Liễu Bích Là Ta! Chính Ta!

Chương 146: Ngươi quả thật rất mạnh - "Thần uy" xuất hiện


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Liễu Bích Là Ta! Chính Ta!

“Tiểu thư cẩn thận một chút, dị thú đang tới gần phi thường kỳ quái, khí tức của nó thần bí khó lường, bất quá từ khí tức để ý, nó cường đại vô cùng! Ít nhất nó là dị thú gần đạt đến trung giai thập cấp, nếu so sánh Max và Ann cũng không thể bì được.” Hoán Cốt chắn trước người Liễu Bích, lưỡi hái cũng nắm trong tay, ngưng trọng nhìn chằm chằm vào khoảng đất ở xa.

Rào rào! Trong rừng cây rậm rậm đầy sương mù truyền đến thanh âm cổ quái tới cực điểm, tiếp đó, trên bãi đất trống mà mọi người đốt lửa nướng thịt xuất hiện một đầu dị thú, chậm rãi ung dung, tựa như là một vị tướng lĩnh, chậm rãi quan chiến đối thủ.

“Nhân loại kia, sự dũng mãnh của ta ngươi có cảm nhận được hay không?” Chính xác là một con heo, một con tùng sâm trư, một con sâm bỉ trư vô cùng phì nhiêu, so với một con phì trư không có gì là quá đáng, cái nanh của nó chỉ có nhú ra ngoài chiếc mũi một chút.

Bất quá, bề ngoài của nó thật đáng cười, nhưng lại là một cổ uy lực làm mọi người cảm giác lạnh gáy. Thật đáng sợ, Liễu Bích cùng nó đối mắt trong chốc lát, thật không nghi ngờ nó có thể một cái lăn đè nát người mình.

“Ta là đứa con của dưỡng mẫu Fiona, nàng chính là Nguyệt nữ thần, ta, Henry Nicolas cho các ngươi một cơ hội, giao ra tiền bạc, cùng thức ăn, nếu các ngươi không muốn dính dáng đến rắc rối.” Vẻ mặt của phì trư dị thường, cuồng ngạo, mà lại bá đạo vô cùng… khí thế của nó rõ ràng đã biểu đạt, nó có thể dễ dàng gϊếŧ chết tất cả mọi người ở đây.

“Trời ạ, là một con sâm bỉ trư phì béo! Đầu sâm bỉ trư này cũng nói ngôn ngữ của loài người! Thật không thể tưởng tượng nổi. A, không, ta một Băng tuyết tộc có thể nghĩ ra bởi vì chủ nhân tôn quý cho ta mặc phục sức quý tộc, vậy sâm bỉ trư nói tiếng người cũng không phải không có khả năng.” Băng Tuyết Tộc nhìn sâm bỉ trư cười ha ha, một chút sợ hãi đều không có. Bởi vì hắn hiểu quá rõ chủng tộc sâm bỉ trư này.

“Người tuyết thối tha, không được cười! Khí tức của ta cường đại thế nào, ngươi hẳn là phải sợ chết khiếp rồi!” Phì trư hung hăng uy hiếp, ngạo nghễ nhìn James.

Ực, James nuốt ực một cái, hắn đã cảm thấy một cỗ sát khí đáng sợ, hắn sợ hãi lập tức trốn ra phía sau Liễu Bích, không thể không nói mấy ngày nay James cũng có biến hóa, nếu trước đây Băng Tuyết Tộc hẳn là hướng đến đại địch mà vang nại, tiến lên mà nịnh mông…

Trời ạ, đây là một con sâm bỉ trư (heo rừng vô dụng) sao? Vì sao khí thế của hắn cường đại như thế?

Nhìn qua, hắn so với một ác long còn muốn ghê rợn hơn! Không, không phải hình như, mà là nhất định đáng sợ hơn cả một con ác long cửu cấp.

“Thì ra chỉ là một con sâm bỉ trư!” Hoán Cốt chậm rãi hạ hai vai xuống, chuẩn bị tùy thời tấn công.

“Tiểu thư, sâm bỉ trư là dị thú nhất cấp, giống Băng Tuyết Tộc, là chủng tộc hàng xóm của cao nguyên băng bạo, chính xác là ám hồ cao nguyên (cao nguyên hồ nước đen), sâm bỉ trư bình thường so với các loại thú nhị cấp như lang sói cũng chỉ là yếu ớt vô năng, nhưng lại có ý chí tự giác rất cao… nhưng con sâm bỉ trư này quả thật không giống lắm, khí tức của nó phi thường cường đại… cảm giác như đứng trước một con ác long hệ hỏa siêu cường đại, lại vô cùng giống nhau.”

“Tốt lắm, nhân loại này, ngươi đã cảm nhận được sự cường đại của ta, vậy, lập tức dựa theo ta nói mà làm. Nếu không, ta cũng không ngại dụng máu thịt của các ngươi thỏa mãn khẩu vị của ta.” Sâm bỉ trư từng bước bức tới Liễu Bích. Tinh Diện cùng Hoán Cốt ngạo nghễ đứng chắn trước mặt hắn, bốn mắt nhìn xâm đến phì trư.

Sương mù trong rừng trở nên mờ ảo quỷ dị, Tinh Diện đi xung quanh suy xét, chiêu thức của nàng khác với Hoán Cốt là dùng mặt đất hối thúc công năng của thực vật hệ đấu thần đỉnh cao, phải uyển chuyển nhẹ nhàng gôm tụ khí tức năng lực, còn Hoán Cốt yên lặng, bởi vì chiêu thức của hắn là ẩn đi toàn bộ khí tức, nhìn như bình tĩnh không hề nung níu nhưng trong lúc ra tay thì như gió bão, một kích phải gϊếŧ chết đối thủ.

Liễu Bích một tay ôm bảo nhi, một tay nắm James chậm rãi lui về phía sau, cao thủ quyết chiến với nhau, bản thân không thể xen vào.

“Xem ra ngươi muốn cùng ta là địch?” Sâm bỉ trư cười kinh dị, nụ cười trên mặt nó mặc dù nhìn qua có chút tức cười, nhưng dưới uy thế cường đại, ai cũng không cười nổi. Hoán Cốt không nói gì, mà lặng lặng cảm thụ ba động rất nhỏ từ khí tức của đối thủ, Tinh Diện nhìn qua tăng cường phòng ngự chuyển biến nếu như Hoán Cốt chiến đấu không nổi thì sẽ dụng phòng ngự đỉnh cao chiêu thức của bản thân cứu tiểu thư và mọi người, hai cao thủ cẩn thận quan sát nhưng càng cảm giác, lại càng không chút tự tin.

Trong lúc này, Eros trong ngực Liễu Bích bĩu môi: “Đối phó với thứ bỏ đi này còn cần thời gian dài như vậy sao, nhục nhã, dưỡng nương, thả ta xuống! Bổn cao thủ tới giáo huấn hắn.”

“Eros, con muốn…” Liễu Bích yêu thương bảo nhi, không muốn để nó mạo hiểm, nhưng ánh mắt khinh thường của Eros lại khiến nàng nhớ rằng Eros chính xác là một siêu cấp thánh thú nhân loại, thậm chí là Song thánh nhục dị thú! Mặc dù nó là đứa giống như một bà nội trợ thích làm việc nhà, nhưng quả thực nó so với bối nhi, bối nhi cũng nói đệ đệ của nó rất mạnh.

Cửu cấp đấu thần Bob cũng không có cách ấp trứng chinh phục dị thú! Nghĩ vậy, Liễu Bích chậm rãi thả bảo nhi xuống đất, ý bảo Hoán Cốt theo ý nó, nhưng lại nhìn cầu cứu đến Tinh Diện.

“Tiểu hài tử? Hừ!” Nhìn Eros từng bước đi tới phía nó, ngạo nghễ ngẩng đầu: “Ta khinh thường, tiểu tử kia, cút ngay, không nên ép ta gϊếŧ chết ngươi, nếu không, ta cũng sẽ không ngại dùng thân thể ngươi thỏa mãn khẩu vị của ta.”

“Không ai có thể trước mặt ta nói chuyện kiêu ngạo như thế… ngoại trừ dưỡng nương ta.” Eros cúi đầu đi trước, hai mắt nhìn thẳng Henry nói từng chữ từng chữ một.

Từ từ, nó đi tới trước mặt Henry, ngẩng đầu mở to con mắt đánh giá con sâm bỉ trư so với nó cao hơn rất nhiều, cười lạnh lẽo: “Có hai cách, đầu hàng theo ta hoặc chết.”

“Đầu hàng? Ngươi kêu đứa con sủng ái nhất của Fiona nữ thần, Henry Nicolas đại nhân đầu hàng?” Sâm bỉ trư cười to ha ha, cúi đầu xuống đưa cái miệng to lớn béo ú hướng đến Eros.

“Ngoàm!!~” Sau một khắc tiếng kêu thảm thiết của Henry vang lên: “Đừng, không được bóp vào mũi ta.”

Eros một tay khác dùng 2 ngón tay kéo ra hai bên cánh mũi của Henry, còn tay bóp mũi lấy ra một cái nĩa, sau đó “Phụt” một tiếng, chọt vào đầu Henry, khiến hắn té nhào xuống đất.

“Hay! Hay!” Tiểu tử kia vỗ vỗ tay, một mặt dùng khăn tay lau tay, một mặt chậm rãi đi trở về bên người Liễu Bích: “Cao thủ, khi xuất hiện đơn giản chỉ như vậy.”

Liễu Bích há hốc miệng, cứng lưỡi nhìn thế trận vừa rồi, không thể nói lên lời. Hoán Cốt tiến lên bắt lấy con sâm bỉ trư Henry, đánh nó một trận, đột nhiên cũng ngây ngốc, tiếp đó hắn cười rộ lên: “Eros, hảo công phu.”

Liễu Bích từ sững sờ, mừng rỡ nhìn lại, ôm cổ bảo nhi hôn lên trán một cái, nhi tử này cũng quả nhiên không có nói sai! Hắn quả nhiên là một cao thủ: “Ha ha, hai ngươi xem thực lực của tiểu thiếu gia thế nào?”

Không nghĩ Hoán Cốt cùng Tinh Diện nhìn vào Eros lắc đầu: “Quá dọa người.”

Hắn thở dài, xách Henry trên mặt đất đi tới bên cạnh Liễu Bích giải thích: “Tiểu thư ta đã hiểu mọi chuyện.”

Hoán Cốt cầm lắc lắc sâm bỉ trư trong tay. cười khổ: “Trên người con sâm bỉ trư này chẳng biết xảy ra dị biến gì, khiến cho khí thế của nó thật đáng sợ. Nhưng trên thực tế, nó là một con sâm bỉ trư nhất cấp kém cỏi, ngoài trừ khí thế dọa người ra, căn bản không có một chút thực lực! Không, xác thực mà nói, bởi vì thân thể nó vô cùng mập mạp, không thể chạy. Có thể gọi là bất động, thực lực chính thức so với một con heo bình thường cũng không có mạnh hơn bao nhiêu! Phỏng chừng một con sâm bỉ trư bình thường cũng dễ dàng gϊếŧ nó.”

Tinh Diện liếc nhìn: “Tiểu thiếu gia thật sự có thiên phú Ám hệ cực cao, tiểu tử hẳn là vô cùng mẫn cảm với khí tức của dị thú, nhất định nhìn thấu sâm bỉ trư này không có bản lãnh gì to lớn, cho nên mới tiến lên đánh bại hắn… kỳ thật muốn đánh bại sâm bỉ trư này, chỉ cần biết một tí võ công hay là một chút nhanh nhẹn là có thể, cũng không có nghĩa là biết rõ ràng thực lực chinh chiến của tiểu thiếu gia là… nếu có thể nói chỉ là mạnh hơn một con heo mập.”

Liễu Bích như bị tạt một gáo nước lạnh.

Hây! Thì ra căn bản "cao thủ" này vẫn chưa có phân định được.

Hoán Cốt có chút cúi đầu, dù sao hắn vừa rồi cũng bị khí thế của sâm bỉ trư Henry lừa gạt: “Bất quá, tiểu thiếu gia có thể nhìn xuyên qua khí thế thấy được chính thức thực lực, nhãn lực căn cốt cao thâm khó lường ”

“Cao thủ, tất nhiên nhãn lực phải có, đó là điều căn bản.” Eros nghiêm mặt.

Liễu Bích bĩu môi, quên đi, cho dù thực lực Eros có kém, nhưng cũng là bảo nhi ngoan của mình. Giao tiểu tử kia cho James, Liễu Bích nói: “Hoán Cốt, Tinh Diện, các ngươi xem sâm bỉ trư này xảy thứ gì?”

“Khí thế cường đại, nhất cấp dị thú lại có thể nói tiếng người! Đừng có giả chết, mở to mắt ra mà trả lời câu hỏi.” Hoán Cốt ném sâm bỉ trư trên mặt đất.

“Ta không chạy đâu, ta có lòng kiêu hãnh, tùy các ngươi xử lý, ta thua rồi!” Sâm bỉ trư vừa rồi cao ngạo bá đạo đã không còn, chỉ ở tại chỗ, vẻ mặt cô đơn vô cùng bất đắc dĩ: “Nhưng, ta là một sâm bỉ trư cao quý, là thân tộc trong sâm bỉ trư chủng loại, đã ăn thịt của ác long.”

“Ngươi có chạy cũng không nổi?” James cười tít mắt.

Henry cười lớn: “Vậy cho ta một chút thức ăn ngon kia được không?”

“Ngươi ăn thịt ác long?” Liễu Bích kinh ngạc nhìn hắn.

“Đúng vậy, ta, Henry Nicolas, đã được Fiona nữ thần ban cho một lời ước!” Henry nhanh chóng kể lại câu chuyện của mình. Một ngày không lâu trước đây, Henry tưởng sẽ chết đói, hắn tưởng mình là sâm bỉ trư có ước mơ sắp chết đói, cũng muốn chết trong cảnh đẹp giang sơn, vì vậy hắn chậm rãi ung dung lăn lên trên ngọn núi cao nhất trong Bác vụ sâm lâm, sau đó trên đỉnh cao của sườn núi đó mà nằm mơ tưởng cuối cùng, một mặt chờ chết… nhưng lúc này thì, bầu trời rơi xuống một con ác long màu đen đã được nướng chín.”

Liên tiếp vài ngày, Henry đều ở đó ăn dần ác long, chờ đến khúc cuối cùng, hắn lại một lần ăn đến cái xương cuối cùng, lại đói không chịu được, trong lúc chờ trên trời rơi xuống một con ác long khác hay cái gì đó có thể ăn, không thể làm gì khác hơn là chậm rãi lăn xuống núi đi tới địa phương khác tìm vận may. Nhưng không nghĩ đến, thân thể hắn không biết xảy ra biến hóa gì, trước kia các dị thú đối với hắn khinh thường vô cùng, nhưng hiện tại lại làm cho các loại thú khác hoảng loạn chạy mất, thậm chí một số loài nhị cấp khác như Tủy Phi (gà ốm – nhỏ) hay Thủy Thố (thỏ nước) sợ chết tại chỗ.

Henry không nghĩ ra tại sao, bất quá hắn là sâm bỉ trư có được ước mơ, vì mộng tưởng, hắn tìm những con thỏ thường xuyên ra hồ, nằm chờ Thủy Thố, đến khi có vài con đến thì đưa mặt ra, dọa cho chết rồi ăn. Tiếp đó gà cũng không còn trong vùng nữa, hắn lăn đến vùng khác.

Bất quá hắn rất nhanh tìm ra phương tiện ăn mới… hắn tìm đến vùng nhất cấp Tiểu lưu yến tử (chim én) trú ngụ, nằm đó há miệng, chờ đến khi có một đàn bay ngang, hắn hống miệng kêu la, làm dọa chết vài con ngã ngay xuống mồm… Sau đó, nó lại lăn cạnh hồ, dùng mồm thổi nước làm A nặc thủy ngư (cá cơm-con) phình bụng bị dọa chết, hắn sẵn miệng hút nước với thực phẩm vào miệng…

(Phải nói là con heo này quá lười @@ )

Đến tận hôm nay, chim và cá trong khu vực phụ cận cũng bị chết sạch, hắn lại lăn đi tìm bãi đất khác, nhưng nào ngờ lại đánh hơi thấy mùi thịt nướng của ngự trù tiểu thiếu gia Eros.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Liễu Bích Là Ta! Chính Ta!, truyện Liễu Bích Là Ta! Chính Ta!, đọc truyện Liễu Bích Là Ta! Chính Ta!, Liễu Bích Là Ta! Chính Ta! full, Liễu Bích Là Ta! Chính Ta! chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top