Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi

Chương 334: 335: Chờ Đợi


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi



Ở trên bục đá bằng phẳng, cơ thể mềm mại của Huyễn Điệp đang nằm ngủ say, bộ dáng tiên tử không nhiễm bụi trần, làm ngay cả Trì Dao Tiên Tử cũng phải bị nàng làm cho kinh diễm.

Trì Dao Tiên Tử rất lâu chưa thấy có nữ tử xuất chúng như vậy, trách không được nam nhân kia lại dốc lòng tới mức này, tránh không khỏi làm nàng có chút ghen tị.
Nàng lập tức kiểm tra tình trạng của Huyễn Điệp, liền có thể nhận ra nguyên do bên trong.

Trong lòng đồng cảm, nữ tử này có tình trạng giống với nàng, chỉ khác biệt là hiện tại nàng có được cơ duyên thoát khỏi vận mệnh.

Lòng nàng liền quyết tâm phải dùng mọi cách chữa trị cho vị tỷ tỷ xinh đẹp này.
Mặc dù bài danh Y Thánh của Dạ Khinh Ưu cao hơn Trì Dao Tiên Tử, nhưng đối với Y Thuật mà nói, xếp hạng cao hơn cũng không có ý nghĩa gì.

Mỗi Y Sư đều có đường lối Y Thuật riêng biệt, không ai giống ai, dù đứng đệ nhất chưa chắc có thể đứng đầu mọi lĩnh ngộ trong Y Đạo.
Trì Dao Tiên Tử từ khi sinh ra đã tự mình đốn ngộ Mộc Thần Y Thư, dùng Mộc Linh Khí thuộc tính ôn hòa chữa trị độc bệnh, xu hướng an toàn không có nguy cơ.

Từ trước đến giờ nàng ít khi phải dùng dược thảo như những Y Sư khác, chỉ cần một thân Mộc Linh Khí đã có thể chữa hơn bảy phần độc bệnh.
Dường như đối với tình trạng của Huyễn Điệp, Trì Dao Tiên Tử so với người khác càng quen thuộc, nàng mau chóng khiến cho nét mặt Huyễn Điệp hiện lên huyết sắc, không giống với khi trước gặp hắn càng bừng bừng sinh cơ.

Dạ Khinh Ưu thấy tình trạng Huyễn Điệp tốt hơn đôi chút mới an tâm, hắn cẩn thận nhìn sang Trì Dao Tiên Tử, thấy nàng toàn thân thoát lực, mệt mỏi cắn răng chịu đựng đem Mộc Linh Khí đan thành từng sợi thẩm thấu vào da thịt Huyễn Điệp, cẩn thận từng chút một.
" Tốt rồi, tạm thời tỷ ấy không có chuyện gì.

"
Trì Dao Tiên Tử thân thể ngã ra phía sau, cơ thể hư nhược, hoàn toàn do thoát lực.

Mộc Linh Khí trước đó nàng dùng toàn bộ cho đột phá tu vi, vì thế sử dụng không đủ phải dùng toàn thân Đạo Nguyên Lực trợ giúp nên so với bình thường càng khó khăn.

Dạ Khinh Ưu xuất hiện sau lưng nàng, bàn tay giữ lấy bờ vai mềm mại, nói.
" Đa tạ ngươi.

"
" Không cần khách sáo.


Như vậy còn chưa trả đủ ơn của ngươi giúp ta.

"
Lời của nàng phát ra thật lòng, nàng có thể nhận ra Mộc Nhạc Tâm Sinh không tầm thường, có thể vô giá, nhưng hắn đem ra cho nàng, khiến nàng cảm động, không biết cách nào trả dứt nợ này.

Dạ Khinh Ưu lại không thèm để ý, Thiên Thư theo thiên tính sẽ tự động nhận chủ, hắn không có cách can thiệp, nếu không đã không tiện nghi nàng.

Dĩ nhiên, điều này không cần nói, hắn cũng thấy để nữ tử này nợ ơn hắn thì về sau sẽ có ích.
" Dù rằng ta đã tạm đem Âm Đan trong thân thể nàng áp chế, nhưng không cách nào triệt tiêu.

Chỉ có thể tạm thời kéo dài thời gian, về sau lại tính tiếp.

"
Trì Dao Tiên Tử nhíu mày, vẻ mặt không tốt nói, nàng cảm thấy khó chịu khi lại không thể chữa trị cho bệnh nhân.

Hiện tại nàng đã tu thành đạo thể, không có cách nào giữ lại Mộc Linh Khí để sử dụng như trước, toàn bộ Thiên Địa Linh Khí xung quanh đều bị Mộc Nhạc Tâm Sinh tự động hấp thu.

Nàng chỉ có thể dần dần thích nghi, lại lần nữa dựa vào Mộc Thần Y Thư mà tự tạo ra Y Đạo cho riêng mình.
Dạ Khinh Ưu nghe vậy nhíu mày, hắn cũng hiểu vấn đề này không dễ dàng giải quyết như vậy.

Theo lời Huyễn Điệp, hắn của kiếp trước dù lợi hại nhưng còn không có cách giải quyết, cho nên hắn chưa từng đặt niềm tin ở Trì Dao Tiên Tử.

Có chăng thì cũng chỉ muốn nàng kéo dài thời gian để hắn tìm ra biện pháp.
Trì Dao Tiên Tử nhận ra hắn lo lắng, nàng vội vàng lên tiếng an ủi.
" Ngươi đừng lo, sắp tới Tiên Trì Đại Hội mở ra, sẽ tụ hội vô số Y Sư xuất chúng Vạn Giới tề tựu.

Tin chắc bên trong có người sẽ chữa trị được cho tỷ ấy.

"
Dạ Khinh Ưu giờ mới biết Tiên Trì Đại Hội còn có hạng mục này, hắn vốn dĩ chuyến đi này là nhắm đến Vạn Nhũ Tiên Thiên cho nên mới định tham gia.


Nhưng lần này mang theo Huyễn Điệp, mục tiêu hắn có thêm một, lại càng đối với Tiên Trì Đại Hội không thể bỏ lỡ.

Trì Dao Tiên Tử chợt mỉm cười, chân thành nói.
" Tốt nhất hai người nên ở lại Tiên Trì nghỉ ngơi, ta sẽ sắp xếp chỗ ở cho hai người.

"
" Chẳng phải nam nhân không được phép ở lại đây sao? "
Dạ Khinh Ưu nhìn nàng, thắc mắc hỏi.

Trì Dao Tiên Tử hai má đỏ lên, bộ dáng thẹn thùng động lòng người, nàng hai tay bám lấy mép váy, xấu hổ đáp.
" Là do ngươi vừa cứu ta cho nên ta đặc cách lần này.

Nơi này do ta làm chủ, ngươi không cần phải lo người khác nói.

Với lại, ta tin ngươi không có ý đồ xấu.

"
" Ân, đa tạ.

"
Dạ Khinh Ưu không ngốc từ chối, hắn có thể ở lại nơi này thì càng dễ tìm Vạn Nhũ Tiên Thiên, nếu không thấy có thể hỏi Trì Dao Tiên Tử, chắc hẳn với ơn nghĩa của hắn, nàng ta sẽ không giấu giếm điều gì.
Sau đó, Trì Dao Tiên Tử nhanh chóng chuẩn bị hai phòng cho Dạ Khinh Ưu và Huyễn Điệp, nhưng hai người chỉ ở một phòng, cũng là để hắn tiện kiểm tra Huyễn Điệp.

Đối với vấn đề này, Trì Dao Tiên Tử không có nói gì, chỉ phân phó thị nữ giúp hai người dọn phòng, sau đó vội vã quay về tập trung nghiên cứu Y Đạo.
Ngồi trên giường, Dạ Khinh Ưu ngắm nhìn Huyễn Điệp đang ngủ say, trong lòng hắn dâng lên cảm giác ấm áp, không biết vì sao hắn lại cảm thấy nàng quen thuộc, dù rằng nhớ không ra ký ức kiếp trước.

Vuốt ve khuôn mặt tuyệt mỹ, hắn tạm thời không có đánh thức nàng, tạm để nàng ngủ yên, đợi đến khi tìm ra cách giúp nàng trị hoàn toàn Âm Đan.
Hắn cũng ngồi xếp bằng bên giường, bắt đầu tiêu thụ từng mảnh ký ức đoạt được từ Hắc Ám Linh Hồn, trước đó hắn chỉ nhìn thấy một chút việc, không biết bên trên Vô Cực Giới là rộng lớn thế nào.
Tiếc rằng cái Hắc Ám Linh Hồn này cũng không phải là cường giả một phương, chỉ may mắn có chút cơ duyên mà tìm một chỗ đột phá, không có tiếp xúc quá nhiều bên ngoài.


Sau đó hắn tiến vào Hỗn Độn Thời Không, bị Thời Không Phong Bạo xé nát, một tia linh hồn may mắn đào thoát trốn được vào Dị Giới Nguyên, suy yếu đến cực điểm, tùy thời ngủ say, may mắn bám lên người Mộc Lăng Thiên, chuyện xảy ra tiếp theo hắn đều rõ.
Dạ Khinh Ưu nhíu mày, hắn dù thu không được nhiều tin tức nhưng biết được bên trên Vô Cực Giới không nhiều cơ duyên, thậm chí khô khan hơn cả Dị Giới Nguyên, bắt buộc tên kia phải liều mạng tiến vào Hỗn Độn Thời Không.
Bên trong Hỗn Độn Thời Không, dung chứa vô vàn nguy hiểm, chỉ hơi sơ hở liền lập tức hội phi yên diệt, là nơi nguy hiểm nhất trong Vũ Trụ.

Với thực lực của Hắc Ám Linh Hồn còn dễ dàng bị tru sát, nói chi Hạ Giới dù sản sinh ra Thiên Mệnh Cảnh cũng khó toàn mạng trở ra.
Dạ Khinh Ưu bản thân hắn không sợ chết, nhưng cũng tính muốn liều mạng, dù sao dưới vòm trời Thiên Đạo còn chưa có chân chính kẻ nào tổn thương được hắn.

Tuy vậy, hắn không dám khinh thường, hắn dần nhận ra Hạ Giới này tụ tập vô số thế lực khủng bố tập trung lại, biết đâu Vô Cực Giới cũng đang nhìn chằm chằm vào, tùy thời có thể đem hắn diệt sát.
" Không được, phải tranh thủ đột phá.

"
Tâm tình hắn bứt rứt không yên, từ khi biết Vô Cực Giới tồn tại, hắn cảm giác như thật sự có ai đang dòm ngó hắn vậy, điều này làm hắn vô cùng khó chịu.

Hắn bắt đầu lâm vào trầm tư, nghĩ biện pháp.
Thời gian trôi qua ba ngày, khoảng thời gian này bên trong Kỳ Lân Thành càng thêm náo nhiệt, các Dược Sư, Y Sư từ khắp thiên hạ đổ về nơi này tham gia Tiên Trì Đại Hội.

Vạn Giới Truyền Tống Trận cũng được mở ra, thu hút càng nhiều người, mục tiêu đa phần có thể vì hai mươi năm sau Vạn Giới Chi Tranh, lập tức đem dân số trong thành gia tăng gấp đôi.
Dạ Khinh Ưu hai người ở trong phòng mấy ngày không ra, cho đến khi có nữ tử đến gõ cửa gọi đến thì hắn mới mở mắt.
" Công tử, tiểu thư nói Vạn Giới Kinh Lâu mở ra Đấu Giá Hội, mời vô số thế lực tham dự, có rất nhiều Dược Sư, Y Sư cũng xuất hiện.

"
" Ta biết rồi.

"
Dạ Khinh Ưu lạnh nhạt đáp, vị nữ tu kia cũng không nhiều lời mà mau chóng rời đi, các nàng đã được Trì Dao Tiên Tử dặn dò không cần làm phiền nam nhân kia, các nàng đều không dám cãi lời dù ngạc nhiên khi lần đầu một nam nhân có thể ở lại nơi này.
Dạ Khinh Ưu cẩn thận tạo ra kết giới bảo hộ Huyễn Điệp, đảm bảo ngay cả Chí Tôn Cảnh cường giả cũng không cách nào phá được, còn có thể báo động cho hắn biết rõ.

Sau khi chuẩn bị biện pháp bảo vệ Huyễn Điệp ổn thỏa, hắn mới rời khỏi phòng.
Nhìn thấy nam nhân bộ dáng anh tuấn, đám nữ tu xung quanh đều bị hắn thu hút, như hươu non đập loạn, lén liếc nhìn hắn bàn luận.

Dạ Khinh Ưu đối với đám nữ tu cũng không để ý, các nàng tại nơi này ít có cơ hội tiếp xúc với nam nhân, bị hắn gây chú ý cũng là điều dễ hiểu.
Hắn vốn định đi tìm Trì Dao Tiên Tử nhưng nghe mấy nữ tu nói nàng đang bế quan nghiên cứu Y Thuật cho nên cũng không tiện làm phiền.

Hắn xoay lưng, ý định rời đi thì thấy đi đến hai nữ tử, đều rất xinh đẹp, đặc biệt thiếu nữ đi phía trước càng mỹ mạo khuynh thiên, tạo ra cảm giác đầm ấm, trong sáng.

Hai nữ tử cũng nhìn thấy hắn, thiếu nữ đi trước khi vừa thấy hắn liền lộ ra nét vui mừng, vội vã chạy đến chỗ hắn, kinh hỉ kiều hô.
" Dạ lang… "
" Sao lại là ngươi?? "
Dạ Khinh Ưu lập tức nhận ra hai nữ tử, trước đó hắn đã từng gặp các nàng tại Địa Đàng Bí Cảnh, khi thoát khỏi tay Hân Phong Tiểu Nguyệt liền đụng mặt các nàng.

Thiếu nữ kia dĩ nhiên chính là Đàm Tuyết Hạ, đệ cửu mỹ nữ Bách Hoa Bảng, hắn khi đó cứu nàng khỏi tay sắc lang Lương Hạc, nàng sau đó liền nhận định hắn là phu quân tương lai.

Đằng sau dĩ nhiên chính là sư tỷ của nàng, thiên tài của Cửu Nguyệt Tiên Môn, Triệu Nam Lan.
Đàm Tuyết Hạ sau khi quay trở về đều nhớ nhung lấy hắn, thậm chí ngoại bào của hắn được nàng kỹ lưỡng giữ gìn, treo ở đầu giường coi như bảo vật.

Dạ Khinh Ưu mặc dù đối với nàng ấn tượng khá tốt, nhưng nghĩ đến hắn cùng Lăng Tử quan hệ trong đó, có thể xem như trưởng bối của nàng.
" Dạ lang, chàng cũng đến tham gia Tiên Trì Đại Hội sao? A, đúng rồi, chàng cũng là Y Sư mà.

Chắc chắn sẽ tới tham gia, vậy mà ta không sớm nghĩ đến… "
Nói tới về sau, Đàm Tuyết Hạ le lưỡi, thầm trách bản thân mình ngu ngốc, nàng sau đó dùng loại ánh mắt thâm tình nhìn hắn, nhảy tới muốn lao vào ôm hắn, nhưng vồ hụt.

Thân ảnh Dạ Khinh Ưu biến mất, như hóa thành cơn gió tan biến, chỉ để lại tiếng nói bên tai nàng.
" Ta đang bận, có duyên ắt sẽ gặp lại.

"
" Dạ lang, đừng đi!! Ta có chuyện muốn nói.

"
Đàm Tuyết Hạ thấy hắn bỏ đi mất, giận dỗi dậm chân, nước mắt lưng tròng, bộ dáng hết sức đáng thương, chỉ sợ để đám nam nhân Cửu Nguyệt Tiên Môn nhìn thấy sẽ vô cùng đau lòng.

Triệu Nam Lan đứng đằng sau cũng chỉ biết lắc đầu thở dài, coi như nàng đã giải thích được nghi hoặc trong lòng sư muội, hóa ra vì tương tư nam nhân kia.

Nàng nhớ tới hắn trước đó tặng nàng một thanh hỏa kiếm, đến giờ nàng vẫn còn sử dụng, trong lòng khẽ than thở, chỉ biết cầu phúc cho sư muội.
" Không được, muội phải đi tìm Dạ lang.

"
Đàm Tuyết Hạ xoay lưng, vốn định đi tìm Trì Dao Tiên Tử để ôn chuyện xưa, nhưng hiện tại nàng lại thay đổi ý định, trước tiên đi tìm phu quân lại tính.

Nàng vừa nói, thân ảnh cũng hóa thành một đạo hồng quang bay đi mất, Triệu Nam Lam lo lắng an nguy của sư muội, vội vã đuổi theo sau.


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi, truyện Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi, đọc truyện Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi, Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi full, Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top