Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ
Chương 284: Bàn công chuyện
Đưa tay gõ cửa phòng hai tiếng, Hàn Phong lui lại một bước rồi bình tĩnh chờ đợi. Một phút sau, Tường Vi trong trang phục chỉnh chu đã xuất hiện rồi mở cửa, nàng ta ánh mắt trong suốt nhìn người bên ngoài, sau đó lại ngay lập tức thu lại ánh mắt rồi bối rối hỏi:
- Có… Có chuyện gì vậy?
Hàn Phong nhìn nàng ta mà nội tâm không nhịn được bốc lên một ngọn tà hoả. Sau khi phát sinh quan hệ thân mật cùng cái nữ nhân này, hắn rốt cuộc nhận ra bản thân giống như đã bị nghiện, mỗi khi tiếp cận gần đối phương liền phải rất vất vả mới có thể khống chế cảm xúc.
Bất quá làm gì cũng phải từ từ, nhất là đối với Tường Vi, khi chưa bước qua được cửa phòng của nàng ta thì vẫn phải biểu hiện ra thật thân sĩ. Hắn giả bộ dùng giọng điệu nghiêm chỉnh rồi chính khí lẫm nhiên nói: - Tôi muốn bàn bạc với cô một chút về tình hình của những nữ nhân vừa được giải cứu.
Tường Vi nghe những lời này, nội tâm hồi hộp. rốt bình tĩnh lại, sau đó là xuất hiện đôi chút hụt hẫng không rõ. Vừa rồi, cái khối màu sắc đỏ rực cuồn cuộn trong thể tâm trí của Hàn Phong, đó là cái gì biểu hiện a... Nhưng lý do này của hắn vẫn khiến cho nàng cảm thấy tương đối hài lòng, hắn tuy là thủ lĩnh nhưng vẫn không có nhu vậy tuỳ tiện bỏ qua những việc đau lòng mà người nhỏ bé tầng lớp thấp từng phải gánh chịu.
Mở rộng cửa cho đối phương, Tường Vi theo đó giơ tay làm động tác mời theo lễ tiết tiêu chuẩn:
- Mời vào.
Hàn Phong nhấc chân bước vào căn phòng nửa xa lạ nửa quen thuộc. Vẫn là những hoạ tiết trắng xanh trang nhã quen thuộc, vẫn là chiếc gương lớn đặt tại đầu giường, vẫn là bó hoa khô nơi bàn làm việc, cùng hương vị nữ nhân khiến cho người ta cảm giác nhộn nhào khó tả.
Hai người rất nhanh liền chia nhau chủ khách ngồi xuống, Tường Vï thong thả rót cho đối phương một ly nước, mà Hàn Phong cũng nhanh chóng búng tay tạo ra mấy viên đá lạnh, còn có từng dải hàn khí bao phủ bốn phương tám hướng, để cho nhiệt độ o¡ bức chậm rãi hạ xuống.
Sau khi uống một ngụm nước, Hàn Phong mới cân nhắc câu từ rồi chậm rãi hỏi:
- Cô đánh giá thế nào về tình hình của bọn họ?
Tường Vi ngẫm nghĩ một chút, âm điệu không khỏi trầm xuống mà bị thương nói:
- Có rất nhiều người gặp phải tổn thương tâm lý vô cùng nặng nề, thể tâm trí của bọn họ liên tục sục sôi không yên, dường như thời thời khắc khắc đều liên tục xuất hiện những hình ảnh khủng khiếp trong quá khứ, hết đợt này tới đợt khác. Đồng nghĩa vớ: việc dù đã được giải cứu, bọn họ vẫn thời thời khắc khắc bị tra tấn trong tâm thần.
- Tôi đã thử dùng những lời động viên tích cực để thử thay đổi tình trạng này, nhưng những suy nghĩ tích cực dù có dâng lên cũng nhanh chóng bị áp đảo, bị những khối màu tăm tối và cuồng bạo kia nuốt chửng.
Hàn Phong nghe vậy không khỏi nhướng mày, những suy nghĩ như vậy tới từ đâu? Tường V¡ không quan sát thấy thể linh hồn, không thể chắc chắn những suy nghĩ kia có diễn sinh ra từ linh hồn hay không. Nhưng theo suy luận của hắn là không, thể linh hồn không dễ bị tổn thương bởi tác động bên ngoài.
Khi hắn dùng hồn áp lên đám tàn binh Xuân Lê bị giam giữ, linh hồn của bọn chúng chỉ bị tổn thương bởi hồn áp, không hề bị tổn thương từ nguồn khác. Nói cách khác, chỉ có chạm được tới bản chất của linh hồn thì mới khiến linh hồn sinh ra suy nghĩ tiêu cực, nó sẽ không bị ô nhiễm ngược.
Không có chuyện nước chảy ra từ tảng băng lại ngược dòng để có thể ô nhiễm tảng băng.
Trừ khi chính chủ tự muốn suy nghĩ ra những vấn đề đó, nhưng rõ ràng không có ai muốn tự mình tra tấn mình, sẽ thời thời khắc khắc muốn trấn áp suy nghĩ kia. Tất nhiên vẫn có trường hợp tự tổn thương không thể khống chế, đó là những người điên.
Chẳng lẽ tổn thương bình thường cũng có thể tạo thành “ấn đau khổ” bao bọc linh hồn, giống với “ấn áp đặt”??? Nghe thật sự là não tàn.
Sau khi tự xác nhận suy đoán về điều này, hắn mới cẩn thận lựa chọn ngôn từ dễ tiếp cận nhất để hỏi:
- Cô có thể xác định những suy nghĩ kia tới từ đâu không? Ví dụ như, nguồn gốc của chúng nó? Hoặc chúng nó hình thành thế nào?
Tường Vi cắn môi, nàng suy nghĩ một chút rồi chỉ vào thành cốc đang li tï đọng nước rồi nói:
- Anh nói xem những. giọt nước này tới từ đâu, rõ ràng nó không phải thấm từ bên trong ra bên ngoài, không phải do cốc bị thủng, mà là vì chênh lệch nhiệt độ hai bên nên đã từ không khí dần dần ngưng đọng lại, từ thể khí chuyển thành thể lỏng... Thể tâm trí của họ, ừm, giống như đã gặp phải tác động nào đó, thay đổi môi trường chứa đựng rồi, khiến những suy nghĩ đơn giảr thuần nhất không liên quan cũng bị ngưng tụ lại thành những “giọt nước đau khổ”.
“Nữ nhân này, từ khi nào biết diễn giải một cách hình tượng hoá tốt như vậy?”
Nghe nàng ta miêu tả, Hàn Phong không nhịn được phải đánh giá lại 1Q của đối phương. Cô ả này đã có thêm rất nhiều kiến thức về thế giới phi phàm, thực sự là không tưởng tượng nổi.
Hắn ngón tay gõ gõ lên bàn rồi mỉm cười nói:
- Ý cô là, nếu có cách có thể cân bằng lại môi trường tâm trí, để cho nó trở về trạng thái bình thường khi trước, vậy thì những suy nghĩ tiêu cực sẽ không còn ngưng tụ r¿ nữa?
Tường Vi hai mắt sáng lên lập tức gật đầu nói:
- Đúng đúng, giống như nếu anh hạ nhiệt độ bên ngoài cốc xuống cho cân bằng với nhiệt độ nước đá bên trong, vậy thì cốc nước này sẽ không. ngưng tụ ra những hạt nước li tỉ nữa.
Hàn Phong âm thầm gật đầu, đúng vậy, nếu hắn để một cốc nước đá ngoài trời nóng, nó sẽ liên tục ngưng tụ ra nước bên ngoài thành cốc, nhưng vẫn là cốc đá đó mà để trong tủ lạnh, vậy thì có để cả ngày cũng sẽ không ngưng tụ nước đọng.
Thể tâm trí con người thật sự là phức tạp, ngay cả tâm trí do linh hồn sinh ra thuần khiết cũng sẽ trong vô hình mà bị biên chất, vì được “chứa đựng” trong thể tâm trí có tổn thương mà “từ kh: hoá lỏng”.
Vốn tưởng như nó chỉ là một thể diễn sinh, có aï ngờ nó không phải hoàn toàn phụ thuộc vào linh hồn, vẫn sẽ có nguyên tắc vận hành của riêng mình.
Nhưng tóm lại vẫn thật não tàn, chưa thấy tác dụng gì, chỉ thấy báo hại cho bản thể.
“Khoan đã, nêu có thể kết hợp hai đòn công kích cả tâm trí lẫn linh hồn lại với nhau, cho cường độ của bọn nó chênh lệch một chút, vậy thì đối phương sẽ ngay lập tức lâm vào điên loạn? Chắc chắn đối phương sẽ bị đánh lừa rằng linh hồn bị tổn thương mà đồn lực chữa trị linh hồn, nhưng sau khi chữa trị lại phát hiện ra vẫn không có tác dụng ”
Từ việc trao đổi để cứu người, bất tri bất giác Hàn Phong lại bắt đầu nghĩ qua cách để hại người.
Hắn nhanh chóng ném vấn đề này ra sau đầu tồi mỉm cười nói:
- Cảm ơn cô, tôi hiểu rồi, tôi sẽ căn dặn phòng quân y lưu ý điều này.
Tường Vi âm thầm nắm chặt tay, một lúc sau, nàng ta chậm chạp hỏi:
- Hi vọng họ sẽ được bình an...
Nàng còn muốn hỏi, tại sao anh lại không để đề mục “trở về huyện Tam Giang” cho cư dân thôn Xuân Lê lựa chọn. Bất quá câu hỏi này nàng đã tự có câu trả lời, người sống sót hẳn là tài nguyên để hoàn thành nhiệm vụ hệ thống, đối phương tuyệt đối không dễ dàng buông tay.
Hàn Phong bình tĩnh đáp lại:
- Tôi là người giải cứu họ, tôi sẽ có trách nhiệm với họ. Tôi tự tin bản thân mình và đội ngũ y bác sĩ tại phòng quân y có thể làm tốt vấn để này
Tường Vi thở ra một hơi, nàng không nghỉ ngờ lời này của Hàn Phong.
Không khí trong căn phòng nhỏ thoáng im lặng trở lại. Nhiệt độ không khí đáng lẽ vô cùng mát mẻ, nhưng Tường Vi lại cảm giác có chút nóng cháy. Điểm nóng cháy này, chính là tới từ ánh mắt của nam nhân bên cạnh, còn có hương vị nam nhân đang ngập tràn trong tâm trí.
Nàng không cần vận dụng Thấu Rõ cũng biết thừa đối phương đang nghĩ gì.
“Thổ ph vô sỉ...”
Nàng vừa mới tắm xong, mái tóc vẫn còn hơi ướt át chưa khô, da thịt toàn thân cũng trắng muốt một mảnh căng tràn, đối phương lại cứ như vậy ngồi tại bên cạnh, khiến cho những vệt ửng hồng kiều diễm không thể ngăn chặn mà thong thả xuất hiện.
Tường Vi trong lòng loạn thành một bầy, vừa bối rối vừa hồi hộp, vừa có điểm hơi mong chờ. Chẳng qua nàng tuyệt đối không thể chủ động, bởi vậy quyết định cắn môi hỏi dò:
- Anh... Anh còn có chuyện gì sao?
Rõ ràng cái giọng điệu run rẩy này của Tường Vi không che giấu được điều gì cả. Hàn Phong khoé miệng nhếch lên, hắn từ trong ngực móc r¿ một bản kỹ năng thư tam giai đặt trên bàn rồi nói:
- Dựa theo thoả thuận, cô phụ trách điều tra trinh sát Đổng Thành, tôi sẽ đứng ra tiêu diệt hắn. Đây là kỹ năng tam giai tăng cường thể lực, là chiến lợi phẩm mà cô xứng đáng được nhận.
Kỹ năng này có thể cường hoá 20 điểm thể lực, đồng thời gia tăng thêm 1 thể lực với mỗi 10 thể lực gốc sở hữu, là một kỹ năng cơ sở cực kỳ mạnh mẽ.
Tường Vi thở phào một hơi, hoá ra là chuyện này vậy thì cớ sao hắn lại cứ nhìn nàng bằng cái ánh mắt vô lễ kia. Nàng đưa tay chạm tới kỹ năng tam giai trên bàn, nhưng. ngay lập tức lại bị một bàn tay khác chặn lại.
- Anh… Anh muốn làm gì… A!
Hàn Phong là sức lực lớn cỡ nào, vừa nắm được bàn tay đối phương liền ngay lập tức kéo Tường Vi về phía hắn, chỉ qua hai động tác, người ngọc đã run rẩy nằm trong lồng ngực.
Từ trên cao nhìn xuống đối phương, cảm nhận đôi nhũ hoa cự đại ẩn sau lớp áo đang kịch liệt run rẩy, đôi môi đỏ mọng cũng tràn đầy ướt át mà thở gấp, Hàn Phong không nhịn được cúi người hôn lên bên trên, bàn tay cũng đặt trên hai toà nhũ phong mà nhẹ nhàng nắn một cái.
- Ưm… Ngô…
Bị tấn công bất ngờ, Tường Vi không kịp phản ứng, chỉ có thể kêu lên đầy sợ hãi, đồng thời nhanh chóng làm ra phản ứng chặn lại hành vi vô lễ của đối phương. Chẳng qua mới kháng cự được ba giây, bàn tay nàng đã sơ xuất cởi ra lớp áo ngoài rồi tới lớp áo giáp của hắn, cho tới lớp áo khoác tận thế, cả hai đã ngã vật xuống sàn.
- Tường Vi tiểu thư, xin hãy tự trọng.
Hàn Phong khoé miệng trêu tức nhìn cái nữ nhân đang cưỡi trên người mình, hắn một tay vịn lấy eo đối phương, một tay đặt trên lớp váy trắng mỏng manh mà thong thả dày vò.
“Ngực quá to!”
Tường Vi khuôn mặt ửng hồng tràn đầy nét tức giận, nàng cắn môi một cái rồi mắng mỏ:
- Thổ phi, y phục của anh dính đầy mồ hôi bẩn thỉu, làm bẩn hết cả phòng của tôi.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ,
truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ,
đọc truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ,
Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ full,
Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!