang nằm cửa dưới, không thể đòi hỏi quá nhiều, chỉ dám chửi phong long trong bụng như vậy thôi, lúc này hắn giơ tay khẽ phất một cái, một viên băng đá hình trụ lớn chừng ngón tay đã được triệu hồi trên mặt bàn.

Hắn chỉ vào viên băng đá rồi nói:

- Thứ này được triệu hồi ra bởi kỹ năng tứ giai Thao Túng Hàn Băng, một khi tôi động niệm, nó có thể lập tức p·hát n·ổ, hành động đó không tiêu hao thêm bất kỳ tiềm năng nào.

Đông Phương Uyển Thanh cũng không nhiều lời, lúc này giơ tay nhấn về phía viên băng đá dưới mặt bàn một cái, trong tay nàng ta vậy mà cũng xuất hiện một viên băng đá có hình thể giống hệt.

Thật ra nếu để chú tâm xem xét, viên băng đá này có nhỏ hơn bản gốc một chút, "thô ráp" hơn bản gốc một chút, cũng giống như băng nô phía sau nàng ta thấp hơn băng nô phía sau Hàn Phong nửa cái đầu vậy, không thể hoàn toàn giống với bản gốc.

Cái này hẳn là liên quan trực tiếp tới trình độ vận dụng. Nếu khống chế lực đối với kỹ năng của nàng ta càng cao, vậy thì càng có thể sao chép kỹ năng của người khác gần với bản gốc nhất có thể, ngoài ra còn liên quan tới cả giai vị và đẳng cấp kỹ năng nữa, kỹ năng sao chép của nàng ta hẳn cũng nằm bậc tứ giai, cấp độ cũng khá cao, chênh lệch mức độ phức tạp của hai bên vì vậy không lớn, nếu như Hàn Phong vận dụng kỹ năng ngũ giai, vậy thì khả năng sao chép lại sẽ không thể chuẩn xác như lúc này.



Hàn Phong chỉ thoáng nghĩ ngợi một chút liền dùng tay cầm viên băng đá của mình lên ước lượng ba giây, sau đó v·út một tiếng ném về phía xa xa.

Không trung 300 mét trên cao, một vụ bạo tạc nho nhỏ lập tức thành hình, băng giá trắng muốt cấp tốc lan toả đã thành công thu hút một số lượng lớn người rảnh nợ chuyên nhìn lên trời để chờ cứt chim.

Về phần cụ thể là ai đã bị thu hút thì hắn không biết, nói chung là không gây ra sự chú ý gì cả.

Đông Phương Uyển Thanh cũng cầm lên viên băng đá ném về phía xa, một v·ụ n·ổ thứ hai không gây ra bao nhiêu sự chú ý cũng lập tức thành hình, sau đó từ từ tắt lịm.

Làm xong việc này, nàng ta thong thả nhìn về phía đối diện như thể chờ đợi lời giải thích.

Dù không phải lần đầu tiên chứng kiến khả năng sao chép đỉnh cao này nhưng Hàn Phong vẫn không thể không dâng lên vô tận cảm khái, người trước mặt, có thể coi là toàn năng hay không đây.

Lúc này hắn lại khẽ phất một cái nữa, trên bàn cũng một lần nữa xuất hiện viên băng đá hình trụ lớn chừng ngón tay.

Đông Phương Uyển Thanh im lặng một chút, lại là chiêu này, có gì hót sao, bất quá cuối cùng nàng cũng nhấn tay về phía bên kia, thành công sao chép ra viên băng đá của mình.

Hàn Phong lúc này cười nhếch mép một cái, tâm thần nhẹ nhàng động niệm, viên băng đá của hắn lập tức vỡ ra làm hai mảnh.

Hắn chỉ vào hai mảnh băng đá trên bàn rồi thản nhiên nói:

- Nếu cô có thể làm được tương tự, vậy thì tôi chịu thua.

Việc này xem như còn dễ hơn cả ném nó đi rồi cho nó p·hát n·ổ, cũng không hiểu tại sao Hàn Phong lại tự tin như thế.

Đông Phương Uyển Thanh tất nhiên không tin tà, nàng ta cũng nhanh chóng động niệm, viên băng đá hình trụ trên tay lập tức vỡ thành hai nửa.

So với đối diện, không có gì khác biệt.

Lúc này nàng nhìn vào hai mảnh băng đá trên tay mình, sau đó nhìn về hai mảnh băng đá phía đối diện, lại cầm lên cả hai rồi xem xét một cách cẩn thận.

Nửa phút sau, nàng đồng tử lập tức thu nhỏ thành hình mũi kim mà thất thố hô lên:

- Anh... Anh là tiến hoá giả sao!

Hàn Phong cuối cùng cũng chờ được tới cái biểu cảm này của đối phương, lúc này hắn cầm lên một con tôm nướng to bằng cổ tay rồi ha ha cười nói:

- Haha, cô thật sự nghĩ thế sao?

Đông Phương Uyển Thanh lập tức lâm vào trong trầm mặc.

Những thứ tương tự đang diễn ra trước mắt, nàng đã từng chứng kiến qua, nó không phải quá mức trùng kích, thế nhưng với điều kiện nó phải được thực hiện bởi một tiến hoá giả.

Nếu không phải do tiến hoá giả ra tay, vậy nó chính là một sự phi lý không thể xuất hiện được, thậm chí việc này còn trực tiếp lật đổ cả thế giới quan phi phàm của nàng.

Hàn Phong ngồi phía đối diện ăn hết con tôm đầu tiên thì bốc tiếp con tôm thứ hai lên gặm cắn nham nhở, thong thả nói:

- Uyển Thanh tiểu thư, với biểu hiện hiện tại, tôi nghĩ cô phải trả gấp đôi số lượng tài nguyên, thậm chí là hơn cả thế để có thể nhận được tri thức phi phàm ẩn chứa bên trong hai mảnh băng đá này đó.

Kèo mõm lần hai, ai thắng ai bại, kết quả rõ ràng.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ, truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ, đọc truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ, Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ full, Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top