Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Linh Vũ Thiên Hạ
- Chàng đang an ủi thiếp sao? Kỳ thật trong lòng chàng cũng đang lo lắng cho Tiểu Long đúng không?
Long Bích Hàm ngẩng đầu nhìn Huyền Hạo nói.
- Để cho nó tôi luyện nhiều một chút cũng tốt. Yên tâm đi, chờ nó làm xong việc này nó sẽ trở lại thăm chúng ta. Cho nên không cần phải quá lo lắng, chúng ta không cần tới đó. Đi cũng không thể hỗ trợ được gì, sẽ có người nhìn vào.
Huyền Hạo mỉm cười nói:
- Bất quá hiện tại ta cũng muốn biết rốt cuộc Thiếu Du và Tiểu Long có thể làm ra động tĩnh gì. Vạn Thú Tông bị diệt, quả thực ta muốn tận mắt đi nhìn xem thực lực hai đứa nó tới mức nào rồi.
Dưới màn đêm, từng ngôi sao le lói, trăng sáng nhô lên cao, ánh trăng như máu.
Trên không trung yên tĩnh, trong đám ngôi sao có một ngôi sao cực kỳ sáng ngời, dường như có thể tranh nhau tỏa sáng với vầng trăng cực lớn kia vậy.
Trên một ngọn núi, Đám người Thánh Thủ Linh Đế, Hàn Băng Đại Đế, Kim Lang Đại Đế, Bạch Long Đại Đế, Thánh Linh lão tổ, Hắc Vũ lẳng lặng nhìn lên vòm trời.
- Trăng đỏ như máu, Phá Quân lệch vị trí, đại hung a. Ngày mai sợ rằng sẽ máu chảy thành sông. Ta nhớ rõ lúc trước trận chiến ở Thiên Môn cốc cũng khiến cho Phá Quân lệch vị trí, cũng máu chảy thành sông, thi thể ngập tràn. Lần này sợ rằng sẽ càng thêm nghiêm trọng.
Sát Phá Quân chắp tay đứng, ở trong Thiên Địa tháp đạt được chỗ tốt cực lớn, dùng thiên phú của bản thân hắn, cũng đã là Vũ Tôn cửu trọng. Thiên phú bực này nếu như không phải bị những yêu nghiệt trẻ tuổi có thiên phú khủng bố kia che mất, sợ rằng sẽ khiến cho đại lục khiếp sợ.
- Xem ra ngày mai sẽ không đơn giản, không biết ngày mai sẽ máu chảy thành sông như thế nào.
Hàn Băng Đại Đế ngẩng đầu nhìn lên trời, mái tóc trắng khẽ tung bay, trong lúc vô hình có một cỗ khí tức lạnh lẽo lan tràn.
- Mặc kệ như thế nào, sợ rằng trận chiến ngày mai chính là trận chiến kinh khủng nhất trên đại lục này trong vạn năm qua, thậm chí còn là vài vạn văm. Mà chúng ta lại tự mình tham dự vào bên trong.
Thánh Thủ Linh Đế đứng chắp tay, khí thế bá đạo trong mắt lan tràn ra chung quanh.
Trên một ngọn núi cao ngất, có không ít thân ảnh đứng đó, đứng đầu là một thân ảnh mềm mại, tựa như tiên tử, đây chính là Thánh nữ của Thiên Địa các - Tử Yên.
- Tử Yên, dường như chúng ta tới hơi sớm.
Bên cạnh Tử Yên là một thân ảnh màu lam, tuấn mỹ bất phàm, đương nhiên là Thánh tử Lam Thập Tam.
- Trăng sáng như máu, Phá Quân lệch vị trí, ngày mai sợ rằng sẽ không bình thường.
Tử Yên nhìn vầng trăng đỏ như máu trên cao, Phá Quân lệch vị trí, bầu trời bị ánh trăng nhàn nhạt đỏ như máu bao phủ, có sát khí vô hình lan tràn, khiến cho nàng không khỏi nhíu mày.
- Hôm nay đã không bình thường, không ngờ Lục Thiếu Du lại giương đông kích tây, diệt Vạn Thú Tông kia. Chúng ta cho dù bỏ sót một lần a. Ngày mai ở Thiên Kiếm môn không thể bỏ qua.
Lam Thập Tam nói.
- Thiên Kiếm môn cũng không tầm thường. Những sơn môn khác trong Thiên Địa minh như Lan Lăng sơn trang, Thần Kim các cùng các sơn môn khác sẽ không ngồi yên không để ý tới. Ngày mai sợ rằng sẽ rất náo nhiệt.
Tử Yên nhìn vầng trăng màu đỏ, tình huống của tất cả các sơn môn lớn nàng đều biết một ít, ngày mai sợ rằng tất cả các sơn môn lớn đều toàn lực ứng phó.
- Vân Dương Tông cùng với Thiên Vân đảo cũng không tầm thường, huống chi Lục Thiếu Du co thể đánh chết Hung Hồn Linh Đế, không dễ đối phó.
Dường như hy vọng của Lam Thập Tam đối với Lục Thiếu Du còn lớn hơn một chút.
- Dường như hy vọng của ngươi đối với hắn không nhỏ.
Từ Yên liếc mắt nhìn Lam Thập Tam, đôi mắt đen nhánh như bảo thạch, dưới bóng đêm này cũng không bị che khuất.
- Bởi vì Lục Thiếu Du không đơn giản, ngay cả Hư không bí cảnh hắn cũng có thể đi ra. Thuộc tính đại thành, thành Đế, còn có gì mà không thể làm được nữa?
Lam Thập Tam nhún nhún vai, nhìn Tử Yên, ánh mắt lóe lên, miệng nở một nụ cười đủ để cho toàn bộ nữ tử trong thiên hạ động lòng, nói:
- Chẳng lẽ ngươi lại mất lòng tin với hắn sao?
- Đương nhiên là không. Thiên Địa minh và Đế Đạo minh sớm muộn gì cũng có ngày hôm nay. Chỉ là ngày mai lại tới quá sớm.
Tử Yên nhíu mày, nhìn vầng trăng sáng như máu nói:
- Tất cả chuyện này đều là vì Thôi Hồn Độc Tôn Đông Vô Mệnh kia, có lẽ Phi Kiếm Tôn giả của Thiên Kiếm môn không biết đánh chết Đông Vô Mệnh lại đưa tới hậu quả như vậy. Thiên Địa minh không nên động vào nghịch lân của hắn.
Trong vòm trời bao la, Phá Quân lệch vị trí, vầng trăng sáng như máu lơ lửng trên vòm trời, thiên địa lặng lẽ chấn động.
- Ngày mai tất cả sẽ có kết quả.
Trên một ngọn núi, từng đạo thân ảnh xuất hiện, lập tức biến mất không có một chút tiếng động nào.
Trong Vạn Thú Tông, thời gian một đêm đảo mắt đã qua. Sáng sớm, bóng đêm vừa mới qua, phía đông có chút sáng lên.
Phù.
Trong Vạn Thú Tông, một cỗ khí tức kinh người cũng lập tức tỉnh lại, đó chính là khí tức sát phạt.
Tí tách.
Trong thạch động, trong miệng đồ án dị thú dữ tợn lại có một giọt linh dịch nhỏ xuống, tạo thành âm thanh thanh thúy trong linh đỉnh.
Cùng lúc hai con mắt khép hờ của Lục Thiếu Du mở ra, tinh quang màu vàng trong mắt lóe lên rồi biến mất, khí tức mênh mông từ từ thu liễm.
- Khanh Khách.
Một tiếng cười thanh thúy giống như chuông bạc truyền tới, âm thanh tựa như ma âm, có thể khiến cho linh hồn chấn động.
Lục Thiếu Du ngẩng đầu lên, chỉ thấy trong miệng đồ án dị thú dữ tợn kia có tiếng cười như chuông bạch vang lên, một đạo quang mang huyết sắc lóe lên, lập tức hóa thành một đạo thân ảnh linh lung, xinh đẹp trong thạch thất.
Trên người đạo thân ảnh này mặc một bộ cung trang đỏ như máu tươi đang lưu chuyển, bao phủ đường cong linh lung, hai mắt khép hờ, đang hít sâu khí tức năng lượng nồng đậm trong thạch động. Thân thể nhìn qua càng trước sau lồi lõm, thân thể kiều diễm, mị hoặc. Tư thái uyển chuyển mê người kia khiến cho người ta có cảm giác bị khiêu khích. Người này không phải là Mẫu Đơn thì còn có thể là ai.
- Không ngờ ở nơi này còn có linh mạch.
Mẫu Đơn hít sâu một hơi, thở một ngụm trọc khí từ đôi môi đỏ chót ra, trong đôi mắt màu đỏ động lòng người hiện lên sự vui vẻ. Linh khí hội tụ thành linh mạch khiến cho nàng nhận được không ít chỗ tốt. Đối với linh vật trời sinh mà nói, linh khí trong thiên địa chính là thuốc bổ tốt nhất.
- Xem ra ngươi nhận được chỗ tốt không ít, về sau ngươi có thể tới nơi này tu luyện thường xuyên.
Lục Thiếu Du đứng dậy rồi nói, ngày hôm qua Mẫu Đơn tìm thấy linh mạch này trong Vạn Thú Tông đầu tiên. Ngọn núi này có lẽ đã bị Hung Hồn Linh Đế kia bố trí cấm chế. Đế giả cũng khó có thể tìm được, mà Mẫu Đơn là linh vật trời sinh dường như có cảm ứng với linh mạch, cho nên cấm chế này cũng không thể ngăn cản được nàng.
- Nếu không phải hôm nay ta phải theo ngươi đi tới Thiên Kiếm môn gì đó, quả thực ta muốn ở trong linh mạch này tu luyện một đoạn thời gian ngắn. Nhất định sẽ tiến bộ không ít. Trong này tu luyện một ngày, tương đương với tu luyện trong Hư không bí cảnh mười năm. Linh khí thiên địa đối với linh vật trời sinh chúng ta mà nói là năng lượng tu luyện tuyệt hảo.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Linh Vũ Thiên Hạ, truyện Linh Vũ Thiên Hạ, đọc truyện Linh Vũ Thiên Hạ, Linh Vũ Thiên Hạ full, Linh Vũ Thiên Hạ chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!