Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Linh Chu
Phong Phi Vân tháo bức tranh trên tường xuống trải trên bàn thanh đồng, vừa xem bản đồ vừa nói:
- La Phù, bây giờ nàng có được đế tỉ, phải chăng có thể điều động lực lượng ẩn của hoàng tộc?
La Phù công chúa nói:
- Về mặt lý luận thì dúng.
Về mặt nào đó Phong Phi Vân nhỉnh hơn La Phù công chúa chút xíu, dứt khoát nói:
- Vậy điều động lực lượng hoàng tộc ngay đi, dùng tốc độ nhanh nhất tấn công phe chống đối, chiếm lĩnh hoàng thành. Thế cục bây giờ là ai dùng vũ lực chiếm lĩnh hoàng thành thì người đó xưng đế, hơn nữa chúng ta có đế tỉ đại biểu thân phận Tấn đế. Nếu xưng đế thì là danh chính ngôn thuận.
La Phù công chúa mới nhận được chiến báo, biết tình hình chiến đấu trong ngoài hoàng thành, nói:
- Nhưng bên ngoài hoàng thành bị phe thái tử chiếm lĩnh hơn phân nửa, nếu cổng hoàng thành đóng lại thì dù ngàn vạn Thần Võ quân cũng không phá được.
Trong Thần đô tuy phe Phong Phi Vân chiếm ưu tế tuyệt đối nhưng vị trí trung tâm bên ngoài hoàng thành lại bị cường giả phe thái tử chiếm đóng.
Phong Phi Vân nghiêm túc nói:
- Thứ nhất, khiến Đấu Chiến Thiên Hầu chạy đi hoàng thành, tấn công thành. Thứ hai, La Phù công chúa hãy sử dụng đế tỉ hiệu lệnh lực lượng hoàng tộc mở cửa thành ra. Cần phải cùng lúc tiếnh ành hai phương án này, ngay lập tức.
Một Thần Hà cấm vệ lặng lẽ rời đi truyền lệnh.
La Phù công chúa viết mật thư, dùng ấn ký thần dị trên đế tỉ đánh hướng hoàng thành. Không biết có thể điều động lực lượng hoàng tộc hay không nhưng chuyện gì cũng phải thử một lần.
La Phù công chúa nói:
- Nếu lấy được chiếu thư thì tốt rồi, có thể hiệu lệnh tu sĩ trong thiên hạ làm việc cho ta.
Trong đầu Phong Phi Vân hiện ra thân hình xinh đẹp của Nam Cung Hồng Nhan, hắn thở dài thườn thượt.
Tất Ninh Suất bỗng chạy tới, vừa chạy vừa té lăn quay:
- Xảy ra chuyện, xảy ra chuyện lớn!
- Chuyện lớn gì? Nói từ từ.
Tất Ninh Suất thở hổn hển:
- Mới rồi ta ra ngoài đi dạo, phát hiện mọi người đang bàn tán một việc. Bọn họ nói Thần Vương đương triều đã chết, bị thái tử tự tay giết chết. Thái tử điện hạ hoàn toàn khống chế Thần đô, bây giờ đang vận chuyển xác Thần Vương đi Thần Vương miếu.
Thần Vương đương triều tức là Phong Phi Vân.
Hiển nhiên có người đang bịa đặt, hai quân chiến đấu, đôi khi sức phá hoại của tin đồn rất lớn, khiến một phe quân tâm hỗn loạn, nhanh chóng tan tác.
La Phù công chúa trầm ngâm. Bắc Minh Mặc Thủ không uổng là cáo già, biết lực lượng quan trọng nhất của phe La Phù công chúa là Phong Phi Vân nắm giữ Thần Vương phủ. Miễn trụ cột chính Phong Phi Vân chết thì lực lượng Thần Vương phủ sẽ năm bè bảy mảng.
Mặt Phong Phi Vân xanh mét, hắn biếtm ư đồ của Bắc Minh Mặc Thủ không đơn giản như thế:
- Thần Vương miếu ở bên ngoài Thần đô, cách Thần đô ba ngàn dặm, pho tượng các đời Thần Vương được cung phụng ở đó. Giờ Thần đô đang trong phút chiến đấu kịch liệt nhất, thái tử rời khỏi Thần đô đi Thần Vương miếu?
Tất Ninh Suất gãi đầu nói:
- Đúng rồi, ta cũng thấy lạ. Dù bọn họ muốn bại đặt ngươi chết cũng không cần bảo vận chuyển xác ngươi đi Thần Vương miếu. Bọn họ có ý đồ gì?
Phong Phi Vân giật mình, vỗ xuống bàn cái rầm, mắt tràn ngập sát ý.
Phong Phi Vân gằn giọng:
- Bọn họ đang dụ Hồng Nhan mắc câu, khốn kiếp!
Phong Phi Vân biến mất trong linh thạch phường, dùng hết sức vận chuyển luân hồi tật tốc lao ra ngoài Thần đô. Lòng Phong Phi Vân nóng như lửa đốt.
Bắc Minh Mặc Thủ đã biết Nam Cung Hồng Nhan trốn ra Thần đô, muốn bắt nàng khó như lên trời. Vì vậy Bắc Minh Mặc Thủ lấy Phong Phi Vân làm mồi dụ Nam Cung Hồng Nhan mắc câu.
Nếu dụ Nam Cung Hồng Nhan trở về Thần đô thì Phong Phi Vân sẽ đi ngăn lại ngay, âm mưu của Bắc Minh Mặc Thủ không thành công. Nhưng nếu chuyện xảy ra bên ngoài Thần đô, dù Phong Phi Vân muốn đi cứu cũng đã muộn.
Đây là ý đồ thật sự của Bắc Minh Mặc Thủ.
Ngày hôm nay có nhiều tu sĩ từ Thần đô chạy trốn ra ngoài như dân chạy nạn.
Bên ngoài Thần đô toàn là tu sĩ vội vàng chạy đi xa.
Nam Cung Hồng Nhan cưỡi xe hoa lệ, nàng ngồi trong xe, hai con thỏ trắng tinh cao ba thước kéo xe. Hai con thỏ lông xù rất đáng yêu, mắt tròn xoe to hơn nắm tay, rất có linh tính.
Xe đẹp chạy dọc theo đường cái đi hướng Thiết Lĩnh trọng trấn phía nam. Đây là nơi Nam Cung Hồng Nhan và Phong Phi Vân đã hẹn trước.
Chân con thỏ ngắn ngủn nhưng tốc độ kéo xe không chậm.
Nam Cung Hồng Nhan ngồi trong xe, lòng lâng lâng. Nàng như thiếu nữ tình yêu mới chớm nở lần đầu tiên hẹn hò, có chút ngọt ngào, xấu hổ, mong đợi.
Nam Cung Hồng Nhan vốn cho rằng chuyếnn đi này rất nguy hiểm, nhưng vượt ngoài dự đoán của nàng là cực kỳ thuận lợi, hỏi sao nàng không vui vẻ?
Hôm nay tâm tình của Nam Cung Hồng Nhan rất tốt, nàng trò chuyện với con thỏ:
- Thỏi ơi thỏ, các ngươi phải chạy mau lên, nếu để tên xấu xa Phong Phi Vân tới Thiết Lĩnh trọng trấn trước một bước sẽ giận ta không nghe lời. Các ngươi cũng biết tên kia rắc rối nhất. Phi Phi, Vân Vân, ai dốc sức nhiều một chút, chờ đến Thiết Lĩnh trọng trấn sẽ tăng thêm một rổ cà rốt cho ăn, ta chưa từng lừa thỏ.
Hai con thỏ kéo xe dường như nghe hiểu lời Nam Cung Hồng Nhan nói, mắt tròn xoe lấp lánh, cắn chặt răng dốc sức kéo xe.
Ngày đông rét lạnh sắp hoa, băng tuyết trên núi tan chảy xuống dưới thành dòng suối, trong suốt ngọt lành.
Trong rừng cây phong lá chất dày, tuyết tan, lá cây bị ánh nắng phơi khô đỏ rực như hoa.
Thân cây xanh thẫm trụi lủi có mấy con chim lông sặc sỡ đậu, chúng nó nhảy nhót hót véo von, thanh âm vang vọng núi rừng. Có nơi nảy mầm lú chồi non toát ra mùi thơm gỗ thoang thoảng.
Mùa xuân đến rồi.
Hai con thỏ trắng tinh kéo chiếc xe đẹp chạy đến, trong xe phát ra tiếng đàn đẹp đẽ, vui vẻ ấm lòng người đan xen khúc nhác mùa xuân. Mấy con chim trên cây líu ríu bay theo chiếc xe, nhưng chúng nó chỉ là con chim bình thường, tốc độ bay có hạn, rất nhanh bị bỏ xa.
Trên đường toàn là tu sĩ từ Thần đô chạy ra, có tu sĩ lưng cõng chiến kiếm, có tu sĩ cưỡi tọa kỵ cự thú. Có rất nhiều xe cổ, hàng đống nô bộc đi theo.
Một lão đạo vừa đi vừa nói:
- Chuyện đời vô thường, người mới sống đó lại chết đó.
Một lão nhân khác nói:
- Đúng vậy! Thái tử khống chế thế cục Thần đô, Thần Vương và công chúa thua. Nghe nói Thần Vương bị giết tại chỗ, công chúa bị nhốt.
- Hết cách, ai kêu sau lưng thái tử có Bắc Minh Phiệt ủng hộ? Trong Thần đô thế lực của ai ngang ngửa được với Bắc Minh Phiệt?
- Bắc Minh Mặc Thủ nổi tiếng là cáo già, ở sau lưng chơi cờ. Hai tiểu bối Phong Phi Vân, La Phù công chúa đấu sao lại?
Két!
Một chiếc xe đẹp chợt ngừng lại, vì ngừng gấp nên thùng xe bằng kim đồng lắ mạnh sắp rớt ra ngoài.
Mấy tu sĩ dang trò chuyện bị xe cản đường cùng dừng bước. Bọn họ là trưởng lão danh môn trong tu tiên giới, tu vi dứng đầu một phương, không sợ có người chặn đường cướp bóc. Thêm nữa ngồi trên chiếc xe xa hoa như thế sao là trộm cướp được?
Trong xe truyền ra thanh âm rất đẹp:
- Các người mới nói ai chết?
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Linh Chu,
truyện Linh Chu,
đọc truyện Linh Chu,
Linh Chu full,
Linh Chu chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!