Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Linh La Giới
Phụng Cổ Dũng nói xong. Hạ Ngôn liền cười cười, nụ cười rất quỷ dị. Nụ cười này cũng không có chút hung ác nào.
"Cổ Dũng xong rồi!" Tuần Tộc trưởng khoé mắt bắn ra dư quang, khẽ liếc về phía Cổ Dũng cách đó không xa một cái. Kỳ thật lúc này hắn cũng không dám ngẩng đầu lên nhìn thẳng về Cổ Dũng. Đương nhiên, hắn không sợ hãi Cổ Dũng mà là sợ hãi Hạ Ngôn. Sâu trong nội tâm hắn, hắn rất lo sợ đột nhiên Hạ Ngôn lại kêu lên tên hắn. Khác với Cổ Dũng, hắn hiểu rất rõ Hạ Ngôn. Hắn biết rằng người thanh niên này đáng sợ như thế nào. Thánh Hoàng tuổi trẻ này rất quyết đoán và chín chắn.
Có tâm tư cũng không giác gì với Tuần Tộc trưởng chính là Hà Tộc trưởng của Thánh thành. Hai người này tiếp xúc với Hạ Ngôn khá nhiều, đối với những việc Hạ Ngôn đã làm cũng hiểu khá rõ.
- Thánh Hoàng đại nhân. Ngươi nếu còn không tin ta thì có thể tự mình đi thành Nhạc Thiên nhìn xem, chứng thực về tình huống hiện nay ở thành Nhạc Thiên!
Cổ Dũng thấy Hạ Ngôn mang theo ý cười thì trong lòng lại thả lòng, nói chuyện dễ dàng hơn, trong lòng cũng không kiêng nể gì nữa. Thậm chí trong lòng hắn còn nghĩ rằng dù thực lực cường đại nhưng rốt cuộc cũng còn trẻ, chỉ cần mấy câu là có thể thay đổi.
Câu nói này của Cổ Dũng cũng là không được nói.
Một cỗ sát ý xâm nhập tới tận xương tuỷ nháy mắt đã tràn ngập toàn bộ phòng hội nghị của Kim Long Điện này! Nhiệt độ của cả phòng nháy mắt đã như rơi xuống mười độ. Những người nơi này đều dựng hết tóc gáy lên.
Một đạo hồng quang đột nhiên bắn ra, hình thành một đường vòng cung trong không gian. Đường cong này có tốc độ nhanh đến mức không thể dùng mắt thường nắm bắt được lan tràn tới trước người Cổ Dũng. Mà thanh âm của Cổ Dũng cũng hoàn toàn tiêu tán.
Mọi người ngây ra như tượng, không khí cũng như đông lại. Tiếng tim đập của mọi người cũng rất rõ ràng.
Thời gian nửa tháng qua, Hạ Ngôn đã cẩn thận nghiên cứu thanh thần khí mà hắn vừa mới nhận chủ. Đối với việc vận dụng nó cũng tốt hơn rất nhiều.
Cũng chẳng biết qua bao lâu. Một âm thanh nhỏ vang lên, thân thể Cổ Dũng chậm rãi mềm ra, gục xuống chỗ ngồi của hắn. Mùi máu tanh nhàn nhạt bắt đầu lan khắp đại điện.
- Thành Nhạc Thiên cần một Điện chủ mới!
Hạ Ngôn chậm rãi lắc đầu, lên tiếng.
- Ừm! mười hai Chấp sự Thánh điện còn thiếu một người. Bàng Nguyên, ngươi thông báo cho Tộc trưởng Hạ Phi Long của Hạ gia ở thành Tử Nguyệt, để hắn đảm nhiệm chức vị còn trống trong Thánh điện Chấp sự đi! Về phần Điện chủ thành Nhạc Thiên thì mười hai Chấp sự các ngươi sắp xếp thời gian thảo luận một chút, chọn ra người thích hợp nhất!
Ánh mắt Hạ Ngôn đảo qua, thanh âm rõ ràng quanh quẩn khắp đại điện.
Lúc này, tất cả mọi người mới phản ứng lại thì Cổ Dũng đã chết, đã bị Thánh Hoàng tự tay đánh chết. Cái chết của Cổ Dũng chỉ diễn ra trong nháy mắt, có lẽ không kịp cho người ta chớp mắt một cái.
- Thành Nhạc Thiên có một tổ chức tên là Thương hội Bác Vũ. Tổ chức này là một thế lực tà ác, ức hiếp người lương thiện, cần nghiêm khắc chỉnh đốn. Những chuyện nhỏ như thế này, ta nghĩ cũng không cần ta hỏi tới. Các ngươi phụ trách xử lý đi, đưa kết quả báo lại Điện Hoàng Giả ở Thánh sơn!
Hạ Ngôn lạnh nhạt nói tiếp:
- Hội nghị hôm nay kết thúc ở đây đi!
Nói xong, thân ảnh Hạ Ngôn dần trở nên mơ hồ, một lát sau, rốt cuộc đã biến mất ở trong đại điện.
Lúc này mọi người mới dám hít thở mạnh. Nhất là Tuần Tộc trưởng và Hà Tộc trưởng, trên mặt đều rịn rịn mồ hôi.
Bọn họ biết rằng thực lực của tên Cổ Dũng này là Linh Tông đỉnh phong nhưng.
Thương hội đệ nhất trên đại lục, Thương hội Bác Vũ, xong rồi.
******
- Ngao!
Tội Ác Sâm Lâm!
"Ta tới Tội Ác Sâm Lâm này đã được nửa tháng. Hắc hắc, ngày hôm qua giết đi một con báo. Thực lực con báo này cũng quá yếu đi. Ta chưa biến thân mà cũng đã thoải mái giết nó rồi! Không được! Ta phải tìm một số tên lợi hại hơn mà chơi đùa mới được!" Một đạo bóng dáng màu xám chợt loé lên trong cánh rừng rồi biến mất.
Đạo bóng dáng này chính là Thổ cẩu, đã tiến vào Tội Ác Sâm Lâm từ nửa tháng trước. Nửa tháng này, Thổ cẩu đã giết ba con linh thú. Lúc này nó lại đang tiếp tục tìm kiếm đối thủ mới.
Một tiếng rống giận vang vạng khắp sơn lâm. Thân ảnh Thổ cẩu hơi dừng lại một chút, ánh mắt âm u lập tức nhìn về phương hướng vừa vang lên âm thanh kia.
"Đây hình như là tiếng rống do một con linh thú phát ra?!" Thồ Cẩu thầm nghĩ:
"Theo thanh âm này thì hẳn là đang trong chiến đấu. Ta đi xem sao, hy vọng là một linh thú có thực lực không kém!" Bóng xám chợt loé lên, Thổ cẩu đã biến mất tại chỗ, lao nhanh về phía thanh âm kia.
Nơi này đã ở sâu trong Tội Ác Sâm Lâm tới mấy ngàn dặm, cũng là khu vực trung tâm của Tội Ác Sâm Lâm, có rất nhiều linh thú và dã thú. Những người tu luyện nếu không có thực lực cường đại cũng không dám tuỳ tiện xâm nhập vào nơi này. Mặc dù là cường giả Linh Tông cũng phải cân nhắc thật kỹ. Nếu là đụng phải linh thú cường đại thì cường giả Linh Tông cũng có thể bị giết.
Ầm!
Hơn mười nhịp hô hấp sau, Thổ cẩu đã tới gần chiến trường. Trong tầm mắt, một mảnh rừng rậm đã hoàn toàn biến đổi. Trong này, có mấy đạo bóng người đang vây công một con Bạch Thạch Hổ. Thân hình con Bạch Thạch Hổ này cực lớn, tính phòng ngự cực cao. Mấy tên nhân loại đang hợp lực vây công nó nhưng cũng không chiếm được thượng phong.
"Là một con Bạch Thạch Hổ!" Thổ Cẩu dừng lại, đứng ở xa xa quan khán. Con Bạch Thạch Hổ này so với những con Bạch Thạch Hổ bình thường thì mạnh hơn rất nhiều. Những con Bạch Thạch Hổ bình thường chỉ có thể so với cường giả Linh Tông sơ kỳ của nhân loại. Mà con Bạch Thạch Hổ này lại có thực lực của nhân loại Linh Tông trung kỳ. Hơn nữa, sở trường của con Bạch Thạch Hổ này lại là phòng ngự!
Bốn người vây công Bạch Thạch Hổ đều có thực lực Linh Tông sơ kỳ.
"Là người của Đại Lục Ám Dạ!" Ánh mắt Thổ cấu nhíu lại.
Mấy đạo bóng đen này mặc phục sức của Đại Lục Ám Dạ, lỗ tai cũng hơi nhếch lên.
"Chủ nhân không cho ta tuỳ tiện giết người của Đại Lục Long Chi nhưng chưa từng nói không được giết người của Đại Lục Ám Dạ! Hắc hắc, ta sẽ trợ giúp con Bạch Thạch Hổ này vậy!" Ý niệm xuất hiện trong đầu Thổ cẩu, bốn chân chậm rãi đi về phía trung tâm cuộc chiến.
Phải biết rằng, trong phạm vi mười dặm quanh nơi này, dã thú đã sớm bị cuộc chiến này doạ chạy mất dạng, sao có dã thú dám tới gần nơi này?!
Lãnh địa của một con linh thú vốn rộng tới mấy chục dặm. Trong phạm vi mười dặm căn bản không thể cùng tồn tại hai con linh thú. Cho nên, từ khi cuộc chiến này diễn ra, vốn cũng không có con linh thú, dã thú nào xuất hiện xung quanh đây.
Thổ Cẩu xuất hiện lập tức khiến con Bạch Thạch Hổ và mấy tên hắc y nhân kia chú ý.
- Ồ? Làm sao lại có một con chó hoang ở nơi này?!
- Đại ca, đây dường như là một con sói. Huynh nhìn mắt nó mà xem, có màu xanh lục!
- Trước cũng không quản nó là chó hay lang. Chúng ta nhanh chóng giết con Bạch Thạch Hổ này đã. Bạch Thạch Hổ rất vô giá, quyết không để nó chạy được! Chúng ta tìm suốt cả nửa tháng mới gặp nó!
Thanh âm một người có chút trầm thấp vang lên. Theo thanh âm của những người này quả thật chính là ngôn ngữ của Đại Lục Ám Dạ.
- Vâng!
Công kích Bạch Thạch Hổ của ba người còn lại càng thêm kịch liệt.
- Cái gì?!
Thổ Cẩu hơi sửng sốt!
Nó nhận ra mấy người đang giao đấu với Bạch Thạch Hổ kia cũng chỉ tuỳ ý liếc nhìn hắn một cái mà thôi, căn bản không thèm chú ý tới nó. Điều này khiến Thổ cẩu cực kỳ oán hận.
"Chính mình không phải là một con chó hoang bình thường! Chính mình là một linh thú cường đại!" "Ngay cả chủ nhân cũng rất hiếu kỳ tìm hiểu ta! Những tên hỗn đản này không ngờ cũng không quan tâm tới ta!?" Móng vuốt Thổ cẩu cào mạnh một cái trên mặt đất, lập tức đất đá bay tán loạn.
- Ồ!
Hành động của Thổ cẩu lập tức khiến mấy người kia chú ý.
- Đại ca, đây cũng không phải là dã thú bình thường, rất có thể là một con linh thú, lực lượng dường như cũng rất mạnh!
Một tên vội vã nói.
- ừm. Khó trách dám tới gần đây. Lão Tam, ngươi đi giết nó đi!
Người được xưng là đại ca lập tức hướng về một người bên cạnh nói.
- ừm!
Người nọ lên tiếng, liền rời khỏi cuộc chiến.
Tuy nhiên, không đợi hắn rời ra, con chó hoang, sói hoang trong mắt bọn họ liền bùng nổ. Bóng dáng màu xám chợt loé lên, mang theo một tiếng xé gió, lao thẳng về phía người này.
- Ngao!
- Ồ!
- Lực lượng không tồi có thể so với Linh Tông sơ kỳ của nhân loại đó!
Người bị Thổ cẩu công kích, chiếc búa lớn lập tức được vung lên, chặn lấy lợi trảo của Thổ Cẩu, đồng thời thân mình loé lên, tránh khỏi bộ răng nanh bén nhọn của Thổ cẩu. Sau đó hắn quán nhập linh lực, chấn văng Thổ cẩu trở lại.
- Đại ca, con linh thú này thực lực quả không tồi. Ta đi giết nó trước rồi quay lại đối phó với Bạch Thạch Hổ!
Tên dùng búa thân mình nhảy lên, lao ra khỏi vòng chiến, đứng đối diện xa xa với Thổ Cẩu.
Mà con Bạch Thạch Hổ cũng lập tức mừng rỡ. Tuy nó không nói chuyện được nhưng trí tuệ cũng không thua kém nhân loại mấy. Hắn thấy có người tới giúp đỡ thì đương nhiên trong lòng rất vui vẻ. Nó vốn đối phó với bốn người này cũng rất khó khăn. Bốn người phối hợp ăn ý, thân pháp quỷ dị. Dù lực lượng nó rất mạnh nhưng đa số đều không đánh trúng đối phương, cũng chỉ là lãng phí sức lực mà thôi!
Một người rời khỏi vòng chiến khiến áp lực lên người nó lập tức giảm nhẹ không ít. Hắn vốn ở thế bị động dần dần chuyển sang cục diện bất phân cao thấp.
Phốc!
- Lão Tam, mau giải quyết con chó kia rồi trở về giúp chúng ta giết Bạch Thạch Hổ!
- Đại ca, ta đang cố đây. Tuy nhiên, lực lượng của con chó này rất lợi hại, tốc độ cũng rất nhanh!
Trong lòng lão Tam này cũng âm thầm kêu khổ. Hắn công kích nhiều lần nhưng đều bị Thổ cẩu né tránh hết. Mà công kích của Thổ cẩu dường như không chỗ nào không thể. Hắn phải cố gắng lắm mới có thể ngăn cản được công kích quỷ dị của Thổ cẩu. Đôi khi ở những góc độ không có khả năng mà Thổ cẩu cũng có thể phát ra công kích.
- Giết. giết sạch.
Trong lòng Thổ cẩu thật sự rất thoải mái. Nó lúc này cũng chưa biến thân. Nếu là biến thân rồi thì cực kỳ uy vũ. Tuyệt đối con Bạch Thạch Hổ kia cũng không thể uy vũ như Thổ Cẩu được!
- Chết tiệt! Sao lại có thể xuất hiện đồng thời hai con linh thú! Còn đều là linh thú thực lực rất mạnh!
Tên đại ca kia nghiến răng nghiến lợi nói. Bình thường vốn khó lắm mới gặp được linh thú thì nơi này lại cùng lúc xuất hiện hai con. Linh thú đều có trí tuệ. Bình thường thấy địch nhân thực lực cường đại hoặc số lượng nhiều thì đa phần đều lập tức bỏ chảy. Trong Tội Ác Sâm Lâm này, sự quen thuộc với môi trường của Linh thú vốn hơn nhân loại nhiều lắm. Nếu chọn bỏ chạy trước thì nhân loại cũng rất khó đuổi theo được.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Linh La Giới,
truyện Linh La Giới,
đọc truyện Linh La Giới,
Linh La Giới full,
Linh La Giới chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!