Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ
Tận thế nguy hiểm, nhưng vẫn ẩn chứa cơ hội lớn lao. Người tụt hậu giai đoạn đầu, nếu có cơ duyên tốt thì vẫn có một đường để xoay người.
Đằng sau ghế sau, Chu Vấn đang nhiệt tình tham khảo ý kiến của Ngô Soái, mà người kia cũng tương đối thoải mái chỉ cho hắn kinh nghiệm chiến đấu. Dạo gần đây Ngô Soái thường xuyên luyện tập nín hơi, vậy nên khi có cơ hội nói chuyện, hắn đều nói rất nhiều.
Đoàn xe 5 chiếc tông ngã hàng loạt thây ma, chẳng mấy chốc đã tới cửa hàng tiện lợi.
Hàn Phong là người đầu tiên nhảy xuống xe, hắn tiện tay chém bay đầu một thây ma level 1, sau đó kêu lên:
- Ngô Soái, Phương Tường, Mã Mộng Đình phụ trách cảnh giới, những người còn lại mau vào cửa hàng thu thập vật tư!
5 chiếc xe với 15 người sống sót lục tục đi xuống. Lần hành động này chỉ có Đinh Vũ và Triệu Hà Vân ở lại canh chừng, những người còn lại, bao quát hai đứa bé gái Phương Hoa, Đinh Tịnh Nhi, đều được huy động đi thu gom vật tư.
Hàn Phong cầm thanh phong đao chém bay đầu một thây ma cấp ba, trong miệng thởi dài tiếc nuối.
Vận khí vẫn kém như vậy, một cái rắm cũng không rơi ra.
Bên phía đối diện, Ngô Soái hai tay hoá thành hai cái lưỡi đao, nhảy vào đám thây ma như chỗ không người. Hắn mới nhận được thêm kỹ năng giáp cốt, có thể tạo một lớp áo giáp bằng xương cốt, bao phủ mấy bộ phận trọng yếu, mặt hàng thây ma dưới cấp 10, đừng hòng có thể trảo phá.
Phương Tường tay cầm trảm mã đao chém mạnh về phía một thây ma cấp 4, chỉ dùng một đao đã chém nó bay đầu. Lão nhận được kỹ năng đao khí tăng cường, có thể để cho công kích xuất hiện hư ảnh đao khí nhàn nhạt dài 2 mét, vừa tăng sức mạnh, vừa tăng tầm t·ấn c·ông, vô cùng thực dụng.
Mã Mộng Đình đã lên tới cấp 4, kỹ năng lôi cầu của nàng ta được cường hoá 3 lượt, thời gian làm lạnh chỉ có 30 giây, hơn nữa từ 2 lôi cầu tăng thêm thành 3 lôi cầu, có thể ném nó vào 3 mục tiêu khác nhau. Hiện tại thăng cấp vừa an toàn vừa hiệu quả, chỉ là tốc độ chậm một chút.
Liễu Huyên dù đang thu thập vật tư, nhưng Hàn Phong biết sức chiến đấu của nàng ta giờ đây không thua kém Mã Mộng Đình.
Đội ngũ của hắn so với ngày đầu tiên đã lớn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Hàn Phong cảnh giác nhìn quanh, vừa chém g·iết thây ma bị hấp dẫn tới, vừa đề phòng có biến xuất hiện. Khu vực này từng bị thể thôn phệ tàn sát qua, khả năng cao không còn sự tồn tại như P1, F1, nhưng cũng không thể chủ quan được.
Bên trong cửa hàng, Liễu Huyên đang cười tươi như hoa. Nàng tìm thấy phía sau có kho lưu trữ thực phẩm đông lạnh chứa kha khá cá viên, tôm viên, thịt viên, hai cái đùi lợn lớn và mười mấy cân đuôi bò. Cũng tìm thấy kho lưu trữ đồ khô với rất nhiều củ cải khô, cà rốt khô, đu đủ khô, măng khô, còn có rất nhiều miến và nấm khô.
30 phút sau, cửa hàng tiện lợi đã được gom góp sạch sẽ.
Hàn Phong thở phào một hơi. May mắn mà mới chỉ mất điện từ trưa nay, trong tủ vẫn còn tuyết đọng, bằng không thì những thực phẩm đông lạnh kia đã hỏng hết rồi. Hắn để cho Ngô Soái, Phương Tường khiêng một cái tủ lạnh lên xe, muốn vác nó về cứ điểm phục vụ lưu trữ.
Bọn họ còn có máy phát điện. Không thể phát điện 24/24 cũng có thể ngắt quãng duy trì.
Đoàn xe cứ thế lũ lượt trở về, Hàn Phong vẫn luôn duy trì cảnh giác mười phần, đề phòng gặp phải tập kích giống lần trước. Đúng lúc này, phía trước chợt có âm thanh kêu gào vang vọng:
- Cứu chúng tôi với…
Hàn Phong tập trung nhìn lại, trên ban công của căn nhà màu xanh ba tầng bên đường có mấy người đang vẫy vẫy cái “lá cờ” đan thành từ quần áo, âm thanh kêu cứu vô cùng thảm thiết. Hắn quay qua nói với Phương Tường:
- Tiến tới chỗ kia.
Phương Tường cũng sớm thấy đám người, không chút do dự bóp còi ra hiệu cho đồng bạn phía sau, sau đó chậm rãi lại gần căn nhà màu xanh.
Hàn Phong và Ngô Soái nhảy xuống, Liễu Huyên cũng theo đó bước xuống theo, lập tức vung tay làm một động tác ném ra phía trước. Nàng ta sáng nay nhận được kỹ năng gieo hạt nhị giai, tiêu tốn 1 thể lực, 2 trí lực, ném ra một hạt giống, hạt giống kia lớn lên vô cùng nhanh, hoá thành dây leo sắc bén như lưỡi cưa, cứa đứt hai ba con thây ma xung quanh.
Mã Mộng Đình cũng ném ra lôi cầu, đem ba thây ma đang du đãng lại gần nổ c·hết.
Bọn họ chỉ dùng mười mấy giây đã thanh lý sạch đám thây ma tụ tập.
Thấy thực lực của nhóm người Hàn Phong khủng bố như vậy, mấy người trên ban công lại càng dâng lên hi vọng sống sót.
Hôm qua bọn họ chứng kiến nhóm Hàn Phong chạy xe ngang qua nhưng không kịp kêu cứu, hôm nay quyết định chờ đợi từ sớm, may mắn nhóm Hàn Phong đã một lần nữa trở lại.
Hàn Phong nhìn lướt qua, nhóm này có 2 nam 2 nữ, giống như một đôi vợ chồng trẻ và một đôi vợ chồng đứng tuổi, có vẻ là một gia đình chung sống cùng nhau. Hắn đánh giá một chút sau đó hô lên:
- Các ngươi không xuống được sao?
Nam tử trẻ tuổi vội vã nói:
- Dưới lầu hai có… có quái vật, bọn tôi không thể xuống được…
Hắn khi nói lời kia còn mang theo bi thương không nhỏ, cái quái vật kia chính là đứa con trai bé bỏng của hắn. Hai ngày nay khi ngồi trên ban công tầng 3, nhìn ngoài đường thây ma đầy rẫy, hắn đã đoán được con trai có khả năng cũng đã bị biến thành thây ma rồi.
Hàn Phong gật đầu, trầm giọng hỏi:
- Quái vật kia có đặc điểm gì?
Nam tử trẻ tuổi nén bi thương đáp lại:
- Rất nhanh, vô cùng nhanh…
Sau khi nghe hắn miêu tả sơ qua, Hàn Phong trong lòng đã có kết luận. Cái quái vật kia, khả năng cao là một con Fast1 thể tốc độ. Hắn nhếch mép quay qua nói với Ngô Soái:
- Cơ hội báo thù của đệ đó.
Hắn biết Ngô Soái vẫn luôn tức giận vì lần trước bị F1 quần thảo, hiện tại có một con F1 mới xuất hiện, hắn muốn xem thử tiến bộ của em họ.
Ngô Soái đan hai tay vào nhau, nghiêm túc nói:
- Lần này đệ sẽ bóp c·hết nó.
Hàn Phong gật đầu, đối với mấy người trên lầu hô lớn:
- Chờ một chút, chúng tôi sẽ giải quyết nó.
Hắn lại nói với Phương Tường:
- Canh chừng đội ngũ, đừng cố giải quyết thây ma quá sức. Nếu có biến, ngay lập tức thông báo cho tôi.
- Được!
Ngô Soái tiến lên, giơ chân đạp một đạp, phá tung cửa lớn.
Một con thây ma mặt mày đầy mủ lập tức quay qua, hắn tiện tay chém một chém, đem thây ma kia g·iết c·hết.
Lầu một có 2, 3 thây ma du đãng, tất cả đều không quá cấp 3, bị hai người Hàn Phong nhẹ nhàng tiêu diệt.
Tại lối dẫn cầu thang từ lầu một lên lầu hai, một dòng máu đỏ lòm nhơ nhớp vẫn còn dính lại, thể hiện việc bên trên từng diễn ra một trận đồ sát máu tanh.
Hàn Phong nhìn Ngô Soái, người kia lập tức gật đầu, thân thể dần dần b·ốc k·hói.
Hắn đã tiến vào trạng thái cự nhân hoá, cả cơ thể bỗng chốc cao vọt lên trên 2 mét, bắp thịt toàn thân căng cứng, bên ngoài còn có một lớp cốt giáp nhàn nhạt.
Ngô Soái nín một hơi, mười giây sau, hắn dưới chân nhún một cái, vọt thẳng lên lầu hai.
Kế đó là một trận âm thanh va đập cùng những tiếng rầm rầm như thể búa tạ nện vào tường.
Hàn Phong chờ thêm 10 giây, âm thanh chiến đấu vẫn càng lúc càng lớn, hắn không khỏi nhíu mày. Thể tốc độ kia vậy mà lại mạnh như thế.
Hắn biết Ngô Soái đang vận dụng nín một hơi nên không thể kêu cứu, bằng không gã đã kêu ầm lên thảm thiết rồi.
Hàn Phong tay nắm chặt thanh phong đao, cũng theo đó phóng vọt lên lầu 2.
“Thể tốc độ level 14 - F1, có được tốc độ cao và móng vuốt sắc bén, có thể đem sinh vật sống l·ây n·hiễm thành đồng loại.”
Con F1 lần này quả nhiên mạnh hơn lần trước. Nó cao 1m3, trên thân mặc một bộ quần áo màu trắng đã bị nhuộm đỏ bởi máu, hai cái móng vuốt dài 30 cm ánh lên sự sắc bén kinh người, hai chân tráng kiện đầy sức bạo tạc đang liên tục nhún nhảy tránh thoát khỏi đôi bàn tay hình rìu của Ngô Soái.
Tốc độ của nó quá nhanh, Ngô Soái so với trước đây đã mạnh hơn nhiều nhưng cũng vẫn không thể chạm được vào thân ảnh của nó. Ngay cả Hàn Phong với điểm nhanh nhẹn cao tới 24 điểm cũng thấy hơi hoa mắt.
Hàn Phong đưa tay tới trước, muốn làm ra một cái đâm xuyên tinh thần, nhưng hắn chợt nhận ra không còn tích luỹ nào cả. Hắn đành phải hô lên:
- Tiểu im lặng, vận dụng tối đa uy lực cốt giáp đi!
Ngô Soái thấy Hàn Phong cuối cùng cũng chạy tới, vừa thấy an tâm, vừa thấy hơi mất mặt, vội vã nghiến rắng, cả người bốc lên khói vàng, tiến vào trạng thái bộc phá.
Sáng nay hắn còn chưa có dùng tới trạng thái này, trong khi Hàn Phong thì đã dùng hết tích luỹ rồi.
Sau khi tiến vào bộc phá, Ngô Soái đẩy mạnh tiêu hao thể lực, vận dụng kỹ năng cốt giáp, để cho toàn thân lập tức mọc lên vô số gai xương tua tủa như con nhím. F1 trên dưới trái phải điên cuồng chém, nhưng chém đứt vài cây lại có vài cây mới xuất hiện, nó làm thế nào cũng không xuyên phá được, nhất thời rơi vào bất lực.
Hàn Phong tay trái ngưng tụ ra một băng thương 2 mét, đâm về phía bên phải Ngô Soái, đâm hụt thân ảnh F1.
Nhưng hắn cũng không ôm may mắn đâm trúng, tốc độ của hắn không đủ, liên tiếp đâm ra vài lần, cuối cùng cũng thành công hấp dẫn quái vật kia.
- Rítttt…
F1 chuyển hướng t·ấn c·ông Hàn Phong, hai cái móng vuốt điên cuồng trảo tới.
Hp dùng thanh phong đao chém liên tiếp, chém được một nhát vào góc áo nó, chém cho nó phun máu.
Nhưng cũng chỉ có thế, F1 từ dưới háng vọt lên, muốn trảo đứt người hp.
Hàn Phong nhếch mép, cả người co lại, trên thân xuất hiện ánh sáng vàng rực, chính thức kích hoạt kỹ năng tam giai lấy tĩnh chế động. Hắn trong lòng không khỏi cười lạnh.
“Đồ quỷ nhỏ, để ta cho ngươi nếm trải tư vị từ món quà trên thân thể người anh em của ngươi.”
Ngay cả thây ma level 22 như E2 còn không có tư duy khôn lỏi, F1 lại càng không có tư duy, vẫn tuỳ tiện lao đầu vào t·ấn c·ông Hàn Phong như vũ bão.
Keng keng keng keng…
Hai bộ móng vuốt của F1 như hai cái quạt máy, liên tục chém lên thân thể Hàn Phong, cả căn phòng vang lên thanh âm như thể kim loại giao nhau, nghe mà ghê răng.
5s sau, trên người Hàn Phong bộc phát ra quang mang vàng kim chói sáng. Ùng một t·iếng n·ổ, F1 rít lên đầy đau đớn, nó không tự chủ được mà bay ngược ra phía sau, xệt xệt xệt lăn lộn sau đó đập vào góc tường.
Trên cơ thể nó chi chít cơ man nào là vết chém.
Ngô Soái nở một nụ cười dữ tợn, bàn tay hoá chuỳ, nện thẳng vào cái thân thể áo trắng nhiễm máu dưới thân. Nhưng F1 còn chưa có c·hết, nó cố gắng nhún người né khỏi chuỳ gai, nhảy ngược về một góc khác.
Đón nhận nó là một lưỡi đao dài màu xanh. F1 vốn b·ị t·hương nặng, giữa không trung không thể chuyển hướng nữa, phập một tiếng b·ị đ·âm trúng ngực, treo ngay tại đó, tứ chí kiệt lực giãy dụa.
Bụp!
Ngô Soái thừa cơ tiến lên, hai tay vỗ một cái, đem đầu F1 vỗ nổ.
Cuối cùng cũng chịu c·hết mà.
Thân thể F1 đổ sập xuống sàn, Ngô Soái lập tức bước lên hai bước, sút một sút vào cơ thể nhỏ thó của F1, đá cho nó đứt đôi người.
Thứ đồ láu táu này quả nhiên là khắc chế cứng của hắn. Lần trước đã vậy, lần này vẫn vậy.
Hàn Phong và Ngô Soái nhìn nhau, không nhịn được nở nụ cười khổ. Dù bọn họ đã mạnh hơn, nhưng nếu đơn độc đối chiến, vẫn có khả năng bị F1 tiêu diệt.
Hàn Phong còn đỡ, có được kỹ năng lấy tĩnh chế động, có khả năng đánh lại nó. Ngô Soái thì thảm rồi, chắc hẳn vẫn là kết cục bị mài c·hết. Nếu hắn có đầy đủ 20 giây bộc phá, vậy thì mới có cơ hội xoay người.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ,
truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ,
đọc truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ,
Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ full,
Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!